
Chương 3
Chương 3
Sau khi Giang Phong Miên đến gặp Lam Khải Nhân, nói Ngụy Trường Trạch là bạn cũ của mình, sau khi nghe Ngụy Trường Trạch và Tàng Sắc Tán Nhân xảy ra chuyện vẫn luôn tìm kiếm con của họ, hy vọng có thể gặp Ngụy Anh.
Đối với thân phận của Ngụy Anh, Lam Khải Nhân cũng không biết Giang Phong Miên có biết hay không, nhưng mấy năm nay ông cũng ngẫu nhiên nghe nói Ngu Tử Diên vì chuyện Giang Phong Miên tìm kiếm Ngụy Anh mà đại náo Liên Hoa Ổ, hơn nữa còn bôi nhọ Tàng Sắc và Giang Phong Miên dan díu. Ông thực sự không muốn Giang Phong Miên gặp Ngụy Anh, chỉ là Giang Phong Miên thỉnh cầu tha thiết, ông chỉ có thể để bọn họ gặp nhau một lần.
Ngụy Anh và Lam Trạm đến phòng của Lam Khải Nhân, nhìn thấy một nam tử áo tím, nhìn tướng mạo thì biết là thuộc cùng thế hệ với Lam Khải Nhân, hắn và Lam Trạm đối hai người chắp tay thi lễ.
Lam Khải Nhân giới thiệu: "A Anh, A Trạm, đây là Giang tông chủ của Vân Mộng Giang thị."
Hai người lại chắp tay lần nữa nói: "Bái kiến Giang tông chủ."
"Không cần đa lễ." Giang Phong Miên nói, sau đó nhìn về phía Ngụy Anh: "A Anh, ta và cha con là bạn cũ, cha con từng làm việc cho Giang gia. Nghe nói chuyện của cha mẹ con, ta cũng rất khổ sở, mấy năm nay ta vẫn luôn tìm con, lại không nghĩ rằng con ở Lam gia."
Ngụy Anh nghe Giang Phong Miên nói là bạn cũ của cha, lại nghe nói ông vẫn luôn đi tìm mình, vội tỏ vẻ cảm tạ nói: "Thì ra Giang tông chủ là bạn của cha, vãn bối cảm tạ Giang tông chủ nhiều năm tìm kiếm."
[Bản edit chỉ được đăng tải tại Wattpad của Ngáo (wattpad.com/user/nguyenguyen9473). Nếu thấy ở những web khác đều là sản phẩm ăn cắp, xin thẳng tay báo cáo.]
Nghe Ngụy Anh nói như vậy, Giang Phong Miên ngay sau đó lại nói: "A Anh, con có muốn cùng ta về Liên Hoa Ổ xem nơi cha con từng ở không, trong nhà ta cũng có hai đứa nhỏ, các con có thể chơi cùng nhau."
Lam Khải Nhân nghe Giang Phong Miên nói như vậy, sắc mặt lập tức tối sầm, mới vừa rồi Giang Phong Miên nói chỉ muốn gặp Ngụy Anh một lần, bây giờ thì hay rồi, ngay trước mặt ông muốn Ngụy Anh đến Giang gia, như thế nào, Giang Phong Miên đem Lam gia vứt ở đâu rồi.
Ngụy Anh nói: "Ta là người của Lam gia, hơn nữa Liên Hoa Ổ không có thúc phụ, Đại ca và Nhị ca ca!"
Sắc mặt Giang Phong Miên tức khắc cứng đờ, nhưng vội vàng xoay chuyển nói: "Con có thể đến Liên Hoa Ổ làm khách, cũng có thể làm bạn với A Ly và A Trừng."
Ngụy Anh nghĩ từ khi mình đến Vân Thâm Bất Tri Xứ cũng chưa từng ra ngoài chơi, lại thấy Giang Phong Miên nhiệt tình như vậy, cha mình cũng từng ở Liên Hoa Ổ, đi xem cũng được, liền mở miệng nói: "Vậy, Nhị ca ca có thể đi cùng không?"
Lam Trạm biết Ngụy Anh ham chơi, Vân Thâm Bất Tri Xứ nhiều quy củ, lại quạnh quẽ. Nghe Giang Phong Miên mời hắn đến Liên Hoa Ổ, sợ hắn ghét bỏ Vân Thâm Bất Tri Xứ quá mức thanh lãnh, trong lòng có một tia lo lắng, lại nghe thấy Ngụy Anh muốn đi cùng y, lo lắng trong lòng trong nháy mắt hóa thành hư ảo.
Giang Phong Miên biết nếu mình không cho Lam Nhị công tử đi thì chỉ sợ Ngụy Anh cũng sẽ không đi, ông nghĩ, chỉ cần Ngụy Anh chịu đến Liên Hoa Ổ thì tốt. Liên Hoa Ổ tự do tản mạn, không nhiều quy củ như Vân Thâm Bất Tri Xứ, từ từ thôi, không sợ Ngụy Anh không thích Liên Hoa Ổ. Nghĩ đến đây liền mở miệng nói: "Cũng được, vậy lần này con trở về cùng ta sao?"
Ngụy Anh không trả lời Giang Phong Miên mà nhìn về phía Lam Khải Nhân hỏi: "Thúc phụ, A Anh và Nhị ca ca có thể đi không?"
Lam Khải Nhân biết Ngụy Anh chỉ là muốn đi xem nơi cha mình từng ở, cũng không muốn làm khó, chỉ là nghĩ đến Ngu Tử Diên khiến ông vẫn không yên lòng, nói: "Cũng được, đi đi, A Hoán và A Trạm đi cùng con."
Ngụy Anh biết Lam Khải Nhân lo lắng cho mình, cảm kích nói: "Cảm tạ thúc phụ." Sau đó đối Giang Phong Miên nói: "Giang tông chủ, vậy vãn bối, Đại ca và Nhị ca ca chuẩn bị một chút sẽ xuất phát cùng ngài."
Giang Phong Miên thấy Ngụy Anh có chút xa cách, trong lòng hơi khó chịu, nói: "A Anh không cần xa lạ như vậy, con có thể gọi ta là Giang thúc thúc."
Ngụy Anh nói: "Vâng, Giang thúc thúc."
[Bản edit chỉ được đăng tải tại Wattpad của Ngáo (wattpad.com/user/nguyenguyen9473). Nếu thấy ở những web khác đều là sản phẩm ăn cắp, xin thẳng tay báo cáo.]
Ba thiếu niên thu thập xong liền cùng Giang Phong Miên xuất phát đến Vân Mộng. Vào Liên Hoa Ổ, Ngụy Anh thấy một nữ tử áo tím trong giáo trường, sắc mặt giận dữ, trong tay cầm một cái roi màu tím đang đánh một thiếu niên cùng tuổi với hắn, trong lòng đối với Vân Mộng Giang thị không thích lắm, Lam Hoán và Lam Trạm cũng nhíu mày giống Ngụy Anh.
Giang Phong Miên thấy một màn như vậy, tâm tình cũng vội vàng nói: "Tam nương tử, nàng làm gì vậy?"
Chỉ thấy người phụ nữ được gọi là Tam nương tử ngừng động tác trong tay, nhìn bên này nổi giận quát: "Ta làm cái gì, sao chàng không hỏi xem đệ tử tốt của chàng làm cái gì. Bây giờ là thời khắc quan trọng để A Trừng kết đan, nó không giúp đỡ A Trừng tu luyện thì thôi, còn mang A Trừng chơi đùa khắp nơi, ta không nên đánh nó sao?"
"Kết đan cũng không thể nhất thời nóng lòng, nàng cũng đừng bức ép quá chặt, thỉnh thoảng thả lỏng một chút cũng không phải không thể."
"A, Giang Phong Miên, chàng nói cái gì, A Trừng rốt cuộc có phải con của chàng không, mấy năm nay chàng vì tìm con của tiện nhân Tàng Sắc kia, có từng quan tâm đến tu vi của A Trừng không, bây giờ lại không biết nhặt được hai đứa con hoang của ai, lúc nào cũng chỉ biết che chở bọn chúng."
Ngụy Anh nghe mẹ mình bị nhục mạ, trong lòng khó thở, Lam Hoán và Lam Trạm cũng lạnh mặt nhìn người phụ nữ kia.
Ngụy Anh nói: "Xin hỏi vì sao các hạ lại nhục mạ gia mẫu?"
Ngu Tử Diên nghe nói Cô Tô Lam thị tổ chức Thanh Đàm hội tuyên bố thu dưỡng một người thiếu niên làm Tam công tử Lam gia, đã sớm nghe nói Lam gia Tam công tử này 9 tuổi kết đan, cùng Lam gia Đại công tử và Lam gia Nhị công tử gọi là Cô Tô Tam Bích. Mà Giang Trừng hiện giờ 12 tuổi còn chưa kết đan, trong lòng bà vốn đã bất mãn, càng không nghĩ tới Lam gia Tam công tử này thế mà lại là con trai của Ngụy Trường Trạch và Tàng Sắc Tán Nhân.
Ngu Tử Diên tức giận đến bộ mặt dữ tợn, nổi giận mắng: "Khó trách Giang Phong Miên chàng chạy nhanh như vậy, thì ra là bởi vì muốn nhìn con trai của Tàng Sắc, xem ra chàng vẫn chưa từ bỏ ý định với Tàng Sắc. Như thế nào, trong nhà được chàng mang về một tiểu hồ mị tử và một tiểu dã loại còn chưa đủ sao, chẳng lẽ chàng còn muốn mang con trai của Tàng Sắc kia về đây."
Giang Phong Miên đã sớm quen với thói vô cớ gây rối của Ngu Tử Diên, những năm đó Giang Phong Miên không tìm được Ngụy Anh, trên đường nhìn thấy hai đứa trẻ cùng trang lứa với Ngụy Anh, hơn nữa tư chất không tồi, liền mang bọn nhỏ về Liên Hoa Ổ. Nghĩ có thể bồi dưỡng thật tốt, tương lai phụ tá cho A Trừng. Nhưng Ngu Tử Diên lại không biết dụng tâm của ông, hai đứa trẻ kia là hai tỷ đệ, trưởng thành cùng hai tỷ đệ Giang gia, trong đó nữ hài kia càng lớn càng trổ mã, tư chất kinh diễm, thường xuyên thỉnh giáo ông một vài điểm trong tu hành. Ngu Tử Diên nhiều lần trào phúng ông lúc trước dụng tâm kín đáo, ông giải thích như thế nào cũng không có tác dụng, thời gian qua đi, ông cũng không muốn nhiều lời với Ngu Tử Diên nữa.
Bây giờ ông vất vả lắm mới mang được Ngụy Anh về, Ngu Tử Diên lại lấy chuyện của Tàng Sắc Tán Nhân ra nói, ông không muốn Ngụy Anh vì vậy mà chán ghét Giang gia. Vội vàng hướng Ngụy Anh nói: "A Anh, con đừng để ý, Tam nương tử chỉ là miệng dao găm tâm đậu hũ, nàng chỉ nhất thời nổi nóng, không có ý nhục mạ mẫu thân con."
Ngụy Anh cười khẩy nói: "Giang tông chủ, vãn bối chỉ muốn đến xem nơi gia phụ từng sống, hiện giờ vãn bối đã xem xong rồi, cũng đã hiểu. Chỉ là đối với cách làm của phu nhân thứ cho vãn bối không có cách nào hiểu nổi, gia phụ gia mẫu ân ái có thừa, thanh danh của gia mẫu cũng không phải tùy tiện là có thể để cho người khác vũ nhục, huống hồ người chết lớn nhất, còn phải mời vị phu nhân này tạ lỗi với gia mẫu!"
Nghe Ngụy Anh nói như vậy, trong lòng Giang Phong Miên biết không ổn, vội nói: "A Anh, con đừng quá để ý, ta thay Tam nương tử tạ lỗi với mẫu thân của con, Tam nương tử vô tâm."
Ngụy Anh không dao động nói: "Giang tông chủ, vãn bối Ngụy Anh, tiếng A Anh này ngài không cần gọi, có tâm cũng được, vô tâm cũng thế, vãn bối cũng không để ý, chỉ là vãn bối không hy vọng sau này lại có người vũ nhục thanh danh gia mẫu."
Lúc này Ngu Tử Diên chen vào nói: "Nhãi ranh càn rỡ, Tàng Sắc ả là loại người gì, Ngụy Trường Trạch chính là gia phó của Giang gia, như thế nào chủ mẫu Giang gia như ta còn không được nhục mạ?"
