Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

- Suốt thời gian dùng buổi tối, Văn Toàn luôn thấp thoảng không yên. Anh dữ cậu lại đương nhiên là có nhu cầu sinh lý kia nhưng cậu không muốn.

- Diêm Vương đại nhân, chỉ có chiếc giường bé tẹo thế này, hay ngài về điện của mình đi_ Văn Toàn giữ khoảng cách với anh nhỏ giọng nói

Quế Ngọc Hải liếc chiếc giường bé tẹo kia, khóe miệng khẽ nhếch lên. Quả nhiên là bé chỉ ngủ đủ 3-4 người thôi

- Nếu bé như vậy, 1người ngủ là được_ nói xong liền trực tiếp tháo giày leo lên giường

- Đại nhân không phải ngài sẽ ngủ dưới đất sao_ Văn Toàn vừa muốn mở miệng khen hay, thấy hành động của anh, chữ hay liền nuốt vào trong bụng

- Ngươi giám để bổn vương ngủ đất? Ngọc thể của bổn vương sao có thể ngủ đất được_ Quế Ngọc Hải nhíu mày, giơ tay ném chăn với gối xuống đất

Văn Toàn hầm thực cuối người nhặt chăn gối lên, vừa thầm rủa cho ngài lạnh chết, lúc ngẩng lên đã thấy anh đắp một chiếc khăn các ấm hơn

- Nam tử hán đại trượng phu gì_ Văn Toàn thầm rủa tên khôn Diêm Vương nệm êm chăn ấm có mà không ngủ cuộc tình chạy đến đây giành giường với cậu.

Văn Toàn để chỗ cách thật xa lấy nữa chăng là niềm nữa chăng để đắp. U Minh này ban ngày bình thường nhưng nhưng ban đêm rất lạnh lẽo. Văn Toàn được anh giữ lại, đương nhiên là không giống với những linh hồn kia, thể cảm nhận được cái lạnh ban đêm của địa ngục.

- Ta chưa hỏi người, người tên gì_ đang nằm Quế Ngọc Hải dường như nhớ ra mình chưa biết tên cậu

- Nguyễn Văn Toàn_ cậu nhắm mắt kéo chân cao hơn một chút

Im lặng bao trùm căn phòng....

- Tại sao người không sợ Bổn Vương_ anh lại đột nhiên lên tiếng

_ Đẹp trai như vậy sao phải sợ_ Văn Toàn mới đánh cờ với Chu Đông liền bị anh kéo trở lại hiện thực, cô buồn ngủ tới nỗi không suy nghĩ mà trả lời luôn

Quế Ngọc Hải nghe vậy nhìn qua cậu, thấy mắt cậu nhắm lại hơi thở đều đặn thì biết cậu đã ngủ mất rồi. Ngắm một lát môi mỏng khẽ nhếch lên. Vậy là cậu khen anh đẹp trai sao, cho nên mới không sợ nhưng đám quỷ sai nói anh đáng sợ như vậy...... ý là chê anh xấu? Nhất định phải chỉnh đốn mắt nhìn của bọn chúng.

- nói cho người biết, Bổn Vương là nam tử hán đại trượng phu... nhưng Bổn Vương sẽ không ngủ ở dưới đất đâu_ Quế Ngọc Hải rời giường để cậu lên. Sau khi đặt cậu ngay ngắn thì tự mình chui vào chăn cảm giác này cũng không tệ.

Sáng hôm sao Văn Toàn phát hiện bản thân đã nằm trên giường thì rất ngạc nhiên. Chắc hôm qua không phải cậu mộng du từ bò lên giường đấy chứ? Nghỉ ra mọi khả năng cậu chỉ cảm thấy khả năng anh bế cậu lên giường là không có nhất.

Có lẽ do Đêm qua anh nghĩ lại chỗ cậu nên sáng nay vừa ra khỏi cửa đến sông Vong Xuyên như thường lệ mọi ánh nhìn đều tập trung lên người Văn Toàn khiến cậu thấy vô cùng khó chịu.

- Tiểu Toàn_ giọng nói nữ tính quan lên bên tai khiến Văn Toàn giật mình suýt ngã xuống sông

Quay lại cứ nhiên là một Nam nhân dáng người mảnh khảnh mặc đồ trắng Vậy là cậu đã gặp được Hắc Bạch Vô Thường trong truyền thuyết rồi đấy.

- Tiểu Toàn hôm nay câu được nhiều cá không_ Bạch Vô Thường cười thật tươi đi đến chỗ cậu ngồi xuống rất tự nhiên

- Vẫn Như mọi khi_ Văn Toàn cũng không cảm thấy xa lạ, trực tiếp trò chuyện như đã quen từ lâu

- Hắc hắc được nhiều lắm_ Bạch Vô Thường vừa nói vừa ngó vô vỏ cá cô để kế bên, trong vỏ không lấy một con cá

Bạch Vô Thường ái ngại nhìn cậu, Văn Toàn chỉ biết khóc thầm trong lòng. Đám cá này thành tinh rồi, nào có để cậu câu được. Thậm chí nhiều lúc cậu có thể cảm nhận chúng đang xem thường mình.

Văn Toàn hỏi han một chút mới biết được Bạch Vô Thường và Hắc Vô Thường ( Vũ Văn Thanh ) là hai anh em sinh đôi vừa sinh ra đã được chọn làm trợ lý của Diêm Vương Đại Nhân. Hắc Vô Thường ( Vũ Văn Thanh ) tính tình trăm hỗn hơn, làm việc cũng yên tâm hơn nên đi theo Diêm Vương đại nhân, còn Bạch Vô Thường tính tình trẻ con, công việc không chịu làm, Lần trước không gặp là do lên Thiên Giới vui chơi.

-Tôi không có tội... Làm ơn tha cho tôi...

Văn Toàn cất cần câu cá quay lại nhìn nơi phát ra tiếng hết, vừa nhìn ra đó là ai, mắt liền sáng to. Chết rồi nhưng cậu vẫn không quên được khuôn mặt kia cái người cậu coi là bạn thân lại hãm hại cậu.

Bạch Vô Thường nhìn Văn Toàn 1 cái hắn mặt dù vui chơi nhưng vẫn biết được chuyện ở U Minh, đương nhiên vẫn biết linh hồn kia gây ra tội gì. Chuyện này là liên quan đến nam nhân của Diêm Vương, cô ta chắc chắn phải chịu tội.

- Lão Bạch chúng ta đi xem được không_ Văn Toàn kéo tay Bạch Vô Thường, cậu thấy cô ta bị kéo vào điện Diêm Vương chắc chắn là bị xét xử.

Bạch Vô Thường nhướng mà, quen nhau chưa bao lâu cậu đã thân mật gọi tên như vậy rồi, vậy hắn cũng sẽ giúp cậu vào điện xem kịch thôi. Hơn nữa hắn cũng quý cậu, nói chuyện với cậu cũng hợp hơn so với ông anh trai kia nhiều.

__END CHAP__

tới công chiện =))

Lười chuyển vãi^^ Dạo này t đổi lịch hc cmnr, tối nay t hc từ 5h - 8h30 lận. Đồng nghĩa với việc 9h-10h mình mới rảnh cho việc viết fic. Nên nếu có ra trễ thì mọi người thông cảm, ngoài việc chuyển ver thì mình bận suy nghĩ ý tưởng cho fic Vì Yêu nữa-) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro