Chap 48: Anh khóc sao!?
___Sáng hôm sau___
Anh từ từ mở mắt thức dậy thì thấy mình đang ở trong căn phòng của quán bar. Từ từ ngồi dậy thì từ phía cánh cửa đc mở ra *cạch* đó chính là chủ quán bar,người đã dìu anh vào đây.
Chủ quán: ngài tỉnh rồi sao
Hải: sao tôi lại ở đây
Chủ quán: tối qua tôi đi công việc về thấy ngài ngất ở trước quán tôi. Mình mấy thì bị bầm tím nên tôi mới đưa ngài vào đây và sức thuốc
Hải: ừm cảm ơn anh
Chủ quán: không gì đâu
Sau đó anh từ từ đi khỏi đó và về nhà để thay đồ đi làm. Hôm qua anh đã không lên công ty rồi. Nhưng trước khi lên anh phải một lần nữa mặt dày xin lỗi cậu cái đã.
Thay đồ xong anh đi ra ngoài xe và lái đến nhà của Phượng,chỗ cậu đang ở.
Đến nơi anh nhấn chuông thì người mở cửa là cậu.
Toàn: nè đồ tồi kia tìm tôi làm gì hả
Hải: anh muốn hỏi là em ăn gì anh mua cho em
Toàn: không cần đâu về đi
Hải: em mà không ăn là anh ăn vạ ở đây đó
Toàn: thách anh đó
Cậu đã thách thì anh làm vậy. Anh bắt đầu la lói um sùm và dãy đành đạch nữa chứ
Hải: em ơi cho anh xin lỗi mà....tha lỗi anh điiiiiii
Cậu đây bất lực với anh rồi,đây mà là Quế Tổng lạnh lùng mac m.n thường đồn đại đó sao!? Haizzz....không thể nào! Đời nào một người như vậy mà lại đi ăn vạ như một đứa con nít xin mẹ mua kẹo chứ.
Cậu đành bịch miệng anh lại. Anh cũng vậy mà đứng im.
Toàn: anh có thôi đi không hả!?
Toàn: mới sáng sớm bị chạm dây à. La um sùm hàng xóm chửi làm sao
Cậu bây giờ nhìn kĩ lại thì thấy trên mặt và tay chân anh đều có những vết trầy xước và bầm tím. Cậu cũng hour thử xem anh bị như nào. Cậu từ từ thả tay ra khỏi miệng anh rồi hỏi.
Toàn: tay chân anh bị gì mà bầm tím hết vậy!?
Hải: à hồi tối anh đi nhâu...xong cái đi ra thì bị mấy đứa ăn cướp chấn lọt. Anh không đưa tiền cái nó đánh anh làm anh khổ sở móc mấy triệu ra đưa nó. Còn mấy vết trầy ở đầu gối với ra tay là hôm qua em đá anh té đó
Nghe anh nói vậy cũng sót đó nhưng nghĩ lại thì đang giận anh mà. Đi quan tâm chẳng khác nào đang gián tiếp tha lỗi đâu chưa!
Hải: mà em quan tâm anh à
Toàn: không rảnh
Anh lại đột ngột ôm cậu vào lòng. Ôm rất chặt làm cậu khó thể nào đẩy ra đc.
Toàn: anh buông ra đi....đồ tồi này
Anh tự nhiên bắt đầu nói một cách nhẹ nhàng và giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cậu.
Hải: bảo bối cho anh xin lỗi....
Sau đó thì là....
1 giọt
2 giọt
3 giọt
.............
Và những giọt nước mắt đã rơi xuống trên vai cậu. Anh lại một lần nữa khóc khi xin lỗi cậu rồi. Cả hai rơi vào trần tư. Không ai nói lời nào hết. Anh thì vẫn cứ khóc một cách im lặng. Cậu cũng dần đưa tay lên ôm anh và từ từ rơi nước mắt rồi.
Cái hôm này cũng đã lâu rồi hai người không dành cho nhau. Cũng vì sự hiểu lầm ấy mà mới thành ra như vậy. Thực sự thì trong tình yêu nó quá khó khăn để chúng ta có thể đến với nhau. Khi yêu chúng ta phải dùng nhau vượt qua những sóng gió thì mới có đc real love. Tình yêu nó chẳng bao giờ đơn giản cả nó rất là phức tạp.
Hiện tại đang là giữa đường,nói đúng hơn là trước nhà của Công Phượng. Đang có hai người con trai một cao một lùn đang ôm nhau. Nhìn kĩ thì sẽ thấy họ khóc vì nhau đó.
Trong nhà bây giờ đây là hắn và y. Đang dựa vào cửa mà xem phim ngắn ngôn tình của cậu và anh.
Hiện tại cậu đang suy nghĩ là có nên tha cho anh hay không. Vì cậu biết người đàn ông này nói đc làm đc,anh sẽ xin lỗi đc cậu dù cậu có bắt anh làm gì đi nữa thì anh vẫn làm. Chỉ cần cậu tha thứ thôi!
Lần này anh biết sai thật rồi!!
Bỗng cậu cất tiếng nói.
Toàn: anh về đi
Cậu cũng dần rời khỏi cái ôm đó mà lau đi những giọt nước mắt nóng hỏi đang lăn dài.
Hải: e...em ăn gì anh mua
Hải: hay em đi ăn với anh nha
Toàn: ừm
Từ cái lời xin tha lỗi của anh thì bây giờ cậu vẫn chưa hồi đáp lại. Cậu lãng tránh qua việc khác rồi kêu anh về. Nhưng đang trong hành trình xin lỗi cậu thì anh đâu thể về không như vậy đc. Liền lên tiếng mời cậu đi ăn. Hên quá là cậu đồng ý.
Cả hai lên xe không ai nói gì với nhau. Chiếc xe hai người đang im lặng thì anh mở lời.
Hải: em ăn gì
Toàn: ăn phở đi
Nhận đc câu trả lời của cậu thì anh lái xe đến quán phở mà cả hai thường đến đó ăn khi sự hiểu làm chưa diễn ra. Có đến thì cũng chỉ một mình anh hoặc là một mình cậu mà thôi.
Đến nơi thì đây là quán phở lâu đời rồi. Và người bán hiện tại là bà ba,bà bán ở đây cũng 30 mấy năm rồi. Bây giờ bà cũng gần 80t đó chứ đùa.
Bà bán rất ngon mà còn bình dần,phục phụ rất dễ thương luôn nên rất nhiều người đến quán ủng hộ bà.
Anh và cậu cũng là một trong số khách quen của quán bà đó nha.
Cả hai đi vào và chọn một cái bàn đủ cho 2 người. Bà ba thấy anh và cậu vào quán thì mừng rỡ mà chạy lại.
Bà ba: dạo Hải bận lắm hay sao mà để Toàn đi ăn một mình không à. Giờ đây mới thấy hai đứa đi chung đó nha
Toàn: à dạ tại hơi bận thôi bà
Hải: dạ và cho con hai tô đầy đủ một tô không hành nha
Bà ba: đc đc đợi bà làm nha
Cậu cũng khá bất ngờ khi anh vẫn còn nhớ rằng cậu không thích ăn hành. Tưởng là anh quên rồi chứ...nhưng không! Anh vẫn nhớ rõ những gì về cậu.
Lát sau hai tô phở thơm ngon đc mang ra. Rồi cả hai mạnh ai nấy ăn hết phần mình.
Xong thì anh đưa cậu về nhà và cũng chẳng ai nói gì với đối phương.
Đến nơi,cậu bước xuống xe và nói hai chữ "cảm ơn" rồi quay lưng vào nhà không để anh nói gì thêm.
Anh cũng lái xe đến công ty và làm việc trong một tâm trạng rất buồn.
Ai vào cũng thấy căn phòng toàn nỗi u buồn. Anh chẳng có tâm trạng gì mà chửi nhân viên cả!
___Phía cậu___
Vào nhà thì chả thấy ai,cậu cũng biết Thanh và Phượng đi chơi rồi. Cậu mệt mỏi đi lên phòng nằm nghĩ.
Để tay lên chán rồi cậu suy nghĩ về những câu xin lỗi của anh. Thật ra thì anh cũng chẳng có lỗi hoàn toàn về chuyện này. Anh cũng đã khóc rất nhiều khi biết đc sự thật đó chứ! Anh cũng đâu biết là mình bị lừa đâu. Phần anh sai ở đây là không tin cậu mà thôi.
Cậu cũng nên tha thứ cho anh,đêm nào anh cũng rượu bia để giải sầu. Anh tồi thì có tồi thật đó nhưng nhìn lại thì cũng rất đáng thương đó.
Nghĩ một hồi thì cậu chìm vào giấc ngủ luôn rồi.
___Phía anh___
Anh quá mệt mỏi rồi. Anh bắt đầu úp mặt xuống bàn rồi khóc,phải nói là khóc rất nhiều.
_________________________________
End chap 48
M.n có thấy tội ông Hải không :))
Ngược chap này chap thứ 3 rồi
Định là 4 chap nhưng tại bí ý tưởng quá m.n ạ. Không bíc chap sau ngược gì thêm nên định chap sau cho hai ổng zề bên nhau á.
Nếu m.n đồng ý thì cmt nha còn không thì mình sẽ cố nghĩ cách ngược thêm 1 chap nữa ạ
Chiều nay có tiếp nha
Đọc vui vẻ
Băi 💞
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro