Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#3


---

Đêm cuối tháng 12 gió mạnh thổi lên từng cơn phát ra âm thanh vù vù,đem theo cả thứ gì đó bay đi.

Mọi người đi trên đường đều cố gắng đi thật,mong về nhà cho đỡ rét.

Ấy vậy mà luôn có một người trái ngược với số đông,đêm đến gió lạnh thấu xương vẫn một mình mặc áo gió quần đùi chạy trong sân vận động.

Rét đến run người nhưng nhờ vậy NVT mới tỉnh táo lên một chút.

Lúc nãy nghe tin người ta sắp cưới đầu óc nóng lên không kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã một thân quần đùi khoác vỏn vẹn manh áo gió chạy ra ngoài..

Ừm...anh muốn hóng gió cho thanh tỉnh giờ thì gió đã luôn.

VT hắt xì một tiếng rõ to vòng lại về kí túc xa trên đường chạy chân sau vướng vào chân trước ngã lăn lộn.

Đầu gối đập mạnh xuống mặt nhựa đường truyền đến cơn đau khó tả.

Máu bắt đầu chảy ra còn mắt anh thì nhòe dần.

Anh không biết nữa gió thổi to quá cay cả mắt anh.

Hai đầu gối anh chẳng mấy chốc đã sưng lên ,máu thì chảy đầm đìa khiến anh có chút bất lực.

Ngã mạnh quá đến cả tay anh cũng bị trầy da.

Anh bắt đầu khóc..ừm tại đau quá!

VT tập tễnh bước đi mãi mới về kí túc xá để tìm đồ sát trùng cái chân đau,chưa kịp làm gì một đoàn người đã uống say ập vào đến cửa ồn ào không tả được.

Cả đám liên hoan cuối năm nốc rõ lắm rượu,say thành một vũng nước nằm lăn lóc trên sàn từ cửa chính khu nhà f trải ra.

VT lấy lí do mệt cáo vắng mặt một hôm,bây giờ đành thở dài cùng vài người khác giúp đem đám sâu rượu lên phòng.

Vật lộn một hồi bấy giờ chỉ còn QNH ,VT nhận đem anh về vì cả hai chung phòng.

Một người thấy chân VT mới băng sơ sài không nói gì liền lấy hộp sơ cứu đưa cho anh rồi rời đi.

VT đem QNH vừa vào cửa bất ngờ bị anh hôn lấy.

Mắt trợn tròn có chút không tin nổi.

QNH say đến mềm nhũn hoàn toàn không ý thức được hành động của bản thân có ý nghĩa gì.

Anh say quá,cổ họng thì khát khô.

Dường như chỉ còn người trước mắt mới giải tỏa được cơn khát của anh.

NVT sốc bay màu nhưng không mất đi lý trí.

Anh đẩy người toàn người là mùi rượu kia ngồi xuống giường,trong mắt vương chút...thống khổ

"Anh biết bản thân đang làm gì không.."

".."

Người kia gật gù rõ ràng sắp mất đi ý thức,trong mắt thì toàn là hơi nước

"Kh..khát quá!.."

Anh lầm bầm.

VT thấy thế rót cho anh cốc nước,khẽ đặt vào tay anh nhẹ giọng hỏi

"Em là ai?"

NH uống nước mà VT đưa trả lại cốc cho anh,giọng lầm bầm ngắt quãng

"V...VT..?"

"Ừ..."

"Vậy...người anh thương là ai?"

Nghe đến đây hai mắt QNH sáng rỡ trên miệng còn nở nụ cười để lộ răng khểnh xĩnh xinh.

"...dĩ nhiên...là Phương rồi.."

VT trước đây thích nhất là xem anh cười tại QNH mặt lúc nào cũng nhăn nhó.

Bây giờ vẫn thích nhưng không vui như lúc ấy nữa.

"...Phải rồi..vậy nên đừng làm cô ấy tổn thương.."

QNH ngẩn người ngước lên nhìn VT trong mắt vẫn còn hơi mơ hồ

"..vậy..Tại sao em lại khóc?"

VT ngẩn người đưa tay chạm lên mặt mình.

Anh lầm bầm tự hỏi

"Từ lúc nào nhỉ?"

Từ lúc anh nghe tin người ta sắp cưới, từ lúc nhìn thấy người ta nở nụ cười hay chỉ đơn giản là anh vẫn luôn khóc từ lúc tự ngã đến đau điếng.

Không biết nữa chắc tại anh đau quá.

QNH nheo mắt nhìn người trước mặt lặng lẽ lau nước mắt lông mày nhíu lại.

Thật ra anh cũng không phải là người quan tâm người khác đến thế chỉ là lúc say có chút ngoại lệ.

Nhìn hai đầu gối "được" băng bó qua loa vẫn đang chảy máu của VT lông mày anh nhăn thành hình con sâu.

Liếc thấy hộp sơ cứu đặt trên tủ đầu giường anh lồm cồm đứng giật kéo VT ngồi xuống giường rồi lôi đồ ra giúp người ta băng bó vết thương.

Hai người không ai nói gì với nhau ,không gian im lặng chỉ cón nghe tiếng điều hòa hai chiều nhè nhẹ thổi hơi ấm.

Gió bên ngoài vẫn cứ thổi từng cơn đập vào cửa kính tạo ra bức tranh tương phản giũa không gian bên trong ấm áp và bên ngoài phòng.

QNH tỉ mỉ băng bó vết thương cho VT,xong việc còn thắt nơ trên một bên đầu gối cho anh mới hài lòng dời tầm mắt.

Mải để ý đến băng bó cho người ta hóa ra anh đã ngồi phệt xuống đất từ lâu còn VT thì ngồi yên ở trên giường.

Vị trí của hai người tráo đổi cho nhau nhưng cảm xúc thì không.

Đôi khi QNH không tinh ý gì cả đặc biệt là như lúc này anh không hiểu người ta.

Anh đứng lên cúi người khẽ vuốt lông mi đọng nước của VT nở nụ cười khờ khạo.

"...Hết đau rồi...đừng khóc nữa..."

Thật ra có những chuyện không thể nào thay đổi được,có những tấm lòng còn kiên định hơn cả núi non.

Người trước mắt trải qua mưa gió vẫn thế,người trong lòng cũng chẳng vù vậy mà đổi thay.

Thật ra kết cục ngay từ đầu chỉ có một,chỉ là người ta không tin vào đó mãi mãi chạy theo câu chuyện không bao giờ có kết quả mà thôi.

Đi đến kết cục bây giờ thật ra đã là rất đẹp rồi..

Gió vẫn cứ thổi ,bên trong căn phòng ánh đèn ấm cũng cứ sáng mãi như vậy...cho đến hết đêm dài.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ekkej