Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

-Lão Bạch dạo này U Minh bận lắm sao_ Văn Toàn dạo bờ sông Vong Xuyên không quay đầu hỏi Bạch Vô Thường.

-Người của thiên giới sắp tới Diêm Vương đại nhân là người đứng đầu, bận chúc cũng là đương nhiên _Bạch Vô Thường vổ vai cậu an ủi nói.

Văn Toàn khẽ quay đầu nhìn điện Diêm Vương phía xa, dạo này anh không đến chỗ cậu nữa khiến cậu cũng có cảm giác hụt hẫng. Nhưng thấy Bạch Vô Thường nói vậy. Văn Toàn chỉ có thể đè nén cảm giác khó chịu trong lòng mà dạo một vòng sông U Minh.

Bạch Vô Thường đi chậm một bước nhìn bóng lưng của Văn Toàn, được người hậu đỡ đi không hiểu sao hắn thấy được sự đã lôi trong cậu. Hắc Vô Thường bỗng nhiên cũng bận đến kỳ lạ, hắn có hỏi nhưng lại chuyển chủ đề khiến nghi ngờ trong lòng lại cao hơn.

Văn Toàn đi đến cầu Nại Hà, xa xa có thể nhìn thấy một rừng Mạn Châu Sa Hoa đỏ chói Hoa Bỉ Ngạn, có hoa không có lá, có lá không có hoa, hoa và lá không thể nào gặp nhau, đời đời kiếp kiếp không thể bên nhau. Kiếp trước cậu ghét hoa này, vì nó tượng trưng cho sự chia ly, giờ lại thấy hoa Bỉ Ngạn thật sự rất đẹp.

Văn Toàn thở dài một tiếng định cất bước quay lại, bỗng nhiên có một tên Quỷ Sai dẫn linh hồn đi tới. Quỷ sai thấy Văn Toàn, vội vàng ấn linh hồn khi quỳ xuống, Diêm Vương đại nhân nói thấy Văn Toàn như thấy anh, vô cùng tôn quý.

-Văn Toàn?_ Giọng nói có phần kích động quan lên.

Đưa mắt nhìn xuống dưới đôi mắt to tròn của Văn Toàn híp lại, linh hồn đang quỳ kia cứ nhiên là bạn trai giả tạo kiếp trước của cậu. Xem ra là bị bắt xuống dưới đây.

-Phi Thành, Cuối cùng anh cũng chết_ giọng nói hững hờ của Văn Toàn vang lên

-Văn Toàn thật sự là em, em chưa đầu thai là muốn chờ anh sao?_ Phi Thành không để ý đến thái độ của Văn Toàn, chỉ biết kích động đứng dậy nhau đến chỗ cậu.

-Hổn xược, tiểu Toàn là người ngươi có thể chạm vào sao_ Bạch Vô Thường vừa nhắc tay một cái, Phi Thành lập tức ngã ra đằng sau.

Văn Toàn nhếch môi cười nhạt một tiếng. Đợi? Trước kia cậu đợi hắn không biết bao nhiêu năm, đợi hắn học hành hoàn chỉnh, đợi hắn có đủ thực lực đến Nguyễn Gia cầu hôn cậu. Đến khi hắn có tất cả mọi thứ, hắn lại hãm hại cậu. Tuổi xuân kiếp trước của cậu, điều vì hắn mà hao phí.

- Đợi anh, tôi đúng là đang đợi anh để có thể tận mắt nhìn thấy....anh bị quả báo.

-Văn Toàn ....em..._ Phi Thành nheo mắt nhìn cậu. Kiếp trước anh ta biết giúp Lạc Ý hãm hại cậu là sai, lúc đó cũng vì cậu và gia đình cậu quá mạnh mẽ.

Bạch Vô Thường kinh bỉ nhìn Phi Thành, ra hiệu cho quỷ sai lỗi anh ta đến điện Diêm Vương, bản thân lại cùng Văn Toàn đi theo sao không kịch.

Lâu rồi Văn Toàn không bước chân vào điện Diêm Vương, vừa bước vào cậu đã bị một màu đỏ chói đập vào mặt. Khi nào anh đã trang trí thêm màu đỏ vậy.

-Đến rồi vậy bắt đầu đi_ Quế Ngọc Hải dời tầm mắt đến bên người Văn Toàn, trong mắt có tia đau khổ. Mấy tháng, rồi anh không dám đến gặp cậu, có trời mới biết anh nhớ cậu đến mức nào.

Hắc Vô Thường ( Vũ Văn Thanh ) thấy vậy chỉ khẽ thở dài một tiếng, bước đến một bước nhìn thẳng và Phi Thành.

-Phi Thành kiếp này làm đại thiếu gia Phi gia, tâm địa xấu xa, cưỡng bức nữ nhân, giết người để bịt tai tiếng....... hãm hại Văn Toàn.

-Đưa hắn đến tầng địa ngục Thứ 6 cho hắn nếm thử đồng trụ một chút, 77 49 ngày cho ăn đầu thai vào một nhà dân nghèo, sinh ra dị tật, cả đời bất lực hắn sống trong bệnh tật.

Quế Ngọc Hải nhíu mày khó chịu anh muốn hắn phai chịu mọi đau khổ vì kiếp trước đã hãm hại Văn Toàn. Thấy Phi Thành gắt gao la hét liền vẫy tay cho quy sai lôi hắn đi.

Văn Toàn gật đầu đầu cảm thấy quả báo này cũng không tệ. Cậu định nhắc chân đến chỗ anh, cậu đã thấy anh nhanh chóng lướt qua mình mà đi ra ngoài. Văn Toàn chỉ biết đứng ngay ngốc mà nhìn theo. Ngay cả lúc đi qua anh cũng không nhìn cậu 1 cái.

-Có bao nhiêu thời gian_ đêm xuống Quế Ngọc Hải gác bút hỏi người bên cạn

-Chỉ còn hai tháng để lúc đó sợ giấu không kịp nữa_ Hắc Vô Thường nhận giấy anh đã xem xét xong cất đi.

Hai tháng nữa, anh phải lấy Ninh Thư làm phu nhân, chỉ sợ đến lúc đó, bị cậu phát hiện ra, anh cả đời không dám đối mặt với cậu.

- Muộn rồi ngay định đi đâu_ Hắc Vô Thường thấy anh bước nhanh liền hỏi vội

-Muộn rồi chắc em ấy đã ngủ rồi, ta đi xem em ấy.

__END CHAP__

Đẩy tt đi các bạn iu =))))))) Nếu đc thì mình xin vé lên tóp tóp :)) then ciêu's


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro