6️⃣
Trong vài ngày tới, Jungkook xuất hiện ở lớp của Jimin với nhiều hoa hơn. Mỗi ngày là một loại khác nhau, cậu nói với Jimin rằng chúng khiến cậu nhớ đến anh. Cậu cũng mang thịt nấu cho anh vào bữa tối, đảm bảo rằng Jimin được ăn no. Cậu nói với anh rằng cậu đã tự chuẩn bị và xin lỗi nếu nó không ngon như mong đợi, cậu chỉ đang học cách nấu ăn nhưng cậu hứa rằng mình sẽ trở thành một chuyên gia trong thời gian ngắn. Jimin bẽn lẽn cảm ơn, không biết làm thế nào để thể hiện sự cảm kích của mình đối với tất cả những món quà. Mỗi khi Jungkook bước ra khỏi ngưỡng cửa nhà mình, Jimin lại cố gắng gọi theo sau và yêu cầu cậu ở lại. Anh không chắc tại sao những lời đó lại khó rời khỏi miệng mình, có thể là do anh sợ hãi. Sợ bị từ chối. Sợ bị lãng quên một lần nữa. Và mỗi đêm khi anh chìm vào giấc ngủ sâu, anh tự nhắc mình rằng bởi vì là Jungkook muốn kết đôi với anh nếu là ai khác thì anh sẽ không đồng ý.
Đêm nay là đêm đầu tiên Jimin mời cậu ở lại. Sau khi đưa cho Jimin bữa tối, Jungkook nhìn chằm chằm vào anh với rất nhiều hy vọng trong ánh mắt. Jimin không thể chối cãi được nữa, chắc chắn Jungkook đang tán tỉnh anh. Và đến lượt anh đáp lại cử chỉ.
"Ngồi xuống đi." Jimin nói. "Chúng ta sẽ ăn cùng nhau."
Jungkook tháo ủng ở trước cửa khi ngập ngừng bước vào nhà. Đây là lần đầu tiên cậu vào phòng anh kể từ lần cuối cùng là khi anh vẫn sống trong nhà của bố mẹ mình.
Hai người im lặng ăn cùng nhau. Nó không khó xử, nó khá là thoải mái. Jimin thường xuyên sẽ nhìn lên và thấy Jungkook đang nhìn chằm chằm vào mình. Alpha sẽ bối rối và nhìn sang chỗ khác hay quay lại nhìn đồ ăn của mình cử chỉ lúng túng dễ thương đó khiến Jimin cố gắng kìm chế tiếng cười khúc khích mỗi lần như vậy.
Sau khi kết thúc bữa tối, Jimin phục vụ món tráng miệng cho Jungkook. Anh làm cho cậu một chiếc bánh muffin việt quất. Vẫn luôn nhớ rằng việt quất luôn là món khoái khẩu của cậu. Jungkook trông rất biết ơn, giống như cậu không thể tin rằng Jimin thực sự đã làm cho mình một cái gì đó. Cậu cảm ơn anh rất nhiều trước khi gần như nuốt trọn chiếc bánh.
Khi đã đến lúc Alpha rời đi, cả hai đều không chắc chắn về cách thích hợp để nói lời tạm biệt. Jungkook ngập ngừng trước khi cúi đầu và quay người rời đi.
"Jungkook, đợi đã." Jimin gọi theo cậu khi cậu vừa bước xuống bậc thang dẫn ra khỏi cửa trước nhà.
Jungkook quay lại nhìn anh và Jimin thấy được nét buồn trong mắt cậu. Nó khiến Jimin ấm áp đến tận cùng khi biết Alpha không muốn rời xa anh cũng như anh cũng không muốn cậu rời đi. Jimin vòng tay qua quanh Jungkook và đặt má anh lên ngực cậu. Jungkook từ từ đưa hai tay lên và đặt tay lên giữa lưng Jimin. Họ đứng như vậy một lúc lâu trong khi gió thổi xung quanh họ. Đã quá lâu rồi anh không cảm nhận được vòng tay an ủi, ấm áp của Jungkook. Đó là một cảm giác buồn vui lẫn lộn.
Jimin miễn cưỡng thả cánh tay đang ôm lấy Jungkook và lùi lại vài bước. "Ngủ ngon, Jungkook."
Jungkook cười ranh mãnh, một bên nhếch miệng cao hơn bên kia. "Chúc ngủ ngon."
x
Jimin nhận hoa khi đang dạy lớp của mình vào ngày hôm sau. Một Beta làm việc cho gia đình Jeon đã gửi chúng ngay trước khi lớp học kết thúc, thông báo cho anh rằng chúng đến từ Jungkook và cậu gửi lời xin lỗi vì không thể tự mình đưa chúng.
Jimin ôm những bông hoa vào lòng, đỏ mặt giận dữ và cười toe toét ra đến mang tai trong khi Hoseok cười khẩy bên cạnh.
"Này, nhìn kìa." Hoseok rút một tờ giấy nhỏ từ thân cây. "Có một tờ ghi chú."
Jimin nhanh chóng giật lấy nó trên tay Hoseok.
"Nó nói gì?" Hoseok rên rỉ trong khi Jimin đọc qua nó.
Jimin,
Em xin lỗi vì không thể tự mình giao hoa cho anh. Một cuộc triệu tập tất cả thợ săn đột xuất vào phút cuối, vì vậy em sẽ bị giữ cho đến tối nay. Biết rằng em sẽ không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh đang mỉm cười cùng với những bông hoa làm em buồn theo những cách mà em sẽ không thể hiểu được. Hãy gặp nhau ở hồ nước tối nay, nơi quen thuộc của chúng ta, khi mặt trăng đã lên đến điểm cao nhất mà chúng ta có thể nhìn thấy được. Em rất muốn gặp anh.
Thân mến,
Jungkook
"Ôi trời," Hoseok nói trong khi đặt tay lên trái tim mình. "Anh nghĩ em ấy yêu em."
Jimin cười khúc khích và xô vào vai Hoseok. "Dừng lại đi."
"Hãy trông chừng lũ trẻ giùm anh. Anh cần phải đi tìm Taehyung để chúng ta có thể thảo luận về diễn biến mới nhất này. " Hoseok nói.
Jimin vẫy tay chào anh, thậm chí không để tâm đến những gì anh vừa nói. Omega quá bận rộn với việc đọc đi đọc lại ghi chú của Jungkook.
Thân mến,
Jungkook
Anh mơ màng thở dài và nhìn lên mặt trời. Jimin nhìn chằm chằm vào mặt trăng vì anh không thể đợi cho đến lúc đó.
x
"Anh đã đến." Giọng nói mạnh mẽ của Jungkook hoàn toàn trái ngược với âm thanh tĩnh lặng của màn đêm. Cậu quay lưng lại với Jimin, ngồi đan chéo chân trên cỏ. Cậu thậm chí còn chưa quay lại nhìn Jimin nhưng cậu cũng không cần vì mùi hương đào đã báo hiệu sự hiện diện của anh. Jungkook luôn nhận ra mùi hương đó nếu có đang ở trong một căn phòng chưa hàng nghìn con sói khác nhau.
"Tất nhiên." Jimin nhẹ nhàng nói. Anh ngồi bên cạnh Alpha.
Jungkook nhìn anh với nụ cười, mặc dù nó không qua được mắt anh.
Bàn tay Jimin chợt do dự, run rẩy hướng về phía trước và áp vào má cậu. "Em đang buồn."
Jungkook nghiêng người tựa má vào tay anh để Jimin xoa dịu, với hy vọng làm cho Alpha cảm thấy dễ chịu hơn.
"Hôm nay là một ngày khó khăn." Jungkook thở dài. Cậu với lấy bàn tay trên má mình và nắm lấy nó, đan các ngón tay vào nhau.
"Em muốn nói về nó không?" Jimin hỏi.
Jungkook thở dài. "Jiwoo đã đến trước mặt cha em kể về việc em đã tấn công cậu ta trong rừng vào đêm đó."
Mùi hương của Jimin trở nên chua chát, cảm thấy đau khổ khi nhắc đến kẻ tấn công mình. Anh đã không gặp Omega đó lần nào kể từ đêm đó và Jimin rất biết ơn vì điều đó. "Cậu ta tấn công anh trước. Em đã nói với cha mình điều đó chưa? "
Jungkook gật đầu lia lịa. "Em đã làm. Jiwoo nói với em rằng do cậu ta đang trong trạng thái ghen tuông không thể bình tĩnh được nên đó là lý do tại sao cậu ta cảm thấy muốn chiếm hữu em. Và không cố ý làm tổn thương anh. "
Jimin chế giễu trước khi Jungkook tiếp tục. "Cậu ấy nói rằng đó là một tai nạn. Và em đã theo dõi và tấn công một cách không chính đáng ".
"Đó không phải sự thật." Jimin nhíu mày.
Jungkook lắc đầu cười nhẹ. "Em đã theo dõi anh. Để đảm bảo rằng anh đã về đến nhà an toàn ".
"Nhưng anh đã không về nhà an toàn nếu em không có ở đó." Jimin nhanh chóng phòng thủ. "Không thể đoán trước những gì cậu ta có thể sẽ làm với anh."
Jungkook siết tay anh chặt hơn. Rõ ràng là qua cách mà mùi hương của cậu tăng vọt cho biết cậu không thích ý nghĩ về việc Jimin bị thương. "Bình tĩnh nào, Jimin. Mọi thứ đều ổn. Cả hai tụi em đều bị trừng phạt vì hành động của mình ".
"Vậy tại sao em lại buồn?"
"Cha em thất vọng về em. Vì đã khiến anh gặp nguy hiểm ". Jungkook nói. "Em lẽ ra nên cẩn thận hơn. Em biết cơn tức giận của Jiwoo sẽ bùng nổ, biết cậu ấy sẽ không vui khi hay tin em sắp kết đôi với người khác. "
Jimin toả ra mùi hương của sự cay đắng, không muốn nghe về những mối quan hệ trước đây của Jungkook. "Em không thể biết rằng cậu ấy sẽ phản ứng như vậy."
Jungkook thở dài thườn thượt. "Không, em biết. Nhưng bố em nói đúng. Nếu em không quá bất cẩn, thậm chí là liều lĩnh thì đã không có chuyện này xảy ra. Em ghét khi biết rằng em đã khiến anh gặp nguy hiểm và đồng thời khiến ông ấy thất vọng ".
"Ai cũng sẽ mắc sai lầm, Jungkook. Ông ấy sẽ tha thứ cho em ". Jimin cố gắng an ủi cậu.
"Có lẽ. Nhưng em sẽ không tha thứ cho chính mình ".
"Jungkook-"
"Em không phải là Alpha tuyệt vời như cha em. Ông ấy đủ mạnh mẽ để chống lại những cám dỗ, cha luôn nghĩ đến người khác trước cả bản thân mình ". Jungkook nhìn thẳng vào mắt Jimin. "Em thì làm hoàn toàn ngược lại."
"Anh không biết chuyện đó." Jimin nói, sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt.
"Anh không biết, phải không?" Jungkook gượng cười. "Tất nhiên là không. Làm sao anh có thể? "
Jimin lắc đầu để Jungkook tiếp tục "Khi cha chúng ta còn trẻ, khoảng tuổi tụi mình, cha em đã yêu cha anh. Nhưng ông ấy không bao giờ hành động theo cảm xúc, cho dù ông ấy muốn thú nhận thế nào đi chăng nữa ".
"Gì?" Jimin lắp bắp.
"Ông ấy chưa bao giờ nói với bác Minjun vì ông ấy biết mình sẽ kết hôn vào năm 21 tuổi, với người ba Omega của em. Để có lợi cho cả đàn. " Jungkook nói. "Ông ấy yêu cha anh một cách thầm lặng, ngay cả vào ngày ông ấy kết đôi với ba omega của em."
"Ôi trời," Jimin nhìn ra xa. "Anh ... anh không biết."
"Em ước mình giống ông ấy hơn." Jungkook nói nhỏ. "Em ước mình có được sức mạnh của cha."
Jimin ôm má Jungkook bằng bàn tay còn lại của mình. "Em giống ông ấy, Jungkook. Cha của em yêu em và ông ấy tự hào về Alpha mà em trở thành mỗi ngày. Đó chính là con ng của em."
Đôi mắt của Jungkook lần theo khuôn mặt của Jimin, từ đôi mắt sáng long lanh, đến chiếc mũi nhỏ xíu và đôi môi căng mọng. "Em không xứng đáng với anh." Cậu thì thầm.
Jimin kéo mặt Jungkook về phía mình. Cho đến khi môi họ chạm nhẹ. Jimin hé miệng, cảm thấy hơi thở của Jungkook mờ ảo trên môi mình. Nó hầu như không phải là một nụ hôn nhưng nó thật kỳ diệu.
Jungkook thả bàn tay đang nắm để ôm lấy má Jimin bằng cả hai tay. Cậu hôn Jimin một cách khẩn trương, với nhiều khát cầu hơn. Cậu đã chờ đợi cả đời để tự mình cảm nhận đôi môi ấy.
Jimin hôn lại cậu với sự nhiệt tình không kém. Anh cảm thấy như mình sắp rơi nước mắt với vô số khao khát và cảm xúc tràn ngập trong anh. Cả hai đang giữ chặt lấy nhau, các khớp ngón tay của Jimin trở nên trắng bệch khi anh siết chặt áo khoác của Jungkook quá mức trong khi Jungkook hôn rồi cắn vào đôi môi căng mọng của anh.
Jungkook là người đầu tiên kéo đi. Cậu dừng lại để lấy hơi trước khi cúi xuống hôn Jimin nhẹ nhàng thêm vài lần nữa.
Jimin nhìn chằm chằm vào cậu trong giây lát, ánh mắt cả hai đều sáng ngời. Anh ghé trán lên vai Jungkook và hít thở mùi hương của cậu trong khi Jungkook đưa tay lên xuống lưng anh để xoa dịu trái tim đang đập nhanh của Jimin.
"Để em đưa anh về nhà." Jungkook nói vào tóc và hôn lên đầu anh.
Họ tay trong tay trở lại nhà của Jimin, nói chuyện nhẹ nhàng về việc đã qua trong một ngày của họ. Jungkook tạm biệt Jimin ở ngưỡng cửa với một nụ hôn nhẹ lên môi anh.
Cậu cúi đầu khi đi đến bậc thang cuối cùng và Jimin từ từ đóng cửa lại. Anh dựa trán vào nó và nhắm mắt lại. Nở một nụ cười vì đêm nay là đêm hạnh phúc nhất mà anh từng cảm nhận. Trong suốt cuộc đời của mình.
----------
🥇🧈Bé bơ No.1 🧈🥇
Vui sướng không tả nỗi luôn. Ahihi.
Chúc mừng các anh yêu quý của em🥰🥰
Tuyệt vời luôn á trời 🥺❤️🥺
Mừng page mình được 200 follow nữa 😍
Niềm vui nhân đôi 😘
Cảm ơn mọi người rất rất nhiều vì đã ủng hộ mình trong thời gian qua. Mình biết mình còn nhiều thiếu xót dịch vẫn chưa hay, cũng sai chính tả nhiều. Mình sẽ cố khắc phục dần nhé 😙
Yêu thương quá nhiều!! Không nói hết được 💖💘💝💞💓💗💕❣️
Love love love.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro