Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 3

Thu nhặt xong những mảnh vỡ, Tae bỏ tất cả vào một cái hộp rồi cất vào ngăn kéo. Sau đó, cô nhóc leo lên giường để ngủ. Nhưng mỗi khi nhắmmắt lại, hình ảnh của Fany với bộ dạng đáng thương lại hiện lên trong đầu Tae.

"Mình có quá đáng lắm không?" Tae ngồi bật dậy.

"Nhưng chính cô ta gây chuyện trước mà! Đâu phải lỗi tại mình!" Tae lại nằm xuống và nhắm
mắt lại.

"Aiisssh! Bực mình quá đi!"  Tae ngồi dậy, với tay lấy áo khoác rồi bước ra khỏi nhà.

"Tại sao mình lại lo lắng cho cô ta thế kia chứ?" Tae đang lang thang khắp nơi tìm Fany.

"Cô ta đi đâu rồi không biết? Bộ cô ta không ý thức được sự "nguy hiểm" tỏa ra trên người
cô ta chắc?!" Tae vừa nhìn xung quanh vừa lẩm bẩm.

Tae bỗng dưng nhớ ra một chuyện, thế là cô nhóc ba chân bốn cẳng chạy đến...đồn cảnh
sát.

"Cháu xin chú, xin hãy tìm xem có ai đang tìm cháu không ạ?" Tae thở phào khi nhìn thấy
Fany đang ngồi đó.

"Chú đã nói rồi, không có ai tìm cháu cả! Cháu đã "tra tấn" chú cả buổi tối này rồi đấy!"  Viên
cảnh sát nhăn nhó.

"Cháu xin chú, chú hãy tìm lại lần nữa đi ạ!" Fany nài nỉ.

"Ya, cái con bé này, chú đã bảo không có rồi còn gì! Aisshh, thật là..." Nói rồi viên cảnh sát bỏ
đi chỗ khác.

"Không ai tìm mình thật sao? Mình đã bị bỏ rơi thật rồi à?" Fany buồn bã cúi mặt xuống.

"Ya, về nhà thôi!" Tae nãy giờ đứng quan sát cuộc nói chuyện giữa Fany và viên cảnh sát, cô
nhóc bước đến bên Fany.

Fany ngước lên nhìn thấy Tae, cô nhóc quay mặt đi chỗ khác và nói:

"Tớ sẽ ngủ lại đây!"

"Đồn cảnh sát là nơi cho cậu ngủ hả? Về nhà thôi!" Tae kéo Fany đứng dậy.

"Tớ đã bảo tớ không về rồi mà! Chính cậu đã đuổi tớ đi rồi còn gì?!" Fany hét lên.

"Ya, là gì hét to dữ vậy!" Tae hét lớn lại.

"Tớ...xin lỗi! Chỉ vì..tớ không kìm nén được nên...tóm lại, tớ xin lỗi!" Tae cúi đầu nhận lỗi, thấy
vậy Fany mỉm cười đắc chí.

"Ta về nhà thôi!" Tae đứng thẳng người lên, Fany lập tức nghiêm mặt lại.

"Không được!"

"Lại chuyện gì nữa đây? Tớ đã xin lỗi rồi mà!"

"Tớ phải hỏi chú cảnh sát cho bằng được, xem có ai đăng tin tìm tớ không?!" Fany toan bước
đến chỗ viên cảnh sát đang ngủ gật kia.

"Cậu mà đến hỏi lần nữa chắc chắn sẽ bị bỏ tù cho xem."

"Thật không?"

"Thật, người ta gọi đó là hành vi "cố tình cản trở người thi hành công vụ!" Cậu nhìn xem, chú
ấy đang ngủ ngon thế kia!" Fany phì cười trước câu nói của Tae.

"Về nhà thôi!" Fany bước ra khỏi đồn cảnh sát.

"Tae, tớ đói quá!"

"Ở nhà có mì gói đấy!"

"Nhưng tớ muốn ăn kimbap!"

"Thôi đi, cậu có biết từ ngày cậu về nhà, tớ đã tốn biết bao nhiêu tiền rồi chưa hả?"

"Nhưng tớ muốn ăn kimbap!"

"Một là mì gói, hai là không có gì cả!"

"Kimbap, Taetae, kimbap!"

"Không!"

Cả hai, một người thì cứ "kimbap", một người thì "không".. trên suốt đoạn đường về nhà.


Chủ nhật đến rồi!

"Good! Perfect!" Tae nhìn mình trong gương rồi tự hài lòng.

"Lên đường thôi!" Tae cầm giỏ thức ăn bước ra tới cửa nhà.

"Cậu định đi đâu vậy?" Đúng lúc Fany thức dậy, cô nhóc dụi dụi cặp mắt nhìn Tae.

"Tớ có việc! Hôm nay cậu được "nghỉ phép"! Ngủ tiếp đi!" Tae cúi xuống buộc dây giày.

"Tớ đi cùng được không?" Fany bước tới chỗ Tae.

"Tớ...đi gặp khách hàng! Cậu đi theo để làm cho mọi việc rối tung lên à?" Fany nhăn nhó khi
nghe Tae nói về sự hậu đậu của mình.

"Fany ngoan, khi về nhà tớ sẽ mua kem cho!" Tae mỉm cười xoa xoa đầu Fany.

"Tớ thích kem dâu!" Fany cười tít mắt mỗi khi nghe nói đến kem.

"Ừ, thì kem dâu!"

"Người gì dễ dụ thế không biết." Tae nghĩ thầm.

"Thôi tớ đi đây!" Tae mở cửa rồi bước ra.

"Cậu đi đường cẩn thận, "ông xã"!" Fany hét lên.

"Ya, cậu muốn cho cả khu chung cư này biết hết hả?" Tae ló mặt vào nói rồi đóng mạnh cửa
lại làm Fany phì cười trước hành động của cô nhóc.

"Chắc có ngày mình vào viện vì cô ta mất!" Tae vừa lái xe vừa lẩm bẩm một mình.

Chẳng mấy chốc đã đến công viên, một dãi đất phủ đầy cỏ xanh mướt hiện ra trước mắt Tae.

"Xin lỗi tớ đến trễ!" Tae mỉm cười đặt giỏ thức ăn xuống.

"Tới trễ thì phải bị phạt đấy!" Yul bước tới.

"Cậu..."

"Ừ, là tớ! Cậu nghĩ là ai hả?" Yul ngồi phịch xuống thảm.

"Tae, cậu đang suy nghĩ gì vậy?" Jess cầm miếng bánh mì kẹp đưa cho Tae nhưng cô nhóc
đang mải suy nghĩ chuyện gì nên không hay biết.

"À..à không..." Tae giât mình khi nghe Jess gọi, cô nhóc cầm lấy miếng bánh mì cho vào miệng
một cách thờ ơ.

"Đang nhớ người yêu hả nhóc?" Yul chạy đến quàng vai Tae.

"Đâu có!" Tae nhìn Jess như giải thích cho cô nhóc đừng hiểu lầm.

"Cậu dọn đến chỗ ở mới sống tốt chứ?" Jess mỉm cười.

"Ừ, vẫn ổn." Tae đáp.

"Con nhóc này, mẹ đã cố thuyết phục đừng dọn ra ngoài ở vì mẹ không yên tâm khi để con nhóc này sống một mình, thế mà hắn cứ nằng nặc dọn đi!"  Yul cốc vào đầu Tae.

"Đó là vì cậu ấy là một người biết tự lập và có trách nhiệm, đâu như "ai kia", suốt ngày chỉ biết....ngủ!" Jess liếc nhìn Yul.

"Ya, cậu có biết cậu đang nói chuyện với ai không? Cẩn thận nếu không...." Yul giở chiêu hăm
dọa.

"Nếu không thì sao nào?" Jess nghênh mặt.

"Nếu không....thì thôi."  Yul quay sang với tay lấy trái táo, Jess nhìn theo bật cười.

"Tớ đi vệ sinh một lát!" Tae đứng dậy rồi bỏ đi.

Yul và Jess vẫn không ngừng "đấu khẩu".

Trong nhà vệ sinh

"Tớ chỉ muốn được gần cậu thêm một chút, chẳng lẽ điều đó lại khó khăn đến như vậy sao?"
Tae tự nói với chính mình trong gương,cô nhóc thở dài rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Vừa trở lại chỗ Yul và Jess, Tae ngạc nhiên khi thấy loáng thoáng một nhân vật mới và cả ba đang cười nói vui vẻ.

"Ai vậy nhỉ?" Tae đang từ từ bước đến.


"Ôi Chúa ơi! Cậu ta làm gì ở đây vậy?" Tae hốt hoảng chạy nhanh đến.

"Fany!" Chính xác, nụ cười tít mắt không lẫn vào đâu được, Tae đã không nhìn lầm.

"Cậu lại muốn giở trò gì vậy?" Tae kéo Fany ra chỗ khác.

"Tớ định ra ngoài dạo xem mình có thể nhớ ra được gì không thì vô tình đến đây thôi."

"Hay là cậu theo dõi tớ?" Tae nhìn Fany với ánh mắt nghi ngờ.

"Tớ hứa với cậu là tớ vô tình đi qua đây thôi!"  Fany nhìn Tae với cặp mắt ngây thơ.

"Cậu quen cô nhóc dễ thương này à?" Jess nhìn Tae.

"À...không!"

"Xin lỗi, trò chuyện nãy giờ tớ vẫn chưa giới thiệu: Tên tớ là Tiffany, tớ là..." Fany chưa nói
xong đã bị Tae nhanh tay che miệng lại.

"Là một người đi đường, đúng không Fany?" Tae nhìn Fany với ánh mắt hăm dọa.

"Hả?" Fany mở to mắt nhìn Tae.

"Chỉ cần cậu cứ im lặng gật đầu, tớ sẽ xóa vụ án " một trăm ngàn won", được chưa?" Tae thì
thầm với Fany, cô nhóc gật đầu đồng ý rồi gạt tay Tae ra.

"Tớ là một người đi đường!" Fany cười hì hì.

"Cậu thú vị thật đấy!" Yul cười lớn, cô nhóc có vẻ thích Fany rồi.

Thế là buổi picnic có thêm một vị khách "bất đắc dĩ".

"Nhà cậu ở đâu?" Yul nhìn Fany.

"Nhà tớ ở khu ChungNam!" Fany vừa ăn vừa nói.

"Vậy là chung khu với Tae rồi nhỉ!" Yul nhìn Tae lúc này đang cúi mặt xuống.

"Hai người đang sống chung với nhau à?" Jess nói đùa với Tae.

"Tất nhiên là không rồi!" Cả hai cùng hét lớn lên.

"Tớ chỉ đùa thôi mà"! Nói rồi cả Jess và Yul cùng cười lớn.

"Ôi Chúa ơi, chắc con chết mất." Tae lấy tay che mặt mình lại rồi lén liếc nhìn Fany.

"Hôm nào tớ đến nhà cậu chơi nha!" Yul cứ mải trò chuyện với Fany, Jess ngồi đó im lặng
nhìn cả hai.

"Tất nhiên là..."

"Tất nhiên là không rồi!"  Tae chen vào.

-"Con nhóc này, đó là nhà của cậu à?" Yul quay sang liếc Tae.

"Chứ còn..." Tae vội im lặng.

"Được không Fany?"

"Ui! Tớ vẫn chưa dọn dẹp nhà cửa, khi nào xong, tớ sẽ mời các cậu đến!" Fany nở nụ cười tít
mắt sau khi "được" Tae cho một phát vào lưng.

Cậu hứa rồi đấy nhá! Yul mỉm cười sung sướng.

Tae chở Fany về nhà sau cuộc picnic theo Tae là "thất bại toàn tập".

"Tae, cậu có những người bạn dễ thương quá nhỉ?" Fany nhìn Tae, cô nhóc lúc này mặt mày
đang nhăn nhó đau khổ.

"Hôm nào mời họ đến nhà ta chơi nha!" Fany đề nghị.

"Không mời mọc gì hết! Còn nữa, đó là nhà của tớ, tớ chỉ cho cậu ở đến khi cậu tìm được
ký ức thôi, rõ chưa?"

"Tớ biết rồi, nhưng mỗi khi cậu đi làm, chỉ còn một mình tớ ở nhà chán lắm! Hôm nào mời họ
về nhà cậu chơi nha."

Fany lại mỉm cười nói, Tae nhìn Fany hồi lâu

"Aiiissshhhh! Chắc tôi điên lên mất!" Tae hét lớn lên.

"Tớ lại nói gì sai à! Tớ đã nói là "đến nhà cậu" chứ đâu có nói "đến nhà chúng ta"!"

"Cậu muốn nói gì cũng được, tớ chịu thua cậu rồi!" Tae thở dài lắc đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro