Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

09.

Đặng Giai Hâm có một bí mật.

Cậu đang giả vờ làm beta, nguyên nhân không có gì đáng kể, từ khi còn bé đã được cha mẹ nuôi nấng như một alpha. Cậu bắt đầu thu hoạch kha khá fan hâm mộ từ lúc học trung học cơ sở cũng như nhận được thư tình hết lần này đến lần khác. Đến tuổi phân hóa cậu còn đánh cược với bạn bè, cược rằng mình sẽ phân hóa thành alpha có pheromone mùi gì đó. Đừng nói tới Tả Hàng chưa từng nghĩ đến cậu là omega, ngay cả chính cậu cũng không nghĩ tới.

Sau đó sự thật chính là Đặng Giai Hâm trong lòng nữ sinh không thích giao lưu với người khác, thoạt nhìn có vẻ rất khó bắt chuyện, trong ngày sinh nhật lần thứ mười sáu phân hóa thành một omega hương quýt ngọt lịm. Nhưng theo lý mà nói, loại tin tức tố như quýt cũng sẽ có chút chua, nhưng hết lần này tới lần khác cậu lại tỏa ra một mùi hương tương đối ngọt ngào.

Đặng phu nhân vẻ mặt cao thâm khó lường, nói, phỏng chừng là quýt đường (?) đi. Lúc này Đặng Giai Hâm mới phản ứng lại mình thật sự phân hóa thành omega.

Sau nhiều lần suy tư, cậu vẫn quyết định cải trang thành beta. Thứ nhất là cậu thật sự không thích phiền toái, lo lắng sau khi mình trở thành omega sẽ bị trêu chọc thị phi, so với tính giới thứ hai là alpha thì beta càng khiến người ta an tâm hơn. Thứ hai là cậu cảm thấy mình phân hóa thành Omega có chút mất mặt, cắn răng kiên trì mỗi buổi sáng trước khi ra ngoài đều phải hao phí chút thời gian dán miếng dán ức chế.

Nhưng bất đắc dĩ, tin tức tố hương quýt của cậu vẫn thường xuyên không cản được mà tỏa ra, lại trùng hợp còn thường xuyên bị alpha là Tả Hàng phát hiện.

Đặng Giai Hâm ngồi dưới tàng cây, nương theo bóng râm, cậu mới có thể ở dưới ánh mặt trời chói mắt nhìn rõ Tả Hàng đang ném rổ lúc này, có chút oán hận vì sao nhà trường nhất định phải sắp xếp tiết thể dục của hai lớp bọn họ cùng thời gian.

"Bang" một tiếng, bóng đã vào lưới, Tả Hàng ném bóng xong liền đi về phía Đặng Giai Hâm. Nhìn bộ dạng đắc ý đắc ý kia, Đặng Giai Hâm liền biết hắn lại muốn tới khoe khoang với mình, theo bản năng trốn sau sau cây. Trong nháy mắt Tả Hàng đến gần, mùi bạc hà quen thuộc tràn ngập cả mũi cậu, Đặng Giai Hâm cảm thấy trong dạ dày có một trận sóng biển ầm ầm, nháy mắt đã phản ứng có chuyện gì xảy ra, vội vàng lảo đảo chạy về phía nhà vệ sinh.

Sau khi dùng bàn tay run rẩy khóa trái cửa nhà vệ sinh, cả người cậu đều choáng váng. Trách không được mấy ngày trước mùi pheromone luôn bị Tả Hàng phát hiện, cho dù dùng miếng dán ức chế cũng vô dụng, Đặng Giai Hâm thật không ngờ là kỳ phát tình đến, huống chi Tả Hàng này còn cả ngày uốn éo lắc lư bên cạnh mình.

Chết mất.

Cậu vì ngăn cản chính mình phát ra âm thanh mà gắt gao cắn cánh tay mình, nhưng vẫn không thể tránh khỏi từ trong miệng lộ ra tiếng nức nở, nước mắt cũng không khống chế được mà rơi xuống, từng giọt từng giọt rơi xuống sàn nhà.

Tả Hàng đi theo cậu đến trước cửa nhà vệ sinh nghe thấy tiếng khóc nức nở, trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng là đã xảy ra chuyện gì, đợi đến khi mùi quýt quá nồng nặc mà khiến cho mình cũng có chút đứng không vững mới xác định, Đặng Giai Hâm là một omega hàng thật giá thật.

Do dự một lát, Tả Hàng vẫn gõ cửa, hỏi: "Đặng Giai Hâm, làm sao vậy?"

Không nhận được phản hồi, Tả Hàng trong lòng có chút lo lắng, lại tới gần khe cửa kiên nhẫn khuyên nhủ: "Cậu mở cửa trước đi, Giai Hâm, để tôi xem xem."

Mùi bạc hà nhàn nhạt của alpha truyền đến, Đặng Giai Hâm không còn khó chịu như lúc trước, nhưng cả người vẫn như bị lửa thiêu đốt, đành phải bất đắc dĩ mở cửa ra một khe nhỏ, thò đầu ra, thanh âm phát run: "Cậu... cậu có thuốc ức chế không?"

"Làm sao một alpha là tôi có thể có một thuốc ức chế chứ?" Tả Hàng nhìn về phía cậu, "Đặng Giai Hâm, cậu thật sự là omega à?"

"Đến lúc này rồi cậu hỏi còn tác dụng gì không?" Đặng Giai Hâm nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn.

Tả Hàng nhìn dáng vẻ này của cậu thật sự không dễ chịu, lại mở miệng: "Tôi thật sự không có thuốc ức chế, hơn nữa tiết thể dục sắp kết thúc rồi, cậu có chắc cậu chịu được đến lúc tan học không?"

"Vậy làm sao bây giờ..."

Tả Hàng nhíu mày, không có ý tốt nhìn về phía tuyến thể trắng nõn đã sớm lộ ra của cậu, âm thanh thoải mái: "Dễ thôi, đánh dấu tạm thời cậu không phải không biết chứ?"

Thân thể run lên, Đặng Giai Hâm cảm thấy mình giống như rơi vào cạm bẫy đã sớm được bày ra. Hiện giờ dưới tình huống không có thuốc ức chế, cậu cũng không có khả năng kiên trì đến lúc tan học, trước mắt lại có một alpha, mặc kệ hậu quả ra sao, lúc này đánh dấu tạm thời mới là lựa chọn tốt nhất. Cậu dứt khoát nhắm mắt lại, cảm giác như không còn gì luyến tiếc: "Vậy thì đánh dấu tạm thời đi."

Alpha vừa được cho phép trực tiếp ôm người vào trong ngực, nhắm thẳng vào tuyến thể trên cổ mà cắn xuống, giọng nói của Tả Hàng có chút khàn khàn, nói: "Không đau đâu, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút."

10.

Sau khi lớp thể dục kết thúc, Đặng Giai Hâm vừa trở lại lớp đã có người hỏi: "Đặng Giai Hâm, trên người cậu sao lại có mùi bạc hà thế, hơn nữa còn rất nồng đậm?"

Mấy người bạn bên cạnh cũng xen vào hỏi: "Có chuyện gì thế? Vừa rồi trong tiết thể dục Tả Hàng lại đi tìm cậu?"

"Mùi bạc hà gì? Tớ không ngửi thấy." Đặng Giai Hâm có chút không được tự nhiên quấn chặt áo khoác trên người, cười gượng.

11.

Kỳ phát tình kéo dài một tuần, Đặng Giai Hâm rõ ràng biết bây giờ cậu mang theo thuốc ức chế thì không cần phải đánh dấu tạm thời nữa, nhưng omega vừa được đánh dấu đối với alpha vẫn có cảm giác ỷ lại mãnh liệt. Trong giờ học gặp Tả Hàng luôn không khống chế được mà đi qua, bị người ta cười hỏi có chuyện gì xảy ra sao, cũng đành phải ngượng ngùng giải thích, đến lấy nước mà thôi.

Tả Hàng vui vẻ trêu chọc cậu, giống như ngày thường ở cổng trường chờ Đặng Giai Hâm. Trước kia đều là đi theo phía sau cậu, sau sự việc kia lại càng thêm to gan, ở trong gió đêm len lén nắm tay Đặng Giai Hâm nói: "Đừng cự tuyệt, tôi đã đánh dấu cậu rồi, nắm tay cũng đâu có sao."

Đặng Giai Hâm không nói lại được, mặt lại bắt đầu nóng lên, nghe xong đành phải ngăn lại ý niệm muốn thoát khỏi hắn, buông cánh tay xuống mặc cho hắn dắt đi.

Cậu không thể hiểu được hiện tại mình đối với Tả Hàng rốt cuộc là loại tình cảm gì, là omega ỷ lại vào alpha, hay là cái khác. Cậu cũng không phân biệt được, rốt cuộc Tả Hàng giúp mình đánh dấu có phải xuất phát từ thích hay không, không phân biệt được Tả Hàng đi bên cạnh mình có phải xuất phát từ ý muốn trêu đùa hay không, càng không phân biệt được lúc ấy mình không cự tuyệt yêu cầu đánh dấu tạm thời của Tả Hàng có phải xuất phát từ bất đắc dĩ hay không.

"Tả Hàng, cậu thật sự thích tôi sao?"

"Nếu không thì sao?" Người kia hỏi ngược lại, "Ngay cả khi cậu là beta, tôi vẫn thích cậu."

Kỳ nhạy cảm của alpha đến sau khi kỳ phát tình của omega trôi qua.

Tả Hàng luôn lấy cái cớ này đến tìm Đặng Giai Hâm, nhốt người trong nhà vệ sinh không cho ra ngoài, đầu xù xì cọ cọ cổ Đặng Giai Hâm chọc đến ngứa ngáy, omega dùng tay đẩy hắn cũng không đẩy ra được.

Nói thật, Đặng Giai Hâm vô số lần nghĩ tới lúc trước kia lúc Tả Hàng chặn mình nên không nói gì cả, lúc Tả Hàng lừa mình đến sân bóng kiên quyết không tin ở nhà nghỉ ngơi, lúc Tả Hàng định đánh dấu tạm thời kiên quyết nhịn đến tan học, cho dù thân phận omega bị phát hiện cũng không sao cả, ít nhất cũng sẽ không rơi vào tình trạng bị alpha quấn chặt lấy, rất phiền.

Nhưng Đặng Giai Hâm nhìn thấy Tả Hàng bởi vì kỳ nhạy cảm mà bất lực lại không đành lòng.

"Bánh quy nhỏ, cho tôi hôn một cái, được không?"

Tin tức tố mùi bạc hà của alpha đã tràn ngập cả căn phòng chật hẹp, mùi vị mãnh liệt như vậy khiến Đặng Giai Hâm cũng có chút chịu không nổi, nhìn bộ dáng ủy khuất của Tả Hàng, Đặng Giai Hâm lại mềm lòng, cảnh cáo hắn: "Chỉ một cái thôi."

Tả Hàng rất nghe lời, nhẹ nhàng hôn lên môi Đặng Giai Hâm, mặc dù rất khó chịu nhưng vẫn khàn giọng nói: "Ngoan, cậu không cần lo lắng, tôi sẽ không làm gì cậu."

Được người kia đối đãi nhẹ nhàng như vậy, trong lúc nhất thời Đặng Giai Hâm cảm thấy Tả Hàng hình như cũng không phiền phức lắm, chẳng qua là không biết xấu hổ đòi hôn mà thôi.

Cho dù rất khó chịu, nhưng Tả Hàng chỉ cắn vành tai cậu, cũng không có hành động gì khác lạ, ở bên tai Đặng Giai Hâm chân thành nói: "Tôi thật sự rất thích cậu, rất thích."

"Ừ." Đặng Giai Hâm nhẹ giọng đáp lại.

Sau khi nhìn thấy gân xanh nổi lên trên trán Tả Hàng, Đặng Giai Hâm kiễng mũi chân lên, tiến đến trước mắt người nọ, thả trên má hắn một nụ hôn nhỏ, nhẹ giọng nói: "Thật ra, tôi cũng thích cậu."

00.

"Có thể chứ! Tả Hàng đó, phá vỡ thế tục, đây chính là cặp đôi alpha và beta đầu tiên của trường chúng ta."

"Yêu cái gì cũng không sao cả" Tả Hàng cười nói, "Chỉ cần là Đặng Giai Hâm là được."

Trả lời: Tả Hàng và Đặng Giai Hâm vẫn luôn hạnh phúc đó thôi.

___________________________________

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro