Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. (H)

Tác giả: limitless_lee
Nguồn: limitlesslee.lofter.com
Edit: Ayujun
———
Hiện đại

ABO

Cẩu huyết

OOC

TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU
——

[BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ] [VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD]

———

2.

Trong mơ, cậu thấy chính mình và Lý Đông Hách hồi mới quen.

Đó là một cuộc gặp gỡ đầy cẩu huyết.

Thích cùng một quán bar, quen mặt nhưng không quen biết.

Khi ấy Hoàng Nhân Tuấn rất ghét Alpha, mà Lý Đông Hách cũng chẳng có hứng thú với Omega.

Lẫn nhau không vừa mắt, hoàn toàn không có khả năng giao thoa.

Nhưng lúc Hoàng Nhân Tuấn bị một Alpha say xỉn quấn thân, Lý Đông Hách vẫn có chút không nhịn được mà quản chuyện của người khác. Cậu tiến lên kéo Alpha kia ra, sau đó đứng chắn trước mặt Nhân Tuấn.

Vốn dĩ Đông Hách định một điều nhịn chín điều lành, như vậy cậu vẫn có thể yên tĩnh uống rượu. Nhưng ai ngờ Hoàng Nhân Tuấn lại không dễ chọc. Đối phương nhanh nhẹn vòng ra trước, cầm một chai rượu trực tiếp đập lên đầu người kia.

Lý Đông Hách: ......Bé con bạo lực.

Kết quả là tiếng vang lớn kéo đồng lõa của người nọ tới. Khoảng 4 5 thanh niên, tất cả đều là Alpha. Lý Đông Hách lập tức nắm lấy tay Hoàng Nhân Tuấn rồi bỏ chạy.

Sau đó phải mãi cho đến khi mệt nhoài, bọn họ mới thành công cắt đuôi mấy người kia.

Hoàng Nhân Tuấn vừa thở hồng hộc vừa mắng.

"Anh... Ha... Kéo tôi... Ha... Chạy đi đâu!"

Lý Đông Hách cũng không tốt một chút nào.

"Tất cả đều là...... Con mẹ nó, Alpha...... Đánh không lại...... Ha...... Mệt chết......"

Hai người nhìn đối phương thở hổn hển rồi bật cười. Càng cười càng thoát lực, sau đó trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Hoàng Nhân Tuấn nghĩ: Alpha này khá đáng yêu.

Lý Đông Hách cảm thán: Omega này cũng đáng yêu đấy.

Để rồi theo thời gian, "Alpha này" và "Omega này" đã biến thành "Lý Đông Hách cùng Hoàng Nhân Tuấn".

Quả thật là hữu nghị giữa người với người, quá không có đạo lý. Chỉ cần gặp qua bộ dáng xấu nhất của nhau sẽ cảm thấy gần gũi một chút, sau đó tự cho là đồng bọn.

Nhưng tóm lại hai người vẫn có điểm chung, đó chính là uống rượu. Nhưng sợ những người kia gây sự liền đổi quán, đổi tới đổi lui lại đổi thành nhà của Hoàng Nhân Tuấn. Một bên nghe nhạc một bên uống rượu, sau đó phát hiện có rất nhiều đề tài để nói, hơn nữa lâu lâu còn cãi cọ ầm ĩ.

Lý Đông Hách đã từng hỏi rằng.

"Vì sao cậu ghét Alpha?"

Hoàng Nhân Tuấn đáp.

"Alpha chỉ là công cụ để kết hôn với lấy giống. Tôi không muốn kết hôn, cũng không muốn sinh con, cho nên ghét."

Lý Đông Hách:......

"Còn anh thì sao? Quý ngài không có hứng thú với Omega?"

"Tôi cũng không muốn kết hôn với có con. Hiện tại tự do, không bị trói buộc bởi bất cứ ai là tốt nhất."

Hoàng Nhân Tuấn nghe vậy, hai mắt tỏa sáng giơ ly rượu lên.

"Vì tự do!"

"...... Vì tự do."

Lý Đông Hách thề, khi nói ra một câu kia tuyệt đối là thật lòng. Chẳng qua gió lớn cuốn theo mùi hương của Nhân Tuấn, tin tức tố kích thích bản năng khiến cậu hoảng loạn.

Nhưng thật sự khi đó một chữ cũng không phải giả.

———

Mặt trận cách mạng thành lập, Hoàng Nhân Tuấn ngây thơ cho rằng linh hồn tự do có thể chiến thắng bản năng, có thể chiến thắng tình cảm. Và đương nhiên với sự quật cường của cậu, có lẽ điều đó cũng không hẳn là không thể. Chỉ cần sự kiện kia không xảy ra.

———

Hoàng Nhân Tuấn vẫn luôn chú ý dùng thuốc ức chế đúng hạn. Vì sợ khẩn cấp không kịp mua nên cũng tích trữ rất nhiều. Nhưng cậu chú ý thời gian, lại xem nhẹ hạn sử dụng.

Nhiệt độ tăng cao, thân thể nóng rần, cả người mềm như bông ngã trên mặt đất. Cảm giác trống rỗng và khô nóng không ngừng lan ra khiến đôi mắt mơ hồ. Nhân Tuấn khó thở duỗi tay với lấy di động, ấn phím gọi khẩn cấp. Trong khi quên rằng lần trước uống say, Lý Đông Hách đã đổi phím tắt thành chính mình.

Hoàng Nhân Tuấn mất ý thức. Sau khi tỉnh lại mới phát hiện cả người trần trụi quỳ trên giường, dương vật liên tục ra vào khiến cậu muốn nói lại chỉ có thể phát ra mấy tiếng rên rỉ. Đầu óc trống rỗng, bị tin tức tố của Alpha giam cầm, bị bản năng chi phối mà tự động nghênh đón chà đạp.

Để rồi đến lúc gần như mất đi lý trí, muốn Lý Đông Hách lấy ra, nơi đó lại thành thật mà kẹp chặt, lấy lòng kéo Alpha vào càng sâu.

"Quá lớn.... Sẽ chết mất..."

Hoàng Nhân Tuấn nức nở, nước mắt chảy dài trên má. Lý Đông Hách rút ra, lật cậu lại, nâng một chân lên rồi lại cắm vào. Lúc này Nhân Tuấn mới phát hiện ánh mắt của đối phương tràn ngập ẩn nhẫn và cuồng nhiệt. Hoá ra Lý Đông Hách đã bị kích thích khiến kỳ mẫn cảm đến sớm.

Và đó cũng là lần đầu tiên Nhân Tuấn thấy một Lý Đông Hách như vậy. Bởi trong tiềm thức của cậu, người này vẫn luôn tỏ ra yếu thế, bình thường cãi nhau chưa bao giờ chiếm thượng phong, cho nên cũng quên rằng Lý Đông Hách là Alpha.

Hoá ra vai của Đông Hách cũng rất rộng, dáng người rất đẹp, có thể dễ dàng ôm trọn lấy cậu mà làm tình, khiến cậu muốn thoát cũng không được. Hiện tại cho dù phát tình, bị bản năng cưỡng chế đón ý hùa theo Alpha, Nhân Tuấn vẫn cảm thấy mình sắp bị Lý Đông Hách giết trên giường. Đầu óc đối phương không tỉnh táo, tin tức tố của Omega vờn quanh như muốn bị chiếm hữu.

Lý Đông Hách gác hai chân của Nhân Tuấn lên vai mình để vào càng sâu. Hoàng Nhân Tuấn muốn đẩy ra, hai tay lại bị Lý Đông Hách nắm chặt đè lên đầu giường, một chút cũng không thể phản kháng. Alpha không cố kỵ tính, Omega không ngừng rơi lệ, muốn xin tha lại chỉ có thể rên từng tiếng.

Khi Lý Đông Hách chạm đến điểm sâu nhất, Hoàng Nhân Tuấn lập tức như bị điện giật, khoái cảm kích thích đến mức thất thần, cả người cũng hoàn toàn mềm nhũn. Thật sự chẳng khác nào bị tình dục thuần phục.

Lý Đông Hách thấy vậy liền tập trung vào nơi đó, biên độ cũng bắt đầu tăng dần. Nhưng sao Hoàng Nhân Tuấn có thể chịu nổi kích thích như vậy, khoái cảm như thuỷ triều, một đợt rồi lại một đợt đánh úp khiến cậu mất lý trí, theo bản năng thần phục. Sau đó cứ như vậy để người kia tiến vào khoang sinh sản.

Lý Đông Hách không biết mình đang làm cái gì. Cậu chỉ thuận theo bản năng muốn vào càng sâu, hơn nữa Nhân Tuấn cũng không phản kháng khiến tính chiếm hữu của Alpha hoàn toàn kích phát, chỉ trực chờ nơi bí ẩn kia mở ra sẽ lập tức tiến vào. Lý Đông Hách ôm chặt lấy đối phương, bắt đầu tiến hành bước cuối cùng.

Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy dương vật trong khoang sinh sản lớn dần. Nỗi sợ bị hoàn toàn chiếm hữu khiến cậu không nhịn được mà nỗ lực phản kháng, nhưng Lý Đông Hách đâu dễ buông tha như vậy. Đối phương nhanh chóng túm lấy đầu cậu đẩy qua một bên, răng nanh cắn tuyến thể, rót vào tin tức tố, đồng thời thành kết, bắn tinh.

Thời gian Alpha bắn tinh rất dài. Lý Đông Hách lấp đầy Hoàng Nhân Tuấn. Hoàng Nhân Tuấn hoàn toàn  thuộc về Lý Đông Hách.

Mắt nhắm. Lệ rơi. Không gian tĩnh lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro