
001
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
「 Thủ lĩnh Dazai mở mắt một lần nữa, những người khác lấy lại được ký ức. 」
Tóm tắt: Thủ lĩnh Dazai quay trở lại trước khi mọi chuyện bắt đầu. Akutagawa Ryuunosuke, Akutagawa Gin và Edogawa Ranpo lấy lại ký ức.
――――
Đó là mảng tà dương tuyệt đẹp.
Mặt trời đang lặn, và người đó cũng thế. Gió rít bên tai, khăn quàng cổ màu đỏ tung bay, hào quang mặt trời lặn khiến người ta cảm thấy ấm áp, không ngừng tới gần mặt đất, dường như là cái ôm cuối cùng của thế giới dành cho mình.
Thời điểm rơi xuống, Dazai Osamu căn bản chẳng suy nghĩ đến chuyện gì cả, đại não hoạt động không ngừng nghỉ suốt 4 năm của anh cuối cùng cũng hoàn toàn thư giãn, chỉ một mình, chỉ một mình hòa mình vào trong khung cảnh này.
Đối với tà dương mà nói, mình thật tầm thường, nhưng anh vẫn sẽ làm chuyện giống như vậy. Mặt trời lặn vào khoảng đất, và mình sẽ ôm hôn thế giới.
To lớn và nhỏ bé, vĩnh hằng và chốc lát, mặt trời và con người. Kiểu so sánh không biết tự lượng sức mình này, lại ngay một thời khắc nào đó được thiết lập.
Tiếp theo, chính là cái chết mà mình chờ mong từ lâu――
Đau đớn kinh khủng đánh tới, Dazai Osamu gần như có thể tưởng tượng được toàn bộ cơ thể anh nát bét. Nhảy lầu tự tử quả nhiên là một cách tự tử cực kỳ tệ, nhảy xuống từ nơi cao như vậy cũng không thể chết ngay lập tức, không hề nhẹ nhàng sảng khoái một chút nào.
Không có bất kỳ cơ hội nào để cứu, Dazai Osamu biết rõ mình đã nát đến mức không bao giờ có thể gắn lại được.
Vậy thì, cuối cùng có thể nghỉ ngơi rồi, cuối cùng cũng có thể rời khỏi thế giới này rồi phải không?
Nhưng, đau nhức dữ dội đột nhiên biến mất, thay vào đó là cảm giác ngạt thở như bị rơi vào nước.
Trước kia khi chưa trở thành thủ lĩnh, Dazai Osamu vẫn hay nhảy ùm vào sông để tự tử, đó là cách tự tử mà anh thích nhất.
Vậy nên, không có khả năng anh cảm nhận sai được.
Dazai Osamu mở mắt, quả nhiên, mình trong nước rồi.
Có lẽ lúc này không vùng vẫy sẽ tốt hơn chăng? Như thế rất nhanh liền có thể chào đón cái chết một lần nữa...
Thế nhưng mình đã chết một lần rồi, lại một lần nữa mở mắt.
Vậy là đã từng có được cái chết, nhưng đó không phải là thứ mà anh đã chờ mong bấy lâu nay nữa. Dazai Osamu cố gắng bơi vào bờ, sau khi phun nước ra khỏi miệng, từ trong nước sông thấy được bộ dạng bây giờ của mình.
Trong nước sông phản chiếu một thiếu niên, nhìn thế nào cũng không phải là thủ lĩnh 22 tuổi của Port Mafia. Đứa trẻ phúng phính và quần áo trên người không bị co rút, nhìn qua tựa hồ là thời điểm bản thân chưa gia nhập vào Port Mafia.
Nhỏ hơn rồi...
Vô số khả năng đã xẹt qua trong đầu Dazai Osamu theo bản năng, anh đứng lên, bắt đầu nghe ngóng tin tức.
―― Thế giới khởi động lại, anh quay trở lại thời điểm vừa trốn khỏi nhà, vẫn chưa bị Mori Ougai mang về.
... Đó cũng chính là khi mình vừa mới cắt đứt quá khứ, bước vào Yokohama.
Lúc nhận ra điều này, Dazai Osamu hoảng hốt một chút. Lúc anh kịp phản ứng lại thì đã rời sông, thậm chí còn rời khỏi Yokohama.
Anh chạy trốn, cực kỳ nhếch nhác mà chạy trốn.
Sau khi trải qua một lần sống chết, cũng hoàn thành tất cả mọi kế hoạch sau đó thu được tái sinh, sự lựa chọn tự chủ của anh chệch hướng khỏi mọi khả năng hiểu biết.
Dù sao tất cả vẫn chưa bắt đầu, không phải sao? Vậy thì làm cho nó hoàn toàn không thể bắt đầu lại là được.
Ràng buộc sẽ bị cắt đứt triệt để hơn lần trước, lần này, Dazai Osamu sẽ không thể nhận biết bất luận kẻ nào.
Thậm chí là bao gồm cả Nakahara Chuuya đã từng đồng hành cùng anh suốt thời gian qua, và cuối cùng cũng không có Mori Ougai nào có thể ra tay... Trước khi tất cả mọi người nhận ra nhau, quan hệ của bọn họ lập tức kết thúc.
Thế là, những đau khổ xoắn xuýt kia cũng lập tức biến mất, tất cả đều vui vẻ.
Dazai Osamu bắt đầu chuyến lưu lạc của mình.
Thời điểm Akutagawa Ryuunosuke nhớ lại tất cả, là kinh ngạc vui mừng.
Lúc này em gái của mình vẫn chưa cắt đứt với mình, cũng không bị người mặc đồ đen mang đi... Mặc dù lại một lần nữa quay trở lại những lúc lang thang nhếch nhác, nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng an tâm.
Lần này, cậu sẽ không buông em gái ra, cậu nhất định sẽ cẩn thận bảo vệ cô bé thật tốt.
Trụ sở Thám Tử Vũ Trang cũng đã thành lập, có thể trở lại thời điểm này thật sự quá may mắn. Cậu ngay lập tức đưa em gái mình đến Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, sau đó đương nhiên là được chấp nhận.
Chẳng qua, đáng tiếc chính là thầy mình, Oda Sakunosuke không đến Trụ sở Thám Tử, nhưng Edogawa Ranpo vẫn siêu như cũ, liếc mắt liền nhìn ra mình có được ký ức về tương lai.
"Vậy lần này tôi sẽ để cậu đưa thầy cậu tới đây!"
Anh Ranpo nói vậy.
Đương nhiên không vấn đề gì, không bằng nói Akutagwa Ryuunosuke bằng lòng làm như vậy.
Akutagwa Ryuunosuke từ từ lấy lại sức lực, thuận tiện tìm kiếm thầy của mình. Vô tình hay cố ý, cậu cũng định tìm hiểu tin tức về người mặc đồ đen.
Đáng tiếc người kia, cậu hiểu biết quá ít, nếu em gái mình có ký ức, liên quan tới tin tức người kia, nói không chừng sẽ biết nhiều một chút...
Em gái của mình quả thật không lâu sau nhớ lại hết tất cả. Thế nhưng, Akutagwa Ryuunosuke lại hối hận. Cô bé lại bắt đầu giận dỗi mình rồi.
"Em muốn tìm anh Dazai!"
Akutagwa Gin lấy lại ký ức muộn hơn Akutagwa Ryuunosuke hai tháng, hai tháng này Akutagawa Ryuunosuke vẫn luôn dịu dàng ôn hòa làm bạn với Akutagawa Gin. Nhưng, sự tôn kính của Akutagawa Gin với anh Dazai không hề yếu đi.
Người mặc đồ đen quả nhiên rất đáng ghét ―――― Đã tiến triển thành một sistercon hợp cách rồi, Akutagawa Ryuunosuke nghĩ vậy.
Bất quá, cũng không cần thiết phải ngăn cản, dù sao――
"Anh không tìm được, tôi cũng không tìm thấy."
Lúc này người mặc đồ đen vẫn chưa gia nhập Port Mafia, ngay cả kẻ thao túng trọng lực Nakahara Chuuya đáng tin cậy nhất của cậu cũng không ở đây, hắn ở trong một tổ chức tên 'Cừu'. Akutagawa Gin mở to hai mắt nhìn.
"Nhưng anh Dazai là học trò của thủ lĩnh Mori Ougai mà, dù cho có thể gia nhập Port Mafia hay không đi nữa, nhưng sao lại không tìm thấy?"
Căn cứ vào thông tin của Akutagawa Ryuunosuke, khi Mori Ougai còn làm bác sĩ cho đời trước như vậy, Dazai Osamu vẫn theo bên cạnh ông ta.
Thế nhưng, bác sĩ Mori Ougai trở thành thủ lĩnh của Port Mafia, Dazai Osamu không ở bên cạnh ông ta; Mori Ougai trở thành thủ lĩnh của Port Mafia, Dazai Osamu không ở bên cạnh ông ta; ngay cả tin tức về việc sống lại của đời trước cũng được đưa ra, Dazai Osamu vẫn như cũ không bên cạnh ông ta.
"Kẻ nhát gan đó cũng có ký ức tương lai giống Akutagawa, sau đó còn chưa hiểu có gì xảy ra lại chạy mất rồi!"
Rốt cục cũng lấy lại được ký ức, Edogawa Ranpo thu thập đủ loại manh mối, vừa ăn khoai tây chiên vừa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro