Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Thích nàng, dần dần thành nghiện.

Nhìn thấy đồ vật đáng yêu, sẽ muốn mua cho nàng.

Nhìn thấy nàng thích sao kim, sẽ trước tiên đi tìm để cho nàng xem.

Rất muốn cùng nàng đi du lịch, ăn uống các món cay nổi tiếng, ngủ ở trên một cái giường.

Rất muốn lúc rét lạnh của mùa đông cởi bỏ áo khoác ngoài của mình, đem nàng bao lấy

Rất muốn chụp ảnh cho nàng, trong di động cameras tất cả đều là gương mặt cùng bóng dáng nàng.

Rất muốn một ngày đột nhiên mưa to rơi xuống bung dù cho nàng, ô hoàn toàn nghiêng về phía nàng, chính mình ướt sũng cũng thực vui vẻ.

Sau lại, phát hiện bóng dáng chính mình, càng ngày càng giống nàng.

Sau lại, ngửi được trên quần áo của mình, đều là của hương vị của nàng.

Khó có từ để diễn tả cảm giác lan rộng ở trong lòng, chính là loại cảm giác này.

"Này, Cúc Tịnh Y, có nhớ tớ hay không?" Triệu Gia Mẫn túm túm tay áo Cúc Tịnh Y

"Cậu đoán xem."

Triệu Gia Mẫn kỳ thật rất muốn kêu một tiếng "Tịnh Y" , kia nghe đến đặc biệt tốt. Nhưng chính mình có thói quen dùng tên đầy đủ xưng hô với người khác, hai chữ này như thế nào cũng nói không nên lời.

"Thật không biết, ai." Triệu Gia Mẫn thở dài. Nàng đích thực rất để ý.

"Rất nhớ cậu, thật sự." Cúc Tịnh Y đột nhiên bổ sung nói, "Gia Mẫn tớ rất nhớ cậu."

Triệu Gia Mẫn vội vội vàng vàng che mặt. Nếu mặt đỏ, bị người khác nhìn thấy sẽ rất mất mặt.

Cúc Tịnh Y rất ít kêu tên Triệu Gia Mẫn. Thời điểm khơi mào câu chuyện cũng trực tiếp mở miệng, bởi vì nàng biết Triệu Gia Mẫn hội sẽ nghe.

Trừ bỏ đêm dài yên tĩnh khi chúc ngủ ngon, xưng hô nàng là Savo.

"Tớ cũng vậy, tớ cũng nhớ cậu.

-

Đêm bình an

"Hùng tiểu tử, tớ cùng Đình Đình tang chia tay ."

Lý Nghệ Đồng tuông ra một câu như vậy, liền nằm sấp trên bàn.

Triệu Gia Mẫn trong lòng cả kinh, theo bản năng mà đem tay khoát lên đầu vai người ngồi cùng bàn.

"Tạo sao. . . . . ."

"Nào có nhiều lý do như vậy, chỉ sợ trong lòng của nàng, cho tới bây giờ đều không có người tên Lý Nghệ Đồng này." Lý Nghệ Đồng thanh âm rầu rĩ, cũng không đến mức khóc nức nở.

Triệu Gia Mẫn trầm mặc.

Cho đến khi bản thân cảm giác một trận run rẩy, Triệu Gia Mẫn mới mở miệng hạ giọng: "Khóc ra thì tốt rồi. . . . . . Tuy rằng sẽ không dễ chịu, nhưng ít ra có thể buông một chút. . . . . ."

Suy nghĩ một chút, lại tiếp tục câu chuyện, tự củng cố bản thân xong nói.

"Tớ mới không tin trong lòng Hoàng Đình Đình không có cậu. Cậu biết không? Nhạc dạo bài 'Dạ điệp', cậu chạy đến hướng nàng, bọn ta nâng lên thủ muốn sờ sờ đầu của cậu, cạu lại nhanh tay ngăn lại, cậu nói cậu không phải là ngốc? Nàng kỳ thật chính là một người bí ẩn, sẽ không biểu đạt cảm tình của chính mình, lại đều giấu ở giữa những nhất cử nhất động của cậu đối. Cậu có lẽ không có chú ý tới lúc nàng ôm dùng bao nhiêu sức. Tớ nghĩ, nàng đại khái chính là muốn nhớ kỹ nhiệt độ cơ thể của cậu."

"Tựa như rất nhiều thời điểm tớ cũng cảm thấy Tịnh Y không thích tớ, nhưng nàng bây giờ xác thực quả thật rất ấm áp với tớ."

Triệu Gia Mẫn thậm chí không có ý thức được, "Tịnh Y" hai chữ liền như vậy mà tự nhiên nói ra.

"Nhưng mà, được hợp được tan đi. Thông minh hơn một chút, không cần lại dễ dàng giao tâm của mình ra. Giữ lại kỷ niệm đẹp, hay là nên vì chính mình mà sống a. Kẹp Tóc."

Lý Nghệ Đồng tiếng khóc dần dần thấp đi, Triệu Gia Mẫn thở dài, quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ.

-

Có người nói, đồng tính trong lúc có luyến ái, muốn dùng mèo làm lịch pháp để tính toán.

Mèo một năm, tương đương người tám năm.

Là sự yếu đuối này, nhưng lại làm cho người ta phấn đấu quên mình.

Một chút cũng không hoài nghi chính mình đối Cúc Tịnh Y là thích, theo thời gian trôi qua chỉ tăng không giảm.

Nhưng thời điểm an ủi Lý Nghệ Đồng, lại nhịn không được nổi lên nghi ngờ tình cảm của Cúc Tịnh Y đối với mình.

Này, Cúc Tịnh Y, cậu sẽ yêu tớ bao lâu?
-------
Đi được một nửa rồi, mừng ghê ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro