Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 21+22

Cô mở cửa, sau đó ko chút do dự xuống xe

"Kịch....." một tiếng, cửa xe được cô đóng lại. Đi thôi! Ung dung mà đi! Cùng đêm tối làm bạn so với là bạn với sói vẫn an toàn hơn nhiều

Ngô Á Luân một cước đạp chân ga, phóng xe đi

Nhìn bầu trời đen nhánh một mảnh , Ngô Ánh Khiết nhìn nhìn ra xa, đừng nói đến phong cảnh, ngay cả bàn tay của mình cô cũng ko nhìn thấy rõ , bốn phía cực kì tĩnh lặng , đột ngột , từ bên người, một động vật nhỏ vọt ra ngoài, Ngô Ánh Khiết bị dọa , một thân đổ mồ hôi lạnh

Gần đây hình như có hồ, bởi vì cô nghe thấy có tiếng ếch kêu, lại có thứ gì đó chạy xẹt qua chân , cô kinh sợ la lên một tiếng, tất cả lại trở về an tĩnh

Nước mắt trong khoảnh khác như mưa sa chảy xuống, đột nhiên, cô cảm thấy hối hận

Đêm đen dày đặc,có thật sẽ an toàn hơn ở cùng sói ác ko? Cô ko dám chắc

"Mẹ............con nên làm gì bây giờ?! Mẹ............" Ngô Ánh Khiết khóc, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao, ko một ngôi sao chiếu sáng, mẹ có ở trên trời cao ko?! Mẹ sẽ nghe thấy cô đang khóc thút thít chứ?!

"Tại sao anh hai lại hận con như vậy?! Con phải làm gì bây giờ?! Mẹ............" Ngô Ánh Khiết hô to, uất ức cùng tức giận bộc phát ra bên ngoài, cô ko thể tin được những gì mình đã trải qua, cho dù cô có thể lựa chọn việc bỏ qua những kí ức bẩn thỉu đó, nhưng giờ phút này, tất cả chúng đều ùa về

"Mẹ.........mẹ cứu con, cứu con có được ko? Mẹ..........Mẹ có nghe thấy con ko?! Con rất nhớ mẹ.........con muốn về nhà...............trở về nhà của chúng ta............." Ánh Khiết ngước nhìn bầu trời gào khóc, nhưng mà...........ngoại trừ tiếng ếch vẫn đều đặn đáp trả cô, thì ko có thứ gì cả

"Tại sao.............Ngô Á Luân, tôi hận anh! Anh, đồ đại ác ma này, đồ khốn kiếp............." Ngô Ánh Khiết ko còn sức lực, từ lúc thi đấu đến giờ, cô vẫn chưa ăn qua thứ gì, lúc này ngoại trừ đói bụng, quan trọng hơn hết là cô còn rất mệt, chỉ muốn ngủ thiếp đi, cùng với việc ý chí bị suy tàn, cô có cảm giác mình thật sắp chết

Muốn ngồi xuống, nhưng cô lại có chút sợ mấy thứ thoắt ẩn, thoắt hiện kia, ko biết chúng là cái gì đây? Nhưng mà.....................cô đứng ko nổi nữa rồi

Mệt mỏi ko chịu nổi,cuối cùng Ngô Ánh Khiết đành ngồi bệch xuống đất, buồn ngủ hoàn toàn đánh ngã cô, cô hai tay bắt chéo trên đầu gối, gác đầu lên trên, mơ mơ màng màng ngủ

Đột ngột , có cảm giác mình đang bay trên ko trung, cảm giác đau đớn trộn lẫn trong thân khiến cô tỉnh lại, khi mở mắt cũng là lúc, cô ý thức được mình vừa bị ném vào một chỗ , mà cái chỗ này chính là vị trí cô vừa ngồi qua, đây là ...............xe của Ngô Á Luân?!

"A?!...........Anh.............." Ngô Ánh Khiết hít vào một luồng khí lạnh, mình đang nằm mơ sao?! Rõ ràng mới vừa rồi, mình còn đang ngủ trên mảng đất ẩm ướt, hiện tại thế nào đã...............

Trời ạ..............đúng là ác mộng rồi?!

"Cô tốt nhất, giữ yên lặng cho tôi, nếu ko tôi ko dám chắc mình sẽ ko giết cô!" Ngô Á Luân ko chút nào thông cảm cho khuôn mặt đầy nước mắt của Ánh Khiết, lạnh lùng nói

Nếu như ko phải lo lắng sau khi cô bị sói ăn, Ngô Thiên Hành sẽ hướng về anh đòi người, anh đã ko quay trở lại đón cô rồi

Ngô Ánh Khiết lập tức trở nên im lặng, bất kể có phải là ác mộng hay ko, ngậm miệng vẫn là sự lựa chọn tốt nhất, nếu ko........... Cô ko thể tin được tên ác ma này có thể làm ra những chuyện gì, nói thật, cô thật sự có chút sợ

"Xuống xe!" Đến điểm đến, Á Luân lại một lần nữa đuổi cô xuống xe, Ngô Ánh Khiết ngẩng đầu nhìn, chân mày cau lại, đây là đâu?! Cô căn bản ko biết, không phải hắn lại muốn làm cái gì nữa đi?! Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đi xuống, cô biết, kết quả của việc ko nghe lời chính là bị hành hạ đau đớn

"Tầng tám, phòng 803, ngày mai nếu tôi ko nhìn thấy cô ở trong phòng, cô tự gánh lấy hậu quả!" Ngô Á Luân ngồi ở chỗ ngồi tài xế, ném chìa khóa cho cô, sau đó bỏ đi ko quay đầu lại, ngày mai anh còn phải tham gia một cuộc họp tổng thể quan trọng của công ty, hiện tại, anh phải trở về nhà ngủ một giấc, ngày mai sẽ lại cùng cô tính sổ

Ngô Ánh Khiết cầm cái chìa khóa xa lạ, ngẩng đầu nhìn tòa nhà hào hoa, nhíu chặc hai hàng lông mày, có nên lên hay ko?!

Mở cửa, bên trong là một gian phòng được bày trí rất đơn giản, trong phòng khách ngoài một cái ghế salon và một cái TV ra, thì ko có gì cả, đây là phòng của người nào?! Sao lại ko có ai?!

Cơn buồn ngủ mãnh liệt đánh tới, Ngô Ánh Khiết ngáp một cái, nhưng vẫn ko dám ngã xuống, cô tra xét chung quanh một lần, ko có người, hơn nữa nhìn quanh cũng có vẻ an toàn, sau đó cô mới khóa trái phòng lại, té ngã trên ghế salon, rất nhanh bước vào giấc mộng đẹp

Trong mộng, cô và ma quỷ đại chiến ba trăm hiệp

Ngô Ánh Khiết ko ngờ mình lại ngủ say như vậy, khi cô tỉnh dậy, cũng là lúc mặt trời đã lên cao, hơn nữa cũng đã đến gần giờ đi học

Trong học việc yên tĩnh, Ngô Ánh Khiết liều mạng chạy về lớp học , khi thấy thầy giáo vừa bước đến lớp, cô lấy tốc đột nhanh nhất, vọt đến trước mặt giáo viên, sau khi ngồi xuống, cô mới thật sâu thở một cái

"Này, sao cậu lại đến trễ vậy? Tối hôm qua có chuyện gì hay ko?" Mỹ Mỹ quan tâm nhìn cô, nhỏ giọng hỏi thăm, nó chửa từng đi trễ như vậy bao giờ, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao?! Hơn nữa................mắt của nó cũng sưng sưng

"Ko có.............." Ngô Ánh Khiết trốn tránh ko nhìn bạn, bởi vì chính cô cũng ko biết nên giải thích với bạn thế nào, hơn nữa giáo viên đã lên bục giảng, khi vào học thì ko nói chuyện, đây là nguyên tắc của cô

"Ngô Ánh Khiết............" Thầy nhẹ gọi tên cô

"Dạ..............." Ngô Ánh Khiết đứng lên, cúi đầu thật thấp, bị thầy giáo điểm danh, nhất định ko phải là chuyện tốt lành gì, hay là giọng nói vừa rồi của mình có chút lớn?

"Đến phòng thầy hiệu trưởng, có người tìm..............." Thầy vừa nói vừa lật sách, ánh mắt cũng ko nhìn cô, mà cầm phấn viết bảng, xoay người viết chủ đề cần học ngày hôm nay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: