Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25



Chương 25

Việc bỏ phiếu trực tuyến cho buổi công diễn đầu tiên kết thúc vào đêm trước khi ghi hình buổi công diễn thứ hai. Dựa trên trung bình cộng của số phiếu hiện trường được ghi lại và lượng bình chọn trực tuyến, sau cùng chỉ có hai mươi sáu người thành công bước tiếp vào vòng trong.

Tài khoản chính thức của tổ tiết mục đã công bố danh sách sáu người bị loại cuối cùng. Các tài khoản marketing lớn trước tiên hạ sàn đóng góp lưu lượng, có dửng dưng trong dự liệu, có tiếc nuối ngoài dự liệu, tuy nhiên, gần như tất cả mọi người đều có chung kinh hỉ đó là, Vương Nhất Bác người thường không được coi trọng nhất trước khi buổi công diễn đầu tiên diễn ra, cư nhiên không có tên trong danh sách loại bỏ.

Hậu viện fans của Vương Nhất Bác đăng một bài dài chúc mừng, bọn họ hội này vì yêu mà hỗ tương tụ hội, đội ngũ dị quân mới xuất hiện, trải qua bao nhiêu cố gắng cuối cùng đã đưa idol đến vòng công diễn thứ hai.

Vào đêm diễn ra vòng công diễn thứ hai, một bên sân khấu kê một khu ghế ngồi dành cho tuyển thủ, dọc theo bậc tam cấp phân bố xếp thành hình tháp, tám, bảy, sáu, bốn cùng với cao nhất một ghế trên cùng được khảm kim cương hoa lệ, tổng cộng năm hàng hai mươi sáu ghế trống.

Khu vực khán giả không còn chỗ trống, người chủ trì theo bảng xếp hạng tuyên đọc từ vị trí cuối cùng hướng lên trên, không khí tại hiện trường khẩn trương sôi nổi. Đối với fans toàn trường mà nói, mỗi khi idol của bọn họ tăng lên một bậc, thì việc giành lấy vị trí ra mắt lại càng nhiều thêm một phần hy vọng.

Vương Nhất Bác số phiếu bầu tại hiện trường buổi công diễn đầu tiên chỉ ở mức trung bình trở xuống, từng cho rằng người thường không chút vốn liếng sẽ bị bình chọn trực tuyến loại khỏi cuộc chơi. Nhưng khoảng thời gian này, dưới sự đầu tư tài nguyên marketing của Tinh Hà và sự gia tăng nhiệt độ CP, số lượng fans của cậu đã tăng hơn một triệu; hơn nữa hậu viện còn ra sức mà tổ chức đánh bảng, lúc này sau khi tổng số phiếu bầu được công bố, thứ hạng của cậu lại không giảm mà tăng, tiến đến vị trí thứ mười một, vừa khéo nhét vào ba hàng đầu ghế tuyển thủ.

Cần biết, khi vòng công diễn thứ hai kết thúc, mười lăm vị tuyển thủ xếp sau sẽ phải đối mặt với tình huống bị đào thải. Hôm nay có thể ngồi vào ba hàng đầu, thì tuyệt đối có tư cách đánh vào vòng công diễn thứ ba.

Du Kim sân khấu công diễn đầu tiên xếp hạng thứ tư, khi bước lên bậc thang vượt qua Vương Nhất Bác liền ngoảnh mặt về phía cậu liếc xéo một cái, ánh mắt quả thực không được gọi là hữu hảo.

Thực tập sinh ngồi bên cạnh cười hả hê sáp tới gần: "Cậu thứ hạng không tệ, đà thăng tiến vẫn còn mạnh, một núi không thể chứa hai hổ, Du Kim đây là quýnh đít rồi".

Kể từ sau bữa tiệc mừng lần trước, tin tức Vương Nhất Bác ký Tinh Hà đã lan truyền trong nội bộ tổ tiết mục, một số thực tập sinh trước kia vốn coi cậu là trong suốt cũng bắt đầu chủ động tìm cậu nói chuyện.

Chỉ bất quá điều này đối với Vương Nhất Bác mà nói càng giống như một chuyện phiền não, cậu quả thực nghe không hiểu những ý tại ngôn ngoại vi diệu giữa các thực tập sinh.

"............Đều dựa vào bản lĩnh đi".

Vương Nhất Bác bây giờ suy nghĩ không được nhiều như vậy, cậu chỉ muốn tận lực diễn tốt mỗi một sân khấu, chuyện tình cảm không được như ý đang đè nén ở trong lòng, chỉ có gửi gắm tình cảm vào sân khấu mới có thể cảm thấy hơi nhẹ nhõm.



Nghĩ lại buổi tiệc mừng đêm đó, cậu sau khi trốn chạy về ký túc xá, tắm xong lên giường, lại không có tiền đồ mà lo lắng không biết Tiêu Chiến đã về đến nhà hay chưa, uống nhiều rồi không biết có khó chịu hay không. Nhưng cậu không chắc Tiêu Chiến có ở cùng Phương Chi Hà hay không, không dám tùy tiện liên lạc.

Ngơ ngác nhìn hộp thoại weixin của Tiêu Chiến hồi lâu, đang do dự, giao diện đột nhiên bắn đến một tin nhắn thoại.

Trái tim bỗng nhiên nảy lên một cái, thanh niên liếm liếm môi, ổn định tinh thần bấm phát.

"Nhất Bác........... em có thể để ý đến anh một chút được không..........anh cũng không vọng tưởng quá nhiều, chỉ cần đừng không trả lời weixin, đừng từ chối không tiếp điện thoại, đừng...... tránh anh".

Vương Nhất Bác quấn ở trong chăn, Tiêu Chiến mang theo thanh âm nức nở vây bên tai, khoan vào lòng cậu vừa đau vừa căng trướng tràn đầy. Ca ca này nhất định là đã uống quá nhiều, tác dụng chậm phát ra quá lợi lại, mới có thể nói ra những lời làm cho người ta mê muội, làm cho người ta bốc đồng mất đi lý trí.

Thanh niên thậm chí có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của anh khi nói những lời này, sâu rượu ngã xuống giường, miệng ủy ủy khuất khuất mà méo xẹo, giống như đang lên án một đại bại hoại bạc tình phụ nghĩa.

Vương Nhất Bác thời điểm đó cam chịu số phận mà nghĩ, thôi bỏ đi, nếu như đây chính là điều Tiêu Chiến muốn, nếu như anh vẫn cần mình đứa 'em trai' này, vậy thì cứ nghe lời làm theo đi. Ít nhất có thể cảm nhận được, cậu ở trong lòng ca ca chiếm giữ một vị trí quan trọng.

Đối với yêu cầu của Tiêu Chiến, cậu từ trước đến nay chưa bao giờ thực sự từ chối.

Nhưng trong lúc cậu đang ôm lấy trái tim đầu hàng gõ chữ trên khung đối thoại, thì tin nhắn thoại kia bị Tiêu Chiến thu hồi. Ngón tay Vương Nhất Bác đang lơ lửng ở phía trên phím 'Gửi' cũng lúng túng dừng lại.

Sau đó người kia cứ y như rằng biến mất trong vài ngày, không đến tìm cậu nữa, cũng không gửi thêm weixin nào cho cậu. Nếu không phải khung đối thoại lưu lại dấu vết 'tin nhắn đã bị thu hồi', Vương Nhất Bác nhất định sẽ cho rằng đó chỉ là một giấc mơ.

Thời điểm xuất hiện lần nữa Tiêu Chiến lấy ra một bộ giọng điệu làm việc công nói việc công, trong điện thoại hỏi ý kiến cậu đối với hoạt động marketing CP. Tựa như hoàn toàn quên mất đêm đó ở bên ngoài nhà vệ sinh của nhà hàng, anh đã kịch liệt như thế nào không để cho mình và A Việt tiếp cận quá gần.

"Sao tác CP ngắn hạn quả thực rất có ích đối với việc bỏ phiếu bình chọn phần công diễn của em, tổ tiết mục có thể cũng sẽ gây áp lực cho em, cho nên..."

Cho nên những lời đã nói sau khi uống rượu, anh tất cả đều không nhớ có phải vậy không? Cho nên phần 'quan trọng' cũng chỉ là bản thân mình một bên tình nguyện thôi có phải vậy không? Vương Nhất Bác một khắc kia không khống chế được trái tim phản nghịch của mình, buột miệng nói ra: "A Việt có thể, em liền có thể".



Thành phố Hồ Chí Minh đã từng là khu vực thuộc địa của Pháp, được mệnh danh là Paris thu nhỏ của phương Đông. Tiêu Chiến đã cùng với công ty trung gian biểu diễn lớn nhất địa phương quyết định giao kết hợp đồng, xác nhận rằng họ sẽ đảm nhiệm vai trò là đối tác của Tinh Hà trong việc phát triển mở rộng sang thị trường Đông Nam Á.

Đêm ký xong chiến lược hiệp thương, phía đối tác muốn tổ chức một bữa tiệc tối để chúc mừng, Tiêu Chiến lấy lý do cơ thể không thoải mái để từ chối tham gia, ngay sau khi công vụ vừa bận xong liền vội vàng hấp tấp về khách sạn.

Chuyến công tác này đã kéo dài một tuần, anh đã lỡ mất sân khấu công diễn thứ hai của Vương Nhất Bác, bây giờ chỉ muốn nhanh một chút trở về phòng, lên mạng lướt xem video trạm tỷ tung ra.

"Vương Nhất Bác tối nay hai sân khấu đều rất ngoạn mục!".

Joy chính là trạm tỷ trực tiếp độc nhất vô nhị ngự dụng của Tiêu Chiến, liên tiếp hai video được quay trực tiếp ở hàng ghế đầu từ weixin của cô gửi đến.

Tiêu Chiến tắm gội thay quần áo xong, dựa vào bên mép ghế quý phi, bấm mở sân khấu nhảy nhóm trước.

Làm một tay chức nghiệp lão làng hiểu rõ nhất là yêu cầu của sếp, video Joy quay ống kính từ đầu đến cuối tiêu điểm đều tập trung trên người Vương Nhất Bác. Thanh niên hôm nay một thân áo da quần da màu đen, tóc nhuộm thành nâu hạt dẻ, phấn mắt và son môi chọn màu đỏ thẫm cùng dòng rất nổi bật, phối hợp với tư thái và luật điệu bước nhảy siêu cường, toàn thân giống như một quả cầu lửa bên trong sự lạnh lùng nghiêm nghị, thỉnh thoảng ánh mắt quét về phía ống kính, Tiêu Chiến xem đến ngưng cả hít thở.

Thanh niên đại khái không biết, trang điểm tạo hình tối nay của cậu là do Tiêu Chiến dựa trên tin tình báo biên đạo bài nhảy Joy gửi sang, trước đó đã lên thiết kế giao phó cho Vivi. Những tuyển thủ có thể vào đến vòng công diễn thứ hai thực lực vũ đạo đều không tầm thường, Vương Nhất Bác ở giữa những người không tầm thường cũng không chút nghi ngờ là người đạt trình độ cao nhất. Cậu từ vị trí sát mép ở buổi công diễn đầu tiên đêm nay chuyển đến vị trí hộ pháp, đồng thời trong bố cục vũ đạo nắm giữ một vị trí quan trọng, thực lực của cậu đang được càng nhiều người chú ý hơn.

Bài nhảy bốn phút chẳng mấy chốc liền kết thúc, video dừng ở tư thế ending của Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến không nhịn được dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mày mặt của thanh niên trên màn hình, trong lòng buồn nản mất mát. Anh vốn nên ngồi ở vị trí có điều kiện tốt nhất tại hiện trường, tận mắt xem tiểu hài ở trên sân khấu nở rộ đầy rực rỡ, nhưng mà anh không chắc, chuyện cho đến bây giờ Vương Nhất Bác có còn muốn nhìn thấy anh hay không.

Một video khác, là phần biểu diễn song ca của cậu và A Việt. Tiêu Chiến xoắn xuýt một hồi, cuối cùng không nỡ lòng không xem, hít sâu một hơi, làm một phen xây dựng tâm lý mới bấm phát.

Dưới ống kính, tuấn nam mỹ nữ chia làm hai bên trái phải, nhìn nhau gật đầu, khúc nhạc dạo theo đó vang lên. Bọn họ hát chính là một bài rock and roll nặng nhịp trống, thanh âm Vương Nhất Bác so với buổi công diễn đầu tiên càng ổn định và chắc chắn hơn, ngay khi mở miệng liền kinh động đến toàn trường, hiển nhiên đã được A Việt vị danh sư này chỉ điểm. Điều hiếm thấy chính là, A Việt trên sân khấu không hề có tham vọng tranh giành vinh quang, thanh tuyến và guitar điện cô đều phối hợp với Vương Nhất Bác suốt cả hành trình, đem chất giọng hơi có vẻ khàn của cậu làm cho nổi bật đến mức tận cùng.

Phần nhạc dạo A Việt ôm guitar cùng Vương Nhất Bác lưng đâu lưng nhảy một đoạn nhiệt vũ, bầu không khí ở hiện trường được đẩy đến cao trào, khán đài dâng lên từng đợt cổ vũ quy mô lớn, ngay cả Joy, người đang quay video cũng khẽ hô một tiếng: "Mẹ nó, tuyệt vãi".

Một cỗ ghen tuông ngất trời trực tiếp đánh vào lồng ngực, tay dường như có ý nghĩ của riêng mình, điện thoại bị hung hãn quăng đi, lăn lộn mấy vòng dừng ở bên tường. Sàn khách sạn trải thảm, điện thoại không có mệnh hệ gì, vẫn cần cù tận tụy mà tiếp tục phát video.

Tiêu Chiến cắn môi bị buộc phải nghe cho xong cả bài hát, hết rồi còn nghe thấy Vương Nhất Bác hơi thở gấp, lời nói mang theo ý cười: "Tối nay phải cảm tạ nhất, là người trong khoảng thời gian này vẫn luôn kiên nhẫn không mệt mỏi cùng tôi tập luyện, A Việt".

Lại là một trận reo hò càng nhiệt liệt hơn, cảm tạ trời đất, video cuối cùng đã tự mình kết thúc.

Gian phòng khôi phục lại trạng thái thanh tịnh, Tiêu Chiến ôm đầu gối ngồi một hồi lâu, anh nhận thấy cửa sổ còn chưa đóng kín, gió nhiệt đới nhẹ nhàng vén lên rèm cửa. Dự báo thời tiết hôm nay ở Thành phố Hồ Chí Minh có lúc 31 độ, nhưng Tiêu Chiến lại cảm thấy toàn thân đều không thể ấm lên. Anh mở một chai Brandy trong tủ rượu, đứng trước cửa sổ phát ngốc, một ngụm lại một ngụm rót vào miệng.

Bất tri bất giác anh uống hơn nửa chai, dạ dày bắt đầu kháng nghị, co rút theo từng cơn đau, anh mới nhớ ra hình như vẫn còn chưa ăn tối.

Hốc mắt tự làm chủ mà đỏ lên, Tiêu Chiến nâng tay ấn lên bụng, bĩu môi lẩm bẩm: "Nhất Bác, bụng anh đau".



Thời điểm nhận được cuộc gọi video của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác vừa mới tẩy trang xong, đang dưới sự hộ tống của Joy tránh thoát khối lượng lớn fans vây xung quanh, đi về hướng bãi đậu xe ngầm.

Điện thoại ở trong túi áo reo mấy lần, cậu dành không ra tay nào để tiếp, mãi cho đến khi lên xe rồi mới lấy ra, nhìn thấy Tiêu Chiến lại có thể gọi đến mấy cuộc gọi video, một đường chạy bước nhỏ nhịp tim vẫn còn chưa kịp lắng xuống lại đột nhiên nhảy lên cao hơn.

Nhưng khung đối thoại kia mấy cái 'Video đã bị hủy', lại làm cho cậu do dự rút lui.

Joy qua kính chiếu hậu liếc nhìn cậu một cái: "Tiêu tổng sao?".

"Ừm".

"Mau gọi lại đi a, anh ấy chắc chắn là đã xem video tôi gửi rồi".

Vương Nhất Bác kinh ngạc ngước mắt lên: "Video gì?".

"Video trực tiếp quay sân khấu của cậu a! Tiêu tổng đặc biệt giao phó". Joy lái xe ra khỏi vị trí, mỉm cười thần bí, "Nếu không tôi đường đường một đại quản lý, làm sao có thể đích thân chở cậu, công ty cũng không phải là không có tài xế! Còn không phải là anh ấy bận tâm mù quáng, sợ cậu bị fans chặn đường không về được, xong, tôi đành phải đem Du Kim vứt đi".

Joy nhân lúc thanh chắn lối ra bãi đậu xe đang nhấc lên vặn mình xoay người lại, mặt đầy vẻ không nhịn được nói: "Còn có trang điểm tạo hình tối nay của cậu, cũng là anh ấy từ sớm đã thiết kế xong, chỉ là không để tôi nói với cậu".

"............Vậy mà chị vẫn còn nói".

Vương Nhất Bác nói không ra tư vị gì, Tiêu Chiến không phải là muốn giữ khoảng cách sao? Không phải là đã tìm một cái lý do đi công tác để tránh buổi công diễn của cậu sao? nếu đã như vậy, lại cố ý muốn xem video, lại trong âm thầm vì cậu bố trí những sắp đặt như này để làm gì.

"Hey, tôi cái này gọi là xuyên qua hình dáng bên ngoài nhìn thấu bản chất bên trong có được hay không?" lái xe lên đường, Joy khí định thần nhàn nói, "Tôi cũng không hiểu, một đại nam nhân, luôn thích chơi miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo cái trò này".

Vương Nhất Bác đang định trả lời, weixin lần nữa hiện ra một yêu cầu kết nối video. Joy bị tiếng chuông bức phiền, liếc bằng nửa con mắt: "Cậu ngược lại thì tiếp đi a, thật sự không muốn để ý anh ấy cậu cứ nói thẳng, bảo anh ấy cũng đừng tiếp tục gọi đến nữa".

Aiz, thảo nào đã từng nghe Tiêu Chiến phàn nàn nói, Joy là nhân viên làm cho ông chủ đau đầu nhất toàn Tinh Hà.

Thanh niên nuốt một ngụm nước miếng, ngón cái dùng sức ấn lên phím trả lời.

Ngắn ngủi chấn động hai cái, khuôn mặt càng không muốn nghĩ tới càng quanh quẩn trong lòng cậu kia, dường như vượt cả thiên sơn vạn thủy, cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt.

Đầu bên kia video ánh sáng mờ ảo, nhìn môi trường bối cảnh, Tiêu Chiến hẳn là đang nằm trên giường ở khách sạn, trên người quấn chiếc áo choàng tắm màu trắng thường thấy ở khách sạn, đèn bàn nhu hòa chiếu lên mặt anh.

Anh có vẻ không vui, môi mím thật chặt, đôi mắt thụy phượng xinh đẹp giờ phút này không có sức sống, chỉ là không nháy mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại. Hai má đỏ bừng, chiếc cổ cũng một mảng diễm phấn, Vương Nhất Bác nhìn một cái liền nhận ra, Tiêu Chiến đây là đã lại uống nhiều rồi.

Cũng đúng, không uống nhiều làm sao có thể chủ động tìm cậu đây.

Hai người đều không lên tiếng, Tiêu Chiến bên kia cuộc gọi trong sự trầm mặc bế tắc chậm rãi bĩu môi, trông có vẻ ủy khuất đến vô cùng, giống như đã chịu biết bao nhiêu là ức hiếp.

Cuối cùng vẫn là Vương Nhất Bác đầu hàng trước, cậu bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Ca ca..."

Khoảnh khắc kêu ra khỏi miệng, xuyên qua màn hình điện thoại, cậu nhìn thấy khóe mắt Tiêu Chiến rơi xuống một giọt nước mắt.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro