
Phần 5 - Chương 1
Bão táp trên biển vẫn chưa dừng lại, màn mưa dày đặc đập vào cửa sổ thủy tinh, thỉnh thoảng xuất hiện tia chớp rung trời chiếu vào toa tàu một màu trắng bệch.
Số 6 nằm sấp trên mặt đất, dùng sức vươn dài thân thể về phía trước, ngón tay với vào sâu trong băng ghế ngồi...
Cuối cùng sau khi cố gắng hết sức đã lấy được một thẻ nhận dạng ở bên dưới ghế tàu, cậu đặt tấm thẻ ra trước ánh sáng, mặt trước thẻ nhận dạng viết: "Lâm Mặc."
Cậu cảm thấy cái tên này thập phần quen thuộc, thấp giọng lẩm bẩm hai lần lật lại mặt sau: Cảm nhiệt tuyệt đối, có thể cảm giác chính xác sự thay đổi nhiệt độ của con người hoặc vật thể xung quanh, tương đương với máy quét nhiệt nhân tạo.
Đạo cụ: Điều khiển gió. Có thể kiểm soát thời tiết theo ý muốn, đạo cụ có thể sử dụng để thay đổi hướng gió. (Một game chỉ dùng được một lần)
"Cái này có vẻ vô dụng a..." Số 6 có chút thất vọng nhỏ giọng thì thầm, tiếp theo lại nghĩ lại, tốt xấu gì cũng có được một thẻ, tìm thêm cái khác cũng không muộn!
Nghĩ như vậy cậu lại vui vẻ, đem thẻ nhận dạng giơ lên giữa không trung, lộ ra nụ cười sáng lạn nói: "Xem như nình đã có một thẻ nhận dạng rồi!"
"Xin lỗi, bây giờ nó là của tôi!" Đột nhiên, một bóng người nhanh chóng nhảy qua, số 2 thân thủ bất phàm lớn tiếng cười to cướp đi thẻ thân phận trên tay số 6 trong nháy mắt.
Tay số 6 trống rỗng, chờ cậu phản ứng lại, số 2 đã chạy vào toa tàu tiếp theo, số 6 tự biết không đuổi kịp, chỉ có thể tức giận dậm chân tại chỗ.
Số 2 một hơi chạy qua bốn toa tàu, quay đầu lại thấy số 6 không có đuổi theo mới dừng lại chậm rãi đi tiếp.
Anh lấy thẻ nhận dạng ra cẩn thận xem xét, phát hiện năng lực trên tấm thẻ này cũng không mạnh lắm, cười khổ lẩm bẩm: "Gì đây? Cười vui vẻ như vậy, mình còn tưởng là năng lực lợi hại gì..."
"Cướp nó từ người khác?" Đột nhiên một thanh âm vang lên, số 2 không kịp đề phòng bị dọa giật nảy mình, anh lập tức ngẩng đầu lên, chỉ thấy số 1 đang đứng ở giữa lối đi, mỉm cười hỏi mình.
Số 2 trong nháy mắt cảnh giác, đánh giá số 1 từ trên xuống dưới, phát hiện cậu không có khả năng tạo thành uy hiếp gì đối với mình mới thả lỏng, giương thẻ thân phận trong tay cười hỏi: "Như thế nào, cậu cũng muốn cướp?"
Số 1 không chút che giấu gật đầu, nhếch khóe miệng: "Tôi có một thẻ nhận dạng, nhưng chỉ có khả năng phòng ngự, vì vậy tôi cần tìm một thẻ khác mạnh hơn... Tôi thực sự muốn cướp nó nhưng tôi không thể đánh bại anh. Cho nên, thưa ngài, đó là lý do tại sao lúc này chúng ta lại đứng nhìn nhau hòa bình như thế."
"Cậu rất thông minh." Số 2 thưởng thức nhìn số 1, ngay sau đó anh lại nói: "Bất quá trong hoàn cảnh phải dựa vào vũ lực chém giết này, cho dù thông minh đến đâu cũng không chiếm được ưu thế. Cậu đã tiết lộ khả năng của mình cho tôi, cậu nên cầu nguyện đi, sau khi game chính thức bắt đầu đừng gặp phải tôi."
"Hy vọng như vậy." Số 1 ôn hòa gật đầu cười, trực tiếp đi đến bên cạnh số 2 nói: "Xin lỗi, cho qua."
Số 2 nghiêng người nhường đường cho số 1, nhìn theo bóng lưng mảnh mai của cậu đi xa, chậm rãi nheo mắt lại.
"Ha, thật nguy hiểm..." Số 1 từ trong túi lấy ra một tấm thẻ nhận dạng, trong lòng mừng thầm, may mắn cậu vừa đến hiện trường đã phản ứng cực nhanh, bằng không tấm thẻ này sợ là không giữ được...
Thẻ nhận dạng có ba chữ lớn ở mặt trước: Trương Gia Nguyên, mặt sau là khả năng.
Năng lực: Loại bỏ nỗi sợ hãi.
Đạo cụ: Quy tắc đạo đức của học sinh trung học cơ sở, trước khi đọc xong quy tắc này được miễn dịch bất kỳ sát thương nào (có thể phòng thủ cho nhóm, sát thương sẽ vô hiệu trong phạm vi âm thanh bao phủ, một game dùng một lần).
Năng lực sau khi tiến hóa: Loại bỏ tà tứ, tất cả yêu ma quỷ quái không thể đến gần. Có lực nguyền rủa thủ hộ, bất luận nguyền rủa nào cũng mất đi hiệu lực.
"Mặc dù không phải năng lực chiến đấu, nhưng khả năng phòng ngự vẫn vô cùng hữu dụng. Nếu như sau khi game chính thức bắt đầu cứ đọc một quyển sách dày như vậy để chống đỡ đến khi game kết thúc hẳn là không thành vấn đề!" Số 1 sau khi lấy được tấm thẻ cũng đã cân nhắc kỹ lưỡng toàn bộ chiến thuật, hơn nữa cậu còn nhạy bén phát giác, tấm thẻ nhận dạng này có một loại năng lực cực kỳ bí mật: May mắn.
Bề ngoài nhìn thấy là có được lực nguyền rủa thủ hộ, miễn dịch tất cả lời nguyền, thực chất đây chính là một loại may mắn. Nhưng loại may mắn này thường chỉ tồn tại trên người chính chủ, chính là không biết tấm thẻ nhận dạng này có thể dính được chút may mắn nào của chủ nhân không.
Nghĩ xong, số 1 không hề do dự nhanh chóng đem thẻ nhận dạng cắm vào khe thẻ ở ngực, hoàn thành kích hoạt.
Số 6 đi dạo trong toa tàu, đúng lúc gặp được số 5 vừa tìm thấy một tấm thẻ nhận dạng. Số 5 có diện mạo đáng yêu bị làm hoảng sợ, vẻ mặt cảnh giác chất vấn: "Ôi ~ cậu sẽ không cướp của tôi chứ?"
"Nếu như tôi có thể cướp được, tôi đã sớm lên..." Số 6 chậm rãi ngồi xổm xuống, khóc không ra nước mắt.
"Này, cậu đừng có ăn vạ nha!" Số 5 thở dài, cảm thấy cậu ta cũng rất đáng thương, chỉ vào toa tàu phía sau nói: "Toa bên kia hình như còn chưa có ai tìm qua, cậu đi thử chút vận khí đi!"
Số 6 cũng không còn cách nào khác, đành phải đứng lên tiếp tục đi sâu vào trong toa tàu...
Số 5 thấy số 6 đi xa, nhanh chóng cắm thẻ nhận dạng viết tên Lưu Vũ vào khe cắm, hoàn thành chứng nhận kích hoạt.
Trong nháy mắt, một cây quạt gấp xuất hiện trong tay số 5, cậu thử quạt hai cái, tuy rằng còn chưa thể phối hợp với kỹ năng bay lên, nhưng lại cảm thấy dị năng này thật sự cực kỳ thú vị!
Đoàn tàu không ngừng lao về phía trước, số 10 cùng số 4 trải qua một phen đánh nhau, thành công đoạt được thẻ nhận dạng của Cao Khanh Trần: Chuyển giao sát thương, khả năng tự hồi phục siêu việt.
Đạo cụ: Hộp y tế, thuốc không giới hạn, chữa lành sát thương, hộp y tế có một chai nước sinh mệnh (có thể khởi tử hồi sinh, một game chỉ có thể sử dụng một lần).
Tiến hóa: Kết hợp khả năng chữa lành vết thương cực kỳ nhanh chóng của đỉa, có thêm khả năng sửa chữa chân tay bị gãy.
Số 10 thu hồi thẻ nhận dạng đi về phía trước, rất nhanh gặp được số 3, chỉ tiếc, số 3 cũng không tìm được thẻ nhận dạng.
Số 10 đã đi gần một phần ba toa tàu, nhưng một thẻ nhận dạng cũng không tìm được, chỉ có một thẻ hệ trị liệu sau khi cùng số 4 đánh nhau một trận mới cướp được.
Những tấm thẻ nhận dạng còn lại đang ở đâu? Có khi nào là bọn họ chọn sai hướng, lẽ ra nên đi về phía những toa phía sau đoàn tàu?
Lúc này trong một toa tàu nào đó ở phía sau đoàn tàu, số 8 ngồi ngay ngắn trên ghế, thân thể cảnh giác nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm số 11 đối diện.
Cậu từ trong ngực lấy ra hai tấm thẻ nhận dạng đặt ở trên bàn, đẩy tới trước mặt số 11: "Anh nói muốn đổi với tôi, anh xem muốn đổi cái nào?"
Trên một tấm thẻ viết Riki, một tấm còn lại viết Lưu Chương.
"Cái này là khống chế, cái này là bắn súng." Số 8 thần bí cười rộ lên với số 11, còn mang theo hai gò má mập mạp của trẻ con, tăng thêm một tia đáng yêu trên gương mặt thiếu niên trong trẻo lạnh lùng.
"Cậu muốn đổi cái nào?" Số 11 không kiềm chế được nghiêng đầu cười, đem thẻ của mình kẹp chặt trong lòng bàn tay, mở miệng đàm phán: "Tôi có một thẻ nhận dạng cực mạnh, nhưng tôi cảm thấy mình không khống chế được nên mới muốn cùng cậu đổi một cái. Chúng ta làm ăn phải liêm chính, quan trọng là phải tin tưởng lẫn nhau, cho nên chúng ta đưa thẻ nhận dạng cho nhau để xem dị năng bên trên, cậu cảm thấy thế nào?"
Năm ngón tay thon dài sạch sẽ của số 8 linh hoạt gõ trên mặt bàn, không cần suy nghĩ nói: "Đương nhiên có thể, bất quá, anh phải cam đoan, thẻ nhận dạng của mình thật sự rất mạnh!"
"Tất nhiên, tôi hứa!" Số 11 thần bí đưa một tấm thẻ được vải đen bọc lại cho số 8, sau đó mặt không đổi sắc đem hai tấm thẻ nhận dạng ở phía đối diện nắm chặt trong lòng bàn tay tỉ mỉ xem xét.
Ngay sau đó, số 11 đột nhiên ngẩng đầu nhìn số 8, giảo hoạt cười nói: "Giao dịch thành công, tôi đi trước!"
Số 11 vừa cười vừa chạy cực nhanh, số 8 biết trúng kế lập tức đứng dậy, tay run lên, lá bài bọc trong miếng vải đen rớt ra, mặt cười phía trên tựa hồ đang cười nhạo sự ngây thơ của cậu.
Số 8 thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp theo, cậu cởi giày đen, từ bên trong giày lấy ra một tấm thẻ nhận dạng, nhìn chằm chằm tên "Santa" ở phía trên, khẽ cười nói: "Xem ra là tấm thẻ này, có lẽ đây chính là định mệnh."
Cậu đem thẻ nhận dạng của Santa nhét vào trong khe thẻ, chứng thực thành công kích hoạt, hai tay mở ra, một thanh trường kiếm với tổng chiều dài 148cm, lưỡi kiếm dài 104cm nháy mắt xuất hiện trong tay.
Số 8 "xoạt" một tiếng đem trường kiếm rút ra, thân kiếm sáng như sương tuyết ngưng kết, hàn quang hiện lên, sắc bén vô cùng.
...
số 11 vô cùng hưng phấn chạy thật nhanh, không chú ý có một thẻ nhận dạng ngoài ý muốn từ trong túi mình rớt ra ngoài...
Số 6 tâm tình đang sa sút hồn vía lên mây đi trong toa, bất chợt không chú ý, "Ầm" một cái đụng phải cửa toa, cậu đang ủy khuất muốn khóc, "Cạch" một tiếng từ trên nóc cửa rơi ra một tấm thẻ nhận dạng.
Số 6 nghẹn ngược nước mắt vào trong, vẻ mặt khiếp sợ nhặt tấm thẻ nhận dạng lên xem, chỉ thấy trên đó viết: Châu Kha Vũ; Tốc độ cực nhanh, dịch chuyển tức thời.
Đạo cụ: Hai lưỡi dao ngắn, khi ám sát có thể trong nháy mắt di chuyển đến vị trí của đối thủ, một kích tất sát.
"Cái này, mạnh như vậy?" Số 6 trong nháy mắt hưng phấn, quả nhiên, tái ông mất ngựa làm sao biết đấy không phải là phúc!
Lúc này, một người chơi may mắn khác đang dùng sức lau sạch vết máu ở khóe miệng, trong đôi mắt thâm thúy tràn đầy ý chí chiến đấu: "Nhóc con được lắm, xuống tay còn rất tàn nhẫn!"
Tiếp theo, anh lại bắt đầu tìm kiếm thẻ nhận dạng, còn chưa đi được hai toa tàu đã thiếu chút nữa va phải số 11 đang cắm đầu chạy.
Số 11 sau khi nói hai tiếng xin lỗi liền không quay đầu lại chạy đi, số 4 tiếp tục đi về phía trước, còn chưa đi được mấy bước đã phát hiện trên mặt đất là một tấm thẻ nhận dạng lấp lánh.
Trong nháy mắt đó, anh còn tưởng rằng đây là ai đang đặt bẫy!
"Lưu Chương. Đạo cụ súng trường AK, đạn vô hạn, hỏa lực vô hạn." Người chơi số 4 không chút do dự lập tức cắm thẻ nhận dạng vào khe kích hoạt, cười nói: "Có cả súng? Thẻ này, rất phù hợp với mình!"
Số 7 có mái tóc dài buộc cao tìm thấy một tấm thẻ nhận dạng có tên Doãn Hạo Vũ từ dưới tấm sắt đựng rác.
Anh lật xem phía sau: Bộ não siêu việt, có thể đạt được ý thức, nhận thức, và kiểm soát suy nghĩ.
Đạo cụ: Cuốn sách tiên tri, lời tiên tri và câu hỏi sẽ chỉ ra manh mối (ba lần trong một game).
"Tiên tri? Cái này thú vị!" Số 7 tùy ý hất mấy sợi tóc rơi xuống, khóe miệng cong lên, giữa hai hàng mày thông tuệ có một tia ý cười nhẹ nhàng.
Gần như cùng lúc đó, thiếu niên người lai số 9 từ phía sau rèm cửa sổ tìm được một tấm thẻ nhận dạng có tên Bá Viễn, cậu mở ra mặt sau xem năng lực: Mắt âm dương, đạo pháp hộ thể, trừ tà trừ quỷ.
Pháp khí: Thanh kiếm bằng gỗ đào, có thể sử dụng để phòng thủ hoặc chiến đấu, nhưng thiệt hại cho linh thể mạnh hơn nhiều lần so với thiệt hại cho con người.
"Huyền học Trung Quốc? Thú vị, thật thú vị!" Số 9 không quá rối rắm trực tiếp cắm thẻ thân phận vào khe kích hoạt trên ngực, thẻ thân phận trong nháy mắt kích hoạt, cậu chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Số 3 tìm thẻ nhận dạng mệt đến mức sắp xĩu ngang mà vẫn không thấy bóng dáng của một tấm thẻ nào, anh vô lực ngồi xuống ghế, quyết định buông tha nghỉ ngơi.
Tức thì anh liền phát hiện ghế ngồi không thích hợp lắm, nhanh chóng đứng dậy mở vỏ ghế ra, từ bên trong lấy ra một tấm thẻ nhận dạng có tên Mika.
Đạo cụ: Cung mặt trời, sau khi bắn trúng vật thể tự bốc cháy.
Ngay khi số 3 lấy được thẻ nhận dạng, trong toa tàu đột nhiên vang lên tiếng chuông báo động dồn dập.
"Yêu cầu tất cả người chơi cắm thẻ nhận dạng vào khe cắm thẻ để hoàn thành chứng nhận, game sẽ chính thức bắt đầu!"
Lưu ý: màn này có chém giết lẫn nhau trong đội, nhưng 🤡!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro