Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

35

"Ha ha, ngại quá ngại quá"

Chung Nhân cười cười đưa khăn giấy cho Phác Xán Liệt, nhưng Phác Xán Liệt không nhận.

"Không việc gì, anh ấy không để ý đâu"

Biện Bạch Hiền cầm lấy khăn giấy giúp Phác Xán Liệt lau mặt.

Không để ý em gái em ấy, Phác Xán Liệt thầm mắng trong lòng.

"À, Tiểu Lộc đâu?"

Biện Bạch Hiền nhìn khắp nơi cũng không tìm thấy Lộc Hàm.

"Hắn tới trễ một chút, cứ ngồi xuống trước đi"

Mọi người ngồi xuống quanh bàn, trên bàn bày đủ loại đồ ăn vặt còn có mấy chai nước lớn, được rồi, từ trước đến nay Phác Xán Liệt không ăn mấy thứ này, quả nhiên bọn họ đều là mấy tên tiểu tử xấu xa.

"Anh là người yêu của Bạch Hiền sao?"

"Đúng vậy"

Độ Khánh Thù mở to hai mắt nhìn Phác Xán Liệt.

Kỳ lắm à.

"Không phải Bạch Hiền thích kiểu người ôn nhu sáng sủa sao?"

Phác Xán Liệt mặt lại đen thui, tuy rằng không sáng sủa, nhưng cậu nhìn ở đâu mà bảo tôi không ôn nhu.

"Hóa ra Bạch Hiền thích kiểu lạnh lùng mặt than"

Đủ rồi, người này rốt cuộc có biết nói chuyện hay không TvT.

'leng keng'

Hoàng Tử Thao chạy đi mở cửa, quả nhiên cửa vừa mở một con nai liền xông vào.

"Hắc, các cậu đều tới rồi à"

Lộc Hàm xách theo hai túi đồ ăn vặt lớn chạy vào phòng, Phác Xán Liệt đỡ trán, lại là đồ ăn vặt sao?

Đang định đóng cửa lại thì có một người nữa đi vào, Phác Xán Liệt vừa ngẩng đầu nhìn, ngay lập tức lại đen mặt.

Được rồi, là Ngô Thế Huân.

Nhưng lúc này mặt Biện Bạch Hiền còn đen hơn mặt Phác Xán Liệt, Ngô Thế Huân vừa bước vào cửa Biện Bạch Hiền liền nhận ra hắn, Ngô Thế Huân đã sớm bị Biện Bạch Hiền gán cho cái mác 'mối tình đầu của Phác Xán Liệt', trong lòng đối với hắn đều là căm thù.

Biện Bạch Hiền trầm tư suy nghĩ, mối tình đầu của Phác Xán Liệt, tại sao lại biết Lộc Hàm?

Hai người này thoạt nhìn. . . chẳng lẽ là sinh đôi! ?

"Người này là?"

Hoàng Tử Thao chỉ vào Ngô Thế Huân hỏi Lộc Hàm.

"À, tôi là bạn trai của Lộc Hàm."

Được rồi, những lời này mọi người nghe đều không cảm thấy gì, bởi vì mọi người đều là cùng một loại người, nhưng khi Biện Bạch Hiền và Phác Xán Liệt nghe được, thiếu chút nữa đã tè ra quần!

Được rồi cũng không đến mức khoa trương như thế, chỉ là làm cho Biện Bạch Hiền kinh ngạc suýt rớt hàm thôi.

"Ô, Phác Xán Liệt cậu cũng ở đây à?"

Ngô Thế Huân kéo ghế ra ngồi đối diện với Phác Xán Liệt.

Phác Xán Liệt chỉ lịch sự cười cười chứ không nhìn thẳng Ngô Thế Huân.

Biện Bạch Hiền nhìn hai người, trong lòng vẫn cảm thấy là lạ.

Cả một đêm, Ngô Thế Huân không cùng Lộc Hàm ôm ấp thì sẽ là đút đồ ăn cho nhau, Phác Xán Liệt càng cố ý không nhìn lại càng không nhịn được mà liếc sang, lặp lại vài lần như vậy, Phác Xán Liệt vốn ít nói nên cũng không nói chuyện nhiều, nhưng Biện Bạch Hiền bình thường chơi đùa rất high nhưng đêm nay cũng đột nhiên trở nên yên lặng.

Được rồi, tổng thể mà nói bọn họ chơi đùa rất vui vẻ, Ngô Thế Huân là một người hài hước, không ngừng pha trò cười, Lộc Hàm cười đến không thấy hàm đâu, Độ Khánh Thù cũng cười tít cả mắt, mà ngay cả Phác Xán Liệt giữa buổi cũng cười một hai giây, chỉ có Biện Bạch Hiền, không hiểu sao từ đầu đến cuối luôn giữ nguyên một biểu cảm.

Cuối cùng đêm đã khuya, mọi người cũng chuẩn bị giải tán, nhân lúc Ngô Thế Huân ra ban công nhận điện thoại, Phác Xán Liệt cũng theo ra, gió lạnh làm cho Phác Xán Liệt tỉnh táo lại, đợi Ngô Thế Huân nhận điện thoại xong, hắn liền hỏi Ngô Thế Huân một vấn đề.

"Cậu thích tiểu quỷ kia ở điểm nào?"

Phác Xán Liệt chỉ muốn biết mình rốt cuộc không bằng tiểu quỷ kia ở chỗ nào.

Phác Xán Liệt không chú ý tới, lúc hắn hỏi câu kia, Biện Bạch Hiền đang nghe lén ở phía sau liền bỏ đi.

Phác Xán Liệt đang chú ý tới Ngô Thế Huân.

"Cậu nói Lộc Hàm sao?"

"Ừ"

Ngô Thế Huân cười cười, hỏi ngược lại Phác Xán Liệt.

"Vậy cậu thích Biện Bạch Hiền ở điểm nào?"

Phác Xán Liệt ngẩn người, mình thích Biện Bạch Hiền ở điểm nào? Hoặc là nói, mình rốt cuộc có thích Biện Bạch Hiền không?

"Tôi cũng không biết, tôi chỉ là thích Lộc Hàm, có lẽ vì cậu ấy đáng yêu, có lẽ vì cậu ấy lương thiện, cũng có thể. . . là vì cậu ấy là Lộc Hàm." Ngô Thế Huân nhìn bầu trời đêm nói với Phác Xán Liệt, "Tôi muốn đối tốt với cậu ấy, bảo vệ cậu ấy, bởi vì tôi thích cậu ấy, tôi muốn chăm sóc cậu ấy cả đời."

Được rồi, Phác Xán Liệt đại khái đã hiểu vì sao Ngô Thế Huân không thích mình ——

Hóa ra Ngô Thế Huân là công!

P/S: Chap sau có H muahahahahaha. . . Mời mọi người ngày mai quay lại, giờ mình xin phép đi tiếp thêm máu đã. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro