11.
---
"Không có chuyện gì cả. Không có gì xảy ra."
Shunichi lẩm bẩm với chính mình.
Cậu chỉ bị hoang tưởng.
Cậu chỉ cần quay lại cuộc sống bình thường.
Chỉ cần quên đi tất cả.
---
Cậu ép mình tắm nước lạnh.
Dọn dẹp lại bàn học.
Mở sách vở ra, bắt bản thân tập trung vào bài tập.
Nhưng…
Những con chữ cứ nhảy múa trước mắt cậu.
Cậu không thể tập trung được.
---
Những ký ức lại hiện về.
Bàn tay lạnh lẽo của Hirata.
Nụ cười bí hiểm của hắn.
Câu nói thì thầm bên tai:
"Tao muốn xem khi nào thì mày mới chịu lộ bản chất thật của mình."
---
Shunichi ném mạnh bút xuống bàn.
Không!
Cậu không muốn nghĩ về hắn nữa.
Không muốn bị hắn thao túng.
Không muốn tin vào những lời hắn nói.
---
Sáng hôm sau.
Shunichi đứng trước gương, chỉnh lại đồng phục.
Cậu hít một hơi sâu.
Hôm nay sẽ như mọi ngày.
Cậu sẽ đi học.
Sẽ tránh xa Hirata.
Sẽ không để hắn ảnh hưởng đến mình.
Cậu có thể làm được.
---
Nhưng ngay khi cậu bước vào cổng trường…
Một cảm giác kỳ lạ chợt trào lên.
Như thể có ai đó đang nhìn cậu.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro