
12
Edit + beta: lucchuocham
_____....._____
【 “Khi cậu đang thả lỏng chỉ cần tấn công ngoài tầm nhìn thì cậu sẽ không kịp kích hoạt dị năng.” Trên gương mặt thiếu niên nở một nụ cười tươi. “Đúng không, Chuuya? Tôi hiểu cậu rất rõ, dù gì cũng từng sống chung lâu như vậy.”
“Cậu tính…… Làm gì……” Chuuya đau đớn mà rên rỉ muốn đứng dậy nhưng mà tay chân lại run rẩy không chút sức lực.
“Tốt nhất là cậu đừng nhúc nhích thì hơn. Trên lưỡi dao có bôi thuốc diệt chuột mà.” Nụ cười trên gương mặt thiếu niên càng rạng rỡ.
“Tay chân sẽ tạm thời tê mỏi, không thể hoạt động bình thường. Thật đáng thương, nếu như cậu không mạnh như vậy thì đã không cần chịu đựng sự đau đớn này mà cứ thế chấm hết rồi.”
“Sao lại……?” Chuuya ôm vết thương trên bụng, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn thiếu niên tóc bạc.
“Là vì cái này.” Thiếu niên búng tay một cái. Tức khắc có vô số binh lính từ bụi cây đối diện xuất hiện, súng trường nhắm vào Chuuya. “Bọn người kia là……『GSS』” Toàn bộ lính vũ trang đã bao quanh vách núi. “Đây là quyết định của tụi này,『 Cừu 』 sẽ hợp tác với『GSS』.”
Ngay khi cậu ta vừa dứt lời, các thiếu niên có chuẩn bị vũ khí cũng xuất hiện. Tất cả bọn họ nhất trí mặt đầy nghiêm túc, dùng súng chỉ vào Chuuya.】
“Thật là đê tiện, ỷ vào sự tin tưởng của Chuuya mà ra tay.”
“Nhưng mà tại sao? Ngài Nakahara rõ ràng đối xử rất tốt với họ ——”
【 “Là do cậu không tốt, Chuuya.” Thiếu niên tóc bạc vẫn duy trì nụ cười tươi nhìn chằm chằm Chuuya. “Thông qua việc lần này, mọi người ý thức được. ‘ nếu lần sau, Chuuya thật sự muốn đầu quân cho Mafia thì nên làm gì bây giờ? ’. Ai cũng có thể tưởng tượng được chuyện đó. Nếu để nó xảy ra,『 Cừu 』 hiện tại không hề có biện pháp. Mọi người đều sẽ bị giết chết nhỉ. Bởi vì chúng tôi từ trước tới nay đều dựa dẫm vào thứ dị năng của cậu. Chúng tôi không có khả năng đem tính mạng của hơn chục đồng bạn giao vào tay một người. Chuyện này nghe thì có vẻ yếu đuối. Giống như một vũng nước nhỏ trong hang động sẽ có ngày biến thành đại hồng thủy nhấn chìm cá một pháo đồi, tổ chức yếu đuối, tuy rằng dùng từ rất khó hiểu, nhưng Chuuya sẽ hiểu đi?” (toi khong hieu ಥ‿ಥ)
“Đáng chết…… Tôi, sao có thể, phản bội tổ chức……” Sắc mặt của Chuuya tái nhợt, trên mặt hắn tràn đầy mồ hôi, có vẻ độc tố đã lan ra cơ thể.
“Đối với chuyện này, 『GSS』 sẽ không vì tâm tư riêng mà thay đổi thái độ. Chỉ cần còn ích để lợi giao dịch là có thể tin cậy. Phải liên kết với một tổ chức như vậy mới có thể đánh bại Mafia Cảng.” 】
“Trong lòng có quỷ, nhìn đâu cũng thấy quỷ.” Giọng nói của Dazai lạnh băng, trong mắt anh ngày càng trầm xuống, bàn tay cũng đã siết chặt.
“Dazai?” Hắn còn chưa tức giận, tên ngố này đã nổi giận trước?
“Hỏ?” Dazai ngay lập tức biến thành rong biển, tươi cười châm chọc, “Quả nhiên dung lượng não của con sên quá bé, chiêu trò đơn giản này mà cũng để dính.”
Lần này Chuuya lại không cãi lại, tình trạng của con cá thu này có chút kỳ quái, tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng để cậu ta như vậy cũng được.
【 Chuuya vừa cố gắng hít thở vừa xem xét xung quanh. Nhìn các thiếu niên từng là đồng bạn của mình đứng xen kẽ giữa các tay súng của『GSS』. Mấy phút trước thôi còn tưởng rằng tất cả đều là bạn bè nhưng hiện giờ bọn họ là dùng ánh mắt như nhìn một con quái vật nhìn Chuuya.
“Là, như vậy à……” Chuuya thở hổn hển nói. “Tôi làm, tất cả…… Tất cả đều là, thêm phiền toái…… Sao……”
“Chúng tôi vẫn rất cảm ơn cậu, cậu Chuuya.” Người thiếu niên tóc bạc rút súng lúc nhắm vào Chuuya. “Là 『 Cừu 』 đã thu nhận cậu khi cậu không nơi nương tựa. Nhưng mà phần ân tình, cậu đã trả đủ rồi. Vì vậy Chuuya à… cậu liền nghỉ ngơi đi. Hãy dùng cái chết của cậu là cống hiến cuối cùng dành cho 『 Cừu 』” Cậu ta hất cằm ra lệnh: “Giết hắn.” Vô số họng súng đồng loạt khai hỏa.
Những viên đạn ban đầu nhanh chóng được nâng lực của Chuuya cản lại. Nhưng mà số lượng quá nhiều. 『 Cừu 』 hoàn toàn nắm rõ muốn giết chết Chuuya cần có bao nhiêu viên đạn.
Chuuya chỉ có thể cố gắng dùng tay và chân lăn lộn trên mặt đất để tránh những viên đạn. Cỏ dại cũng bị đạn lạc bắn đứt lìa.
Khi đã lăn đến chỗ đủ xa, Chuuya dồn toàn bộ trọng lực xuống chân đạp mạnh xuống đất dưới cơ thể. Mặt đất xuất hiện một khe nứt, rồi rất nhanh mở rộng ra xung quanh. Những viên đạn trên mặt đất không cách nào chịu được trọng lượng như vậy đều biến dạng.
Giống như một trận sạt lở, đất đá bên trên đổ sập. Kéo theo người gần nó, Chuuya rơi xuống.
Phía dưới vách núi là mặt biển bao la cùng những đợt sóng mạnh. 】
“Ân tình? Loại này cũng đòi lấy thật đúng là ghê tởm.” Yosano chán ghét nói, “Huống chi, lấy trình độ phá hoại của bọn chúng thì không có Nakahara chắc chắn sẽ không có『 Cừu 』 ha.”
“Ngài Nakahara sẽ không có việc gì đi?” Tanizaki thật sự lo lắng hỏi.
“Tchh, tôi không sao, tên Dazai kia tính toán vẫn rất tốt.”
【 “Cậu ta chạy trốn xuống vách núi!” Tóc bạc thiếu niên kêu lên, “Tuy nói độc tố làm dị năng yếu đi, nhưng với độ cao này cậu ta không chết được! Mau đuổi theo! Phải chắc chắn giết được cậu ta!”
Những đợt sóng đánh vào vách núi tạo nên những bọt trắng như đang cố chà rửa cho vách những bụi bặm trên vách. Dưới vách đá không có đường lên, Chuuya chỉ có thể cố gắng chống đỡ để đứng thẳng.
“Đệt, ách……” Chuuya dùng hai tay chống xuống đất, nói. “Miệng vết thương, sâu đấy!...”
Chuuya dồn sự chú ý của bản thân vào vết thương bên hông. Cố gắng dùng lực từ từ rút con dao ra ngoài rồi ném nó xuống biển.
Do độc tố đã khuếch tán nên cơ thể và dị năng lực bây giờ thật sự quá yếu.
Như thế nào mới có thể giết chết một Chuuya như vô địch, đã từng các bạn bè bọn họ dĩ nhiên biết rất rõ. Đây là đương nhiên. Khác với Randou, Chuuya chưa từng có suy nghĩ phản bội tổ chức. Cũng không có khả năng muốn rời đi. Dù sao bọn họ cũng là bạn bè. 】
“Ngài Nakahara thật sự rất coi trọng tình bạn mà.” Atsushi thở dài, “Đáng tiếc bọn họ cô phụ sự tín nhiệm của ngài Nakahara. À đúng rồi, anh Dazai chắc chắn sẽ có cách!”
“Nó đương nhiên là có biện pháp.” Dù gì Dazai cũng chính là kẻ bày ra ván cờ này, tất cả mọi người đều là quân cờ của hắn, từng đường đi nước bước hắn nắm trong lòng bàn tay.
【 Trên vách núi, đám lính đang chạy qua lại chạy vội vã. Cũng có thể nghe được một vài tiếng súng phát ra. Không dừng được bao lâu, bọn chúng nhất định sẽ tìm thấy cậu . Địa điểm ẩn nấp của『 Cừu 』, nơi giấu vũ khí, hành vi phạm tội,… Chuuya nắm giữ toàn bộ nhược điểm của bọn họ, dĩ nhiên bọn họ sẽ không để Chuuya chạy thoát.
Khóe miệng Chuuya vô thức nhếch lên.
“Cái gì, thủ lĩnh, chứ……” Đón nhận những cơn gió thổi vào mặt, Chuuya bất lực rên rỉ, “Này không phải, tự mình…phá hủy…Tổ chức sao…” 】
“Rõ ràng không phải ngài Nakahara sai, là bọn họ thật quá đáng!” Atsushi lập tức phản bác, ngay cả Kunikida người vốn vụng miệng cũng muốn an ủi hắn.
Người của Trụ sở Thám Tử bị sao vậy, ngay cả kẻ địch cũng muốn an ủi? Lòng tốt cũng nhiều quá sao? Nhưng mà, vẫn nên cảm ơn. Chuuya cười cười: “Không cần lo lắng, tôi đã sớm không còn suy nghĩ đó rồi.”
【 Chuuya cố gắng bám vào vách đá, chống đỡ cơ thể. Hắn cố gắng di chuyển ra khỏi đám cỏ cây đổ rạp, rồi ngồi bệt tựa vào vách đá.
Đột nhiên —— phía trước xuất hiện một bóng hình.
Một dáng người nhỏ bé, cơ thể quấn đầy băng vải, chứng kiến tình trạng thê thảm của Chuuya cũng vờ như không thấy.
“Ôi chao, Chuuya nhìn te tua quá nhỉ, có cần bên đây giúp gì không nè?” Là Dazai. 】
“Thật tốt quá, anh Dazai đến rồi, vậy ngài Nakahara sẽ an toàn nhỉ.”
“Tôi không có đến để giúp con sên nhớp nháp đấy đâu nhé, chỉ là hoàn thành nhiệm vụ ông Mori giao thôi.” Dazai rầm rì, nhưng không người nào để ý anh nói, dù sao kết quả đều giống nhau, cần gì phải so đo với một Dazai đang ngại ngùng.
【 “Dazai…… Vì sao, lại ở chỗ này……” Chuuya nhìn kẻ ngay trước mắt, mờ mịt hỏi.
“Là công việc thôi. Tôi nói muốn gia nhập Mafia, ông Mori đã cao hứng đến nhảy dựng lên, nói lập tức cho tôi vài thứ tốt, vậy là tôi được giao chỉ huy nhóm người này, còn bất giác bị cuốn vào công việc mà không biết.” Thuận theo lời kể của Dazai, vô số người xuất hiện ngay trước mặt.
Một nhóm người mặc âu phục đen, tay cầm súng, gương mặt vô cảm. Là những thành viên của Mafia, máy móc không cảm xúc.
“Hai nhóm đối địch với Mafia là 『 Cừu 』 và 『GSS』 có vẻ đã kết đồng minh. Trước khi bọn chúng tập hợp lại với nhau cần phải giải quyết toàn bộ. Chính là loại công việc này đó. Cơ mà cũng không phải quá khó, đảm bảo trước giờ cơm trưa sẽ dọn dẹp xong xuôi.”
Chuuya ấn miệng vết thương, dồn dập thở hổn hển nói: “Mục đích của mày…… Là gì.” Ánh mắt nhìn Dazai đã trở nên sắc bén. “Đừng nói là ngẫu nhiên gặp lại tôi……. Muốn bán cho tôi một ân tình à……?”
“Nhân tình? Cứu cậu? Loại chuyện này là không có khả năng đâu. Tôi siêu chán ghét cậu. Hơn nữa chúng tôi cũng chỉ là tới nơi này tiêu diệt địch nhân.”
“Giết chết tất cả……?” Cơ thể Chuuya thoáng chốc cứng đờ, “Ngay cả『 Cừu 』sao?” Dazai không trả lời mà chỉ cười nhẹ nhìn Chuuya.
Rồi sau đó đã mở miệng, ý vị sâu xa nói:
“Đúng vậy. Phương châm tác chiến là giết hết tất cả. Bởi vì hai tổ chức này kết hợp lại thì cũng nguy hiểm đấy. Lời tuy là thế, nhưng nếu có một đồng minh… Kẻ biết rõ mọi thông tin của kẻ địch tình nguyện nêu ý kiến cho tôi phương pháp thuyết phục bọn chúng thì thay đổi phương châm cũng không phải là không thể.”
“Mày nói, đồng minh, kiến nghị?” Vẻ mặt của Chuuya trở nên nghiêm nghị.
“Phải. Đồng minh của Mafia. Ý kiến của kẻ thù không thể tin, nhưng là đồng minh thì có thể. Cái gọi là tổ chức, còn không phải là loại đồ vật này sao?” Chuuya trầm mặc. 】
“Thu lưới rồi nhỉ, Dazai?” Ranpo nhéo nhẹ má, “Anh chàng mũ đẹp bị thu vào Mafia Cảng rồi.”
【 “Được, có chuyện như vậy sao?” Chuuya dùng giọng nói khàn khàn, “Nói cách khác, là giao dịch sao?”
“Ừm ừm, sao mà thế được.” Dazai như tách được đề tài mình không muốn nói, cười cười vui vẻ: “Chẳng qua là, do người nào đó đánh thua tôi ở trung tâm điện tử á, nếu kẻ đó gia nhập Mafia Cảng thì chờ đợi hắn sẽ là tháng ngày sống như chó của tôi thôi.”
Chuuya thống khổ mà thở hổn hển nhìn chằm chằm Dazai . Cho dù mồ hôi chảy xuống, cho dù hai chân run rẩy, cũng không di chuyển tầm mắt. Giống như toàn bộ đáp án đã được thể hiện trên toàn bộ gương mặt. Từ nơi xa truyền đến tiếng bước chân cùng tiếng súng, thời gian rất cấp bách.
“Không được giết , thành viên của 『 Cừu 』 …Những đứa trẻ đó...” Chuuya giống như không đành lòng nói ra.
“Đám người đó….đã chăm sóc tôi một khoảng thời gian dài.” 】
“Bọn họ vừa ra tay muốn giết ngài ấy, vậy mà ngài Nakahara còn muốn bảo vệ bọn họ, thật không đáng.”
“Không, Chuuya cứu bọn họ là để trả nốt món nợ ân tình thôi, từ này về sau cuộc sống của ai người đó sống, không ai nợ ai, tôi khôi phục lại sự tự do của tôi, các người làm điều các người muốn.” Tuy rằng mới vừa khôi phục tự do liền phải gia nhập Mafia Cảng.
【 “Có thể.” Dazai cười nói. “Mọi người nghe thấy rồi chứ? Tiến hành theo kế hoạch như cũ nhé, như vậy…không được làm nhóm thiếu niên kia bị thương đâu đấy. Đi thôi —— để cho bọn chúng nhớ lại, thời kỳ Mafia được mệnh danh là ông vua bóng đêm nào.
Dazai như một vị vua bước vào trong khu rừng. Như một kẻ bước ra từ cõi chết. Nhóm Mafia đi phía sau cậu ta, dần bị các bóng cây che khuất.
Nhìn những bóng hình đó, Chuuya dường như đã ý thức được.
“Vậy sao?” Chuuya nói. “Tất cả mọi thứ đã được mày chuẩn bị trước rồi ha…Từ cuộc điện thoại ở trung tâm điện tử, cấy hạt giống nghi ngờ vào thành viên của 『 Cừu 』.”
Ở khu trung tâm điện tử, Dazai đã gọi cho ông Mori, muốn ông thả con tin là『 Cừu 』 . Mượn chuyện này làm cho『 Cừu 』 chờ mong sự quay lại của Chuuya, nhưng Chuuya lại xem việc tìm hung thủ là mục tiêu hàng đầu, cũng không giải thích với đồng bạn mục đích thật sự của bản thân. Kết quả, thứ『 Cừu 』 chú ý tới lại là an nguy của bọn họ được quyết định bởi tâm trạng của Chuuya.
Tất cả đều giống với kế hoạch của Dazai.
Ngay cả kết cục Chuuya sẽ bị 『 Cừu 』 đuổi giết cũng đã được Dazai đoán ra từ trước. Vì thế cậu ta nói kế hoạch của mình cho ông Mori, tự mình ra tay. Trong tình cảnh lúc này Chuuya sẽ không thể từ chối…điều kiện cậu yêu cầu.
“Tên đáng chết này…ác ma mà.”
Chuuya giữ miệng vết thương, đứng dậy. Rồi nhìn nơi Dazai biến mất. Giống như đã nhìn thấy tương lai mà người đó tạo ra, cố gắng tìm kiếm những dấu vết không thể hiện hữu. Sau đó hắn nói, “…… Này không phải vừa lúc sao……” 】
“Chuuya-kun à, trước đây tôi chưa từng hỏi cậu nhỉ, liệu cậu có căm hận Dazai không?” Hai tay Mori đan lại chống cằm, có hận không? Khi cậu ta tách cậu ra khỏi ‘Bầy Cừu'.
“Ông Mori quả nhiên sẽ trốn tránh trách nhiệm ha, rõ ràng là ông bảo tôi làm như vậy, bằng không tôi cũng lười châm ngòi ly gián gì đó.” Dazai lập tức phản bác, mắc gì đem nồi ụp lên đầu tui, rõ ràng ông Mori mới là đầu sỏ gây tội.
“Thủ lĩnh, tôi vẫn luôn chán ghét tên khốn Dazai kia.” Chuuya cười, bỏ qua Dazai đang ồn ào nhốn nháo, kiên định nói, “Nhưng tôi chưa bao giờ hối hận vì gia nhập Mafia Cảng, nơi đây là nhà của tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro