
19
Edit + beta: HngThnhNgan
ーーーー
【 Ocean Goddess, du thuyền không tồn tại bên ngoài, quy chế tiến cử chỉ chấp nhận những thành viên bán tài sản, những món đồ có giá trị mà mình sở hữu để giảm bớt khó khăn tài chính hoặc kiếm lời nhanh chóng trên biển. Nổi tiếng nhất là sòng bạc khổng lồ chiếm tầng ba. Bất cứ ai đủ điều kiện tham gia, thì bất kỳ động thái ngẫu nhiên nào cũng sẽ kéo theo hàng chục triệu vốn lưu động.
Chỉ là lần cập bến tiếp tế Nhật Bản ngắn này một thiếu nữ ở độ tuổi không phù hợp đã lên du thuyền.
Cũng không phải là không có gia đình giàu có đưa con đi khám phá thế giới, nhưng phần lớn đều là những thanh thiếu niên được giáo dục tốt và có đầu óc phán đoán nhất định chứ không phải là một đứa trẻ không có sự chỉ dẫn của người lớn.
Người quản lý chịu trách nhiệm xác minh tư cách thành viên của khách vô ý nhìn thiếu nữ vài lần.
Đó là một thiếu nữ mặc bộ váy theo phong cách Gothic đen và đỏ, có vài dây ruy băng được bện trên mái tóc đen xoăn. Một nửa khuôn mặt của em được che bởi tấm mạng che mặt màu đen, chỉ để lộ ra một chiếc cằm nhỏ nhắn thanh tú, dù vậy cũng đủ để đánh giá em là một người đẹp hiếm có về phương diện từ khí chất. Thiếu nữ dường như nhận ra được ánh mắt xem xét, cũng không cảm thấy bị xúc phạm, chỉ ngẩng đầu lên đáp lại bằng nụ cười ngọt ngào.
Màu son bóng mà thiếu nữ dốc lòng chọn lựa cũng rất hợp với bản thân.
Tsushima Shuuji đi một đôi boots gót cao 5 centimet, lên du thuyền một cách suôn sẻ với tấm thẻ hội viên mà Kanatani đã dành gần hết số tiền tiết kiệm của mình để có được. 】
Người đẹp ở xương không ở da, và đôi khi trái lại nó nửa kín nửa hở khiến nhiều người suy nghĩ viển vông. Không biết từ khi nào lại truyền ra tiếng hít thở chưa từng ra ngoài thế giới, xây dựng lại thế giới quan khi nhìn xem chiếc cằm mịn màng và cần cổ mảnh khảnh như cổ thiên nga lộ ra kia.
Nakahara Chuuya đã gần như chết lặng sau khi trải qua "kinh hãi" nhiều lần, lại thêm cú sốc mà mình vừa nhận được từ chính những suy đoán và giả thuyết của mình, khi nhìn Tsushima Shuuji lớn mật lên tàu theo cách mà hắn cho là thật sự ngu ngốc như thế thì hắn không hề cảm thấy một chút đau lòng hay tức giận nào mà đáng ra hắn nên có, thay vào đó là suy đoán không ngừng trượt xuống biên giới của những lời nói lạnh lùng.
Thế giới này đối với bọn họ mà nói chỉ là một vở kịch... Một vở kịch vừa rất thực tế lại vô lý rõ đến như vậy.
Từ trong đầu hắn hiện lên bức bách và xấu hổ khi bất đắc dĩ phải chia rẽ với Trụ sở Thám Tử trong sự kiện ăn thịt đồng loại.
Thậm chí ngay cả tương lai cũng được định trước, dù buồn hay vui.
Hắn nhớ tới người máy Adam và nhóm bạn đã chết của mình.
Tất cả những việc này đã được sắp xếp ổn thoả rồi sao?
Nakahara Chuuya cũng đã từng tiếp xúc với những nhóm người IQ cao này, hầu hết thời gian hắn có thể hiểu được bằng trực giác họ muốn hắn đóng vai gì, nhưng có một vài lần chỉ có thể bị đẩy về phía trước.
Bởi vì đây chỉ là một trò chơi, cho nên việc các nhân vật thay đổi trang phục và các thứ khác cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được... Bởi vì đây chỉ là một trò chơi, cho nên [ Người chơi ] tuyệt đối không được thất. Điều này đã bắt nguồn từ năng lực lớn mạnh, cũng là nguồn gốc từ thái độ chỉ tay năm ngón, nhìn xuống phía dưới, khinh thường không tên của nhóm hắn.
Bởi vậy, điều này khiến hắn hiểu được về sự khác biệt giữa mình và thế giới được hiện lên trên màn hình.
【 Kanatani ẩn mình trong bóng tối dõi theo Tsushima Shuuji lên du thuyền, cho đến khi cậu ta biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt gã, mới thở phào nhẹ nhóm. Gã quay người rời khỏi cảng từ góc tối âm u hẻo lánh đầy những thứ bỏ đi ít ai lui tới, sắc mặt vẫn còn hơi nhợt nhạt, đôi mắt đảo qua đảo lại, rõ ràng vẫn còn sợ hãi.
Gã chảy máu khá nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng bảo vệ được mạng mình, miễn là còn sống thì tiền vẫn có thể kiếm được, về phần con mồi, sẽ an toàn hơn nếu tiếp tục tìm kiếm trong trại trẻ mồ côi sau này.
Kanatani tự an ủi mình, cố gắng không đau lòng mất mát vì tiền.
"A——!!"
Giữa lưng đột nhiên truyền đến một trận đau nhức dữ dội khiến đầu óc gã trống rỗng, qua khoé mắt, Kanatani liếc nhìn người vừa đánh úp mình, dưới tình hình ngược chiều ánh sáng hoàn toàn thấy không rõ người đó, chỉ có thể dựa vào vóc dáng mà phán đoán rằng là một thanh niên gầy gò.
Theo lưỡi dao nhuốm màu đỏ thẫm được rút ra, nhát dao thứ hai, thứ ba đâm vào Kanatani không chút lưu tình. Màu đỏ ấm nóng bắn tung toé dần dần nhuốm đỏ giác mạc của gã, nhuốm đỏ mặt đất, nhuốm đỏ mọi thứ trước mắt gã.
Ý thức của gã đang dần mất đi, cùng với cơn đau đớn dữ dội là tiếng cười điên cuồng của người đó. Mặc dù cơ thể của gã đã bị đâm thành một mảng máu thịt be bét, người đó vẫn như cũ không biết mệt một chút lại một chút huỷ hoại cơ thể gã.
Fyodor đang ở quận 3 phía đông nước Nga xa xôi che miệng ngáp một cái, cậu ta chuyển ánh mắt trở lại bàn cờ. Đối diện chéo với con tốt màu trắng của cậu ta là quân vua đen tứ cố vô thân.
"So với người chăn cừu chính trực không thể chịu đựng được nhà Vua, quả nhiên nhà Vua đã giết chết những người thân bên mình. Người chăn cừu bị hận thù chiếm lấy tâm trí càng phù hợp để trở thành một sát thủ." Fyodor đặt mạnh quân cờ lên bàn cờ, quân Vua đen cách nó gần nhất bị đánh ngã xuống, phát ra tiếng "cạch" giòn giã.
Con tốt di chuyển chéo lên một ô, Vua đen sắp chết. 】
Cạch —— Một tiếng, quân cờ được thả xuống, một sinh mệnh cũng theo đó biến mất.
Nakajima Atsushi cũng không phải là chưa từng thấy ai chết trước đây, nhưng một giây trước vẫn là con tàu du lịch sang trọng, chiếc cằm trắng như tuyết cùng tấm mạng che mặt màu đen tuyền của Tsushima Shuuji khiến cậu lúng túng đồng thời thả lòng lo lắng trong lòng đối với Tsushima Shuuji. Một giây sau, kẻ xấu bị Tsushima Shuuji lợi dụng đã bị Quỷ nhân dùng những lời nói đơn giản phán án tử tại chỗ.
Đây chỉ là một vở kịch.
Điểm khác biệt duy nhất so với vở kịch là một trong những đạo diễn sẽ đích thân tham gia buổi biểu diễn.
Thật ra, Nakajima Atsushi cũng không phân biệt quá rõ ràng giữa những người trên màn hình và những người bên cạnh. Mọi người của Trụ sở Thám Tử ở đây, cậu tự nhiên liền buông lỏng cảnh giác.
Họ chính là anh Ranpo và anh Dazai, điều gì có thể làm khó bọn họ?
Nhưng sự sắp đặt của Tsushima Shuuji và Quỷ nhân thực tại quá "khéo léo".
Điều này đột nhiên khiến Nakajima Atsushi có một loại sợ hãi không thể nói rõ được.
Anh Dazai mà cậu biết, là người lúc cậu cùng đường mạt lộ đãi cậu bữa cơm chan trà no bụng —— Dù số tiền đó được trả bởi anh Kunikida, là người đã nói với cậu rằng "Đừng tự thương hại mình" sau khi nỗi sợ trong lòng cậu bị "Q" khơi dậy.
Mặc dù đôi khi anh không nghiêm túc lắm, nhưng xác thực anh là một người thầy, người bạn dịu dàng, đáng tin cậy tuyệt đối.
Cậu cảm nhận được ánh mắt của Izumi Kyouka, vẫn bình tĩnh như trước.
"Atsushi, đừng nhầm lẫn."
Izumi Kyouka vẫn duy trì tư thế ngồi đoan chính, mái tóc dài màu tím được buộc trước ngực bằng hai bông hoa màu trắng nhỏ.
Đôi mắt màu xanh dương không nhìn mình, chỉ bình tĩnh nhìn hình ảnh trên màn hình.
"Anh không có trong câu chuyện."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro