Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 49+50

"Cô ko có quyền phản đối! Cô cũng biết rõ, hậu quả sẽ là cái gì mà!" Ngô Á Luân thẳng tắp nhìn cô, cô cho rằng có thể lấy Tiểu Huân làm chỗ dựa cho mình sao?Vậy thì cô mười phần sai rồi

"Ánh Khiết, em nghe lời đi! Đừng chọc giận hắn!" Tiểu Huân khuyên nhủ Ánh Khiết, cô thật ko hiểu cô gái kiên cường này, rốt cuộc là đang khăng khăng giữ vững cái gì, cái nhà trọ đó tốt hơn rất nhiều so với nhà trọ mà công ty cho Ánh Khiết, tại sao cô ấy lại ko muốn đi?! Hơn nữa, mình cũng ko thể giữ cô ấy ở lại đây mãi

"Tôi thà sống ở nơi đầu đường xó chợ, còn hơn là đến đó!" Ngô Ánh Khiết cực kì quả quyết đáp trả

"Vậy thì tốt! Có điều................đừng trách tôi ko nhắc nhở cô, nếu để cho tôi biết được có kẻ nào dám chứa chấp cô, vậy thì cái giá họ phải trả sẽ rất cao, cao hơn nhiều so với cô tưởng tượng!"Ánh mắt Á Luân sắc bén nhìn Ánh Khiết, dám thách thức mình sao?!

"Hai người rốt cuộc là thế nào?! Tại sao lại trở thành như vậy?" Tiểu Huân can ngăn , nếu như biết tình huống sẽ trở thành thế này, cô đã ko mang Ánh Khiết về nhà, nếu biết tình huống hiện tại thế này, cô đã ko gọi điện thoại cho Á Luân

Ngô Ánh Khiết nhìn anh chằm chằm, ném khăn lông qua một bên, xốc hành lý của mình lên rồi đi về phía cửa, cô có chết cũng ko muốn cùng anh ở chung một nhà trọ, điều đó chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp, cô ko có ngu!

"Đứng lại!" Giọng nói lạnh lùng của Á Luân vang lên phía sau lưng, Ánh Khiết lại tựa như ko nghe thấy gì, đẩy cửa, như điên xông ra ngoài

Nhưng mà, ko đợi cho cô kịp chạy được hai bước, thì cả người đã bị nhấc bổng lên, Ánh Khiết trôi lơ lửng giữa ko trung, cũng nhanh chóng di chuyển về phía trước

"Ngô Á Luân! Thả tôi xuống! Thả tôi xuống!" Ngô Ánh Khiết liều mạng vùng vẫy, nhưng vẫn ko cách nào tránh thoát, rốt cuộc cô cũng bị anh ném vào trong xe

"Nếu như cô còn kêu la, hoặc ko nghe lời, tôi sẽ giết cô! Cô biết tôi nói được làm được!" Ngô Á Luân ngồi vào vị trí của tài xế, dùng ánh mắt bốc lửa của mình nhìn chằm chằm cô

Ánh Khiết lập tức ngậm miệng, cô tin tưởng, cũng biết được , anh dám nói sẽ dám làm!

Xe nhanh chóng biến mất, mà Tiểu Huân vừa chạy tới, ngay cả một câu an ủi Ánh Khiết cũng ko kịp thốt thành lời, nhìn chiếc xe mất hút, trong lòng cô tràn đầy nghi ngờ, giữa hai người họ, có thật chỉ đơn giản là anh em ko?! Nếu như là vậy, vậy thì tại sao cô lại có cảm giác họ...... ko được tự nhiên?!

Bị ngã ngồi trên ghế salon, Ngô Ánh Khiết ko còn tức giận lung tung như vừa rồi, giờ phút này, cô ngoại trừ cố gắng ko chọc giận con sư tử này nổi giận ra thì còn có thể làm gì được đây?!

Muốn chạy trốn sao?! Đừng hòng mơ tưởng!

"Mục đích của anh rốt cuộc là cái gì?" Ngô Ánh Khiết cố gắng bình tĩnh trở lại, đồng thời dò xét hỏi anh, nếu như hắn ta chỉ muốn hành hạ mình thì, vậy thì chỉ cần hành hạ một lần là đủ rồi đi?!

"Chuyện này đợi khi đến lúc,tôi sẽ nói cho cô biết!" Ngô Á Luân ko nhìn cô, mà ngồi vào ghế salon đối diện Ánh Khiết, cầm lên một chai nước suối uống


"Vậy anh muốn khống chế tôi bao lâu?" Ngô Ánh Khiết muốn biết, cuộc sống địa ngục này, rốt cuộc đến khi nào mới kết thúc?! Nếu như nó có thời hạn

"Xem biểu hiện của cô đã!" Ngô Á Luân đóng nắp chai nước suối, sau đó ném lên trên mặt bàn, cuối cùng lại lạnh lùng nhìn chằm chằm con thỏ nhỏ đang run rẩy sợ hãi trước mặt "Xem ra.......... cô rất sợ tôi?!"

"Ko có!" Ngô Ánh Khiết né tránh ánh mắt của anh

"Vậy thì tốt! Đừng quên thân phận của cô!" Ngô Á Luân lười biếng tựa người vào ghế salon, ánh mắt không mảy may nhúc nhích vẫn nhìn thẳng cô, cô cho rằng mình bỏ đi, thì tất cả mọi chuyện sẽ xí xóa sao?!

Ko thể nào! Ha ha................có trời mới biết, cô ta lại đi kí hợp đồng với công ty của mình, thật đúng là trời giúp mình! Muốn hành hạ cô, tôi ko cần phải sử dụng bất kì thủ đoạn nào!

"Thân phận gì?!" Ngô Ánh Khiết nhìn anh, ngoại trừ thân phận em gái ra, cô còn có cái thân phận nào nữa?! A đúng rồi, chắc là tình nhân đi? Hắn muốn ám chỉ đến cái này sao?!

Nghĩ đến đây, hai tay Ngô Ánh Khiết nắm chặc lại thành quả đấm, anh đã có vị hôn thê, nhưng vì chuyện gì mà hết lần này đến lần khác, anh lại ko chịu buông tha cho cô?

"Nếu như tôi nhớ ko lầm thì bây giờ cô là ca sĩ của D.star!" Ngô Á Luân nhìn cô, cô có thể làm ca sĩ sao? Tôi thật nghi ngờ!

"Đây là cái bẫy sập của anh có đúng ko?!" Ngô Ánh Khiết càng nghĩ càng tức giận, hắn ta dám dùng thủ đoạn này khống chế mình, thật quá hèn hạ

"Chuyện này quan trọng sao?!" Ngô Á Luân ko muốn nói thêm điều gì, chỉ nhìn cô thật sâu một lúc, đột nhiên đứng dậy, anh đi đến trước mặt cô, ngồi xuống, sau đó nâng một tay kéo cô vào ngực mình. Nhân lúc Ánh Khiết ko chút nào phòng bị, đột ngột áp môi mình lên môi cô

Ngô Ánh Khiết lập tức phản kháng, nhưng lại ko ngờ đến, anh đã ngẩng đầu lên, một tay nắm lấy cằm Ánh Khiết, hơn nữa còn nhẹ nhàng nâng lên, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn cô, nói "Quan trọng là...............cô chuyên tâm làm tình nhân của tôi, khi tôi yêu cầu, thì cô phải lập tức xuất hiện!"

"Anh?!" Ngô Ánh Khiết tức giận nhìn anh, tay vừa mới nâng lên đã bị Ngô Á Luân vững vàng bắt được, sau đó một tay đè cô xuống phía dưới

"Tôi nói rồi! Đừng mơ tưởng trốn tránh tôi!Nếu ko...........cô sẽ phải trả cái giá rất đắt!" Trong ánh mắt lạnh như băng của Ngô Á Luân mang theo một tia quả quyết ko cho phép chối từ

Mà hai tay của anh, cũng ko cần đối phương cho phép, đã bắt đầu hành động, quần áo của cô nhất thời bị kéo xuống, Ngô Ánh Khiết lúc đầu còn phản kháng, nhưng sự phản kháng đó chẳng những ko đem lại bất kì tác dụng gì mà ngược lại còn khơi gợi ham muốn chinh phục của Á Luân

Từ từ, Ngô Ánh Khiết ngừng tất cả mọi phản kháng, cô biết rằng, lúc này cho dù có liều mạng, cũng nhất định ko thể thoát khỏi bàn tay anh....

Mà Ngô Á Luân mang theo hơi thở đàn ông bức người, xâm chiếm toàn thân cô, anh muốn để cô hiểu rằng, đời này, kiếp này cô đừng hòng thoát khỏi bàn tay anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: