
09
Edit + Beta: lucchuocham
_______________
【 “Thủ lĩnh tiền nhiệm đã chết, anh đã làm gì thế, anh Randou?”
“Ông ta là…… dị năng của tôi ….” Randou nói, “Năng Lực của tôi cho phép tôi điều khiển không gian bên trong thi thể, biến họ trở thành dị năng của tôi… Tôi đã đào mộ trước đại lên. Mặc dù là như thế nhưng chỉ có thể điều khiển được một cái. Tóm lại…sự sống hiện giờ của ông ta đến từ dị năng của tôi.” Dazai và Chuuya đều nói không ra lời.
Hai người đều nhìn qua rất nhiều dị năng. Nhưng mà một dị năng lực kỳ quái, một thứ dị đoan như vậy thì là lần đầu chứng kiến.
“Vượt qua lẽ thường quá rồi.” Giọng của Dazai như đang than thở, “Anh Randou, anh là ai thế?”
“Trước đây, tôi là điệp viên dị năng lực được tuyển chọn để đánh cắp kết quả nghiên cứu của quốc gia đối địch.” Randou duy trì tư thế cúi xuống nói. “Mà tám năm trước, vì nhiệm vụ cướp lấy bản thí nghiệm nên tôi thâm nhập vào đất nước này. Mục đích của tôi, là tìm hiểu về những phát hiện của chính phủ Nhật Bản, một sức sống mang sức mạnh khủng bố.”
“Cái kia…… Là chỉ 『 Arahabaki 』 sao.” Sắc mặt Dazai đáng sợ nói. “Vậy thì nói…anh chính là điệp viên Châu Âu nhỉ? Cũng chính là nơi có cái nhóm ‘Siêu việt giả' gồm những kẻ có những dị năng lực tối cao ấy hả. Anh Randou, anh sẽ không phải là...”
“Một lần nữa tôi xin tự giới thiệu……” Randou cởi chiếc mũ không tồn tại đặt ở trước ngực hành lễ. “Tên của tôi là Arthur Rimbaud. Năng lực là 『 Illuminations 』. Mục đích của tôi là cậu Chuuya, giết cậu rồi biến cậu thành dị năng.” Trong mắt anh ta ánh lên sự bạo lực. 】
“Dị năng giả Châu Âu, thế mà có thể dễ dàng lẻn vào Yokohama, họ mạnh đến mức nào đây.” Mafia Cảng và Trụ sở Thám Tử nghiêm túc nhìn màn hình, âm thầm tính toán chênh lệch giữa hai bên. Ango viết như bay, trên tờ giấy đã chi chít những công thức tính toán và số liệu, xem ra khi về anh ta sẽ tiếp tục tăng ca.
【 Ánh sáng đỏ đậm đọng lại trong không gian tấn công liên tục, Chuuya nhảy lên đạp chân vào tường, tiện đá né tránh những cú tấn công từ Randou.
“Tch.” Bức tường vừa rồi còn lằn lặn ngay khi Chuuya đạp lên đã đầy lỗ như tổ ong.
Liên tiếp là những đợt tấn công mạnh mẽ bẻ gãy cả trụ sắt. Nếu vừa rồi hứng trọn đòn đó thì Chuuya chắc chắn sẽ không thể đứng dậy nổi. “Trong không gian này cậu cho rằng cậu sẽ né tránh được tất cả sao.”
Vừa kịp thời nhảy lên né đòn tấn công tiếp theo. Cho dù Chuuya có thể điều khiển trọng lực lên cơ thể thì trên không trung độ cơ động cũng kém xa so với trên mặt đất nhiều.
Nhưng Chuuya vẫn đứng hiên ngang cười nhạo.
“Ha ha. Trình độ này thôi mà muốn ép tôi đến đường cùng á?”
Cơ thể Chuuya xoay vòng —— dẫm lên một khoảng trống trong không gian…… Tránh làn sóng xung kích.
“Cái”
Thứ Chuuya vừa đạp lên là một mảnh vật nhỏ. Cậu ta chỉ dùng một mảnh vụn bé tí từ bức tường làm cho trọng lực của nó nặng hơn, rồi sau đó làm cho bản thân nhẹ lại. Với sự thay đổi như vậy, Chuuya như hóa thành chú sóc bay, nhanh nhẹn chuyển đổi phương hướng trên không trung.
Những làn sóng xung kích liên tục tấn công Chuuya. Nhưng Chuuya linh hoạt nhảy lên các mảnh vụn né tránh. 】
“Kỹ thuật chiến đấu rất tốt, nhưng nếu chỉ phòng thủ rất nhanh sẽ rơi vào thế hạ phong.” Vẻ mặt của Fukuzawa nghiêm túc.
Dị năng đấu không lại, nếu so về thể thuật chỉ sợ cũng cực kỳ nguy hiểm. Kunikida theo dõi bóng hình đang chiến đấu như nhảy múa của Chuuya, mở sổ tay viết thêm vài bài huấn luyện cho bản thân.
【 Vừa tránh được một đòn, Chuuya lại phải chịu sự tấn công từ một đòn khác. Chỉ cần hắn còn ở trong chiều không gian này, hắn sẽ rất khó để tấn công đối phương. Bởi vì tấn công vào không gian này giống như đang đánh bản thân, bởi vậy cũng không thể dùng trọng lực tránh đi. Có thể nói là dị năng thiên địch của Chuuya.
Nhưng mà.
“Anh sẽ không quên đúng chứ.” Sóng xung kích đã đến trước mặt Chuuya—— Chẳng có gì xảy ra.
Chuuya có một tấm khiên, nó đã che toàn bộ sóng xung kích.
“Ý là, có thể đừng kéo cổ áo tôi được không? Đau lắm đó.” Ồ, bất ngờ ghê, tấm khiên mở miệng nói chuyện.
“Dazai-kun…… À.”
“Dị năng của thằng khốn này là vô hiệu hóa dị năng.” Chuuya ‘nắm' lấy Dazai. “Cho dù anh triển khai không gian khi không chạm vào tên này, cũng không cách nào đánh trúng mục tiêu đâu. Điệp viên Châu Âu nghe xong cũng bất ngờ đúng không. Anh không thể vượt qua dị năng vô hiệu hóa này được đâu.” 】
“Anh Dazai, tốt quá, có hy vọng rồi, dị năng của anh Dazai là vô hiệu hóa dị năng của người khác, liên thủ với ngài Nakahara sẽ giải quyết được tất cả mọi thứ.” Atsushi lạc quan nói.
“Không, Atsushi-kun, từ giờ đến khi kết thúc vẫn còn dài lắm.” Vẻ mặt Dazai nặng nề, đối thủ đầu tiên của cả hai bọn họ là một kẻ cực kỳ mạnh.
【 “Hô…… Đúng là như thế. Đối với tôi, sự tồn tại của cậu Dazai cũng rất bất thường…… Phản dị năng, ngay cả Châu Âu cũng không có dị năng này, nhưng mà ——” Randou giơ lên tay.
“Chuuya, mau kéo tôi lại!” Dazai bỗng hét to, đồng thời một thứ gì đó lóe lên.
Không gian bị cắt đứt.
Một thứ gì đó màu bạc chém xuống vị trí vừa rồi là cổ của Dazai. Lưỡi hái xé rách áo từ cổ tới bụng, một dòng máu phun ra.
“Ư a……” Dazai rên rỉ. 】
“Sao lại như vậy?!”
“Đáng chết! Cái lưỡi hái đó là đồ thật.” Ranpo thẳng lưng, sắc mặt âm trầm nhìn Dazai đang đau đớn, giọng điệu quả quyết, “Dazai, trở về lập tức kêu Kunikida dạy cậu thể thuật.”
“Ai?! Không cần đâu, anh Ranpo.” Giọng nói của Dazai dưới ánh nhìn sắc lẹm của Ranpo cứ thế nhỏ dần: “Được rồi, chỉ một tiếng thôi.”
“Ừm.” Lúc này sắc mặt Ranpo mới tốt lên tí, thỏa mãn xoa xoa đầu, Dazai đuối lý, cũng không dám phản kháng, chỉ sợ lại chọc giận ngài thám tử trẻ con này.
Thế nhưng lại không biết nội tâm của Ranpo lúc này đang rất vui vẻ, nhân lúc Dazai đuối lý thành công bắt cậu ta tham gia học thể thuật, ngài Ranpo đây quả là thiên tài.
Ánh mắt của Chuuya như có như không đảo qua cả hai, thể thuật con cá thu này kém như vậy, ngày thường cũng lười biếng luôn không chịu tham gia huấn luyện, có cái gì đều giao cho hắn làm. Hiện tại tới Trụ sở Thám Tử thì lại tự nguyện đi, quả là chuyện hài thế kỷ.
【 Chuuya vốn đẩy Dazai ra xa né đòn tấn công cũng bất ngờ.
“Sao có thể.” Chuuya kêu lên. “Tên này sao lại bị thương ——” cái thứ màu bạc muốn xé rách Dazai phản chiếu lại mặt hắn —— đó là, có vẻ là đồ thật của nhân loại.
Ông lão cầm lưỡi hái trong tay cười hà hà.
“Thôi…… Đây đúng là không xong mà. Không nghĩ sẽ có một ngày tự thân cắt đứt cổ thằng nhóc này.” Giọng nói của tiền nhiệm khàn khàn “Thỉnh thoảng ta còn nhớ lại ký ức khi ấy…Nhưng mà cơ thể này không tốt nữa rồi.”
“Thủ lĩnh. Ngài đã không còn là con người nữa……” Randou nghiêm túc nói. “Tuy rằng tôi có thể tái hiện lại ký ức khi ông còn sống…… Nhưng ông chung quy vẫn là dị năng. Nhiệm vụ của ông là dùng cái lưỡi hái đó câu kéo cậu Dazai đây, cho đến khi tôi biến Chuuya thành một cỗ thi thể.”
“Biết rồi, thân thể này như tờ giấy có thêm dị năng thôi. Nó đã không chịu sự điều khiển của ta nữa…… Nhưng mà tâm trạng lúc này lại tốt đến không tưởng.” Thủ lĩnh tiền nhiệm giơ lưỡi hái.
Toàn thân ông ta lơ lửng khoác áo vải đen rách nát như một tử thần thật sự.
“Quá là không xong.” Giữ chặt miệng vết thương, Dazai đau khổ nói “Cái lưỡi hái đó là đồ thật, không phải dị năng, để trước đại cầm nó mà chém dính thì chính là nói ——”
“Là kể cả mày nếu bị đâm trúng cũng sẽ chết chứ gì.” Chuuya ngó qua Dazai liếc mắt một cái.
Miệng vết thương rất sâu, dính ở giữa lồng ngực kéo dài đến cánh tay. Quần áo xung quanh đã bị máu nhiễm đỏ, tình thế hơi cấp bách, nếu không điều trị kịp thời, Dazai sẽ chết.】
“Thể thuật của Dazai đã không tốt, hiện tại còn bị thương, thế cục càng nghiêm trọng.” Yosano cau mày, tinh tế đánh giá vết thương của Dazai, “Hơn nữa thương thế rất nghiêm trọng, cần phải lập tức trị liệu.”
“Lúc ấy ông Mori còn nói công việc rất nhẹ nhàng, vậy mà hại tôi chịu đau như vậy, ông Mori quả là kẻ lừa đảo.” Dazai ảo não không thôi, còn hại cậu vì dỗ anh Ranpo mà phải đi huấn luyện.
Mọi người nghe thấy Dazai nói đều nhìn Mori Ougai, ngay cả trẻ con cũng lừa, ông cũng quá khốn nạn.
【 “Tch…… Thật hay giả thế chứ.” Gương mặt Chuuya trở nên nhăn nhó. “Này không phải đi vào đường cùng rồi à. Tên này quả nhiên khó chơi mà.” Bởi vì không phải trọng lực nên Chuuya không thể ngăn cản sóng xung kích. Bởi vì không phải dị năng nên Dazai không thể tiêu trừ lưỡi hái.
Dazai và Chuuya dường như bị một loại dị năng bắt bài.
“Dazai-kun, tôi không có ý giết cậu…giết một thiếu niên mà nói cũng quá nhẫn tâm.” Randou yên lặng thở dài. “Nhưng nếu thủ lĩnh biết những gì cậu biết, ngài sẽ phái người ám sát tôi, khi đó tôi sẽ phải giết càng thêm nhiều người…những người đã từng là đồng nghiệp…… Tôi muốn tránh cục diện đó. Nếu chỉ là sinh mạng của một người thì cũng không cần phải trả giá nhiều như vậy. Xin lỗi nhé, cậu hãy chết cùng Chuuya-kun đi.”
Randou áy náy mà nói nhưng trong mắt lại toàn bóng tối của Mafia —— chỉ xem mạng người như những con số, đủ tàn nhẫn.
Dị năng giả tự xưng tên Randou đi trước một bước, quanh thân anh ta bị ngọn lửa đen bao bọc.
Thủ lĩnh tiền nhiệm bay lên cao, lưỡi hái bạc lấp lánh trong tay ông ta hạ xuống.】
“Thế mà lại muốn giết ngài Dazai, không thể tha thứ!” Rashomon điên cuồng uốn lượn, nhắm thẳng vào trong màn hình, giây tiếp theo đã bị Dazai đè lại, “Rồi rồi, không có vấn đề gì mà.” Dazai tùy ý xoa nhẹ đầu Akutagawa coi như an ủi.
Akutagawa treo máy, thẳng tắp ngã về sau, rất may Chuuya tới đỡ kịp. Chuuya thở dài, thuần thục đem Akutagawa giao cho Gin.
【 “A —…… Này không còn cách nào cả.” Dazai bình thản nói: “Từ bỏ chờ chết đi.”
“Ha?”
Dazai đột nhiên ngồi xuống đất.
Chuuya kinh ngạc nhìn gương mặt vô cảm của Dazai. Phải, không giấu giếm bất cứ điều gì, cứ thế nói ra những gì mình nghĩ.
“Cái đó là nói mớ hả?”
“Ui gia, không còn cách nào đâu. Đó là điệp viên tình báo Châu Âu đó, không có cửa thắng nào luôn.”
“Mày……” Trước khi kịp nói hết, làn sóng xung kích lại tấn công Chuuya.
Trong nháy mắt, Chuuya muốn nhảy lên để tránh, nhưng chưa kịp làm cậu ta đã chính diện tiếp được sóng xung kích. Chuuya như bị một quả cầu sắt húc bay ra ngoài, sau đó đâm sầm vào tường khiến nó vỡ vụn.
“Như Dazai-kun đã nói” Randou vẫn duy trì tư thế phát động không gian: “Chuuya à, cậu nên từ bỏ đi. Tôi nắm rõ năng lực của cậu trong lòng bàn tay, chống cự chỉ thêm đau khổ.” 】
“Anh Dazai nhất định không nhận thua, anh ấy vẫn còn cách khác.” Atsushi chắc chắn nói, sau đó lập tức phát biểu nghi hoặc của bản thân, “Ý, nhưng Randou mạnh như vậy, sao anh Dazai lại thắng được vậy ạ?”
“Atsushi xem xong sẽ biết mà.” Dazai cười cười gieo xuống hạt mầm tò mò.
【 “Nhưng, khặc……” Chuuya bị vùi trong đống gạch đá, biểu cảm vặn vẹo. Máu từ khóe môi cậu ta chảy xuống.
“Miễn khi cậu chưa chết, mục tiêu của tôi sẽ không thể nào hoàn thành.” Randou tràn ngập áy náy mà nói.
“Tám năm trước…… Sau khi cướp được cậu tôi đã tính chạy thoát, nhưng lại mắc sai lầm bị kẻ địch bao vây. Lúc ấy thi thể tôi điều khiển không thể đột phá vòng vây. Nên tôi đã tính biến hoang thần là cậu『 Arahabaki 』 thành dị năng, cứ nghĩ làm vậy tôi sẽ có dị năng càng thêm cường đại. Vì thế tôi bèn tấn công cậu, kéo cậu ra ngoài. Nhưng lại đã xảy chuyện ngoài ý muốn. Thứ tôi lấy ra lại là khóa an toàn. Là nhân loại được cấy ghép vào『 Arahabaki 』, giống như một lá bùa hộ mệnh phòng ngừa nó chạy trốn. Bởi vì tôi lấy cậu ra, nên chốt an toàn bị phá hủy, làm cho『 Arahabaki 』 hoàn toàn hiện ra. —— Sau đó giống như những gì tôi đã nói. Khi hoang thần hiện thế, tất cả đều biến mất.”
Randou tiến lên, cơ thể anh ta loạng choạng.
“Tôi sẽ không phạm sai lầm như thế nữa. Lần này tôi sẽ giết cậu, để bản thể『 Arahabaki 』 hoàn toàn chết đi sau lại hấp thu. —— cho tới nay thôi, tôi đã hạ gục rất nhiều dị năng giả lão luyện hơn so với hai cậu. Chống cự chỉ là vô ích.” Randou bình tĩnh mà nói. Biểu cảm không có sự đe dọa hay ép buộc, nó như thể anh ta chỉ đang trần thuật lại thôi.
Bản thân không gian bắt đầu giao động, tất cả đều tụ lại vào Randou, ngay cả cảnh quan xung quanh cũng cất chứa một năng lượng khổng lồ, chờ được giải phóng.
“Ha.…… anh Randou, tôi có đề nghị như này.” Dazai ấn miệng vết thương nói. “Cho tôi chút thời gian, tôi sẽ thuyết phục Chuuya từ bỏ.” Ánh mắt Randou chuyển về Dazai, anh ta trầm mặc như đang suy nghĩ.
“Vài phút?”
“Cho tôi năm phút.”
Randou nhắm mắt lại. “Hai phút có thể chứ.”
“Cảm ơn.” Dazai bước từng bước lung lay đến chỗ Chuuya. Rồi sau đó khom lưng ngồi xổm xuống, nhìn cậu ta. 】
“Bắt đầu thảo luận kế hoạch rồi ạ?” Atsushi có vẻ hưng phấn.
“Cũng không hẳn?” Chuuya gãi gãi đầu, so với đối sách gì đó, kỳ thật lúc ấy hắn chỉ cho Dazai một đáp án mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro