Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

03

Vương Gia Nhĩ tiếp tục chạy lịch trình cả ngày không nghỉ đến tận khuya, sau bữa tiệc mừng mới quay trở lại xe bảo mẫu, có chút thời gian rỗi.

Cậu biết là bản thân cố tình quay trúng Đoàn Nghi Ân, không biết tại sao lại làm vậy, cũng thật muốn giả vờ như vô tình quay trúng, giả vờ đột ngột đăng Weibo, muốn lấy cách này nói cho anh biết, em phát hiện ra anh rồi.

Cái người tưởng đã che giấu kĩ càng kia thật ra đã sớm bị cậu phát hiện, từ lúc Đoàn Nghi Ân lén lút đến gần khu vực chụp ảnh, tâm tư của Gia Nhĩ đã sớm không thể dời khỏi anh, làm ngay cả một đoạn quảng cáo nhỏ cũng quay hỏng.

Nói cũng lạ, Gia Nhĩ nghi ngờ trên người mình có lắp ra đa chuyên dụng dò Đoàn Nghi Ân, chỉ cần anh tới gần một chút, bên tai sẽ giống như có tiếng tích tích còi báo động nhắc nhở: Chú ý! Chú ý! Đoàn Nghi Ân tới rồi! Đoàn Nghi Ân tới rồi!

Thanh thông báo vẫn trống không, cậu đoán chừng anh nhất định sẽ không chủ động liên lạc với mình, nếu không Nghi Ân sẽ không tự mình đến Bắc Kinh mà không nói một lời.

Người này thật là...

Rèm cửa trong xe bị kéo chặt, sợ ảnh hưởng đến việc lái xe của tài xế nên cũng không bật đèn, chỉ có màn hình điện thoại của Gia Nhĩ sáng đến nhức mắt. Ngón tay cậu liên tục lướt, xem đi xem lại đoạn video ngắn mà mình quay. Đoàn Nghi Ân vận đồ đen, bất động tựa vào thân cây, anh vốn là người chói mắt như vậy, nhưng hiện tại lại ẩn vào trong đám đông, lẳng lặng, chỉ nhìn về phía Vương Gia Nhĩ.

Gia Nhĩ nhấn nút tạm dừng, bóng người của Đoàn Nghi Ân nhất thời đông cứng ở góc trên bên trái màn hình, khoảng cách quá xa, không thấy rõ đôi mắt lộ ra ngoài, nhưng cậu cảm giác được tinh thần kiệt quệ của đối phương, so với bản thân chạy lịch trình bù đầu cả ngày có khi còn mệt mỏi hơn.

Mới xa nhau có mấy ngày, Gia Nhĩ nghĩ, đếm đếm đầu ngón tay tính tới tính lui cũng chỉ có năm sáu ngày, anh lại sút cân rồi.

Nói cho cùng vẫn là đau lòng, về tình cảm giữa cậu và Đoàn Nghi Ân, Gia Nhĩ chưa từng lừa dối bản thân. Cậu biết rất rõ, cậu chính là thích anh, thích đến liều mạng, từ lần đầu tiên gặp đã thích anh rồi, nhiều năm sau vẫn cứ vui vẻ thích anh như vậy.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra Đoàn Nghi Ân khác với Vương Gia Nhĩ. Cậu cư xử rất thận trọng trong chuyện tình cảm, còn Đoàn Nghi Ân lại quá tốt và nhiệt tình, thể hiện ra quá rõ ràng, Gia Nhĩ cũng biết bản thân chỉ là một người bình thường, hầu như mọi quy tắc yêu đương thầm kín đều từ cậu mà ra – Đoàn Nghi Ân càng đối tốt với cậu, cậu càng không tự tin, càng muốn trốn tránh.

Gia Nhĩ muốn gần anh, nhưng lại sợ bị đến gần. Trong mắt cậu, tình cảm của Đoàn Nghi Ân giống như viên kim cương, thuần khiết đến mức khiến Gia Nhĩ vừa khao khát vừa sợ hãi. Cậu căn bản không có dũng khí cầm nó trong tay, cũng không tin mình có khả năng bảo vệ tốt phần tình cảm này, sợ nhất nếu không cẩn thận liền sẽ bị vỡ thành mảnh giấy vụn.

Sự dịu dàng của Đoàn Nghi Ân khiến cậu thật khó xử.

Nếu không muốn nhận thì tại sao lại để ý? Con người thật là kì quái mà, Gia Nhĩ nhét điện thoại lại vào túi, nhắm mắt dưỡng thần, điều hòa trong xe đem men say trong người cậu đẩy lên mặt, nóng đến dọa người.

Xe đậu ở dưới lầu, Gia Nhĩ khoác áo, chào tạm biệt vài người bạn đi cùng sau đó xoay người lên lầu, thoải mái tận hưởng kì nghỉ dài một ngày rưỡi này.

Thời điểm bật đèn trong phòng khách, cậu vừa vặn thấy đồng hồ treo trên tường đã chỉ đến 1 giờ 30 phút sáng. Gia Nhĩ cởi giày da, ném người lên sô pha.

Căn nhà trống không, ngoài những đồ đạc cần thiết thì cũng không còn gì khác. Mà Bắc Kinh tháng ba rạng sáng quá lạnh, cóng đến mức khiến cậu run run.

Không khí lạnh lẽo đem men say mới vừa rồi bốc hơi nóng đè ép trở về, thay vào đó là tâm tư hóa rét buốt. Gia Nhĩ không tìm thấy đồ điều khiển lò sưởi nên lôi một chiếc chăn nhàu nát từ trong tủ ra và phủ lên người.

Trong bữa tiệc mừng, cậu thuận tình uống hơi nhiều rượu mà thức ăn thì không ăn bao nhiêu nên lúc này dạ dày hoàn toàn trống rỗng. Gia Nhĩ xuống bếp lục tìm các ngăn tủ, cuối cùng tìm được một gói mì ăn liền. Tiếng ga vặn lên nổ tanh tách, nước trong nồi bắt đầu sôi, cậu quấn chăn đứng bên bếp nhìn nồi nước sôi đang sủi bọt.

Gia Nhĩ xé vỏ, bỏ mấy gói gia vị cùng vắt mì vào nồi, sợi mì nhanh chóng mềm ra, mùi thơm của các loại hương liệu quyện lại khiến cho không gian rộng lớn lạnh lẽo của nơi này thêm chút hơi ấm.

Đổ mì ra, cậu ngồi xuống bàn bắt đầu ăn ngấu nghiến, đối diện với cửa sổ sát đất, ánh đèn bên ngoài vẫn còn le lói, dù là sáng sớm, thành phố vẫn tràn ngập ánh sáng, tiếng xe cộ qua lại cùng bước chân vội vã của mọi người chưa bao giờ ngớt.

Cậu rất nhớ Đoàn Nghi Ân, dù chỉ mới xa nhau chưa đến một tuần.

Đêm khuya lẻn vào giường anh thật tốt, quấy rầy đòi anh mua đồ ăn vặt cho cũng tốt, kêu anh dạy cậu chơi game cũng thật tốt, nháy mắt mỗi kí ức về Đoàn Nghi Ân tràn về, không ngừng lôi xé tinh thần nhạy cảm yếu ớt của Gia Nhĩ, thầm mắng tên ngốc đang nắm giữ trái tim cậu.

Viền mắt đột nhiên ươn ướt, tầm mắt rất nhanh trở nên mơ hồ.

Gia Nhĩ cố chấp lau đi chút nước nơi khóe mắt, dù chẳng ai nhìn thấy.

Món mì này thật không ngon, thiếu phô mai, cậu ăn không trôi.

Chóp mũi bỗng bốc lên chua xót, Gia Nhĩ nhất thời mặc kệ hết thảy, vùi mặt vào lòng bàn tay, nhỏ giọng bật khóc.

Cậu rốt cục cảm nhận được nơi thành phố náo nhiệt buổi sớm này kỳ thật mọi người đều tầm thường như vậy, Vương Gia Nhĩ là người bình thường, Đoàn Nghi Ân cũng là một người bình thường. Cần gì phải giả vờ vị tha, nhân danh công lý bảo vệ tình cảm thanh thuần mà trốn tránh, như vậy có thể trở nên cao thượng sao?

Bản thân cậu không phải thần thánh, không có được điều mình muốn cư nhiên sẽ đau khổ, con người ở cõi đời này liều mạng phấn đấu chẳng qua cũng chỉ là vì hai chữ dục vọng, vậy còn giấu giếm làm gì?

Vương Gia Nhĩ muốn Đoàn Nghi Ân, vậy thì cứ muốn thôi, không cần vòng vo thăm dò đối phương, cũng không cần che che giấu giấu, cứ cho anh thấy dáng vẻ chân thật nhất của cậu.

Nói cho anh nghe, giống như mọi tình yêu tầm thường trên thế gian này.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro