Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19: Theo đuổi được rồi


Mới sáng sớm đã bị Đinh Trình Hâm làm cho biển lòng dậy sóng.

Ăn sáng xong hai người cũng không có gì làm, Mã Gia Kỳ ở trong phòng đọc kịch bản, Đinh Trình Hâm ở phòng khách xem chương trình giải trí.

Sự khó chịu của kì phát tình làm tình thần cậu không yên,cậu ấn tắt TV, cong chân chạy về phòng.

"Sao rồi?" Trong lòng đột nhiên xuất hiện một bé cưng, Mã Gia Kỳ tạm thời đặt kịch bản xuống, ôm chặt lấy eo Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm cả người đều vắt trên người Mã Gia Kỳ, tay vòng lấy anh, cả khuôn mặt chôn trong cổ anh. Mùi hương trên người Mã Gia Kỳ có thể làm dịu cậu, nhưng không thể trị tận gốc. Môi Đinh Trình Hâm sượt qua da Mã Gia Kỳ, khiến cậu không nhịn được lộ răng cắn anh hai cái.

"Vẫn khó chịu sao?" Đinh Trình Hâm cắn không đau, mã Gia Kỳ vỗ vỗ lưng cậu.

Đinh Trình Hâm như mèo nhỏ tiếng rầm rì mấy tiếng rồi tha cho da của Mã Gia Kỳ.  Nghiêng đầu gác lên vai anh, yên tĩnh dựa vào người anh.

"Dựa vào người anh liền thoải mái rồi." Trên người Mã Gia Kỳ tựa như có một loại mị lực khiến cậu rất thích dính trên người anh, kì phát tình lại càng muốn dính theo.

"Vậy thì dựa lâu một lát đi." Mã Gia Kỳ dựa người ra phía sau, để cho Đinh Trình Hâm nằm dễ chịu một chút, bản thân cũng dễ dàng xem kịch bản hơn.

"Mã ca, anh cắn em đi." Trong ấn tượng, lần trước bị Mã Gia Kỳ cắn xong liền ổn hơn nhiều, vậy nên Đinh Trình Hâm mới kéo cổ áo ra để lộ tuyến thể trước mắt Mã Gia Kỳ.

"Cái này..." Mã Gia Kỳ không khống chế được mà nuốt nước miếng, đem cổ áo của Đinh Trình Hâm chỉnh lại, trước tiên đừng để anh nhìn thấy thì tốt hơn. Đinh Trình Hâm bị từ chối tủi thân, hốc mắt đỏ lên ngẩng đầu nhìn Mã Gia Kỳ.

"Không sợ đau sao?" Nhớ lại lần trước, sau khi đánh dấu tạm thời, Đinh Trình Hâm  dựa chính là dựa vào cái vết thương đó mà tìm được lí do khóc òa lên.

"Sợ, anh cắn đau em liền khóc." Cậu thành thật. Hai chân Đinh Trình Trình  đung đưa, đầu tóc một nữa đều cọ vào da Mã Gia Kỳ, có chút tê, cũng có chút ngứa ngáy.

Mã Gia Kỳ liếm liếm răng cấm, đây cũng quá khó cho anh rồi.

"Xé ra." Suy ngẫm nửa ngày Mã Gia Kỳ quyết định thuận theo ý Đinh Trình Hâm, gỡ cúc áo trên, nhẹ nhàng phủ lên tuyến thể của cậu. khoảng khắc răng chọc thủng qua da, Đinh Trình Hâm nắm chặt áo Mã Gia Kỳ, cả người đều run lên. Bởi vì hiện tại Đinh Trình Hâm đang tỉnh táo nên so với lần trước phải đau hơn nhiều.

"Không được khóc." Sau khi tiến hành đánh dấu tạm thời, Mã Gia Kỳ ra lệnh Đinh Trình Hâm, nhìn cậu nỗ lực chu chu miệng, lại cảm thấy đáng yêu.

Đinh Trình Hâm không phục, bò trong lòng Mã Gia Kỳ rồi gặm cổ anh, đầu lưỡi thỉnh thoảng lại lướt qua da, làm Mã Gia Kỳ thấy mềm mềm ngứa ngứa.

Tay anh lật người cậu xuống, vân vê cằm cậu rồi hôn xuống môi cậu. Không giống như bình thường, Mã Gia Kỳ chủ động câu lấy đầu lưỡi Đinh Trình Hâm, đây xem như lần đầu chân chính hôn môi của họ.

Sau khi tách ra xuất hiện một sợi bạc làm người ta nhìn muốn đỏ mặt, Đinh Trình Hâm bị hôn đến thở hổn hển.

"Làm không?" Mã Gia Kỳ không biết làm sao mà mình có thể hỏi ra loại câu hỏi này, cũng không biết lúc đó Đinh Trình Hâm là gật đầu hay lắc đầu hay căn bản chưa từng trả lời nữa.

Dù sao Mã Gia Kỳ cũng ôm người về giường, hơn nữa giữa chừng còn phải dừng lại dỗ mấy lần, lần nào Đinh Trình Hâm cũng khóc nói không muốn, sau đó đợi Mã Gia Kỳ dỗ xong rồi mới tiếp tục.

Mã Gia Kỳ cảm thấy mình nhịn đủ rồi, Đinh Trình Hâm là người mà anh hôn một cái cũng cảm thấy tội lỗi đầy người. Nhưng anh thích dáng vẻ đỏ ứng cả mắt, nắm chặt ra giường của Đinh Trình Hâm, còn tay thì trắng bệch. Lần đầu tiên ở khoảng cách gần như vậy thưởng thức hương vị cà phê sữa của cậu, dường như là trời sinh một cặp với vị trà đắng của anh.

Đinh Trình Hâm không hiểu, không sao sau này còn nhiều thời gian dạy cậu, có thể từ từ khiến cậu cảm nhận được tình yêu của anh.

Xong việc Mã Gia Kỳ dọn dẹp lại phòng, đem người đã ngủ kia cuộn lại trong chăn. Sau đó cầm điện thoại trên đầu giường lên, đột nhiên nhớ đến một chuyện.

@Mã Gia Kỳ: Theo đuổi được òi.

@Trương Chân Nguyên: Chúc mừng chúc mừng, cậu là cái này 👍

:Đ**! Nói đi, tấm này dùng mấy viên kẹo, tôi trả gấp đôi.

:Xem ra vẫn là muộn một bước, tiểu bảo bối của mama bị giành mất rồi

:Anh dám đem camera hạ xuống phía dưới một chút cho tôi xem không?

"Đây là Mã Gia Kỳ? "Òi?" Đây giống ngữ khí mà Mã Gia Kỳ sẽ dùng sao? Xem ra, anh thật sự rất vui.

Ảnh được đăng kèm là lần trước Đinh Trình Hâm nghịch điện thoại của Mã Gia Kỳ chụp, vẫn luôn không xóa, bây giờ lại bị Mã Gia Kỳ đem ra làm ảnh công khai.

Bỏ điện thoại xuống, lòng Mã Gia Kỳ liền tràn ngập cảm giác mãn nguyện. Tuy anh không biết lúc tỉnh dậy Đinh Trình Hâm sẽ quậy bao lâu, nhưng không sao, anh đây có nhiều cách dỗ.

-20211206-

/Trans: Jxuan350/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro