Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17+18

17.

  Đây thực sự là cách duy nhất sao... Trương Gia Nguyên đột nhiên tỉnh dậy, đêm đó cậu thực sự không thể ngủ ngon, Châu Kha Vũ bị đánh thức bởi tiếng ồn, hơn nữa vẫn còn là nửa đêm.

  "Em khóc à?" Châu Kha Vũ liếc mắt liền biết có chuyện không ổn, Trương Gia Nguyên né tránh ánh mắt của anh, không trả lời.

  Trương Gia Nguyên đột nhiên nghĩ người đang ở trước mặt mình có thể là người duy nhất trên thế gian này yêu cậu, nhưng cậu sắp phải rời đi, khi nghe thấy những lời an ủi dịu dàng, Trương Gia Nguyên khó có thể kiềm chế bản thân.

  Sự ra đi của tỷ tỷ và cái chết của mẫu hậu đều không hề báo trước, mọi thứ đều đột ngột, nhưng còn Châu Kha Vũ thì sao? Trương Gia Nguyên biết rõ kết quả, điều này đồng nghĩa với việc tận mắt chứng kiến sự ra đi của người mình yêu.

  "Không muốn nói thì không cần nói, có ta ở đây." Châu Kha Vũ vòng tay qua người Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên liền bật khóc, đến nửa đêm mới ngủ thiếp đi một lúc đến khi tỉnh lại thì đã là giữa trưa, Trương Gia Nguyên tỉnh dậy thì nhìn thấy một bức thư.

  Trong thư viết tam hoàng tử sẽ mau chóng điều binh đi cứu Trương Gia Nguyên, sau này phần lớn công lao đều sẽ thuộc về Trương Gia Nguyên, tam hoàng tử cũng tự nguyện giao hoàng vị cho Trương Gia Nguyên để cậu trở thành hoàng đế nước này.

  Những điều tưởng chừng như xa tầm với nay đã có trong tay, Trương Gia Nguyên trong lòng không khỏi dao động, nếu là cậu của năm xưa có lẽ đã sớm mất bình tĩnh.

  Có lẽ đến ngày đó cậu sẽ có thể gặp lại Tiểu Mập. Trương Gia Nguyên đóng thư lại, vào lúc này, Y Vũ sau khi tan học liền đến tẩm cung của Trương Gia Nguyên tìm cậu.

  "Mẫu hậu, hài tử rất nhớ người." Y Vũ đã cao lớn hơn trước, phong thái trang nghiêm, giống như sự kết hợp hoàn hảo của Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ.

  Đối mặt với Y Vũ, Trương Gia Nguyên lòng đầy tự trách, cậu không biết nên giải thích như thế nào với Y Vũ.

  Y Vũ cũng là một đứa trẻ đã trưởng thành, hắn tự nhiên hiểu được tâm tình của người khác, có thể nhìn ra Trương Gia Nguyên không khỏe, cho nên lựa chọn yên lặng ở bên cạnh Trương Gia Nguyên.

  Thật ra Trương Gia Nguyên vẫn đang chờ đợi ngày Y Vũ đăng cơ, Y Vũ bẩm sinh hiểu chuyện, hai người họ năm đó nuôi con khi chưa tròn 20 tuổi, không ngờ lại thành công như vậy.

  Trương Gia Nguyên vẫn đang lo lắng không biết khi tam hoàng tử đến thì phải làm thế nào, nhưng Y Vũ nói rằng phụ hoàng đã yêu cầu các quan đại thần và tướng lĩnh đưa nó đi rèn luyện trong vài ngày tới, phải rất lâu mới quay lại.

  Trương Gia Nguyên sau khi nghe xong đã vui mừng khôn xiết, có rất nhiều người đi theo như vậy, hơn nữa còn là những tùy tùng trung thành và có năng lực, ắt hẳn Y Vũ sẽ không bị tổn hại gì.

  Y Vũ có chút phàn nàn, nhưng vẫn phải rời đi để thu xếp đồ đạc, hôm nay nó đặc biệt bám Trương Gia Nguyên, dù sao lần này rời đi rất lâu sau mới có thể gặp lại.

  Trương Gia Nguyên chỉ cảm thấy mọi thứ diễn ra quá thuận lợi, kế hoạch này thực sự diễn ra quá suôn sẻ.

  Bất luận có thế nào thì chuyện này cũng không liên quan đến Y Vũ, cậu chỉ hy vọng Y Vũ có thể sống thật tốt, cho dù nó có hận Trương Gia Nguyên đi nữa, sau này trở thành hoàng đế của một quốc gia hùng mạnh, đến lúc đó, nó có thể bất chấp mọi tình cảm trong quá khứ mà tấn công Trương Gia Nguyên.

  Điều đó thì có ý nghĩa gì chứ, nó chứng minh đứa trẻ mà mình nuôi dưỡng rất có triển vọng.

  Trương Gia Nguyên tính toán thời gian, phải mấy ngày nữa cuộc tấn công mới bắt đầu, cậu cũng có đủ lòng tin rằng mình có thể làm mọi điều mà mình muốn, còn về lọ thuốc độc, Trương Gia Nguyên cũng đã xem xét tác dụng của nó.

  Nó có độc tính rất cao, uống vào trong vài phút sẽ phát huy tác dụng, cho nên muốn hạ độc thì nhất định phải đợi tam hoàng tử toàn lực tấn công.

  Ngày đó sẽ không còn xa.

18.

  Mấy ngày nay thư từ thường xuyên gửi tới, xem ra Tam hoàng tử rất nóng lòng lật đổ Châu gia, kỳ thật còn có một phương diện khác, có thể là hắn lo lắng cho Trương Gia Nguyên.

  Chừng nào Châu Kha Vũ còn ở đây, Trương Gia Nguyên có thể nổi dậy bất cứ lúc nào.

  Vài ngày trước khi Y Vũ rời cung, Trương Gia Nguyên đã làm một tấm lệnh bài cho Y Vũ, trên đó có khắc chữ "Bình An", Y Vũ là nam tử, Trương Gia Nguyên cũng cảm thấy rằng mình không cần thiết phải thêu dệt gì cả, nếu có làm cũng phải làm một cái gì đó thể hiện sự mạnh mẽ của nam nhân.

  "Mẫu thân, hài tử nhất định sẽ rất nhớ người ~" Y Vũ quỳ xuống trước mặt Trương Gia Nguyên, ôm chân cậu nói. Kỳ thật lúc này thanh âm của Y Vũ đã có chút thay đổi, hơn nữa chiều cao cũng không thấp, phỏng chừng sẽ có một sự thay đổi lớn khi trở về.

  Chỉ không biết rằng liệu có thể quay lại hay không.

  "Khụ khụ." Châu Kha Vũ ở ngoài cửa ho khan hai tiếng, Y Vũ lập tức đứng dậy hành lễ với Châu Kha Vũ, so với đứa trẻ nũng nịu lúc này khác biệt khá lớn.

  "Nhi thần nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của phụ hoàng!" Thanh âm của Y Vũ đột nhiên nghiêm túc đến mức khiến Trương Gia Nguyên thiếu chút nữa bật cười. Sáng sớm hôm sau, một nhóm người theo Y Vũ rời đi, Trương Gia Nguyên không hiểu tại sao Châu Kha Vũ lại phái đoàn tùy tùng trung thành và xuất sắc nhất triều đình đi theo hài tử, dù cho có yêu quý hài tử của mình như thế nào cũng không thể quên đi chính mình nhự vậy chứ.

  Suy cho cùng thì Châu Kha Vũ mới là hoàng đế của quốc gia này.

  Một lúc sau, Trương Gia Nguyên ra ngoài tẩm cung luyện kiếm, khi còn nhỏ cậu không có cơ hội học, nhưng sau khi đến đây, Châu Kha Vũ đã tận tay chỉ dạy cho cậu, cho nên kiếm thuật của Trương Gia Nguyên cũng tiến bộ không ít.

  Xem ra không có gì giết, Trương Gia Nguyên sờ sờ cây sáo, vài ngày sau khi Y Vũ rời đi, bức thư mang tin Tam hoàng tử xuất binh truyền đến, Trương Gia Nguyên vò bức thư thành quả bóng, trong lòng cũng rối như tơ vò.

  Lại là một đêm mất ngủ, Trương Gia Nguyên trằn trọc trở mình, cảm giác bên cạnh có người, lập tức đứng dậy kiểm tra, trong phòng ngủ đèn nến đã thắp, trước mắt chính là pháp sư.

  "Tại sao ngươi? Ngươi đang làm gì ở đây?" Trương Gia Nguyên hỏi.

  "Ta không có địch ý, hoàng hậu, ta cũng rất tò mò, người thật sự nguyện ý từ bỏ hoàng thượng sao?" Pháp sư thản nhiên nói.

  "Không phải chuyện của ngươi." Trương Gia Nguyên cảm thấy pháp sư không phải là người tốt.

  "Haiz, ta không có ý gì khác, người chẳng phải cũng yêu thích đại hoàng đế của chúng ta sao? Cái gọi là tình cảm này thì ra lại phức tạp như vậy, cứ coi như ta chưa từng tới đi, hoàng hậu, nhưng ta khuyên người, hãy suy nghĩ thật kỹ..." Pháp sư sau khi nói xong thì biến mất, để lại Trương Gia Nguyên một mình sững sờ tại chỗ.

  Mục đích hắn đến đây là gì?

  Nghĩ cái gì, rốt cuộc là muốn cậu nghĩ kỹ việc gì, Trương Gia Nguyên cảm thấy bản thân như sắp phát điên, cậu yêu Châu Kha Vũ, nhưng lại không thể quên đi ý định ban đầu của mình, cũng không thể quên ơn cứu mạng của Tiểu Mập...

  Ta bị làm sao vậy... Lòng bàn tay của Trương Gia Nguyên ướt đẫm mồ hôi, đợi đến khi cậu nhận ra thì trời đã sáng.

  Sáng sớm nay, Trương Gia Nguyên đến tìm Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ dường như đang tính toán điều gì đó, thấy Trương Gia Nguyên đến, anh nhiệt tình gọi Trương Gia Nguyên lại.

  "Có chuyện gì khiến người vui vẻ như vậy?" Trương Gia Nguyên hỏi.

  "Ta muốn cùng hoàng hậu thương lượng, mấy ngày nữa định ngày cử hành hôn lễ của chúng ta." Châu Kha Vũ đáp.

  Trương Gia Nguyên sau khi nghe xong không hề vui mừng như tưởng tượng mà ngược lại còn thêm lo lắng, cậu biết Châu Kha Vũ đang muốn cử hành hôn lễ, cậu cũng muốn cùng Châu Kha Vũ kết hôn trong sự chúc phúc của mọi người, nhưng vài ngày sau, chẳng phải là...

  Cuối cùng Trương Gia Nguyên cũng bằng lòng, chỉ là mấy ngày sau, Tam hoàng tử đến, cậu nên đối mặt với Châu Kha Vũ như thế nào đây.

  Có lẽ lúc đó, Châu Kha Vũ sẽ chết trong ngày đại hôn của họ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro