Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

05

Edit + Beta: Lucchuocham
_______

【 "Đáng chết...... sao có thể bị thằng nhóc như cậu......!" Người còn đứng vững duy nhất lúc này vứt cây súng trường ra xa, lấy súng lục dắt bên hông nhắm thẳng.

"Dừng tay đi." Chuuya không thay đổi sắc mặt. "Cất súng của ông đi. Dù gì viên đạn của nó sẽ không dính vào tôi, bắn nó ra chỉ gia tăng sự nguy hiểm dành cho ông."

"Đi chết đi......!" Súng bị đánh bay.

Chuuya muốn dùng dị năng ngăn cản viên đạn-- nhưng mà, không thể làm được. Bởi vì không cần thiết. Viên đạn bay lệch khỏi quỹ đạo của nó, là do vết thương của người đàn ông, nó bay sượt qua thái độ của Chuuya.

Nó va vào đại thụ phía sau rồi bắn quay trở lại. Lấy vận tốc 1000 mét trên giây, khi bay trở về đầu đạn bị đánh tan, trở thành một quả lựu đạn quay lại nơi người bắn ra nó.

Viên đạn vỡ vụn, ghim vào cổ người đàn ông
"Ặc......" Ngay cả tiếng kêu sợ hãi cũng không thể phát ra, ông ta ngã xuống đất. Máu tươi theo miệng vết thương trào ra, ông ta đã không còn thời gian nữa.

Bất hạnh ngoài ý muốn. -- nhưng mà, đây là tình huống thường gặp trên chiến trường.】

"Chiến tranh..." Yosano chán ghét hai chữ chiến tranh này, chiến tranh dẫn đến sự ra đời Thiên sứ của cái chết, thứ bất hạnh đối với cô và các chiến sĩ ngày ấy.

"Yosano, cô là bác sĩ." Ranpo lắc lư cây kẹo trong tay, Akiko đừng nghĩ nữa, cô đã khác với cô trong quá khứ.

"Anh Ranpo, tôi biết mà."

【 Chứng kiến toàn bộ và cũng là nguyên nhân gián tiếp, Chuuya cau mày tặc lưỡi. "...... Tch. Tôi đã nói rồi mà." Rồi sau đó cậu ta bước qua người đàn ông đi về trước: "Kẻ địch đã được giải quyết sạch sẽ, mau đi thôi."

Nhưng Dazai không trả lời. Chỉ thấy cơ thể cậu ta lung lay bước đến bên cạnh, ngồi xổm nhìn người đàn ông.

"Thật không may mắn mà. Rất đau phải không?"

Gương mặt Dazai trông rất bình tĩnh. Nhưng từ sâu thẳm nhất trong đôi mắt lại đang rung động, như một đứa trẻ ước mơ trở được trở thành người lính gặp được lính cứu hỏa. 】

"Dazai muốn làm gì?!" Kunikida cảm thấy một cơn đau kỳ lạ từ dạ dày, cái biểu cảm này...

Chuuya nhăn mày, nếu hắn không nhớ sai thì tiếp theo sẽ là...

【 "...... Khặc......"

"Vỏ đạn bắn trúng yết hầu. Cho dù có cứu trị cũng không thể cứu ông. Dù vậy cho đến khi ông chết đi thì vẫn còn năm phút. Ông không nên dùng súng." Dazai nhẹ nhàng lắc đầu.

"Năm phút này ông sẽ đau khổ như trong địa ngục. Nếu là tôi nhất định sẽ không chịu nổi. Phải làm sao bây giờ? Muốn tôi dùng cây súng này, giải thoát cho ông khỏi đau khổ vô tận không? Người đàn ông thở nặng nề, ông ta muốn nói nhưng lại chẳng thể phát ra tiếng.

"Tôi làm việc cho Mafia, cũng chính là kẻ địch của ông. Nhưng vì ông đã cho tôi chứng kiến cái chết trân quý, nên tôi sẽ báo đáp ông một thứ. Có muốn để tôi giúp ông không?" Ánh mắt người đàn ông lóe lên tia sáng tuyệt vọng.

"...... Súng...... bắn tôi, nổ...... súng......"

"Được rồi." Dazai đứng thẳng người, bóp cò.
Viên đạn bay thẳng vào đầu người đàn ông. Ông ta đã trở thành một thi thể.

"Ha ha ha ha ha ha." Dazai vẫn tiếp tục bắn. Viên đạn bay ra theo thứ tự. Thi thể người đàn ông rung lên mỗi khi viên đạn bắn vào cơ thể.

"Ha ha ha ha. Thật xa xỉ. Ha ha ha ha ha."

"Dừng tay lại đồ ngu xuẩn." Chuuya nắm chặt cây súng trong tay Dazai.】

Nhìn đôi mắt sâu thẳm không chút ánh sáng, không chút ý cười của Dazai, trong lòng mọi người như là có một khối băng, ai cũng cảm thấy lạnh thấu xương.

"Anh Dazai, đang khổ sở." Kyoka nói nhỏ, "Đúng vậy, may mắn lúc ấy còn có ngài Nakahara ở bên." Atsushi trong lòng chua xót, hắn gặp được một anh Dazai ấm áp, nhưng mà, hắn chưa từng thấy cũng chưa từng biết, anh Dazai cũng đã có một mặt như này.

Ranpo yên lặng không lên tiếng, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn Chuuya, xem ra có thể suy xét hợp tác rồi, ngài Ranpo đây sẽ tìm kiếm Dazai, còn cậu ta sẽ phụ trách bắt giữ Dazai. Không gì mà Siêu Thám Tử số một thế giới không thể làm được.

Nakahara Chuuya đương nhiên cũng sẽ bắt được Dazai, không chỉ một lần.

【 Dazai lẳng lặng nhìn thi thể dưới chân, rồi sau đó nhìn Chuuya, gương mặt cậu ta lúc này khó mà diễn tả được.

"Đã chết rồi. Đừng lãng phí đạn vào kẻ đã chết." Dazai mờ mịt mất mát mà nhìn đối phương. Đó là một loại -- kỳ diệu, biểu hiện này càng phù hợp với độ tuổi của cậu ta, khác xa sự thành thục cậu ta hay thể hiện.

Ngay sau đó là một nụ cười ảm đạm.

"Phải rồi, cậu nói đúng. Vậy thì cứ như vậy đi." Ngay tiếp theo, Dazai ném cây súng lục ra như một món đồ dơ bẩn, cậu ta không còn hứng thú, bước chân qua xác người đàn ông, đi thẳng.
Dazai trước sau như một, giống như cậu ta không có hứng thú với bất kỳ thứ gì, một biểu cảm xám xịt.

"Ha ha. Giống nhau mà. Ha ha ha ha."

Tiếng cười khô khốc của Dazai vang lên được cây cối xung quanh hấp thụ. 】

Giờ khắc này, mọi người rõ ràng thấy được một thiếu niên đang mê man, thống khổ, khóc thút thít.

Dazai Osamu cho rằng bản thân là nhân gian thất cách, không có tư cách làm người, vậy bọn họ sẽ đón nhận cậu ta. Bọn họ nhất định có thể khiến cậu ta đi vào nhân gian, chuyện này không có gì phải nghi ngờ, tất cả bọn họ sẽ làm được.

【 "Ô híttt..lạnh quá...... mở quạt thông gió xong còn lạnh gấp đôi..... Thật muốn giống như ấu trùng ve sầu, cả quãng đời còn lại chỉ sống trong lòng đất tránh khỏi gió trời......" Tại tầng hai căn biệt thự, cán bộ dự bị Randou đang run lẩy bẩy.

Cả tòa dinh thự là một mảng hoang tàn. Vách tường bị người ta nổ cho thành từng tảng, đèn trần nằm lăn lóc trên sàn nhà.

"Thật là một tai nạn, anh Randou. Cho anh cái này, để vào lò sưởi đi."

"Ô ô...... Cảm ơn ân tình này nhé cậu Dazai. Căn biệt thự này cũng may còn có lò sưởi..... Nếu như không có, tôi nhất định sẽ nhảy vào đám lửa dữ dội để sưởi ấm mất."

Choàng chăn lông trên người Randou đem khúc gỗ ném vào lò sưởi. Ngọn lửa bừng lên rồi dịu xuống, lập lóe tỏa ra hơi ấm.

"Ê băng vải, mày lấy khúc củi đó ở đâu vậy?"

"Cột nhà đó." Dazai thản nhiên mà nói. 】

"Trả lời không chút đắn đo nào luôn, không hổ là Dazai-kun."

"Anh Dazai không sợ căn phòng đó sẽ sập ạ?" Atsushi không thể tưởng tượng. "Nếu nó sập thì mới thỏa mãn ý nguyện của cậu ta." Chuuya trợn trắng mắt. "Cũng, cũng phải ha."

【 Sau khi chào hỏi, Dazai và Chuuya bắt đầu đến với mục đích chính.

"Tôi cũng đại khái đoán được nguyên nhân anh Randou bị tập kích." Dazai tùy tiện nhặt một quyển sách trên đất cho vào lò sưởi, "Vì ' phóng đại tin đồn '. Nếu có thể sử dụng một vụ nổ giết anh Randou người theo phe ông Mori, mọi người sẽ càng tin tưởng cái gọi là 'sự phẫn nộ của cựu thủ lĩnh'. Trên thực tế, trước khi đến đây tôi cũng đã điều tra một chút về xe chỉ huy của『GSS』 phát hiện bản kế hoạch nguy trang vụ nổ đen."

"Vụ nổ đen, là......?" Randou run rẩy hỏi.
......

"Tôi cho rằng khả năng rất cao là vì chuyện đó."

"Ô ô lạnh quá...... Người đứng đầu『GSS』 hiện tại là một dị năng giả rất lý trí....... Hơn nữa có tin đồn rằng ông ta có quan hệ với 『 Hội』 - một tổ chức bí mật..... Cho dù muốn tấn công thì nếu không làm tốt công tác chuẩn bị thì cũng như công cốc. Cậu Dazai, tôi cần thêm thứ để đốt."

"Đây, cho anh." Dazai cầm một bức tranh có vẻ rất đắt tiền đưa sang. "Không cần trừng phạt bọn họ. Mục đích của chúng ta là đập tan tin đồn thủ lĩnh trước sống lại ra ngoài ánh sáng. Nói lại thì anh Randou , tôi có việc muốn hỏi anh đấy." 】

"Lấy bức họa đắt như vậy để đốt? Mafia Cảng nhiều tiền đến vậy sao?" Kunikida cảm thấy chua xót.

"Không, cho dù là Mafia Cảng thì cũng chỉ có cậu Dazai như vậy thôi." Hirotsu giật giật khóe miệng, đừng hiểu lầm Mafia, bọn họ không giàu đến vậy sao.

【 "Ô ô được chứ, có thể. Tôi cũng không thể từ chối người nắm giữ 'Thông Điệp Bạc'...... Mặc dù không phải như vậy, ngài Mori cũng là ân nhân đề cử tôi lên vị trí cao......"

"Kia thật sự là quá tốt. Như vậy, anh Randou có thể kể lại một cách chi tiết chuyện anh gặp『 Arahabaki 』 ở phố Suribachi không? Hiện tại chỉ chuyện này là có mối liên hệ chặt chẽ với thông tin tình báo thôi."

"A a...... Sự kiện đó..... Vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi." Randou cúi đầu, vùi cằm vào chăn lông, nhỏ giọng mà nói "Sao có thể quên được."

"Anh Randou?" Dazai nhìn anh ta.

Tay anh ta run lẩy bẩy.

Dazai rất nhanh liền hiểu, sự run rẩy đó không phải rét vì lạnh. 】

"Cái gọi là Arahabaki mạnh như vậy sao? Randou khi đó cũng là cán bộ dự bị của Mafia Cảng mà, ngay cả anh ta cũng sợ hãi như vậy sao?" Nếu vậy thì ngay cả Trụ sở Thám Tử cũng ít có ai có thể đối chọi lại nó.

"Không cần lo lắng đâu Kunikida mama, chuyện cũng qua lâu rồi."

"Vậy sao." Nếu Dazai đã nói vậy thì có lẽ chuyện này đã được giải quyết ổn thỏa.

【 "Nói cho tôi một cách tỉ mỉ và chi tiết đi anh Randou." Dazai nhàn nhạt mà cười. "A..thật thú vị." Randou cất cao giọng, ánh mắt u ám nhìn hai thiếu niên, mở lời.

"-- đó là, chuyện xảy ra gần trung tâm phố Suribachi.
......

Đó là con dã thú màu đen.

Bốn chân của nó đạp trên mặt đấy, nó lấy ngọn lửa làm da, lấy ánh lửa làm đuôi. Ngay cả hai mắt của nó cũng có ngọn lửa đen tuyền như được luyện từ địa ngục.

Ngoại trừ tứ chi thì từ kích cỡ và hình dáng tất cả đều vượt qua sự hiểu biết của nhân loại. Càng không cần phải nói ở gần nó không một thứ gì có thể tồn tại. Nó như được kết tinh bởi hận thù, của nạn nhân bị hành hạ đến chết. Hoặc là nói là của vũ trụ, là bộ dáng sau khi thế giới này tích lũy năng lượng.
......

Mọi thứ trên mặt đất đều vì nhiệt độ cao mà biến dạng. Ngay cả màu của bầu trời cũng không thể nhìn rõ. Khung cảnh khi đó như ngày tận thế. Giống như thế giới này sẽ trở thành u minh địa phủ. Nhưng là không biết vì sao, biển Yokohama phía sau lại yên bình đến lạ thường, xa xa có thể sóng biển rì rào như một tấm khiên bao quanh sự đen tối, như chẳng có gì xảy ra, sóng yên, biển lặng.

Con dã thú đứng trước mặt biển, nhìn về tôi.
Cảm giác lúc đó như nội tạng bị tan chảy.

Giây tiếp theo, một chuyện khó tin đã xảy ra. Dị năng của tôi-không gian con xuất hiện những vết nứt." 】

"Dị năng xuất hiện vết nứt á, sao có thể!" Sự tồn tại kinh khủng được miêu tả từ miệng Randou càng làm cho bọn họ thêm tò mò, năm đó chỉ mới là những thiếu niên nhỏ tuổi, thậm chí là mới lần đầu hợp tác, Song Hắc làm thế nào để có thể vượt qua kiếp nạn này.

【 "Cho dù đạn, dao kiếm, bom hay cả ánh sáng, nhiệt độ đều không thể vượt khỏi sự kiểm soát của không gian. Như nhân vật chính đánh bại nhân vật phản diện.

Nhưng con quái vật đó làm được

Nó vượt qua cả định luật vật lý.

Con dã thú đó, không biết là thần hay là ma.
Tôi nhanh chóng kích hoạt dị năng một lần nữa. Nhưng trong khoảng thời gian tích tắc tôi kích hoạt dị năng cũng là quá đủ với nó. Một thứ gì đó không thể thấy đánh trúng vào cơ thể tôi.

Không gian con vừa khởi động tôi cũng đã bay lên không trung. Nếu chần chừ thêm một giây, chỉ sợ toàn bộ cơ thể tôi sẽ hỏng bét, ngay cả thân thể đều sẽ hóa thành bụi mù đi. Cho nên, tôi cảm thấy bản thân thật sự vẫn còn rất may mắn.

Nếu hiện tại có người nói với tôi đó là thần, tôi cũng sẽ không hoài nghi." Nói đến đây, Randou dừng lại. Chuuya và Dazai cũng chưa lập tức lên tiếng.

"Thật xin lỗi...... Các cậu muốn chứng minh cựu thủ lĩnh sống lại không phải vì năng lượng của『 Arahabaki 』 mà là do dị năng làm giả phải không? Nhưng là, nếu đem những gì tôi vừa kể báo cáo cho thủ lĩnh..... Ngược lại sẽ làm thủ lĩnh cảm thấy『 Arahabaki 』 thật sự tồn tại..... Khả năng sẽ làm cuộc điều tra của hai cậu không có kết quả."

"Không, lời anh nói rất có ích." Dazai cười nói. "Ít nhiều tôi cũng hiểu được động cơ của hung thủ." Chuuya khó tin nhìn Dazai: "Mày nói cái gì?" Dazai như diễn kịch, xoay một vòng rồi cười hì hì.

"Cho nên nói, hung thủ và cả mục đích của kẻ đó, tôi đã giải quyết toàn bộ." 】

"Ha? Đã xảy ra chuyện gì, làm sao anh biết được?" Hai mắt Atsushi lấp lánh, một lần nữa sợ hãi trước trí thông minh của một trong bộ đôi Song Bích của Trụ sở.

Bọn họ nghe đâu có thiếu gì đâu nhỉ? Hoàn toàn mờ mịt, tất cả thành viên hướng sự chú ý vào trụ cột của Trụ sở.

"Hừ hừ, ngài Ranpo đây cũng hiểu rồi nhé, quả nhiên chỉ có Dazai tương đối thông minh, mọi người đều quá ngu ngốc, chuyện roc như vậy còn gì." Ranpo sung sướng lắc đầu, hiển nhiên hắn rất tận hưởng cảm giác cả hai suy nghĩ đồng điệu. Bọn họ đều là những kẻ có trí khôn vượt trội, linh hồn cả hai cộng hưởng cùng nhau, khi bọn hắn hợp tác, cả hai sẽ không còn đơn độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro