
Valentine
Tô Vạn mùng tám quay lại, hai tay xách theo đồ Tết.
"Sư phụ, đến giúp em!"
Sau khi hò hét trong sân, ngón tay út của cậu đã bị siết chặt, không còn cách nào khác đành phải đặt hai hộp sủi cảo nhà làm lên ghế mây trước.
Tô Vạn xách đống đồ còn lại lao thẳng vào trong nhà, đúng lúc Hắc Hạt Tử vừa tắm xong đi ra, trên cổ còn quàng khăn tắm, khí lạnh bên ngoài tràn vào khiến hắn lạnh đến nhếch miệng cười, mắng một tiếng: "Ranh con, đóng cửa lại. "
Tô Vạn vội vàng đóng cửa lại.
Lần này cậu ở nhà gần một tuần, nửa chừng cậu trở về để mang sủi cảo cho Hắc Hạt Tử, còn thuận tiện mang theo hai chữ Phúc để dán lên cửa sổ.
Một tuần trôi qua, trong nhà Hắc Hạt Tử hầu như không có gì thay đổi, ngoại trừ trong gạt tàn có không ít tàn thuốc chưa được dọn dẹp, năm mới giống như không liên quan gì đến hắn vậy.
Tô Vạn nhìn Hắc Hạt Tử mặc quần áo lên người, trong lòng không khỏi đau lòng một chút, đi ra ngoài xách sủi cảo vào, lại nói: "Sư phụ, nguyên tuần tới anh cũng không cần mua đồ ăn. "
"Có gì ngon không?"
Hắc Hạt Tử vẫn nhắm mắt dưỡng thần nhưng hướng nhìn Tô Vạn không hề sai lệch, Tô Vạn thấy vậy liền buông đồ xuống nhào về phía người hắn, ôm người đầy trong lòng.
Cậu ngửi thấy mùi sữa tắm bốc lên từ trên người Hắc Hạt Tử, trong lòng có chút nhớ nhung, không khỏi hít sâu một hơi, liền nghe người kia nở nụ cười: "Ăn mập rồi. "
"Không sao, sau hai ngày luyện tập em lại gầy về như cũ."
Tô Vạn vẫn bám chặt lấy hắn, trên quần áo vẫn còn mang theo khí thạm, thậm chí ngay cả da cũng lạnh như băng, Hắc Hạt Tử túm lấy cổ áo của cậu lôi từ trên người xuống: "Bên ngoài đang có tuyết, cậu cởi đồ ra trước. "
"Sư phụ, anh lạnh thì vào phòng trước đi, tắm xong em ra."
Tô Vạn không nói lời nào, chạy vào phòng bếp nhét đồ vào tủ lạnh, nghe động tĩnh không nhỏ liền biết cậu mang theo không ít đồ, Hắc Hạt Tử không khỏi lắc đầu, cảm thấy ba Tô Vạn sớm muộn gì cũng kéo đến chỗ hắn hỏi tội.
Hắn vào phòng, không khí trong phòng đã khô ráo và ấm áp nhờ máy sưởi, sau một hồi bận rộn ở bên ngoài, Tô Vạn giống như một trận lốc xoáy nhanh chóng nhào vào, quần áo cũng không để ý cởi lung tung rồi chui vào chăn.
"Lạnh chết đi được —— sư phụ, cái chăn điện em cho anh đâu!"
Hắc Hạt Tử thấy cậu nhanh chóng giũ chăn bông trên giường, quấn bên ngoài cơ thể: "Tôi không quen với thứ đó, rất dễ bị cháy."
"Em mua rất đắt tiền đó, Taobao đánh giá đều nói là chăn điện tốt nhất từng dùng trong đời."
Tô Vạn ở trong chăn lộ ra một cái đầu, Hắc Hạt Tử nhắm mắt lại không nhìn thấy, nhưng nghe giọng nói này quả thực có an tâm hơn so với hai ngày trước ở nhà một mình
Hắn vén chăn lên nằm vào, Tô Vạn không chịu được lạnh mà chui thẳng vào trong ngực hắn, tay chân lạnh ngắt, Hắc Hạt Tử thấy lạnh nhíu mày: "Khí huyết không tốt, ở nhà lại ăn không ngồi rồi. "
"Sư phụ, anh sưởi cho em đi."
Tô Vạn mặt dày không chịu buông, Hắc Hạt Tử vỗ vào đầu đậu: "Buông ra, bằng không ném cậu ra ngoài. "
Tiểu quỷ lúc này mới giận dỗi rụt sang một bên: "Nhiều ngày như vậy sư phụ anh không muốn em sao? "
Tắt đèn, Hắc Hạt Tử rốt cục cũng có thể mở mắt ra, Tô Vạn vẫn như vậy, tóc ở trong chăn làm cho rất rối loạn, hai con mắt nhìn chằm chằm hắn rất sáng.
Tiểu quỷ không hề che giấu tâm tư của mình một chút nào.
Hắc Hạt Tử đè lại bàn tay lộn xộn của cậu ta: "Muốn tôi sưởi ấm cậu? "
Tô Vạn háo hức nhìn hắn: "Sư phụ, anh cũng không thể một chút cũng không nghĩ đến."
Cậu lấy tay sờ tới thăm dò, Hắc Hạt Tử cũng không tránh, chỉ nhịn không được cười mắng hắn: "Tay lạnh như vậy, mẹ nó ai cứng nổi? "
"Có gà trước hay có trứng trước, nếu muốn em ấm lên trước, sư phụ anh cũng phải hỗ trợ chứ."
Tô Vạn áp sát một chút, hơi thở rất quen thuộc, ở trong bóng tối gần như muốn đụng phải chóp mũi hắn.
Hắc Hạt Tử trơ mắt nhìn tiểu quỷ liếm môi một cái.
"Sư phụ tay anh ấm như vậy."
Tô Vạn nháy mắt mấy cái, ở trong chăn sờ soạng vào lòng bàn tay hắn.
"—— hay anh làm trước đi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro