23.
Shunichi không còn do dự.
Bàn tay cậu nắm chặt lấy tay Hirata, cảm nhận được sự ấm áp kỳ lạ từ hắn.
Không còn đường lui.
Nhưng...
Cậu không muốn lui nữa.
Hirata nhìn cậu, khóe môi nhếch lên đầy thỏa mãn.
"Tốt."
"Tao biết mày sẽ chọn con đường này."
Từ ngày hôm đó, Shunichi chính thức bước vào thế giới của Hirata.
Cậu không còn là cậu học sinh nhút nhát, sợ hãi mọi thứ nữa.
Cậu dần quen với máu, với những âm thanh van xin tuyệt vọng, với những đôi mắt trống rỗng khi sự sống rời khỏi cơ thể.
Ban đầu, cậu chỉ đứng nhìn.
Rồi dần dần, Hirata cho cậu tham gia.
Từ việc giữ chặt nạn nhân, đưa dao cho Hirata, cho đến tự tay ra tay.
Mỗi lần giết người, cậu không hề thấy ghê tởm.
Không phải vì cậu thích cảm giác đó, mà vì...
Nó quá dễ dàng.
Quá đơn giản.
Giống như...
Giết một con côn trùng phiền phức.
Shunichi không còn giả vờ nữa.
Nhưng cậu cũng không như Hirata.
Hirata giết người vì hắn thích sự thống trị, thích nhìn người khác quằn quại trong sợ hãi.
Còn Shunichi...
Cậu giết chỉ vì cậu có thể.
Và vì cậu không thấy lý do gì để không làm.
Hirata nhìn Shunichi bằng ánh mắt ngày càng hứng thú hơn.
Shunichi không còn là con mồi nữa.
Cậu đã trở thành một kẻ săn mồi thực thụ.
Một đêm, sau khi xong việc, cả hai đứng trên sân thượng một tòa nhà cao tầng, nhìn xuống thành phố lấp lánh ánh đèn.
Shunichi cảm nhận cơn gió lạnh thổi qua, mang theo mùi của khói xe, rượu và máu.
Hirata đứng cạnh cậu, đôi mắt sáng lên trong bóng tối.
"Shunichi..."
"Mày thấy sao?"
Shunichi khẽ cười, một nụ cười rất nhẹ, rất thoải mái.
"Tôi không thấy gì cả."
Cậu quay sang nhìn Hirata.
"Nhưng có lẽ, tôi chưa từng thấy gì ngay từ đầu."
Hirata bật cười thành tiếng, giọng hắn đầy phấn khích.
"Tao thật sự thích mày, Shunichi."
"Mày là kẻ giống tao nhất mà tao từng gặp."
"Vậy sao?"
Shunichi cười nhẹ, ánh mắt vô hồn như bầu trời đêm không có trăng sao.
Cậu không phủ nhận.
Cậu cũng chẳng cần xác nhận.
Vì đến tận cùng...
Điều đó có quan trọng gì đâu?
(Câu hỏi tiếp theo: Cuộc sống của Shunichi và Hirata sẽ ra sao sau này?)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro