Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8

Không đợi Hoàng Nhân Tuấn nhiều lời, Lý Đế Nỗ nắm cằm ép hắn há miệng, cậu cúi đầu xuống hôn. Đôi môi bản thân ngày nhớ đêm mong mềm mại như trong tưởng tượng, cậu khẽ cắn môi làm anh trai hừ nhẹ một tiếng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc lao vào càn quét mọi ngóc ngách, mọi chiếc răng nhỏ xinh. Hoàng Nhân Tuấn siết lấy ống tay áo mình, đầu lưỡi không khống chế được mà bị cuốn vào vòng giao triền quấn quýt với đầu lưỡi của Lý Đế Nỗ, nước bọt xuôi theo khóe miệng chảy ra ướt nhẹp áo lĩnh.

Nhưng Lý Đế Nỗ lại không chê đủ, vốn là ngón tay đang vân vê núm vú cách lớp vải, tiếp theo càng quá phận mà luồn vào vạt áo, kẹp chặt thứ quả ngọt nhỏ xinh giữa hai ngón tay.

"Ưm!" Hoàng Nhân Tuấn bị kích thích, tiếng rên rỉ chẳng thể đè nén được thoát ra từ yết hầu, hắn bị ép gắt gao không thể động đậy, đành phải tiếp nhận sự tán tỉnh của Lý Đế Nỗ trên toàn bộ cơ thể.

"Anh trai, anh thơm quá đi." Lý Đế Nỗ nhấn nhá cắn cằm hắn, lại thuận theo cần cổ lần mò xuống dưới. Ngay lúc này, đặc tính thích gặm cắn của họ nhà chó được phát huy vô cùng tinh tế, từ mắt cá chân cho đến đùi, từ cổ tay cho đến bả vai, tất tần tật được Lý chó sói gặm rất chi là vui vẻ, chỉ chốc lát đã thâu tóm Hoàng Nhân Tuấn trong lòng bàn tay, trước ngực đầy rẫy dấu răng, núm vú đáng thương cũng đỏ đỏ sưng sưng. Tới mức như thế rồi mà kẻ cầm đầu còn chẳng buông tha, ra sức liếm láp vùng da đang mút trong miệng, vốn lưỡi người sói có gai ngược, dù không đau đớn gì nhưng vừa li ti vừa dày đặc, khiến thứ khoái cảm kì lạ này xông thẳng lên đỉnh não của Hoàng Nhân Tuấn. Tình hình quá tệ... Hoàng Nhân Tuấn cắn ngón tay, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm đỉnh đầu Lý Đế Nỗ, hắn ngửa đầu cố gắng nuốt xuống tiếng rên rỉ suýt chút thì thốt ra, cửa huyệt trống rỗng đã lâu nay bị hai ngón tay cắm vào, khuấy động ở nơi sâu nhất, tiếng nước òm ẹp vang lên bên tai không dứt. Lý Đế Nỗ cười.

"Anh trai, anh ướt nhanh quá.."

Hoàng Nhân Tuấn muốn phản bác, nhưng Lý Đế Nỗ lại cắm vào thêm hai ngón tay nữa, cửa động co rúm cắt lời hắn. Đại khái vì phát tình muộn hai năm nên Hoàng Nhân Tuấn cảm giác khoái cảm mãnh liệt hơn so với người bình thường rất nhiều, Lý Đế Nỗ chỉ mới động ngón tay một cái nhẹ thôi, hắn đã sung sướng đến nỗi toàn thân run rẩy.

Lý Đế Nỗ say mê mà chăm chú nhìn lối vào chặt chẽ đang nuốt bốn ngón tay, lúc rút ra còn mang theo thịt mềm cắn tay cậu lưu luyến không rời. Dương vật Lý Đế Nỗ trương phình lên, cậu tự cởi quần áo, lỗ tai bông bông cùng cái đuôi hưng phấn hiện hình, Hoàng Nhân Tuấn ôm cái đuôi lông lá kia vào ngực, mỗi lần hắn vuốt một cái, nhịp thở của Lý Đế Nỗ lại trở nên nặng nề hơn một phần.

"Anh trai, em vào đây."

Trụ thể thô to chẳng gì ngăn cản nổi cắm sâu đến tận cùng, Hoàng Nhân Tuấn đau đớn bắn người lên cắn bả vai Lý Đế Nỗ, để lại vài vết cào tình ái trên tấm lưng dày rộng của cậu. Lý Đế Nỗ bị vách ruột chặt chẽ bao vây, xúc cảm ẩm ướt mềm mại kích thích thể xác và tinh thần, cậu rống to một tiếng rồi gập eo Hoàng Nhân Tuấn lại.

"Quá lớn, đừng vào sâu như vậy mà..." Hoàng Nhân Tuấn vòng tay quanh cổ Lý Đế Nỗ nhẹ giọng nghẹn ngào, tràng đạo hắn không ngừng co bóp đang cố gắng thích ứng với hung khí Lý Đế Nỗ vừa mới chôn sâu vào cơ thể mình, dương vật của Alpha tộc người sói vốn to hơn hẳn của Alpha bình thường, mà đất trời đẩy đưa thế nào, cuối cùng "chuyện tốt" này lại rơi trúng đầu chú chim non tội nghiệp Hoàng Nhân Tuấn.

Bàn tay Lý Đế Nỗ chu du dọc cột sống anh trai, vật thô cứng nổi cộm gân xanh vẫn đang bừng bừng sức sống trong vách ruột Hoàng Nhân Tuấn, cậu hôn bên mặt lấm tấm mồ hôi ẩm ướt của hắn, cười bất đắc dĩ.

"Anh đừng hút em chặt như thế chứ..."

"Vừa năn nỉ cầu xin em nhẹ một chút, vừa vụng trộm tự cử động nhún hông. Đấy gọi là vô lại đó anh trai à~"

Lý Đế Nỗ khẽ nhịp người, ngay lập tức nghe được tiếng Hoàng Nhân Tuấn rên rỉ đứt quãng bên tai, thanh âm ấy mới ngọt ngào uyển chuyển làm sao! Nó khơi gợi lên ham muốn tàn bạo của loài sói tận sâu dưới đáy lòng cậu.

"Anh trai ơi, thật xin lỗi, em nhịn không được."

Hai chân Hoàng Nhân Tuấn vô lực vòng quanh thắt lưng Lý Đế Nỗ, trên người phủ kín vết cắn to to dấu hôn nhỏ nhỏ, bộ dáng hắn bây giờ là kiểu bị người yêu thương quá độ mà thành. Mỗi khi Lý Đế Nỗ động người, tính khí thô to bên dưới sẽ hung hăng đâm xuyên qua thân thể Hoàng Nhân Tuấn, sau khi tiến nhập vào lỗ nhỏ sẽ kéo ra thịt huyệt màu hồng chưa kịp co lại, rồi sẽ lại đỉnh trả về một lần nữa. Dịch ruột non bị ma sát cao độ biến thành bọt trắng xóa nhớp nháp dính lên cơ bụng Lý Đế Nỗ, kéo ra thành sợi chỉ bạc dâm mỹ thật dài. Cậu nâng mông anh trai đâm càng sâu, dẫn đến dương vật Hoàng Nhân Tuấn sưng thêm vài phần. Nhưng Lý Đế Nỗ vẫn cảm thấy như thế là chưa đủ, hai tay nắm lấy cổ chân tinh tế của hắn tách ra gác lên vai, đem cả người Hoàng Nhân Tuấn bẻ gập lại, cúi người ép xuống, dương vật tiến vào nơi càng sâu, sâu đến tận cùng, chạm đến chốn mềm mại không tưởng.

Hoàng Nhân Tuấn đổi sắc mặt, giãy dụa lấy đẩy ngực Lý Đế Nỗ ra.

"Không muốn.."

Chỗ kia là cửa khoang sinh sản của Omega, chỉ khi nào omega đang trong kỳ phát tình mới có thể mở ra. Nếu như xuất tinh bên trong đó, khả năng mang thai là trăm phần trăm.

Nhưng nếu muốn đánh dấu trọn vẹn Hoàng Nhân Tuấn thì nhất định phải bắn vào. Lý Đế Nỗ mặc kệ Hoàng Nhân Tuấn phản kháng, trở mình đặt người quỳ rạp dưới đất, tiến vào lần nữa, hai tay siết chặt bả vai hắn, mỗi lần thúc vào lại xốc người hướng về phía dương vật mình, mỗi lần đẩy vào lại càng sâu hung ác. Cửa khoang sinh sản dần hé mở, Hoàng Nhân Tuấn gian nan chống tay xuống mặt đất, bản thân đã sớm lạc lối, hai mắt đẫm lệ mông lung, khoái cảm quá kích thích đánh cho đại não hắn rã rời bại trận, miệng chẳng thể khép lại được, tiếng rên rỉ cứ cứ liên tiếp được thốt ra từ khuôn miệng xinh xắn.

"Buông ông ra... Lý Đế Nỗ... Ông đây không muốn mang thai..." Hoàng Nhân Tuấn hùng hùng hổ hổ dù cho cửa sau đang bị chơi đến nỗi không thể hoàn thành lời nói. Tràng đạo bị ma sát, cảm giác như lửa cháy hừng hực bén đến từ mang tai lan xuống tận xương cùng. Mặc cho ngoài miệng gào thét không muốn, nhưng thân thể lại không tự chủ được mà nghênh hợp theo động tác giao cấu làm hắn tự phỉ nhổ bản thân. Mỗi lần thành ruột co vào đều có thể phác họa rõ ràng hình dạng dương vật Lý Đế Nỗ.

"Không muốn mang thai? Chậm rồi anh à."

Theo tiếng gầm nặng nề một lần cuối cùng của Lý Đế Nỗ, tính khí dưới thân rốt cuộc đã công phá thành công, xông vào bên trong khoang sinh sản. Lý Đế Nỗ cắn lên tuyến thể ngay gáy Hoàng Nhân Tuấn, máu chảy ra. Hoàng Nhân Tuấn nhắm chặt rèm mi, thân thể căng thẳng, thảng thốt hừ nhẹ rồi cũng lên đỉnh. Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện ra điều không thích hợp, dương vật đằng sau không ngừng phồng lớn, chắn tại cửa huyệt cực kỳ chặt chẽ. Ngay sau đó, luồng tinh dịch cực nhiều ồ ạt bắn vào.

"Ưm.. A... Nhiều quá..." Hai chân Hoàng Nhân Tuấn bị nhiệt độ nóng bỏng của tinh dịch hun cho run rẩy, khoái cảm vốn đã vơi bớt nay lại chẳng ngừng dâng lên, chất lỏng rót vào khiến bụng dưới căng nhẹ, núm vú tội nghiệp rơi vào bàn tay Lý Đế Nỗ tà ác cứ vân vê bóp nhéo mãi thôi, miệng hắn cũng bị ngón tay cậu trêu đùa, nó vờn quanh lưỡi, án lấy thanh âm rên rỉ chẳng ngớt, nước bọt nuốt không kịp thuận theo ngón tay Lý Đế Nỗ chảy xuống, dính hết lên cẳng tay cậu.

"Đụ mẹ em, mau rút ra..." Vành mắt Hoàng Nhân Tuấn ửng đỏ, nước mắt lã chã. Tính khí mới vừa cao trào nay lại phải lên đỉnh thêm lần nữa. Lý Đế Nỗ vẫn đang liếm láp tuyến thể Hoàng Nhân Tuấn, nghe vậy thấp giọng cười:

"Anh không biết sao? Khi tộc sói xuất tinh, bộ phận sinh dục sẽ tạo thành kết, ít nhất phải mười phút sau mới có thể rút ra."

Cậu nhìn vẻ mặt ngu ngơ thất thần của Hoàng Nhân Tuấn, tiếp tục bổ sung, "Nghĩa là khi em xuất tinh xong, chim em sẽ tạo kết chắn ngay tại cửa huyệt của anh không cho tinh dịch chảy ra, để gia tăng xác suất mang thai."

"Con mẹ nó Lý Đế Nỗ, đồ khốn nạn!" Hoàng Nhân Tuấn phản kháng không thành lại bị Lý Đế Nỗ khống chế lại tay chân, "Tại sao em lại khốn nạn cơ? Em vẫn luôn là bé chó con ngoan ngoãn nghe lời của anh, cùng lắm chỉ là, vì em quá quá yêu anh mà thôi."

"Với cả, anh nên chừa cho bản thân chút sức đi, đừng quên anh đang trong kì phát tình, chúng mình còn phải vượt qua vài ngày nữa cùng nhau đó~"

"Má..." Rốt cuộc vào giờ phút này, Hoàng Nhân Tuấn cuối cùng cũng có thể chứng kiến vẻ mặt mà chỉ có người khác mới có thể chiêm ngưỡng - Bản tính chân chính của Lý Đế Nỗ, một con ác khuyển hung tàn đến cực điểm. Hoàng Nhân Tuấn có đầy lời phàn nàn muốn tuôn trào, nhưng bị miệng Lý Đế Nỗ ngăn chặn rất nhanh. Ngay lập tức hắn lại vùi đầu vào vòng khoái cảm vui thích mới.

-

-

Hết 9~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro