chap 51+52
Thời gian tựa hồ như đã trôi qua một thế kỉ, sau khi Ngô Á Luân kêu lên một tiếng ,đôi mắt khép chặt của Ngô Ánh Khiết rốt cuộc cũng mở ra
Vô thần nhìn trần nhà, đầu óc cô ko cách nào suy nghĩ được, mới một phút trước kia, cô thật muốn chết, bởi vì.................cô đối với mấy trò hành hạ của tên ác ma này, bắt đầu dần dần có cảm giác?! (Leo: ách.... Khiết tỷ ko bị bệnh "M" chứ?)Lần đầu, cô cảm giác được cái gì gọi là đung đưa, cái gì gọi là vào, là rút. Tuy đau, nhưng cũng khiến cho cô cảm thấy hưng phấn, thích thích, mà cái loại thích thích này lại từ từ lan tràn khắp cơ thể cô, lan tràn khắp các tế bào, các dây thần kinh, cho đến khi anh hoàn toàn rút khỏi cơ thể mình
Ngô Á Luân rời đi rất nhanh, trước khi đi vẫn ko quên đưa ra lời cảnh cáo, ko được bỏ đi! Nếu ko thì sẽ phải gánh lấy hậu quả. Ngô Ánh Khiết hiển nhiên nghe ko lọt tai những lời anh nói
Trong cơn ác mộng như đêm tối, cô vùi đầu vào gối, cả người co lại , im lặng, thậm chí ngay cả tiếng thở cũng ko thể nghe thấy
Cô ko hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, ko biết rốt cuộc mình đang làm cái gì?! Lê thân thể mệt mỏi vào phòng tắm, cô tắm sạch một thân dơ bẩn của mình
Nước có thể rửa sạch cơ thể, nhưng trong lòng cô thì sao?! Nước có thể rửa sạch chứ?!
Nước ko ngừng rơi xuống đầu cô, lướt qua gò má, tùy tiện chạy đến mỗi bộ phận của cơ thể
Nhìn mình trong gương, Ngô Ánh Khiết đột nhiên cảm thấy con người trước mắt này rất xa lạ, xa lạ, thật xa lạ
Đêm khuya, cơn ác mộng một lần nữa ập đến, Ngô Ánh Khiết cũng ko từ trong hoảng sợ tỉnh lại, bởi vì đối với cô mà nói, cơn ác mộng thật sự chính là thực tế tàn khốc, tỉnh hay ko tỉnh cũng đau khổ giống nhau cả thôi . Thay vì tỉnh để bị hành hạ, chi bằng ngủ say, để cho hắn tùy ý làm bậy
Ít ra, cô sẽ ko bị tổn thương!
Chuông báo thức đột ngột vang lên, Ngô Ánh Khiết đột ngột mở to mắt, nên đi học rồi! Nhưng khi nghĩ đến, chuyện mình tạm nghỉ học, đôi mắt mở to, từ từ khép lại, cô lười biếng tìm điện thoại di động, sau đó tắt chuông báo thức
Cái này, hoặc có thể là sau này, cũng ko cần thiết nữa!!
Mới vừa nhắm mắt lại, điện thoại di động lại một lần nữa vang lên, lần này ko phải là chuông báo thức, mà là có cuộc gọi, Ngô Ánh Khiết một lần nữa mở mắt, chân mày hơi nhíu lại? Sẽ là ai chứ?! Là Mỹ Mỹ, Khâu Thắng Dực? Hay là.................là Ngô Á Luân?!
Uông Đông Thành?! Ngô Ánh Khiết ngồi bật dậy, thế nào lại là hắn?!
"A lô.............." Ngô Ánh Khiết nhận điện thoại
"Ánh Khiết, có tin tốt!"Giọng nói của Uông Đông Thành nghe rất phấn khích
"Tin tốt gì? Tin tốt gì?" Ngô Ánh Khiết cũng ko bị anh cuốn hút, cô ko cho rằng, mình còn có thể nhận được tin tốt gì?
"Bài hát lần trước đã làm album single, hơn nữa công ty cũng đã đồng ý, phải bồi dưỡng cô thật tốt! Cô nói xem, đây có phải là tin tốt hay ko?!" Uông Đông Thành đem tin tốt này nói cho cô biết, tin rằng cô ấy biết được sẽ vui đến mức nhảy dựng lên
"Đồng ý?! Tại sao?" Ngô Ánh Khiết kinh ngạc, Ngô Á Luân uống lộn thuốc sao?! Hay là, đây lại là một cái bẫy sập khác của hắn?
"Bởi vì cô hát rất tuyệt! Tôi đã sớm nói mà, cô nhất định sẽ thành công!" Uông Đông Thành khen cô, anh cũng biết , cô sẽ trở thành một ngôi sao mới trong làng âm nhạc, ánh mắt của anh chưa bao giờ nhìn lầm người
"là vậy sao?" Ngô Ánh Khiết ko thể tin được, chỉ là bởi vì như vậy thôi sao?! Cô ko biết , ko biết tại sao , trong lòng cô luôn ko vui
Bởi vì có Ngô Á Luân, bởi vì Ngô Á Luân có thể thao túng tất cả, cho nên.............cô ko biết đằng sau cái tin tốt này còn ẩn chứa cạm bẫy gì
"Dù là như thế nào đi nữa, chúng ta cũng thắng rồi" Uông Đông Thành cảm thán, tựa hồ tất cả mọi chuyện xảy ra lần này đều là công của mình, phát hiện thấy Ánh Khiết ko phấn khích như tưởng tượng,anh quyết đừng dừng lại việc cảm thán "Cô nhanh đến công ty, chúng tôi đã sắp xếp một loạt hoạt động tuyên truyền! Tin rằng, ko cần qua một ngày, thì toàn bộ người Đài Loan đã biết đến cô!"
"A!" Ngô Ánh Khiết tùy tiện đáp ứng, nếu như nói cô ko vui vẻ thì điều đó là nói dối, ít ra cô cũng có một album single thuộc về mình,ít ra, cô cũng thực được giấc mộng, nhưng mà, ko biết tại sao, luôn có một loại ám ảnh bao phủ nội tâm của cô, ko cách nào xua tan được
Trong văn phòng làm việc của tổng tài D.star, đôi mày Ngô Á Luân nhăn lại, cầm bản hợp đồng Ngô Ánh Khiết đã kí trong tay, cùng bản kế hoạch tuyên truyền, anh nhìn bạn tốt kiêm phó tổng D.star Trịnh Tuấn Kiệt , vẻ mặt ko biết nên nói tốt hay xấu
"Cô ấy đúng là một mầm non thật tốt, ít ra................ tôi rất thích! Tôi thật ko hiểu tại sao cậu lại ko thích cô ta?" Trịnh Tuấn Kiệt nhìn thẳng vào anh, họ là bạn học một thời đại học, đã từng có rất nhiều ý kiến chung, cho nên anh sẽ ko kiêng kị quan hệ cấp trên cấp dưới
"Thích hay ko thích , ko thể cưỡng cầu!" Ngô Á Luân lãnh đạm nhìn bạn tốt, thật ko hiểu, tại sao hắn lại cho rằng Ngô Ánh Khiết sẽ nổi tiếng
"Tôi mặc kệ cậu có thích hay ko, tóm lại, nếu là phương diện chọn người, cậu vẫn phải nghe tôi, lần này cũng ko ngoại lệ, dù sao tôi cũng đã quyết định!" Trịnh Tuấn Kiệt chết ko hối cải khiến cho Ngô Á Luân càng thêm khó hiểu, hắn vốn dĩ ko phải là loại người cố chấp như thế này! Chẳng lẽ..............Ngô Ánh Khiết đã cho hắn thứ gì? Hay là, cô ta có thể hấp dẫn cả Trịnh Tuấn Kiệt lúc nào cũng lạnh lùng? Hay cô ta hát quả thật rất tốt?
"Được! Cậu đã quyết định, tôi cũng ko thể nói gì hơn! Nhưng mà tôi phải nhắc nhở cậu, nếu có chuyện phiền phức xảy ra sau này, cậu tự mình dọn dẹp!" Ngô Á Luân ném hồ sơ lên người bạn , vẻ mặt hững hờ
Sức lực bình thời của anh tất cả đều đã dồn hết vào tập đoàn "Ngô Thiên" mà đối với phương diện quản lý D.star mà nói, tất cả đều là do Trịnh Tuấn Kiệt đảm nhiệm, cho nên mình ko nên cưỡng ép hắn buông tha cho Ngô Ánh Khiết , hơn nữa.............đây cũng ko phải là một đối sách tốt
Ít ra, trên phương diện này, anh ko muốn để cho Trịnh Tuấn Kiệt nghĩ là anh ko tôn trọng hắn
Ngô Ánh Khiết! Chuyện sau này còn phải xem lại cô,bản thân tôi thật muốn nhìn một chút bản lĩnh ba mươi sáu phép thần thông của cô! Hơn nữa cũng muốn xem qua xem, cô rốt cuộc sẽ nổi tiếng đến mức nào
Dù sao, cô cũng ko thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tôi!
Ngô Á Luân nhìn bầu trời xanh thăm thẳm ngoài cửa sổ, vẻ mặt như đang chờ xem kịch vui
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro