
18
Bác sĩ lấy dịch tuyến của Omega đi xét nghiệm, đến khi y tá đem kết quả xét nghiệm tới thì ai cũng đều sửng sốt.
Độ phù hợp giữa Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo cao đến mức nực cười, 82.3%. Một số Omega có dùng cả đời cũng khó có thể tìm ra được một Alpha phù hợp đến như vậy.
Y tá quay qua nhìn Omega vì tác dụng của thuốc ức chế mà đang nằm co ro trong vòng tay Alpha, âm thầm thở dài. Cô có thể nhìn ra được hai bạn nhỏ đều có tình cảm với đối phương, nhưng... tình cảm bình thường đem ra so với mức độ phù hợp cao như vậy, căn bản là không đáng nhắc tới.
Hơn nữa Omega này với Alpha vừa mới phân hóa kia hình như cũng không phải người xa lạ.
Lưu Diệu Văn ôm chặt Chu Chí Hâm, nhiệt độ cơ thể của Omega giảm mạnh, cậu không ngừng run rẩy trong lòng hắn.
Độ phù hợp 82,3%, khiến Tô Tân Hạo ngày ngày ở bên cạnh Chu Chí Hâm có thể phân hóa sớm, cũng khiến Omega vừa mới bị cọ xát một chút đã phát tình.
Tô Tân Hạo và Chu Chí Hâm cùng ở tam đại, bọn họ cùng nhau tập luyện, cùng nhau lên sân khấu, cùng nhau đồng hành qua vô số ngày nắng đêm đen, họ có một tương lai rộng mở muốn cùng nhau hướng tới.
Lưu Diệu Văn cười khổ, đổi tư thế ôm để Omega trong lòng thoải mái hơn một chút. Nhân viên của tam đại vừa làm thủ tục xong bước vào nhìn thấy cảnh này thì sợ hết hồn, vị tổ tông này đến đây từ lúc nào vậy?
Anh vội vàng chạy lại định đón đứa trẻ khỏi vòng tay của Alpha.
Lưu Diệu Văn khẽ nhìn lên, chỉ một cái liếc mắt, Beta đã cảm nhận được một thứ áp lực không thể chịu nổi, mồ hôi chảy ròng ròng trên lưng.
Nhưng Alpha đang ôm Omega vẫn là duy trì nét cười: "Đừng lo, các anh cứ đi xem Tô Tân Hạo đi, em đưa Chu Chí Hâm về."
Beta không nói được gì, cứng ngắc gật đầu, Alpha cười rất nhạt, tránh vết thương trên tay của Omega, bế cậu lên, cúi đầu nói với giọng điệu vẫn như thường lệ: "Chúng ta đi về, được không?"
Chu Chí Hâm hình như có chút khó chịu, tay nắm chặt vải áo trước ngực của Lưu Diệu Văn. Lưu Diệu Văn thu lại tin tức tố, nhìn xuống tờ báo cáo kết quả xét nghiệm, sắc mặt có chút lạnh lùng.
Mãi đến khi Lưu Diệu Văn bế Chu Chí Hâm bước ra khỏi phòng, nhân viên mới chịu không nổi mà ngồi sụp xuống đất, y tá bên cạnh cũng dựa vào cửa thở hổn hển.
"Cậu ấy, là tin tức tố cao cấp nhất sao? Alpha của công ty các anh là không cần tiền, mua một tặng hai hay gì vậy?"
Alpha rất hiếm, Alpha bình thường tin tức tố chỉ có thể đạt đến bậc 5, cao hơn một chút thì là bậc 6.
Như Tô Tân Hạo vừa mới phân hóa, tin tức tố lên đến bậc 8 đã chỉ có một phần nghìn cơ hội rồi.
Vậy mà tin tức tố của Lưu Diệu Văn, rõ ràng không phát ra quá nhiều, mùi rượu trong phòng vô cùng nhạt, vậy mà đã khiến Beta không thể chịu nổi.
Cao hơn bậc 8.
Nhân viên tam đại ngồi một lúc mới thoát khỏi áp lực của Alpha, nghe thấy lời phàn nàn của y tá liền nghĩ đến giới tính của những người còn lại trong nhị đại*, không khỏi cười khổ.
*Nhị đại 4A3O.
Chắc là do... tinh thám* biết nhìn người.
*tinh thám: những người khám phá ngôi sao, tìm kiếm những người có khả năng thành sao, ngoại hình ưa nhìn ở trên đường.
Tài xế đang đợi trong nhà để xe, Lưu Diệu Văn kéo mũ, sau đó cởi áo khoác, khoác lên người Omega. Chu Chí Hâm không còn run nữa, nhưng vẫn theo bản năng tìm đến nguồn nhiệt, rúc vào lòng Alpha.
Lưu Diệu Văn bế đứa nhỏ vào ghế sau, ra hiệu cho tài xế nâng vách ngăn phía trước.
Omega vẫn chưa tỉnh lại, Alpha vẻ mặt lạnh lùng, đưa tay kéo cổ áo Omega sang một bên, dấu răng trên vai phải hiện ra rõ ràng trên nước da trắng lạnh của Chu Chí Hâm.
Chu Chí Hâm bị Alpha ôm trong lòng, ngón tay hắn nhẹ lướt qua dấu răng, sau đó vuốt ve tuyến thể bên cạnh. Nơi kín đáo bị động vào khiến Omega co rụt người lại, giống như bị người ta ức hiếp.
Alpha nhìn động tác của đứa nhỏ, khẽ mỉm cười, cúi đầu dùng chóp mũi cọ vào gáy của Chu Chí Hâm. Có lẽ do vừa rồi đã tiêm thuốc ức chế, hương hoa diên vĩ của Omega nhàn nhạt như có như không.
Nhưng Lưu Diệu Văn vẫn dùng chóp mũi cọ rất lâu, giống như một chú chó lớn cố gắng làm hài lòng người thân cận nhất.
Chu Chí Hâm vừa được bế lên xe đã tỉnh rồi, nhận thấy hành động của Alpha thì có chút kinh ngạc. Vốn dĩ cậu chỉ muốn được ôm lâu hơn một chút.
Nhưng sự việc lại phát triển nằm ngoài dự đoán của cậu.
Chu Chí Hâm mơ hồ nghĩ đến người nhân viên bị Alpha áp chế đến không thể đi nổi, cậu đột nhiên ý thức được vị sư huynh ngày nào cũng chơi đùa cùng mình này, cũng là một Alpha. Không thể chống lại, bọn họ là con cưng của trời.
Chu Chí Hâm muốn chạy, cậu không thể bị đánh dấu.
Cậu muốn lên sân khấu.
Cậu muốn hoàn thành sân khấu vô cùng hiếm có, đã tiêu tốn rất nhiều tâm huyết và thời gian đó.
Nhưng ngay trước khi Omega định vùng vẫy, Alpha đã nhẹ nhàng tựa đầu lên vai cậu, dường như rất mệt mỏi.
Tin tức tố của Alpha từ từ phả ra, hương thơm ấm áp và dịu dàng, rõ ràng có thể cực kỳ cường ngạnh, nhưng hiện tại lại vô cùng mềm mại.
Nó gần như giúp Omega chữa lành, điều chỉnh hoạt động của tin tức tố bị các loại thuốc ức chế quá độ.
Cũng giúp cho thân nhiệt quá thấp của Omega ấm áp trở lại.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Omega ấm lên, Lưu Diệu Văn dường như cực kỳ lưu luyến, vòng tay đang ôm Chu Chí Hâm âm thầm siết chặt hơn một chút.
Một nụ hôn rơi xuống bên cổ Omega. Alpha cố ý tránh đi tuyến thể, hôn rất nhẹ, tựa như chỉ vô tình lướt qua.
Lưu Diệu Văn lặng lẽ vui mừng, vào lúc không có ai phát hiện, hắn đã hôn lên cổ người mình yêu, quấn quít thân mật. Alpha nhỏ giọng, mang theo một chút phiền muộn không rõ nguyên nhân:
"Chu Chu, mau tỉnh lại đi."
___________________________________
Lưu Diệu Văn thầm than vãn với tin tức tố của mình: Cần mày làm gì nữa, người ta vừa mới phân hóa mà độ phù hợp đã cao như vậy!
Tin tức tố của Lưu Diệu Văn: He he 😁
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro