Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 2 - ĂN GIẤM




Vương Nhất Bác đang đứng trước cửa giảng đường nói chuyện với bạn, đột nhiên nghe được cách đó không xa tiếng bàn luận của nữ sinh.

"Mẹ ơi, cái đệch mợ, thật mẹ nó soái, đây là người soái nhất tao từng gặp trong cái cuộc đời này!"

"Đừng ai cản tao, hôm nay tao có mất mặt cũng phải đến xin WeChat."

Vương Nhất Bác theo tiếng ồn nhìn qua, chỉ thấy Tiêu Chiến mặc một thân quần tây đen nhàn nhã, áo sơ mi hồng nhạt, tóc hơi xử lý qua rũ xuống một vài cọng tóc mái, đeo kính gọng vàng, dáng người đĩnh bạt nhẹ nhàng như ngọc đứng giữa một đám nữ sinh viên.

Muốn thao.

Hầu kết của Vương Nhất Bác lăn lộn một chút.

"Anh là phụ huynh hả?"

"Hay là thầy giáo?"

"Có đối tượng chưa?"

"Tới gặp ai thế?"

"WeChat là gì thế?"

"Lát nữa có thời gian hẹn uống ly cà phê không?"

Đám nữ sinh này ngày thường gan cũng rất nhỏ, nhưng mà Tiêu Chiến có một loại ma lực, chính là sẽ làm người khác cảm thấy anh rất ôn nhu, tựa như nói với anh cái gì anh cũng sẽ không cáu.

"...." Tiêu Chiến đứng giữa có tí khó xử, anh đối mặt với con gái đều luôn là bó tay không có cách nào.

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến đứng giữa có chút sợ đầu sợ đuôi, lấy điện thoại ra gửi cho Tiêu Chiến mấy cái meme đặc tả.

Tiêu Chiến ngẩng đầu, thấy Vương Nhất Bác thế mà lại đứng từ xa xem náo nhiệt, cảm thấy có tí vừa buồn cười vừa tức.

Chó con, không ghen hả?

Tiêu Chiến cười lấy điện thoại ra, lấy mã QR kết bạn, giơ ra trước mặt các cô gái.

Các cô cao hứng phấn chấn vừa lấy điện thoại ra, đã thấy mã QR bị che bằng một bàn tay to.

Theo tay nhìn qua, hóa ra lại là Vương Nhất Bác một tay đua chuyên nghiệp có chút danh tiếng trong trường.

Mấy cô nàng tinh tường bát quái này trong nháy mắt bừng tỉnh.

"Anh, anh, anh là..." Các cô mở to mắt nói lắp.

"Đúng vậy, là bạn trai tôi." Vương Nhất Bác lấy điện thoại của Tiêu Chiến vào tay.

Mấy cô gái tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, rú lên hóa ra nam chính còn lại trong video lại soái thế này?

Cái video cầu hôn năm ngoái đã lan truyền khắp thành phố C, độ nổi tiếng không khỏi khiến các cô nàng có sở thích đặc biệt gặm sống gặm chết.

Vương Nhất Bác nhân dịp các cô đang ngây người, túm Tiêu Chiến đi mất.

"Nhân em không có đây liền câu kết làm bậy!" Vương Nhất Bác thấp giọng quở trách Tiêu Chiến.

"Bác ca, là ai ở đó xem náo nhiệt nửa ngày?" Tiêu Chiến cách đồng phục sinh viên ôm eo Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác cười hắc hắc.

Tiêu Chiến lần đầu tiên thấy Vương Nhất Bác mặc đồ như thế, hormone bôn tẩu cũng không căng nổi bộ đồng phục trông như thùng nước gạo, Vương Nhất Bác làm Tiêu Chiến có cảm giác cậu là một đứa nhỏ mặc trộm quần áo của người lớn.

"Tiểu bằng hữu, muốn bóp em quá đi." Tiêu Chiến nghiêng đầu nhẹ giọng nói với Vương Nhất Bác.

"Muốn em giúp anh vén lên khum?" Vương Nhất Bác vung tay đến mép áo, vẻ như có thể cởi phăng bất cứ lúc nào.

"Anh muốn giúp em cởi, tối nay...." Tiêu Chiến duỗi tay đến lòng bàn tay Vương Nhất Bác cào cào một chút.

Vương Nhất Bác hung ác trừng Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến cười, biết đây là nói lời tàn nhẫn.

Toàn bộ buổi lễ tốt nghiệp diễn ra hai giờ, Tiêu Chiến ngồi ở khu vực phụ huynh, có chút đứng ngồi không yên.

Chỉ lúc Vương Nhất Bác ra hắn mới chụp được mấy cái ảnh, thời gian còn lại đều phải đối phó với bác gái bên cạnh.

"Tiểu tử, cậu thật sự rất xứng đôi với con gái tôi nha!" Bác gái lại khởi xuống một vòng tấn công mới.

"Dì, con có đối tượng, con sắp kết hôn rồi." Tiêu Chiến lại một lần nữa thuyết minh mình không độc thân.

"Sắp kết hôn chứ đã kết đâu." Bác gái vẻ đương nhiên.

Tiêu Chiến đỡ trán, lễ tốt nghiệp của Vương Nhất Bác hắn không muốn nửa đường bỏ chạy.

"Hai đứa gặp mặt một lần đi, cậu khẳng định sẽ thích con gái tôi, tôi cho cậu xem ảnh, nó xinh lắm!" Bác gái lấy điện thoại duỗi đến trước mặt Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến bị động tác đột ngột dọa hoảng, hắn đè điện thoại xuống, nhìn thoáng qua, diện mạo cũng không quá tệ.

"Thế nào? Đẹp đúng không?" Bác gái cười lật album cho Tiêu Chiến xem.

"Dì, để con cho dì xem đối tượng của con." Tiêu Chiến nói xong liền lôi album riêng chụp Vương Nhất Bác ra, duỗi tới trước mặt bà dì.

Bác gái nghi hoặc nhìn nhìn, nói: "Cậu cho tôi xem nhầm rồi, đây là một thằng nhóc mà."

"Không sai, chính là đối tượng của con." Tiêu Chiến thu điện thoại nhìn bác gái.

"Cậu, cậu, nó... các cậu..." Bác gái tay chân luống cuống, lắc lư.

"Đúng thế." Tiêu Chiến gật đầu, sau đó ngồi thẳng nhìn lên lễ đài.

Bác gái bên cạnh vẫn trong trạng thái hoảng sợ mà nhìn Tiêu Chiến.

Điển lễ hoàn thành, Vương Nhất Bác theo lớp ra ngoài, vẫy vẫy tay với Tiêu Chiến, ý là gặp ở lối ra.

Lúc này, bác gái mới khôi phục tinh thần, đến đằng trước quay lại nhìn Tiêu Chiến một cái thật sâu xa, thở dài lắc đầu.

Tâm tình Tiêu Chiến cực tốt.


Buổi tối lúc Vương Nhất Bác mặc đồng phục sinh viên đè Tiêu Chiến ra tấn công, nói: "Ca, nói chuyện với bác gái mà cũng vui vậy à?"

Tiêu Chiến đeo kính, nhìn mọi thứ không thoải mái, định gỡ xuống, nhưng tay đã bị đè lại.

"Anh không ..." Tiêu Chiến muốn phủ nhận.

"Anh cho bác ấy xem điện thoại? Thêm WeChat à?" Vương Nhất Bác thảo phạt, va chạm không chút thương tiếc.

"Vương Nhất Bác, em cái đồ chó này, a..." Tiêu Chiến đến giờ cũng vẫn không chịu nổi biên độ thọc rút của Vương Nhất Bác.

"Anh mẹ nó là đang cho bác ấy xem cái đồ chó đang cưỡi lên người anh đây này!" Tiêu Chiến hùng hùng hổ hổ.

Vương Nhất Bác nghe thế mới hoãn tốc độ, cậu cười dán lên miệng Tiêu Chiến, hút nước bọt và dưỡng khí của Tiêu Chiến.

Đến khi Tiêu Chiến phát ra tiếng kêu rên không chịu nổi mới chịu buông.

Vương Nhất Bác cởi cà vạt buộc tay Tiêu Chiến, bắt lấy chiếc mắt kính đã hơi vẹo trên mũi.

Cúi xuống hôn tai Tiêu Chiến.

Cậu ở khu vực ghế ngồi sinh viên thường xuyên nhìn Tiêu Chiến, sợ Tiêu Chiến không quen điển lễ dài dòng nhàm chán.

Cậu nhìn thấy bác gái bên cạnh vẫn luôn nói gì đó với Tiêu Chiến, Tiêu Chiến cũng lễ phép trả lời., cuối cùng hai người còn cho nhau xem điện thoại.

Vương Nhất Bác lúc này mới phát hiện, Tiêu Chiến được người khác thích là một chuyện làm người ta khó chịu đến cỡ nào.

Nữ sinh dây dưa là vì nhan trị, bác gái dây dưa là vì thấy được Tiêu Chiến tốt, tốt đủ loại tốt, hận không thể dâng con gái nhà mình lên.

Chỉ có thể là của em, Vương Nhất Bác nhẹ giọng nói bên tai Tiêu Chiến.

Lu giấm của thằng nhóc này có chút quái, giấm nữ sinh không ăn nhưng giấm bác gái lại ăn hân hoan, Tiêu Chiến nghĩ lúc bị ép xuất tinh.

Tiêu Chiến theo thói quen mở vòng bạn bè của Vương Nhất Bác.

Đã thêm một post: "Ý nghĩa cuộc đời", ảnh là ảnh chụp chung ở cửa giảng đường của hai người vào lễ tốt nghiệp.

Tiêu Chiến cười lắc đầu.

Lúc mới cầu hôn thành công Vương Nhất Bác đổi chân dung thành ảnh hai người chụp chung, ảnh cover đổi thành ảnh flycam chụp hiện trường cầu hôn.

Trương Lệ Cầm một người ổn trọng thái độ nhẹ nhàng, đã phải gửi cho Vương Nhất Bác mười cái WeChat: "Điệu thấp một chút!" kèm meme phát rồ.

Tiêu Chiến từ điện thoại của Vương Nhất Bác lấy ra cái ảnh chụp chung với Lai Phúc, bắt cậu đổi.

Vương Nhất Bác cực kỳ không tình nguyện mà xụ mặt đổi.

Avatar của Tiêu Chiến cũng đổi thành ảnh chụp chung với Lai Phúc.

Đều là ôm chó nhìn màn ảnh, hai người mở to hai mắt nhe răng cười, giống hệt biểu cảm của Lai Phúc, chỉ có vị trí của con chó là khác.

Ảnh vòng bạn bè giống nhau, là tấm ảnh hai người một chó chụp chung, là tấm ảnh duy nhất mà Tiêu Chiến không nỡ xóa.

Lưu Mộng Mộng gửi cho hai người mỗi người một tin: "Cẩu nam nam."

Tiêu Chiến rep một cái ngón giữa, Vương Nhất Bác rep một cái biểu cảm thẹn thùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx#zsww