Ngụy Anh nghe bà nói như vậy, khó tránh khỏi mất lý trí, nói: "Giang tông chủ, xin hỏi rốt cuộc gia phụ là bạn cũ của ngài hay là gia phó Giang gia? Gia mẫu bái sư là Bão Sơn Tán Nhân, không biết đã đắc tội gì với vị phu nhân này, khiến cho bà ghi hận gia mẫu như thế?"
Giang Phong Miên nói: "Không phải, A Anh, Trường Trạch là huynh đệ của ta, cũng không phải gia phó, Tàng Sắc cũng chưa từng làm gì có lỗi với Giang gia."
Ngụy Anh nói: "Vãn bối đã nói rồi, tiếng A Anh này vãn bối không gánh nổi, xin Giang tông chủ cứ gọi tên đầy đủ của vãn bối, chữ bạn cũ kia, cũng xin Giang tông chủ sau này không cần nhắc lại nữa, nếu gia mẫu chưa từng làm gì có lỗi với Giang gia, vậy thì xin Giang tông chủ quản tốt phu nhân của mình, để tránh sau này vì tôn phu nhân mà đưa tới mầm họa cho Giang gia!"
"Làm càn, ngươi dám xuất khẩu vọng ngôn!" Ngu Tử Diên nói xong liền đem Tử Điện đánh về phía Ngụy Anh.
[Bản edit chỉ được đăng tải tại Wattpad của Ngáo (wattpad.com/user/nguyenguyen9473). Nếu thấy ở những web khác đều là sản phẩm ăn cắp, xin thẳng tay báo cáo.]
Lam Hi Thần và Lam Trạm sớm đã bất mãn với Ngu Tử Diên, Lam gia từ trước đến nay lấy lễ gặp người, chưa bao giờ gặp người ngang ngược như thế, thấy Ngu Tử Diên động tay động chân với Ngụy Anh, hai người vội gọi ra bội kiếm ngăn cản.
Chỉ là Tử Điện chưa kịp tới đã bị Giang Phong Miên ngăn lại, ông rất rõ ràng hiện giờ Ngụy Anh là Lam gia Tam công tử, cũng không giống hai đứa nhỏ kia ngày thường để Ngu Tử Diên đánh mắng trừng phạt sau đó chỉ cần an ủi là được. Huống hồ Lam Hi Thần và Lam Trạm bảo hộ Ngụy Anh như vậy, cho dù Tử Điện đánh trúng ai, khó tránh khỏi việc trở mặt với Lam gia. Hiện giờ Vân Mộng Giang thị là gia tộc yếu nhất trong ngũ đại gia tộc, ông không hy vọng mình vô cớ mà đắc tội Lam gia, chỉ có thể dùng thân mình ngăn trở, đồng thời lạnh lùng nói: "Ngu Tử Diên, nàng đủ rồi."
Ngu Tử Diên chưa bao giờ nghe thấy khẩu khí Giang Phong Miên nghiêm khắc như thế, vừa rồi bà cũng chỉ là nhất thời nóng nảy, bây giờ nghĩ đến bên kia dù sao cũng là người của Cô Tô Lam thị, chính bà đã quá xúc động, nhưng lại không thể để mất mặt mũi, chỉ đành hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời khỏi đây.
Ngu Tử Diên đi rồi, Lam Hi Thần biết muốn bà xin lỗi là không có khả năng, chỉ có thể nói với Giang Phong Miên: "Giang tông chủ, A Anh là đệ đệ của ta, cũng là Tam công tử Lam gia, không phải người mà ai cũng có thể tùy tiện đánh chửi, động đến cả hai vị tiền bối Ngụy Trường Trạch và Tàng Sắc Tán Nhân, Cô Tô Lam thị ta dù sao cũng là nơi dạy dỗ thế hệ sau này, vãn bối không hy vọng ngày sau lại nghe thấy Vân Mộng Giang thị có người nhục mạ người của Lam gia, bây giờ Liên Hoa Ổ vãn bối và gia đệ đã không tiện ở lại quấy rầy, mong Giang tông chủ thứ lỗi!"
Nói xong Lam Hi Thần liền mang theo Lam Trạm và Ngụy Anh rời khỏi Liên Hoa Ổ, trên đường trở về, hai huynh đệ sợ Ngụy Anh thương tâm, cũng không vội vã về Vân Thâm Bất Tri Xứ mà cùng Ngụy Anh đi dạo khắp nơi.
Edit + Beta: Ngáo
Đã đăng: 22:34 - 29/10/2020
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro