Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

🔴 mang theo Lý Giản

🔴 vẫn là câu nói kia, đọc vui vẻ (chỉ là thỏa mãn tư tâm của chính mình) 

Cậu mãnh liệt xông vào trong phòng tìm kiếm, cửa còn chưa kịp đóng, cậu cả phòng tìm kiếm: "Tân Vũ! Tân Vũ! Anh đang ở đâu, đừng làm em sợ! "

Bạch Tân Vũ nghe thấy từ trên lầu đi xuống, đứng ở đầu cầu thang vẻ mặt nghi hoặc nói: "Làm gì vậy, ngày mai không phải em muốn đi công tác sao, anh đang thu dọn hành lý cho em, hô to gọi nhỏ cái gì. "

Du Phong Thành thấy Bạch Tân Vũ còn nguyên vẹn đứng trước mặt cậu, thở phào nhẹ nhõm, giống như vừa trải qua một hồi lựa chọn sinh tử, cậu xông lên ôm lấy Bạch Tân Vũ: "Anh dọa chết em rồi, vợ.”

Bạch Tân Vũ cười vỗ vỗ cậu: "Ai nha, anh không nghiêm trọng như em tưởng tượng đâu, không cần lo lắng cho anh như vậy. "

Du Phong Thành tham lam hít vào hương thơm trên người Bạch Tân Vũ, cảm thụ được sự ấm áp của anh. Đây là bảo bối của cậu, là bảo bối cậu nâng ở trong lòng bàn tay, làm sao có thể để cho anh tiếp nhận thương tổn. 

Hai người cứ như vậy ôm nhau trong chốc lát, cho đến khi Bạch Tân Vũ có chút mệt mỏi, anh kéo góc áo Du Phong Thành nói: "Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta đi ngủ đi. Ngày mai em còn phải đi công tác, hành lý để ở cửa, sáng mai anh tự ngồi xe đến nhà anh Giản đi. "

Du Phong Thành nắm tay Bạch Tân Vũ đi vào phòng ngủ, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Không được, em nhất định phải tự mình đưa anh đến, nếu như anh xảy ra chuyện gì em đau lòng muốn chết. "

Bạch Tân Vũ cười mắng: "Em sẽ không mong anh khá hơn sao? Bây giờ anh cảm thấy tốt hơn nhiều, đừng lo lắng về anh. Anh sẽ ngoan ngoãn chờ em quay lại. Vừa dứt lời, anh khẽ kiễng chân hôn lên miệng Du Phong Thành. Du Phong Thành lại ôm cậu dịu dàng hôn một hồi lâu, mới buông Bạch Tân Vũ ra. Trong lòng Du Phong Thành đương nhiên vui vẻ nở hoa, đây mới là Tiểu Bạch công chúa của cậu.

Ngày hôm sau Du Phong Thành sáng sớm thức dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc cho Bạch Tân Vũ, dọc theo đường đi không ngừng dặn dò Bạch Tân Vũ phải uống thuốc đúng giờ, "Mỗi ngày uống thuốc xong gửi cho em một tin nhắn, trời lạnh anh cũng phải mặc thêm một chút, biết không? "Bạch Tân Vũ nhịn không được nói: "Biết rồi biết rồi, sao em còn cằn nhằn còn hơn mẹ anh vậy? "

Du Phong Thành cũng nở nụ cười, nếu Bạch Tân Vũ vĩnh viễn vui vẻ như vậy thì tốt biết bao. Nếu không phải sắp không kịp máy bay, Du Phong Thành có thể liên tục lải nhải đến trước cửa nhà Giản Tùy Anh.

"Cộc cộc." Bạch Tân Vũ kéo theo một cái vali nhỏ, đến trước cửa nhà Giản Tùy Anh. Có lẽ vì quá sớm, chờ năm phút cũng không có ai mở cửa, vì vậy anh gõ một lần nữa, nghe anh trai của mình tức giận hét lên: "Gõ cái g mà gõ! Chờ một chút được không! Lý lão nhị em mở cửa đi! Anh sắp chết cóng rồi!”

Một lát sau Lý Ngọc đến mở cửa, một nguồn ấm áp đập vào mặt, Bạch Tân Vũ cười nói một tiếng chị dâu, liền cùng Lý Ngọc vào phòng. Lý Ngọc nhìn anh kéo một cái vali, cau mày nói: "Không phải chỉ có hai tuần sao, sao lại mang theo nhiều đồ như vậy? Bạch Tân Vũ chột dạ nói: "À. Tất cả đều là quần áo, tôi mang theo một vài bộ mùa đông. "Lý Ngọc lại nhìn anh vài lần, cảm giác anh có chút không thích hợp, nhưng mà  cũng không nghĩ nhiều, dẫn anh đi vào phòng ngủ khác.

Sau khi Lý Ngọc dàn xếp xong Bạch Tân Vũ, lại trở về phòng tìm Giản Tùy Anh. Cậu nói với Giản Tùy Anh: "Anh Giản, anh không phát hiện cậu ấy có gì đó không ổn sao? Lần này sao không lên đây đã ầm ĩ tìm anh? "

Giản Tùy Anh còn chưa tỉnh ngủ, đang phiền, nhíu nhíu mày lảo đảo: "Không biết không biết, anh ước nó bớt dính, cầu còn không được. Đừng làm phiền anh, đi ngủ đi. "Lý Ngọc cũng không tiếp lời, cùng Giản Tùy Anh ngủ một giấc. 

Mãi đến khi ăn sáng, Giản Tùy Anh mới phát hiện Bạch Tân Vũ có chút không thích hợp.

-----------
Beta có lời muốn nói: 1 tuần 2 chương nhé mọi người  :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro