Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 17+18

"Được! Em chờ anh............" Tô San Na tựa như được ban ân huệ, vui mừng, hoan hô nhảy cẫng, vốn tưởng rằng, mình rãnh rỗi gọi sẽ bị mắng đến sói đầu, vậy mà ko ngở tổng tài lại hăng hái

"Chúc mừng Ngô Ánh Khiết, đã đạt 97 điểm, giành lấy thứ hạng cao nhất trong"tiếng hát thanh xuân ! Thật quá tuyệt vời! Chúng ta hãy vì cô ấy hoan hô đi!"Giọng nói kích động của MC vẫn như cũ, chỉ có tăng ko giảm

Ngô Ánh Khiết?! Cái tên như cục nam châm hấp dẫn Ngô Á Luân đang nghe điện thoại, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ đang vui mừng đến chân tay luống cuồng trên TV . Anh lạnh lùng nói với người trong điện thoại "Cô ko cần đến!" Sau đó liền cúp máy, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào TV

Tiếng hát thanh xuân?! Quán quân?!

Từ lúc nào cô đã tham gia cái tiết mục buồn nôn này, hơn nữa còn giành ngôi vô địch, chẳng lẽ cô ko biết thân phận của mình là gì sao?! Đúng là loại con gái kì lạ!

Trên hiện trường , Ngô Ánh Khiết vui đến mức muốn ngất xỉu, cô giành hạng nhất sao?! Đây là sự thật?! Ko phải là đang nằm mơ đi?!

"Mỹ Mỹ, cậu đánh mình một cái!" Ngô Ánh Khiết nhìn Mỹ Mỹ , dáng vẻ khẩn khiết

"Đầu óc cậu có bệnh à! Tại sao lại đánh cậu?" Mỹ Mỹ nghi hoặc nhìn Ngô Ánh Khiết, tâm trạng của cô rất xấu, bởi vì cô chỉ giành hạng tư, điểm so với bạn tốt chênh lệch mười mấy điểm, thật mất mặt!

"Mau đi......." Ánh Khiết ko để ý đến sự hoài nghi của Mỹ Mỹ, Mỹ Mỹ ko thể làm gì khác hơn ngoài việc đành nghe theo bạn "sai khiến", đánh một cái vào đầu cô, sau đó nghiêm túc hỏi "Sao ?"

"Oa, thật đau. Xem ra mình ko nằm mơ!" Ngô Ánh Khiết vui vẻ nhảy lên , sau đó nhìn lên bầu trời "Mẹ, còn làm được, con làm được rồi, ha
haha...."

"Được rồi! Biết cậu vui vẻ rồi, nhưng mà...............hiện tại cũng đã là rạng sáng một chút, cậu cần phải kích động như thế sao?! Chúng ta mau trở về nhà, ngày mai còn phải đi học!" Mỹ Mỹ ko khỏi cười một cái, sau đó kéo Ánh Khiết đang bay cao xuống đất, nếu nhưng còn kích động như thế này, thì ngày mai cậu ta sẽ ngủ trong lớp !

"Mỹ Mỹ, mình thật sự rất vui, thật ngại................hạng nhất đáng lẽ ra phải của cậu!" Ngô Ánh Khiết bình tĩnh trở lại, áy náy nhìn Mỹ Mỹ, mục tiêu của cậu ta là hạng nhất, mà chỉ giành được hạng tư , trong vô hình, tựa hồ cô đã cướp đoạt thứ hạng của bạn thân

"Đồ ngốc, có gì mà xin lỗi! Điều này ko phải đã nói rõ, cậu rất xuất sắc sao! Mình nên vì cậu mà vui mừng!" Mỹ Mỹ tựa hồ hiểu ý bạn, cô khẽ mỉm cười, cô từ lúc bắt đầu mới quen Ánh Khiết , đã biết bạn mình có giọng hát rất tốt, nhưng lại ko nghĩ tới, mình lại thua bạn xa như vậy

Hai cô gái lại cười thật vui.

Đột nhiên điện thoại trong túi xách Ánh Khiết vang lên, đêm khuya yên tĩnh khiến chuông điện thoại có vẻ lớn dị thường

"A lô?" Ngô Ánh Khiết kêu lên một tiếng, nhưng ko ai trả lời, cầm điện thoại di động đưa ra trước mặt nhìn số, cô phát hiện số gọi là ở nhà, một lần nữa cô lại đưa điện thoại đến bên tai, chắc là ba gọi đi?! Bởi vì, ở trong ngôi nhà đó, cũng chỉ có mình ba là quan tâm mình


"A lô? Ba? Là ba sao?" Ngô Ánh Khiết nghiêng lỗ tai, muốn nghe cái giọng nói hiền lành đó, cũng muốn báo tin tốt lành này cho ông biết. Nhưng mà tại sao đầu dây bên kia điện thoại lại lạnh lẽo như vậy?

"Cô ở đâu?!" Giọng nói lạnh lùng của Ngô Á Luân truyền ra từ trong điện thoại, trong đêm khuya mát mẻ, giọng nói càng thêm âm lãnh đáng sợ

"Anh hai?" Ngô Ánh Khiết hít vào một hơi, sao hắn lại gọi vào lúc này?!

"Mau trở về cho tôi!" Giọng nói của Á Luân như mang theo vật sắc, sắc bén chọc vào màng nhĩ của Ánh Khiết, làm cô đau đớn

"Hôm nay tôi ở nhà bạn học! Ko về!" Ngô Ánh Khiết lạnh lùng phản kháng, cô ko thể tùy tiện nghe anh định đoạt nữa, càng ko thể trở thành đồ chơi của anh, cho dù anh có là anh trai, thì cô vẫn có quyền ko tôn trọng anh, có quyền lánh mặt

"Lời của tôi ko thể lặp lại lần thứ hai!" Ngô Á Luân càng nói càng lạnh, lạnh đến mức khiến cho Ngô Ánh Khiết có cảm giác lúc này là mùa đông rét buốt, mà cô lại đang đứng giữa những cơn gió lạnh thấu xương

"Tôi sẽ ko trở về!" Ngô Ánh Khiết ngừng một lúc, rồi ko chút do dự nói ra câu nói mà ngay cả chính mình cũng ngạc nhiên, đầu óc "ong" lên một tiếng, giống như người vừa gặp ác mộng bàng hoàng tỉnh lại, cô thở phào nhẹ nhõm

Đúng, mình phải can đảm như vậy, mình ko sợ hắn! Tùy hắn!

Cúp máy, Ngô Ánh Khiết nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó tỏ ra như ko có chuyện gì, nhìn về Mỹ Mỹ phía trước "Chúng ta đi thôi!"

"Này..............cậu ko sao chứ?!" Mỹ Mỹ rõ ràng thấy bạn mình ánh mắt đã hồng hồng, ko phải lại bị người anh trai đó mắng đi?! Nghe nói hắn làm tổng tài của công ty gì đó, nhưng mà ko thể bắt nạt người như vậy đi?!

"Dĩ nhiên ko sao, mình sao có thể xảy ra chuyện gì?!" Ngô Ánh Khiết cười cười, mặc dù cô biết bạn tốt đang quan tâm mình, nhưng cô vẫn ko thể để cho bạn biết, những chuyện đã xảy ra với mình , bởi vì...............ngay cả bản thân cô cũng ko dám tin rằng cái chuyện vô đạo đức như thế này lại xảy ra trên người mình

Khí trời đột nhiên trở lạnh, trạng thái phấn khích của Ngô Ánh Khiết lúc này có chút xuống thấp, mặc dù Mỹ Mỹ ko biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô vẫn có thể nhìn ra, người bạn tốt này đang có tâm sự, nhưng bạn đã ko muốn nói, thì cô cũng ko nên hỏi

Nhà của Mỹ Mỹ cách đài truyền hình ko xa, chưa đầy mười phút , hai người đã về nhà, hai cô gái vừa cười vừa nói chuẩn bị mở cửa, thì đột nhiên sau lưng họ xuất hiện một luồng sáng từ đèn của một chiếc xe hơi hướng thẳng về phía hai người

Hai người tùy tiện qua đầu nhìn lại, bởi vì trong cái khu dân cư nhỏ này, xe cộ xuất hiện cũng ko phải là chuyện bất bình thường, chỉ là đèn chiếu quá sáng nên hai người có chút kì quái mà thôi

"Thật buồn ngủ..............." Ngô Ánh Khiết ngáp một cái nhìn Mỹ Mỹ , có ý là, cậu mở cửa nhanh đi, mình muốn ngủ rồi

"Đúng vậy, mình cũng vậy!" Mỹ Mỹ tựa như bị lây bệnh, cũng ngáp một cái, ko để ý đến cỗ xe kì quái, cô lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa, nhưng mà chiếc kia lại ko sai ko lệch đúng lúc dừng ngay trước mặt hai người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: