Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 13

"Chuyển trường? Tại sao?" Ngô Thiên Hành nghi hoặc nhìn cô, học viện Đài Bắc là trường đại học tốt nhất Đài Loan, nó còn muốn chuyển đi đâu?!

"Ách..............." Ngô Ánh Khiết ko khỏi liếc mắt nhìn Á Luân đang ngồi trên ghế salon, đụng phải ánh mắt lạnh như băng của anh, cô nhanh chóng thu hồi ánh mắt "Ko có.... ko có tại sao!"

"Học viện Đài Bắc là trường tốt nhất nước, ba tin con sẽ thích nó! Được ko?" Ngô Thiên Hành hiền từ nhìn cô "Chúng ta ăn cơm đi!"

Ngô Ánh Khiết tận lực chọn một vị trí ngồi cách xa Ngô Á Luân, như vậy cô mới có thể kiên định một chút, vốn đã cho rằng, cô rất nhanh có thể tìm được lý do rời khỏi nhà này, nhưng mà hiện tại xem ra thì, đã bị hụt mất

Có điều.............đúng là gặp quỷ, trường học cô tự mình chọn, tự mình điền, cô nhớ rất rõ, cô chưa từng nghĩ đến bốn chữ "học viện Đài Bắc" này, nhưng tại sao thông báo lại là "học viện Đài Bắc"?

"Rất kì quái phải không?!" Á Luân ung dung đi một mạch đến, ngồi xuống bên cạnh cô, cúi xuống bên tai cô nhẹ nhàng nói

"Cái gì?!" Ngô Ánh Khiết sợ hết hồn, cảnh giác quay đầu nhìn anh

"Tại sao lại là học viện Đài Bắc!" Á Luân nhận chén cơm từ tay người giúp việc, thuận tiện gắp một món cá bỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng nhai kỹ tựa như ko có chuyện gì xảy ra

Ngô Ánh Khiết kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông đáng sợ đến cực điểm trước mắt, một loại dự cảm ko tốt mãnh liệt đập vào tim cô, chẳng lẽ là...............

"Tôi còn chơi chưa đã, cho nên.................cô đừng mơ tưởng rời đi!" Ngô Á Luân áp mặt sát vào tai cô, giọng nói lạnh như băng chậm rãi đánh thẳng vào màng nhĩ Ánh Khiết

Thì ra....! Thì ra thật sự là hắn?!

Nhưng mà..........tại sao hắn lại làm như vậy? Hắn có tư cách gì xen vào cuộc sống của mình!? Hắn thật đáng sợ, đáng sợ đến mức cho dù mình có đứng trước mặt hắn, cũng ko cách nào hô hấp

Tức giận đặt chén cơm xuống bàn, Ngô Ánh Khiết ko để ý đến bất kì ánh mắt quái dị của kẻ nào, đứng dậy đi lên lầu, cho dù ba ko vui, cho dù ba lo lắng, vậy thì thế nào?!

Cô ko muốn nhẫn nhịn nữa, ko muốn bị anh chi phối, lại càng ko phải là tình nhân chết tiệt của anh! Cô chính là cô, là Ngô Ánh Khiết, ko của bất kì người nào, càng ko thể để anh uy hiếp , hành hạ! Người anh trai đáng ghê tởm này, cô căm hận hắn

Hành lý đem theo rất ít, thời điểm cái áo khoác cuối cùng được ném vào túi đeo lưng, một cánh tay to lớn đột nhiên đem mọi đồ đạc đoạt lại, hung hăng ném xuống đất

"Anh làm gì?!" Ngô Ánh Khiết bùng nổ hướng về phía Á Luân gào lên, anh rốt cuộc muốn thế nào?! Cô ko muốn bị trêu đùa, vậy thì trốn tránh cũng ko được sao?!

"Ngăn cản hành vi ngu ngốc của cô!" Á Luân vẻ mặt vô tội nhìn cô, nếu như cô biết hành động của mình rất ngu xuẩn thì cô nhất định sẽ ko lựa chọn phương pháp này

"Ngu ngốc?! Phải............tôi rất ngu ngốc, ngu ngốc đến mức bị anh hành hạ mà ko thể lựa chọn bỏ đi, tôi ngu ngốc đến mức ko thể nói cho ba biết, tôi càng ngu ngốc vì ko báo cảnh sát, ko................"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: