
13. Tất niên
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt năm mới đã đến. Những ngày ở Konoha vẫn yên bình như mọi khi, và Kakashi cũng sắp quay trở lại.
Ngày đầu tiên của năm mới.
"Chào... buổi sáng...dattebayo, Sasuke." Naruto dụi đôi mắt ngái ngủ khó khăn ngồi dậy khỏi giường. "A... Sasuke đâu?" Người đáng lẽ phải cùng anh thức dậy đón năm mới lúc này lại không còn trong vòng tay anh.
"Cũng không có trong phòng tắm..." Naruto bối rối khi tắm xong. Sau khi thay quần áo (cùng Sasuke mua quần áo mới), Naruto đi vòng quanh nhà nhưng vẫn không thấy bóng dáng Sasuke. Cậu bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn. Đi vào phòng khách, cuối cùng cũng tìm thấy một mảnh giấy trắng trên bàn cà phê, nhưng trên đó có mấy chữ viết xiêu vẹo: "Naruto là một tên đại ngốc", có đính kèm rất nhiều vết bẩn -_-|| Naruto: "..." Sasuke đang giở trò gì vậy? Cậu gọi mình là đồ ngốc và trốn tránh mình. Naruto thầm nghĩ, có lẽ tối qua cậu đã làm quá nhiều khiến Sasuke không vui chăng?
Sau khi gọi tên Sasuke và tìm kiếm cẩn thận nhiều lần mà không có kết quả, Naruto cuối cùng cũng tin chắc một điều, đó là Sasuke đã bỏ nhà đi. Tuy nhiên, rõ ràng đêm qua cả hai đều rất thoải mái và Sasuke cũng tận hưởng khá thoải mái mà. Nếu đây không phải lý do thì điều gì đã khiến Sasuke tức giận đến mức bỏ nhà đi? Naruto rất buồn rầu, không được, hắn tốt nhất nên ra ngoài đi tìm.
Ách...nhưng Sasuke sẽ đi đâu đây? Naruto một bên hỏi mọi người đi ngang qua một bên tìm kiếm nhưng không ai nhìn thấy Sasuke.
"Sakura!" Naruto gặp Sakura và ngay lập tức vẫy tay với cô ấy, "Cậu có thấy Sasuke không?" "Không, hôm nay là tới phiên tớ làm nhiệm vụ và tớ đã chạy khắp nơi trong làng. Sasuke, thật đấy. Tớ không thấy cậu ấy." thấy Naruto sắc mặt không ổn, tò mò hỏi: "Thật hiếm khi thấy cậu không vui. Như thế nào, cãi nhau với Sasuke sao?" "Hửm, cũng không tính. Lúc tỉnh dậy tớ đã không thấy Sasuke đâu, không biết nguyên nhân là gì nhưng cậu ấy bỏ nhà đi mất rồi, tớ tìm khắp làng cũng không tìm thấy cậu ấy" " Rời. Nhà. Bỏ. Đi. Sao?" Giọng nói của Sasuke thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Shikamaru và Choji tình cờ ở gần đó. Sau khi nghe thấy giọng nói của Sakura, họ bước tới đây. "Này~ Các cậu cũng ở đây à." Shikamaru bắt đầu chào hỏi. "Ừ, có chút việc không ổn." Naruto bơ phờ trả lời. "Mới sáng sớm, mà các cậu đã cãi nhau rồi à?" Choji hỏi. Sakura nhìn nhìn Naruto và nói, "Cái kia... Sasuke mất tích!" "Cái gì cơ?!" Ngay cả Shikamaru cũng ngạc nhiên. Ba người trao đổi ánh mắt, cuối cùng đồng loạt nhìn Naruto.
"Làm...làm gì mà nhìn đều tớ vậy." Naruto nuốt nước miếng. Choji lên tiếng trước: "Bởi vì Sasuke sống cùng cậu, cậu có lẽ là người cuối cùng tiếp xúc với cậu ấy, lẽ ra cậu không phải nên là người biết rõ nguyên nhân nhất sao?"
"Tớ cũng muốn biết tại sao mà, tối qua cậu ấy rõ ràng rất vui vẻ, nhưng sáng nay khi tỉnh dậy, cậu ấy đã biến mất và để lại một tờ giấy gọi tớ là đồ ngốc. Tớ vẫn đang bực bội vì sao cậu ấy lại đột nhiên trở mặt đây?" Naruto cảm giác thực buồn bực.
"Cậu luôn rất cẩu thả nên chắc chắn đã bỏ qua một số chi tiết rồi. Sasuke không phải loại người bỏ nhà đi vô cớ như vậy, chắc chắn phải có lý do nào đó. Được rồi, cậu đưa chúng tớ đến nhà cậu xem thử, có lẽ chúng ta có thể tìm ra một số manh mối." Sakura suy nghĩ một lúc rồi nói. Choji cũng đồng ý và Shikamaru cũng không có ý kiến phản đối nào, chỉ tiếc nuối trong lòng: Hôm nay thật vật vã mới không có việc gì làm, tưởng nhàn nhã một hôm, không ngờ lại gặp phiền phức, dự định ngâm hết vào nước rồii...
Ba người họ đã kiểm tra mọi nơi trong nhà Naruto nhưng dường như chẳng có manh mối nào ngoại trừ mảnh giấy đó. Sakura cầm mảnh giấy lên xem xét kỹ lưỡng, nghi hoặc nói: "Đây thật sự là nét chữ của Sasuke sao? Tại sao lại viết xấu như vậy cứ xiêu xiêu vẹo vẹo?" Naruto bất đắc dĩ nói: "Ngoài Sasuke ra, trong nhà này sẽ không có người thứ hai gọi tớ là đồ ngốc đâu." "Hừm... cũng đúng..." việc này ba người còn lại nhất trí đồng tình.
"Nhìn vào những dấu vết này trên tờ giấy, các cậu thấy được điều gì không?" Shikamaru nói. "Để xem...cái đó...cái đó...có phải nó vốn có sẵn trên giấy không?" Choji nói "Tớ thấy không giống vậy." Sakura cầm lấy mảnh giấy và nhìn nó cẩn thận bằng kính lúp (bạn lấy nó ở đâu vậy =_=), "Những dấu vết này có cùng kích thước. Mặc dù cách phân bố hơi lộn xộn, nhưng nhìn kỹ vào các dấu vết trên đó còn có những đường nét giống nhau, nhìn như... nhìn giống như..." "Nó giống như dấu giày, chỉ là một phiên bản nhỏ hơn thôi." Shikamaru thản nhiên nói một câu: "Tóm lại là từ câu đó. Nghe giọng điệu có thể thấy Sasuke đang rất tức giận, Naruto, cậu nên tìm ra cậu ấy càng sớm càng tốt đi."
"Shikamaru, cậu có phải biết cái gì rồi đúng không? Nhanh nói cho tớ biết đi!" Naruto sốt ruột nói. "Tôi chỉ đoán thôi. Về phần có phải như vậy không thì tôi không chắc." Mặc dù Shikamaru cảm thấy phiền phức nhưng vẫn quyết định giúp anh một phen, "Tôi chỉ chắc chắn một điều, đó chính là những dấu vết này vốn dĩ không có trên tờ giấy, mà là do Sasuke để lại, nhưng lúc đó Sasuke tức giận đến mức như vậy, nên không thể cố ý để lại, đồng nghĩa với việc cậu ấy đã vô tình để lại những dấu vết này. Tưởng tượng thì nếu giả thuyết Sasuke khi đang viết mà để lại nhiều vết nhỏ như vậy một cách vô thức thì Sasuke đang trong trạng thái như thế nào." "Tớ biết rồi, là bị thu nhỏ lại!" Sakura đột nhiên hiểu ra, "Trong trường hợp này chữ viết cũng có ý nghĩa là vì đã bị thu nhỏ lại nên không thể giống bình thường cầm bút viết, phải đứng trên giấy cố sức cầm bút để viết nên nét chữ rất xấu và có rất nhiều vết giày trên giấy".
"Nhưng đây chỉ là giả thuyết, Sasuke làm sao có thể trở nên nhỏ như vậy." Choji nghi ngờ.
"Việc này phải hỏi Naruto." Shikamaru nhìn về phía Naruto, "Trước kia cậu đã luôn ở cùng Sasuke đúng chứ? Nếu vậy, Sasuke có chạm vào thứ gì mà cậu ấy không nên chạm vào không, hay cậu đã làm gì cậu ấy mà khác với ngày thường không"
"Để tớ nghĩ lại..." Naruto cau mày và rơi vào trầm tư.
Mà ở bên kia, tại quầy hàng ven đường, Kakashi đã hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào "Tiểu Sasuke" một lúc, thậm chí còn cất cuốn sách yêu thích của mình đi.
Tại sao Kakashi còn không rời đi?!-_-# Sasuke đứng bất động, suy nghĩ, nếu để thầy ấy biết được, thì rất mất mặt! Kakashi trong mắt chỉ để ý đên quyển sách nhỏ của mình, sẽ không có hứng thú với những con búp bê mà trẻ em hay bé gái thích như vậy, đúng! Nhất định phải làm cho Kakashi nghĩ rằng mình chỉ là một con búp bê và không để ý, rồi lẻn đi sau khi thầy ấy rời đi.
Nhưng Sasuke có vẻ đã đánh giá thấp tính trẻ con hoặc tâm tư thiếu nữ của Kakashi (=_=).
"Aii~ những con búp bê hiện tại còn làm giống y chang thực tế sao? Giống y hệt Sasuke, thú vị thiệt... Ông chủ, tôi muốn con búp bê này." Kakashi nhìn thấy một bảng giá "20 ngàn một con, 3 con 40 ngàn*", Sasuke đã được chọn ra khỏi một cái giỏ đựng một đống búp bê nhỏ.
( * này để phù hợp với cách dịch giống bên mình thôi nguyên văn là "5 tệ một con, 10 tệ 3 con" 5 tệ thì bằng 17 ngàn 227 đồng, nên làm chòn thành 20 ngàn luôn, giá trị của Sasuke thấp thật🤣)
Sasuke gầm lên trong lòng: "KHÔNG!!! Kakashi chết tiệt!!!"
"Ồ, cảm giác này giống như cầm người thực vậy!" Sasuke bị Kakashi cầm trong tay xoa xoa nhéo nhéo "chà đạp" một lúc, rốt cuộc nhịn không được nữa, cuối cùng liền bùng nổ: "Dừng tay!!!" Kakashi nhìn quanh, nơi này chỉ có anh là người duy nhất ở đây, vậy ai đã hét lên?
"Nơi này!" Kakashi kinh ngạc nhìn thấy trong tay "Búp bê" đang nói chuyện, lại còn dùng ánh mắt khinh thường khinh bỉ nhìn mình.
"Những con búp bê ngày nay thật tinh xảo. Chúng không chỉ biết nói mà còn có thể tạo ra nhiều biểu cảm khác nhau." Kakashi khen ngợi, "Ồ, cười lên một cái đi." Anh nhéo khuôn mặt của "búp bê" và kéo nó sang hai bên.
Đau, đau quá...buông tay ra! Kakashi! Sao thầy dám làm vậy với em! ! ! Sasuke vừa kinh vừa tức giận: "Hỏa độn, đại hoả cầu chi thuật!" Trên thực tế, khi cơ thể co lại, lượng charka cũng giảm đi nên Kakashi chỉ nhìn thấy một tia lửa nhỏ phát ra từ miệng búp bê -_-||
"Ồ ~ còn có thể phun ra lửa, hôm nay thật đúng là kiếm lời mà. Tên Naruto kia nhìn thấy chắc chắn sẽ rất hâm mộ!" Kakashi cười trợn mắt, tự nhủ: "Bán cho em ấy giá cao thì thế nào nhỉ?"
"Thầy có phải đồ ngốc không?! Em không phải búp bê! Em là người thật! Người thật! Em nghĩ thầy ra ngoài chơi một hồi xong biến thành đồ ngốc luôn đúng không!!!" Khi nghe Kakashi nhắc đến đầu sỏ gây tội, Sasuke càng tức giận hơn
Kakashi lúc này mới tin rằng nhóc con trước mặt thực sự là Sasuke, búp bê sẽ sẽ không biết rằng hắn rời Konoha để du hành.
Sasuke nhìn thấy vẻ mặt của hắn, biết rằng cuối cùng hắn cũng hiểu. "Mặc dù em rất ghét phải thừa nhận nhưng em đã trở nên như thế này. Thầy muốn cười thì cười đi!" Sasuke quay đầu không nhìn hắn.
Kakashi không cười cậu, hắn đặt Sasuke lên chiếc ghế bên cạnh. "Để thầy đoán xem, nhất định có liên quan đến Naruto phải không? Nếu không em sẽ không kích động như vậy khi thầy nhắc đến Naruto, cũng sẽ không chạy lung tung như thế này. Naruto đã làm gì khiến em không vui sao?"
Sasuke không nói gì.
"Em không nói gì tức là thầy đã đoán đúng rồi." Kakashi nheo mắt cười, thấy Sasuke sắp xù xù lông, liền nhanh chóng an ủi: "Sasuke, thầy biết em đang buồn bực. Chờ một chút, thầy sẽ đi đánh nó một trận cho em hết giận!" Kakashi đặt Sasuke lên vai và đứng dậy khỏi ghế. "Vẫn là thôi đi, em đoán là tên kia vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu ta đi tìm em cả ngày. Em đi ngang qua chân cậu ta nhiều lần mà cậu ta vẫn không nhận ra." Sasuke tóm lấy tóc của Kakashi, người đang giả vờ đi tìm Naruto. "Lúc này, em trốn tránh em ấy cũng không phải là biện pháp tốt. Nói cho thầy biết chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ thầy có thể giúp em." đây chính là điều mà Kakashi muốn biết
"...Được rồi, chuyện bắt đầu từ tối qua..."
Naruto suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Nếu có gì khác biệt thì chỉ là tối qua tớ đã cho Sasuke dùng một ít trợ hứng đồ vật, để làm cậu ấy vui lên mà thôi. Không ngờ lại tốt như vậy, tối qua Sasuke rất nhiệt tình... " Gia hoả này đã cho Sasuke uống cái quái gì vậy! Sakura đỡ trán-_-#
Shikamaru tương đối bình tĩnh: "Vậy cậu mang thứ đó đến đây nhìn xem đi." Naruto đáp lại rồi đi vào phòng ngủ lấy. Bề ngoài nhìn là để tăng thêm sự thú vị cho đêm tình thú, Shikamaru nhìn qua hộp bao bì, ở một góc có dòng chữ: "Muốn người yêu đối mình nhiệt tình như lửa? Muốn người yêu trở nên nhỏ nhắn và dễ thương? Chỉ cần một đêm thôi, bảo đảm bạn sẽ hài lòng!" =_= Shikamaru không nói nên lời, cái quái gì thế này! Sakura trực tiếp đả kích nói: "Naruto, ngươi cũng quá ác thú vị đi!"
Naruto gãi đầu, đỏ mặt nói: "Đàn ông ai cũng phải có một chút chứ? Đúng không Choji." Không có ai trả lời, chỉ có tiếng ăn vặt "răng rắc" của Choji.
"Choji, cậu ít nhất cũng giúp tớ nói chuyện chứ!" Naruto cảm thấy bất lực trước Choji, người nãy giờ ăn rất vui vẻ. "Nhưng tớ đói rồi! Shikamaru, nhanh giúp Naruto đi, rồi chúng ta đi ăn thịt nướng đi!"
"...Không có cách nào, tớ cũng muốn nhanh chóng giải quyết. Naruto, cậu mua cái này ở đâu vậy?" Shikamaru hỏi. "À, tớ mua cái này từ một người bán hàng tớ gặp trên đường." Naruto nhớ lại. "Vậy anh ta đã nói gì với cậu?" Sakura tò mò hỏi. "Anh ấy quảng cáo rất nhiều sản phẩm thuộc loại đó, với tính năng và tác dụng của chúng. Nói đến khi đầu óc tớ quay cuồng, anh ta đi theo tớ suốt dọc đường, tớ gần như mau bị anh ta phiền chết nên mới mua đại một cái. Anh ta hình như nói đây là sản phẩm mới, mỗi lần dùng một ít, nếu dùng nhiều sẽ gây ra cái gì đó... tớ quên mất rồi."
"Đó là tác dụng phụ!" Sakura không thể chịu đựng được nói thêm. "Tối qua cậu đã dùng bao nhiêu cho Sasuke vậy?" Shikamaru hỏi tiếp. Naruto khoanh tay, chột dạ nói: "Chắc là khoảng nửa chai..?" Shikamaru ước lượng, "Hình như còn hơn thế nữa phải không?" Sakura mở ra thì thấy, hảo gia hoả, nhìn gần hết chai luôn rồi. Shikamaru: "Người bán có nói tác dụng phụ là thu nhỏ không? Khi nào thì mới trở lại bình thường?" "Cái đó... tớ đã mua nó từ lâu rồi, vì muốn nhanh chóng thoát khỏi anh ta, nên tớ không nhớ những gì anh ta nói. Tớ tưởng mấy thứ này đều giống nhau, nên không để ý. Tối qua tớ còn hưng phấn quá độ mà sử dụng chúng quá nhiều." Naruto cảm thấy rất có lỗi.
"Cùng tớ đoán trước giống nhau" Shikamaru phân tích, "Sasuke có lẽ đã hiểu nhầm dòng chữ trên hộp đóng gói và cho rằng tất cả là do cậu cố ý làm, việc cậu ấy tức giận cũng là điều dễ hiểu. Nhưng giờ thì rắc rối biến thành hai việc. Một là khi nào Sasuke sẽ trở lại kích thước bình thường. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là nhờ Sakura mang thứ này về phòng thí nghiệm để nghiên cứu thành phần của nó. Thứ hai là tìm Sasuke. Chưa kể đến việc khó di chuyển do cơ thể nhỏ hơn, vạn nhất có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì không thể chống trả, nên chúng ta chia nhau ra tìm và chú ý dưới chân của mình, và nhất định phải đưa Sasuke trở lại." "Được rồi!"
"Sự tình là như vậy xảy ra, Kakashi, chuyện này ngươi không thể nói cho người thứ hai, nếu không..."
"Được ~được ~thầy hứa sẽ không tiết lộ bí mật, nhưng còn Naruto thì sao? Thầy đoán bây giờ em ấy đang phát điên để đi tìm em đó."
"Em sẽ quay lại ngay bây giờ. Thầy có thể đi tìm Naruto và nói với cậu ấy rằng em đang đợi cậu ấy ở nhà."
"Trời tối rồi, em đi bộ như thế này rất quá sức, tốt nhất là thầy đưa em trở về." Vừa mới trở về thôn, Kakashi chỉ có thể gánh vác nặng nề trách nhiệm là hộ tống Hokage phu nhân.
"Sasuke! Tớ sai rồi! Sasuke! Cậu mau ra đây đi! Sasuke!" Là Naruto thanh âm.
"Naruto!" Kakashi gọi cậu lại. "Kakashi-sensei? Thầy đã về rồi à?" Naruto trên mặt hiện lên một tia vui mừng, sau đó lại buồn bã nói: "Sasuke không thấy đây, thầy, thầy có thấy cậu ấy không? A đúng rồi, thầy mới về, làm sao có thể thấy cậu ấy." "Thầy đã nhìn thấy rồi." "Nhìn thấy...thầy nói gì? Thầy thấy cậu ấy, cậu ấy ở đâu?" Naruto nắm lấy vai Kakashi và lắc anh ấy.
"Tôi ở đây." Sasuke chui ra khỏi túi của Kakashi.
"Sasuke..." Naruto cao hứng nói.
"Hãy nói chuyện đó khi chúng ta về nhà." Sasuke nhảy lên người Naruto, "Tạm biệt, Kakashi."
"Chúng ta trở về trước, Kakashi- sensei, cảm ơn!"
"Không có việc gì." Kakashi vẫy tay với họ.
Naruto bước đi rất chậm vì sợ Sasuke đang ngồi trên vai mình sẽ ngã.
"Sasuke." Naruto dừng lại, "Chúng ta đi ăn Ichiraku Ramen nhé?"
"Không muốn."
"Đi đi, một ngày nay cậu chưa ăn gì, có đói không? Trước tiên ăn chút gì cho no bụng đi."
"Còn Nian Itachi thì sao?"
"Tớ đã bảo thằng bé đến nhà Sakura rồi. Con sẽ ở nhà Sakura cho đến khi cậu bình phục, nên cậu không cần lo lắng..." Làm sao đối mặt với Nian Itachi và giải thích cho thằng bé, Naruto trong lòng âm thầm bổ sung.
"Được rồi." Sasuke thực sự có chút đói, nhưng không ngờ rằng Nảuto cũng đã không ăn gì cả ngày.
Hai người ăn tối xong trở về nhà, Sasuke bắt đầu chuyển sang chế độ hung dữ.
"Đội sổ, trong đầu cậu đang chứa cái gì vậy!"
"Đúng vậy, tớ, tớ sai rồi. Sasuke có thể trừng phạt tớ như thế nào đều được. Tớ sẽ không bao giờ tái phạm nữa!"
......(bỏ qua rất nhiều từ sau đó)
Sasuke biết toàn bộ câu chuyện cũng lười không thèm trách cho anh. Tính cách của Naruto là như vậy, cậu đã quen rồi.
"Khi nào thì tôi có thể khôi phục?" "Sakura nói sau khi thuốc hết tác dụng sẽ tự nhiên hồi phục."
Thực ra Naruto vẫn thích Sasuke như thế này, cậu ấy thật sự rất "nhỏ nhắn dễ thương"! Giờ đây anh có thể đưa Sasuke đi cùng bất cứ nơi nào anh đi, ở bên nhau 24 giờ một ngày, điều này khiến anh có chút phấn khích khi nghĩ về điều đó!
Thế là sáng hôm sau.
"Này - Sasuke, cậu, cậu biến trở lại rồi à?!!!"
"Đúng vậy." Bây giờ đã trở lại bình thường, Sasuke thúc giục trong khi mặc quần áo: "Nếu cậu đã tỉnh rồi, thì hãy đứng dậy khỏi giường nhanh lên!"
"Ùmm..." Naruto yếu ớt trả lời.
Nhưng, dù họ không thể ở bên nhau mỗi giờ mỗi phút, anh vẫn rất vui vì Sasuke đã có thể bình phục.
____
Lúc dịch chương này mình đã thấy có một hạt sạn to đùng, nhưng tác giả cũng không có giải thích, nên mình giả thuyết luôn cho mn:
Áo đâu mà Sasuke mặc khi bị thu nhỏ, cứ nghĩ là do Naruto trong mười năm quá nhớ Sasuke nên lấy búp bê thay thế cho đỡ nhớ, giờ thì Sasuke liền lột đồ con búp bê ra mặc. -_-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro