Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 6

Một ngày tập luyện mệt mỏi khiến cho Ánh Khiết mệt mỏi ko chịu nổi, ngoại trừ cổ họng đau rát còn có năng lượng bị tiêu hao, nhất là tối hôm qua cô ko có nghỉ ngơi tốt, vẻ mặt của cô tỏ ra vô cùng thấm mệt

Mặc dù trăm lần ko muốn, nhưng cô vẫn phải trở về ngôi nhà vừa ấm áp vừa đáng sợ kia

Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng khách, cô cẩn thận dò xét đi vào, nhìn qua một chút,xem xem nhân vật nguy hiểm đó có ở nhà hay ko, ít ra cô biết rằng anh ko ở trong phòng khách, cô ko hề muốn gặp lại anh, nếu như có thể, cô hi vọng cả đời này của mình ko gặp lại anh

"Ánh Khiết?" Ngô Thiên Hành vừa từ phòng khách đi qua, thấy hành động quái dị kia,liền hoài nghi kêu cô, nét mặt của nó hình như đang sợ hãi điều gì

Cái nhà này, có cái gì làm cho nó sợ sao?

"Ba........." Ngô Ánh Khiết bị phát hiện, ko thể làm gì khác hơn ngoài việc thoải mái đi đến phòng khách hướng về Ngô Thiên Hành, tỏ vẻ hiếu thuận rất được lòng người

"Tan lớp sao? Thi thuận lợi ko con?" Ngô Thiên Hành quan tâm nhìn cô, cô vừa mới đến cái nhà này, nên đối với thành tích học tập của con gái, thật ra thì ông ko hiểu rõ lắm , mặc dù ông ko quan tâm đến thành tích học tập của con, nhưng ông rất quan tâm đến tâm trạng đến cảm xúc của Ánh Khiết

"Vô cùng tốt, ha ha............" Ngô Ánh Khiết khẽ mỉm cười, đồng thời nhìn quanh 1 lần rồi nhìn Ngô Thiên Hành hỏi "Anh con đâu? Ko ở nhà sao?"

"Nó đi Mỹ giải quyết công việc rồi, chắc là khoảng chừng 1 tháng mới trở về! Sao vậy? Con tìm nó có chuyện?" Ngô Thiên Hành ôm túi sách của cô, đưa cho người giúp việc

"Đi Mỹ?! Vậy là trong khoảng thời gian này, anh ko ở nhà?" Ngô Ánh Khiết kinh ngạc nhìn người ba vừa xa lạ vừa hiền lành

"Ừ!" Ngô Thiên Hành nhẹ nhàng gật đầu

Nhìn thái độ khẳng định của Ngô Thiên Hành, Ngô Ánh Khiết hưng phấn nở nụ cười, khuôn mặt mệt mỏi đột ngột bừng sáng, nếu như ngôi nhà này ko có người anh trai đáng sợ đó, vậy thì cuộc sống của cô sẽ hạnh phúc như tiểu công chúa, thật hi vọng anh vĩnh viễn một đi ko trở về (Leo: ss đây là trù ẻo anh hai mình sao??0.0)

Sau bữa cơm chiều , Ngô Ánh Khiết vui vẻ xông lên lầu, thả túi sách xuống, chạy đến phòng tắm, thật chặt khóa cửa, vui vẻ xoa sữa tắm lên người, lần này hẳn ko thể xảy ra.............chuyện gì ngoài ý muốn nữa!!

Tắm xong xuôi, cô cầm tấm lịch để bàn màu hồng , nhẹ nhàng khoảnh một vòng vào ngày 7 tháng 8, một tháng, còn đến 30 ngày nữa, bắt đầu từ giờ trở đi, cô phải đếm ngược, trước khí ác ma Ngô Á Luân quay về, cô nhất định phải nghĩ ra kế sách đối phó với anh, hoặc là tìm ra lý do rời khỏi nhà

Thời gian mười ngày đã trôi qua rất nhanh, Ngô Ánh Khiết ko ngừng đi học, luyện tập, về nhà . Cuộc sống ko có Á Luân rực rỡ như ánh mặt trời, mà trên gương mặt cô , lúc nào cũng treo móc nụ cười ngây thơ

Tắm rửa xong, Ngô Ánh Khiết lại dùng bút nhẹ nhàng khoanh một vòng vào ngày 17 tháng 8 trong tấm lịch, sau đó đặt nó vào mép tủ đầu giường, rồi nhìn chằm chằm nó bằng vẻ mặt ủ dột

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: