Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

54

Biện Bạch Hiền lo lắng bất an đi theo Phác Xán Liệt tới biệt thự của mẹ hắn.

"Khẩn trương cái gì chứ, cũng không phải chưa từng gặp qua"

Phác Xán Liệt buồn cười vò rối tóc Biện Bạch Hiền.

"Mới. . . Mới không có khẩn trương"

"Ngốc"

Anh mới ngốc!

Lại nói, biệt thự này cũng thật là lớn, khuyết điểm duy nhất chính là cách trung tâm thành phố quá xa.

Sau khi ấn chuông, rất nhanh quản gia đã ra mở cổng, Biện Bạch Hiền vừa mới bước vào được vài bước đột nhiên bị một người ôm lấy từ phía sau, cậu lung lay một chút, thật vất vả mới đứng vững lại bị người phía sau xoay mạnh lại.

"Con dâu!"

Đập vào mắt chính là một người phụ nữ với mái tóc xoăn, mẹ của Phác Xán Liệt, mẹ chồng của cậu.

Giữa lúc Biện Bạch Hiền còn đang ở trong lòng âm thầm nguyền rủa cách xưng hô 'con dâu' này, Phác mẫu đã sờ lên mặt Biện Bạch Hiền ra sức nắn bóp.

"Ai ui" Khuôn mặt Biện Bạch Hiền sắp bị biến dạng rồi, "Con chào mẹ TvT"

"Sao lại đáng yêu như vậy a"

Thấy mẹ chồng không có ý định buông tha cho mình, Biện Bạch Hiền lặng lẽ lau mồ hôi.

"Làm gì vậy" Phác Xán Liệt bắt lấy tay mẹ mình.

"Sờ con dâu của mình một cái không được sao! Con cút sang một bên!"

Giữa lúc Phác mẫu vươn tay về phía Biện Bạch Hiền lần thứ hai liền bị Phác Xán Liệt ngăn lại.

"Đừng, bị mẹ bóp đỏ lên rồi"

"Aigoo, bảo bối như vậy, cũng không thể cho mẹ chạm sao ~ "

Phác mẫu cười xấu xa huých Phác Xán Liệt một cái.

"Ừm, không thể"

Haizz, đại khái chuyện không bình thường nhất trên thế giới này chính là một người mẹ niềm nở lại có một đứa con trai lạnh lùng.

"Đêm nay ngủ ở đây nhé"

"Không được, ngày mai Bạch Hiền còn phải đi học"

Bữa tối đã chuẩn bị xong, sau khi rửa tay Biện Bạch Hiền vội vàng đi tới trước bàn ăn.

"Đói bụng sao?"

"Vâng"

Biện Bạch Hiền hướng Phác mẫu gật mạnh đầu, bình thường ở cùng Phác Xán Liệt toàn phải ăn đồ ăn sẵn, hôm nay rốt cục cũng có thể ăn ngon rồi.

"Vậy mau ăn đi"

"Dạ!"

Phác mẫu liên tục gắp thức ăn cho Biện Bạch Hiền, bát của Biện Bạch Hiền luôn đầy ắp, Biện Bạch Hiền cũng ăn đến quên trời quên đất, miệng liên tục nhét đầy thức ăn.

"Xán Liệt có hay bắt nạt con không?"

Sao vừa mở miệng đã hỏi mấy lời như thế = =.

"Có!"

"Hả? Mau kể cho mẹ nghe"

Biện Bạch Hiền vừa ăn vừa than thở Phác Xán Liệt thế này thế kia blablabla, thần kỳ là mỗi câu Phác mẫu đều nghe hiểu được, hai người ở trước mặt Phác Xán Liệt nói liên tục không ngừng, Phác Xán Liệt bày tỏ hắn rất bình tĩnh.

"Thật sao? Phác Xán Liệt không muốn nói thích con? Hư quá!"

"Đúng vậy!"

Please, chuyện như vậy mà cũng nói ra = =.

Không phải đã nói thích em rồi sao, Biện Bạch Hiền.

"Xán Liệt không thương con thì mẹ thương con!"

"Dạ! Mẹ chồng tốt nhất!"

Có muốn nói thêm câu nhanh đến trong bát không?

"Ly hôn đi, mẹ tìm người tốt hơn cho con!"

Phác Xán Liệt tỏ vẻ mẹ có phải là mẹ của con không = =.

"Đủ rồi"

Phác Xán Liệt đưa tay vòng qua người Biện Bạch Hiền, vẻ mặt cảnh giác nhìn mẹ mình.

"Ai ôi, nói chơi thế thôi, sẽ không cướp bảo bối của con đâu!"

Mẹ có muốn cũng không cướp được, điểm này Phác Xán Liệt rất yên tâm.

Sau bữa cơm tối, Phác mẫu kéo Biện Bạch Hiền ngồi trên ghế salon xem TV, Phác Xán Liệt bình tĩnh ngồi bên cạnh đọc báo.

"Anh này thật đẹp trai"

Biện Bạch Hiền chỉ vào một người mẫu nam trên TV, là một khán giả bình thường, những lời này cũng buột miệng nói ra chứ không suy nghĩ gì.

"Bạch Hiền thích kiểu người này sao? Vậy đi! Mẹ sẽ giới thiệu cho con!"

Biện Bạch Hiền bị mẹ chồng chọc cười, thuận miệng trả lời một câu.

"Vâng! Cảm ơn mẹ!"

Được rồi, Phác Xán Liệt ngồi ở một bên mặt đã đen lại, hạ thấp tờ báo xuống một chút, dùng giọng trầm thấp nói.

"Muốn bị anh đè phải không Biện Bạch Hiền"

Ai nha gây họa rồi, Phác Xán Liệt tức giận TvT.

Biện Bạch Hiền thấy thế ngay lập tức ngồi sang bên cạnh Phác Xán Liệt, ôm lấy cánh tay hắn làm nũng.

"Em nói đùa thôi, không dám nữa ~~ "

". . . . "

"Ông xã sau này em không bao giờ nói đùa như vậy nữa, em tự vả vào miệng"

Biện Bạch Hiền giả vờ làm động tác vả vào miệng, Phác Xán Liệt thấy rất đáng yêu, nhưng hắn vẫn cố tình giữ vẻ mặt cứng nhắc không quan tâm đến cậu.

". . . "

"Ai ôi, chỉ đùa một chút thôi mà, nhỏ mọn như vậy?"

Phác mẫu đột nhiên cảm thấy đôi vợ chồng son này rất đáng yêu, ngày thường giận dỗi nhau cũng như vậy sao?

"Em em em, em không nhìn nữa là được chứ gì, em tự chọc mù mắt"

Biện Bạch Hiền lại làm động tác giả vờ chọc mù mắt, Phác Xán Liệt lúc này mới bị chọc cười thành tiếng.

"Không phải em thích loại người này sao, em xem đi"

Thấy tâm tình Phác Xán Liệt có vẻ tốt lên, Biện Bạch Hiền lại ra sức làm nũng.

"Không nhìn không nhìn, mắt em mù rồi"

Biện Bạch Hiền lại bịt chặt hai tai.

"Tai cũng bị điếc rồi"

"Haha" Phác Xán Liệt đưa tay kéo Biện Bạch Hiền lại gần mình, "Ngốc"

"Ai ôi, đủ rồi đấy, mau trả con dâu lại cho mẹ, mẹ muốn cùng nó nói chuyện phiếm!"

"Không cho"

"Tiểu tử thối!"

. . .

Biện Bạch Hiền lại cùng Phác mẫu hàn huyên thêm hai tiếng đồng hồ, cuối cùng tới chín giờ mới đi về.

"Con dâu phải thường xuyên đến thăm mẹ đấy!"

"Vâng! Chắc chắn rồi!"

Phác Xán Liệt tỏ vẻ không muốn cho hai người ở cùng một chỗ đâu.

Đến lúc hai người ngồi lên xe Phác Xán Liệt mới cảm thấy vui mừng vì tách được Biện Bạch Hiền và mẹ mình ra.

"Khoan đã, con dâu số điện thoại của con là bao nhiêu, sau này chúng ta gọi điện tán gẫu ~~ "

Phác Xán Liệt tỏ vẻ thật là phiền phức TvT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro