Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39

"Mền, cậu nghĩ Kiyomitsu cùng Fudou đi lạc sao?" Dazai nằm dưới bóng cây nhìn Yamanbagiri hai tay ôm đầu gối, đầu choàng khăn Mary Sue bảy sắc cầu vồng mà lắc đầu cười.

Chiếc khăn choàng sặc sỡ bảy màu theo động tác của chủ nhân mà hơi tụt xuống, Đả đao tóc vàng ló đầu ra, đôi mắt màu bích toát ra vẻ hoang mang: "Dựa theo khả năng trinh sát của Kiyomitsu thì chắc sẽ không đến mức lạc được, có lẽ do gặp gì đó nguy hiểm..."

Nói đến đây đây, Yamanbagiri khẽ nhíu mày lo lắng, cậu muốn đi tìm đồng đội, nhưng lại phát hiện bên cạnh Dazai chỉ còn lại một phó tang thần là mình, liền kiềm chế nỗi bất an trong lòng, ngồi thẳng lưng, cầm chặt thanh đao bên người.

Dazai làm như không phát hiện thay đổi của Yamanbagiri, vẫn tiếp tục nói: "Này khó nói lắm, không khéo là gặp được người cũ nên khó rời xa ấy."

Yamanbagiri chớp chớp mắt: "Ý ngài là Kiyomitsu đã tìm được Yamatonokami Yasusada? Nhưng kể cả vậy thì Fudou cũng ở đó, cậu ấy sẽ về báo cho chúng ta...."

Yamanbagiri càng nói càng mất tự tin, trong đầu cậu ta dần hiện lên bộ dáng say khướt ngã bên đường của Fudou, che mặt khóc không ra nước mắt, có lẽ đồng đội mình cũng không đáng tin lắm.

"Có lẽ Fudou có việc cần giải quyết." Dazai vỗ vỗ vai đả đao tóc vàng trấn an, "Cuộc sống là nơi tràn đầy bất ngờ và trùng hợp, giống như hiện tại, nếu không tận mắt nhìn thì tôi sẽ không tin là trên thế giới này ngoài trừ Yamanbagiri Kunihiro ra sẽ còn có người thích trùm khăn kín mít."

Yamanbagiri nghe vậy liền sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn theo hướng ngón của bàn tay đang đặt trên vai mình chỉ: Cách đó không xa trên bãi cát xuất hiện một loạt dấu chân, mà chủ nhân của dấu chân trùm một áo khăn choàng trắng che kín người, chỉ để lộ nửa bắp chân nhỏ màu đen cùng với đôi tai thỏ dài.

"Là một em gái đáng yêu nha!" Dazai kéo Yamanbagiri, "Đi thôi Mền, chúng ta đi hỏi xem vị tiểu thư kia có gặp qua nhóm Kiyomitsu không."

Yamanbagiri còn tính nói là ngài còn chưa nhìn thấy mặt con gái nhà người ta thì sao ngài biết đó em gái đáng yêu? Nhưng chưa kịp phản ứng, đã bị Dazai kéo đi.

Chủ nhân nắm tay tôi kìa!

Trong đầu cậu thanh niên đả đao như nổ một tràng pháo hoa, bàn tay còn lại không biết đặt đi đâu, "Tôi...Tôi có thể tự mình đi..." Cậu lắp bắp lẩm bẩm, âm thanh nhỏ như gió thổi.

"Hi, vị tiểu thư phía trước, tôi có thể làm phiền chút không?"

Bóng hình khoác khăn choàng trắng dừng lại.

Nhân loại? Trên đảo này vẫn còn những nhân loại khác! Ngượng quá trời, bị nhân loại thấy dáng vẻ này rồi....A a a! Làm sao giờ? Thể diện của Pharaon đều bị mình làm mất rồi....

Bất đồng với nội tâm rối rắm, Nitocris giả vờ bình tĩnh: "To gan, dám ngăn cản pharaon ngự giá, đồ bất kính.... Người muốn hỏi vấn đề gì?"

Cô nàng tùy tiện hỏi chuyện, đôi mắt người que được vẽ trên khăn choàng như có phép màu chớp chớp, không gây cảm giác đáng sợ mà rất đáng yêu.

"Pharaon vĩ đại!" Dazai cực kỳ phối hợp, "Tôi cùng đồng đội lạc nhau, ngài có thể dùng sức mạnh của Pharaon vĩ đại giúp tôi tìm lại họ được không?"

"Ngươi cũng lạc đồng đội à?" Nitocris buột miệng nói, "Khụ...khụ... Muốn nhờ Pharaon giúp đỡ phải trả giá rất lớn! Nhân loại, ngươi giác ngộ chưa?"

Này cũng tinh tế ha!

Dù cách một lớp khăn choàng thì Dazai cũng có thể nhìn thấy biểu cảm rối rắm của Nitocris, liền đổi lời: "Tôi cùng đồng đội lạc nhau. Hòn đảo nhỏ tan hoang vắng vẻ này lại có vẻ nguy hiểm, cho nên trước khi có thể tìm thấy nhóm của mình, tôi có thể làm bạn đồng hành với ngài không? Thưa Pharaon vĩ đại."

Nitocris không cảm nhận được linh cơ trên người Dazai và Yamanbagiri, sau khi xác nhận họ không phải anh linh liền đồng ý: "Khụ khụ.... Có thể, ta sẽ đặc xá điều này, Pharaon sẽ bảo hộ cho ngươi."

"Cảm ơn ngài, Pharaon vĩ đại! Ánh sáng của ngài vĩnh viễn tỏa sáng trên trái đất này." Đối với cô gái tốt bụng đáng yêu, Dazai luôn luôn đồng ý phối hợp diễn kịch cùng họ.

Tuy rằng Nitocris luôn treo sẵn "Pharaon", "Đại bất kính" bên miệng, nhưng nghe Dazai mở miệng đóng miệng toàn "Pharaon vĩ đại", lại thấy vô cùng khó xử.

Sau khi lại nghe thấy xưng hô đấy một lần nữa, rốt cuộc Nitocris cũng nhịn không được nói: "Ta tên là Nitocris, ta đặc biệt cho phép ngươi được trực tiếp gọi ta là ' Nito'. Với cả, người có thể làm cho ánh sáng vĩnh viễn tỏa sáng trên trái đất này chỉ có ngài Ozymandias, mong ngươi đừng nhầm lẫn."

"Vâng, tiểu thư Nito." Dazai cười đầy lịch lãm.

Nitocris lén lút thở một hơi nhẹ nhõm, cô quả nhiên không phải là một Pharaon đủ tư cách.

Giải quyết xong Dazai, người nhìn hiền lành nhưng lại khiến người ta mệt ngoài ý muốn, Nitocris mới chú tới Yamanbagiri đứng ngây ngốc bên cạnh anh ta, đang tràn đầy hạnh cùng chiếc chăn đơn Mary Sue.

Cô nhịn không được hỏi: "Trời nóng như này cậu trùm chăn đơn không nóng à?"

Yamanbagiri liếc mắt nhìn Nitocris đầy kỳ quái: "Cô không phải còn đang kín hơn cả tôi à?"

Nitocris phản bác lại đầy ngay thẳng: "Cái ga trải giường bình thường sao có thể so sánh với hoàng phục của thần Medjed. Niệm tình sự vô tri của người, người sẽ không bị trừng phạt vì tội bất kính."

***

Trên đường đi, thông qua mấy lần cố ý vô tình nói chuyện phiếm, Dazai cuối cùng cũng tìm được ít thông tin hữu dụng, sàng lọc tin tức xong khiến cậu dở khóc dở cười —— họ lại vô tình xuyên rồi.

Một hòn đảo phía Đông xa lạ và từng cùng tiếp xúc với anh linh. Chỉ khác là so với sự kỳ dị tối tăm ngột ngạt của Shinjuku, không khí nơi đây tràn đầy vui sướng, đầy hương vị mùa hè —— Biển đảo, bờ cát, cùng với mỹ nữ áo tắm.

Dazai cực kỳ chờ mong gặp đồng đội của Nitocris. Không chỉ được nhìn mỹ nhân mặc áo tắm mát mắt, còn có một điều khiến cậu cực để ý. Từ cuộc trò chuyện với Nitocris, cậu biết được trên hòn đảo nhỏ này có anh linh nổi danh tên Oda Nobunaga và Okita Souji.

Cậu đại khái đoán được Fudou cùng Kashuu ở đâu, hoặc là có thể một lần mua một tặng một nhìn thấy Yamatonokami Yasusada người mà Kashuu Kiyomitsu vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.

Điều khiến Dazai thấy kỳ quái nhất chính là Oda Nobunaga và Okita Souji trong lịch sử Nhật Bản đều là nam, nhưng Nitocris lại nói rằng master không mang anh linh nam tính tới hòn đảo này. Nói cách khác Oda Nobunaga cùng Okita Souji ở đây là nữ.

Oda Nobunaga cùng Okita Souji là những cái tên Dazai nghe được nhiều nhất khi tiếp xúc với phó tang thần.

Dù sao, đao kiếm còn biến thành phó tang thần, thì nhân vật truyền thuyết trong lịch sử có giới tính thật là nam cũng chẳng kinh ngạc lắm.

"Ah! Mền, cậu không chờ mong sao? Nói không chừng có thể nhìn thấy chủ cũ của mình đó!"

Đang đắm chìm trong ảo tưởng tương lai Dazai bỗng bị một bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt.

Cậu quay đầu lại, một gương mặt anh tuấn đầy vẻ quan tâm trên mặt: "Chủ nhân, dù có nhìn thấy chủ cũ, tôi cũng... Tôi cũng sẽ không bỏ ngài đâu."

"Tôi tin cậu, Mền." Dazai xoa xoa mái tóc vàng trên đầu đả đao, "Tôi cũng tin Kiyomitsu và Fudou nữa!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro