Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17

Khi Yeji biến đổi hình dạng lần đầu tiên, cô hoàn toàn mất phương hướng.

Cô gập người lại, khuỵu xuống, hai tay chống vào nền đá lạnh trên sàn lớp học, tầm nhìn bị che khuất, đầu óc quay cuồng. Sau đó - cảm giác khó chịu dừng lại. Yeji nhìn xung quanh một cách bàng hoàng, thận trọng.

Lớp học có vẻ... khác biệt. Mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng sắc nét, từ những vệt phấn mờ nhạt trên bảng đen, đến cả những hạt bụi bay trong không khí, những tia sáng chiếu qua cửa sổ cao, tinh tế và đầy mê hoặc. Yeji quan sát chúng một lúc, vẫn nằm dài trên sàn, mê mẩn và choáng ngợp. Cô có thể ngửi thấy mùi gỗ sồi già của bàn và tủ rải rác xung quanh lớp học, được đẩy sang một bên để mọi người thoải mái biến đổi, và nếu cô tập trung hơn một chút, cô có thể ngửi thấy một quả táo cũ của ai đó đã nhét vào túi của họ.

Thú nô của giáo sư Kang cúi xuống nhìn cô một cách điềm tĩnh.

Tớ không sao, Yeji cố gắng nói, nhưng nó bật ra như một tiếng kêu nhỏ. Cô từ từ đứng dậy, thấy mình vừa tầm mắt với gấu con.

"Cô thấy mọi người đã xoay sở để biến đổi," Giáo sư Kang nói. "Làm tốt lắm. Bây giờ hãy thử chuyển đổi giữa các hình dạng. Nếu các em không thể làm điều đó ngay lập tức, đừng hoảng sợ. Chỉ cần thử lại, giống như cách cô đã dạy. Hãy từ từ."

Yeji chậm rãi biến lại. Trong khóe mắt của cô, con cáo bên trái của cô cũng bắt đầu làm như vậy, bộ lông xù xì gợn sóng khi nó biến hình.

"Tớ đã biến thành cái gì?" cô hỏi một cách háo hức, một khi Chaeryeong cũng trở lại bình thường. Cô có thể thấy Giáo sư Kang đang gật đầu tán thưởng với cả hai người họ từ phía trước lớp.

"Tớ nghĩ là một con sói," Chaeryeong nói, cố gắng lấy lại hơi thở. "Một con màu trắng. Muốn thử nhìn vào trước gương không?"

Giáo sư Kang đã đặt một chiếc gương trên bàn cô ấy để học sinh kiểm tra các hình dạng mà họ đã chuyển sang. Yeji gật đầu, lùi lại khi Chaeryeong cũng làm như vậy. Cô đi đến trước gương một chút loạng choạng, không quen đi bằng bốn chân thay vì hai chân, và hầu như xém té hơn một lần không bởi thứ gì cả, nhưng cuối cùng đến được gương mà không gặp bất kỳ sự cố nào khác.

Đôi mắt vàng nhìn chằm chằm vào cô. Yeji tự động lùi lại một bước, và một vài bước nữa khi con sói trong gương bắt chước chuyển động. Bộ lông của cô, trắng như tuyết, tua tủa một cách kinh ngạc. Con cáo đỏ bên cạnh huých cô bằng mõm, cái đuôi rậm rạp đưa lên xuống.

Trong gương, cô nhìn thấy một con mèo đen nhỏ với bàn chân trắng đang đi vào khung hình. Nó cuộn tròn quanh chân cô, cọ xát vào mắt cá chân cô theo cách quen thuộc, nhìn cô với ánh mắt kiêu ngạo. Cảm giác nhẹ nhõm chảy qua người cô trước khi cô có thể ngăn cản nó. Vậy là, Ryujin đã kiểm soát được việc thay đổi hình dạng của mình.

Do dự, cô chỉa mũi vào đầu con mèo để chào hỏi. Con mèo vươn tay lên, chạm mũi của cô một cách tinh nghịch.

Cô lại bắt gặp chuyển động trong gương mà không phải của ba người họ, và cơ thể cô cứng đờ. Ngồi dựa vào bức tường ở phía sau lớp học, tay đút túi một cách buông thả, là Hyunwoo, đang nhìn cả hai với nụ cười lười biếng trên khuôn mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro