7.
---
Shunichi không thể ngồi yên.
Cậu biết mình không nên quan tâm.
Không nên tự rước rắc rối vào người.
Nhưng trong đầu cậu không ngừng lặp lại câu hỏi đó.
Masuda đã đi đâu?
Và tại sao cậu lại có cảm giác… đây không phải là một vụ mất tích bình thường?
---
Buổi chiều, sau giờ học.
Shunichi không về nhà ngay.
Cậu đi đến nơi mà Masuda thường xuyên lui tới.
Một con hẻm nhỏ, vắng vẻ sau khu thương mại cũ.
Nơi đó bọn đàn em của Hirata hay tụ tập.
Cậu ngần ngại đứng trước con hẻm, nhìn vào bóng tối bên trong.
Không có ai cả.
Không có tiếng ồn.
Không có dấu vết của Masuda.
Nhưng… cậu cảm nhận được một thứ gì đó rất lạ.
Không khí nặng nề.
Như thể nơi này vừa xảy ra điều gì đó kinh khủng.
---
Shunichi bước vào.
Một cảm giác bất an chạy dọc sống lưng.
Cậu không biết mình đang mong chờ điều gì.
Không biết mình có thực sự muốn tìm thấy dấu vết của Masuda hay không.
Nhưng rồi…
Cậu thấy nó.
---
Trên mặt đất, ngay bên cạnh bức tường cũ, có một vệt đen sẫm.
Như thể ai đó đã cố lau chùi nó đi, nhưng không hoàn toàn sạch.
Shunichi khụy xuống, nhìn chằm chằm vào vết đó.
Là… máu sao?
Tại sao lại có máu ở đây?
Và tại sao, dù biết mình nên sợ, nhưng cậu lại cảm thấy… kỳ lạ như thế này?
---
Đột nhiên.
Một giọng nói vang lên ngay phía sau cậu.
"Mày đang tìm gì vậy, Shunichi?"
Là Hirata.
Hắn đứng đó, dựa lưng vào tường, cười nhẹ.
Đôi mắt hắn sáng lên trong bóng tối.
"Có gì thú vị à?"
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro