Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42 + 43 + 44 + 45 (Hoàn)

       42

       Lam Chiêm nhìn hắn ánh mắt hoàn toàn thay đổi hương vị.

       “Vừa mới là nói giỡn.”

       Lam Chiêm không chút nào nghi ngờ mà đè ép lên, Lam Ân bị vặn hàm dưới đòi một nụ hôn, sau đó vạt áo nơi ngực đã bị Lam Chiêm kéo ra.

       “Hiện tại, muốn ngươi.”

       Lam Ân trong lòng âm thầm than sinh mệnh không thôi phạm tiện không ngừng, trời làm bậy thì còn tự làm bậy không thể sống, hôm nay eo cùng mông của hắn khẳng định không bảo vệ được.

       “Muốn liền tới đi, chẳng qua Nhị ca ca tốt của ta, ai ngươi xuống tay nhẹ chút……”

       Nói xong môi hắn lại bị lấp kín, Lam Chiêm vô cùng thuần thục mà miêu tả hàm răng của hắn lại cuốn lấy lưỡi hắn, một tay cực nhanh mà đưa vào dưới vạt áo hắn, kéo ra dây quần liền thẳng đến nơi bí ẩn giữa hai chân của Lam Ân, lòng bàn tay không chút khách khí mà xoa lối vào kia.

       Quả nhiên, ở cảnh trong mơ tương hợp thân lâm kỳ cảnh như thế nào, vẫn là so ra kém hiện thực hoan ái một lần. Lam Ân phát hiện khối thân thể chưa trải qua tình sự này cũng rất nhanh mà nổi lên phản ứng, cũng không biết có phải đáy lòng hắn chờ mong cho phép hay không, nơi phía sau bắt đầu có một cảm giác ngứa ngáy hư không, làm hắn mơ mơ hồ hồ mà nghĩ đơn giản bảo Lam Chiêm trực tiếp tới là được rồi.

       “Đời trước lần đầu tiên…… Ngươi hung muốn chết, ta đau khổ xin tha lâu như vậy ngươi cũng không chịu buông tha ta…… A, từ từ, đừng nóng vội a…… Nhân sinh mặc dù ngắn tạm nhưng chúng ta còn có thật nhiều thời gian có thể…… Ưm……”

       Lam Ân trong miệng còn có một sọt vô nghĩa có thể nói, cố tình ngón tay thon dài của Lam Chiêm đã thăm dò vào trong thân thể hắn, theo vách trong mềm mại chậm rãi đâm sâu vào, lập tức liền bắt được một chỗ thích hợp nhất nhấn một cái thật mạnh.

       Thế là Lam Ân nói không ra lời.

       Toàn thế giới đại khái cũng chỉ có người này có thể thuần thục mà thu thập hắn như thế. Không trong chốc lát quần áo nửa người dưới của hắn đã bị lột sạch sẽ, hai cái đầu gối trắng nõn bị eo của Lam Chiêm chen vào không cách nào khép lại, tuy rằng đai lưng còn buộc nhưng đã không còn tác dụng che đậy gì, nửa người trên ngực cũng là lạnh căm căm mà rộng mở.

       Ở trên ngực của Lam Ân, cũng có một cái bớt hình tròn mơ hồ sinh ra đã có sẵn, đối chiếu trên ngực của Lam Chiêm, vị trí kia, hình dạng không khác nhiều. Tầm mắt của Lam Chiêm chạm đến cái ấn ký kia, như suy tư gì mà nhìn chằm chằm một thời gian, tiếp theo liền cúi người hôn hôn cái ấn ký đó.

       Lam Ân phát giác được cảm xúc của y biến hóa, khẽ hừ nhẹ một tiếng liền cũng duỗi tay đi đụng vào ấn ký của Lam Chiêm, hai người có qua có lại vừa sờ vừa hôn môi vài lần, dây lưng của Lam Chiêm liền bị Lam Ân kéo rơi xuống, dây buộc trán của Lam Ân cũng bị Lam Chiêm thận trọng mà cởi xuống.

       Lam Ân dùng khoé mắt nhìn quét một chút hung khí thần thái sáng láng kia của Lam Chiêm, lập tức liền cảm thấy thắt lưng một trận bủn rủn một trận đau, mà Lam Chiêm từ trong quần áo rơi rụng lấy ra một cái bình sứ nhỏ, đổ đầy tay thuốc mỡ, mùi hương nhàn nhạt ngửi lên rất là hợp lòng người.

       “Ngươi a…… Thật là nghẹn hỏng rồi? Thế mà ngay cả cái này cũng đã chuẩn bị tốt.”

       Lam Ân lập tức nhận ra hương vị kia. Đời trước vì để lúc làm việc mây mưa ít chịu tội một chút, hai người tìm tới một phương thuốc, điều chế ra thuốc mỡ trơn mà không dính, còn có thể lưu thông máu.

       Lam Chiêm đem phần lớn thuốc mỡ bôi lên trên cái kia của mình, lưỡi đao thịt cứng rắn chọc chọc huyệt khẩu nho nhỏ, tình sắc ý vị mười phần.

       “…… Muốn đi vào.”

       Lam Ân nhịn không được, ngón tay nắm chặt chiếu dưới thân.

       43

       Thuốc mỡ khiến cho quá trình Lam Chiêm tiến vào không có trở ngại quá lớn, nhưng dù sao một đời này thân thể của Lam Ân chưa quen làm chuyện này, thân thể bị căng ra cảm giác tuy không xa lạ, lại cũng có chút không khoẻ.

       “Chậm một chút…… Đau……”

       “Đau?”

       “…… Ai, cũng không phải quá đau, ngươi trước đừng nhúc nhích…… Để ta thích ứng một chút……”

       “Được.”

       Một hồi lâu Lam Chiêm đều không có động, Lam Ân nhắm mắt, thật vất vả dưới thân không khó chịu như vậy, hắn giữa mày mới thoáng thư hoãn.

       “Kêu ngươi phía dưới đừng nhúc nhích, không bảo ngươi cả người đều đừng nhúc nhích a……”

       Sau một lúc lâu sau Lam Ân nhỏ giọng mà lẩm bẩm một câu, Lam Chiêm lúc này mới phản ứng lại, vội vàng bổ sung một nụ hôn.

       “Được rồi, ngươi động một chút…… Tê…… Nhẹ chút……”

       Chỉ cần hôn, y liền tinh tường cảm nhận được Lam Ân là vui vẻ, cả người cũng rất nhanh liền tiến vào trạng thái.

       Đời trước, vô luận gặp gỡ chuyện lớn cỡ nào, Ngụy Vô Tiện luôn là tìm chính mình đòi hôn là có thể vượt qua, đồng dạng cho dù là chuyện nhỏ như hạt đậu xanh, hắn cũng sẽ y như cũ đòi hôn. Có một hồi Lam Vong Cơ thực nghiêm túc hỏi hắn vì cái gì thích hôn môi, Ngụy Vô Tiện trầm tư thật lâu, lại cũng không tìm ra lý do.

       “Nhìn ngươi liền muốn hôn ngươi, ta cũng không biết vì cái gì, trước kia lúc trêu ghẹo tiên tử nhà khác chơi cũng không nghĩ như vậy.”

       Hắn nghiêm túc mà nghĩ, Lam Vong Cơ lại bị câu vô ý thức bổ sung kia của hắn kích đến sắc mặt trầm xuống, rồi mới đem người đè trên án thư hôn đến váng đầu hoa mắt, đầy mặt đỏ bừng thở không nổi.

       “Lam nhị ca ca ta nơi nào đắc tội ngươi nha? Như thế nào đột nhiên như vậy……”

       Ngụy Vô Tiện cả người nằm ngửa trên án thư, vừa lau khóe miệng vừa thở dốc nhìn qua đặc biệt dẫn người suy nghĩ sâu xa.

       “Trêu hoa ghẹo nguyệt, làm việc bất lương.”

       “Tha mạng a Hàm Quang Quân, ngài đại nhân có đại lượng, chuyện cũ bỏ qua là mỹ đức…… A! Lam Trạm!”

       Đương nhiên, sau đó không hề ngoài ý muốn, phát triển trở thành một chút việc cũng không nhã chính.

       Phân tâm nhớ tới chuyện cũ năm xưa, Lam Chiêm liền có chút khống chế không được lực đạo, cũng may sau khi bị vật to lớn kiên cố tra tấn vài cái, đường đi hẹp hòi đã thích ứng, biết điều mà phun ra nuốt vào.

       Trong phòng nhỏ đơn sơ lúc này tất cả đều là tiếng nước dâm mĩ.

       Hai tay Lam Chiêm đem cái mông của hắn nâng lên, mỗi một chút đều đâm thẳng vào chỗ mất hồn, đâm đến Lam Ân cả người tê dại, cả người sướng đến run lên.

       Hắn đang muốn kêu Lam Chiêm đổi tư thế, tiếp theo đã bị trở mình, ngoại trừ quần áo còn chặt chẽ đè ở trên tấm trải giường. Lam Chiêm ở sau lưng hắn thủ sẵn eo hắn, không muốn ngừng lại giây phút nào mà đâm vào.

       “Tê…… A…… Ngươi bình tĩnh một chút…… Nhẹ chút…… Tương lai còn dài……”

       Lam Ân khóe mắt đều đỏ, trên vai trên lưng bị liên tiếp hôn ra một đám dấu vết tình cảm mãnh liệt, trong miệng cũng bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ mà xin tha.

       Thân thể mới nếm tình sự lại mẫn cảm đến không chịu nổi, tay Lam Chiêm nhẹ nhàng nhéo một chút lên ngực hắn, hắn liền nhịn không được run lên, chỉ cảm thấy cảm giác rùng mình chạy khắp toàn thân kia là thoải mái, rồi lại làm người kinh hoảng.

       “Eo…… Muốn tê dại mất…… Ngươi đổi một chút…… Đổi vị trí một chút…… A……”

       Một hồi lâu sau, eo của Lam Ân cơ hồ muốn không thẳng nổi, đôi tay càng là đem tấm chiếu cũ dưới thân nắm đến nhăn nhúm. Lam Chiêm bắt lấy eo hắn lại đâm mấy chục cái, lúc này mới đem hắn lật trở lại.

       ── lại là liên tiếp đâm sâu một cái, trực tiếp đem một cổ nóng bỏng đưa vào bên trong, thao đến Lam Ân không nghẹn lại cao vút mà rên rỉ một tiếng, không tự chủ mà rụt vài cái, liên quan đem những tinh dịch đó dẫn vào sâu bên trong.

       Khi bừng tỉnh, Lam Ân mới phát hiện mình liền như thế bị thao bắn, bắn đến trên bụng hai người đều là dấu vết hỗn độn.
Nhưng bộ vị tương liên dưới thân, lại không cảm giác được thứ kia của Lam Chiêm có dấu hiệu mềm nhũn.

       “Đều phải bị ngươi thao hỏng rồi, đồ vật kia của ngươi liền không thể thu liễm một chút?”

       “…… Không đủ.”

       Nghe vậy, Lam Ân nhịn không được sắc mặt trắng nhợt.
Nhưng mà cái đầu đang nóng lên cũng không nghĩ ra được biện pháp hữu dụng gì, hắn chỉ phải nhận mệnh run run mà ngồi dậy, khóa ngồi tới trên người Lam Chiêm.

       44

       Khi đem thứ kia của Lam Chiêm đỡ đưa đến chỗ sâu nhất, Lam Ân chỉ cảm thấy eo đau chân mỏi, sau khi thử vặn vẹo, phun ra nuốt vào một trận liền cảm thấy có chút gian nan.

       Lam Chiêm nhìn ra được hắn thật là toàn thân vô lực, cũng không vội vã phát tiết, nhưng thật ra ôm chặt eo Lam Ân, để hắn dựa ở trên người mình.

       Lam Ân cả người treo ở đầu vai Lam Chiêm một hồi lâu, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc kia, hắn trong lòng lại là một trận vui mừng, nheo lại đôi mắt liền dán lên trên môi Lam Chiêm, đầu tiên là ngậm lấy một mảnh cánh môi của y, tiếp theo dò ra đầu lưỡi đem môi của Lam Chiêm quét một vòng.

       Lam Chiêm bị động mà đáp lại nụ hôn giống như chơi đùa này, một hồi lâu sau Lam Ân giống như thỏa mãn, chóp mũi dựa gần y, có chút nghịch ngợm mà chớp chớp mắt.

       Thế là Lam Chiêm thủ sẵn eo hắn, bỗng nhiên vừa động, Lam Ân thở nhẹ một tiếng, cả người lại muốn mềm mại ngã xuống.

       “Nằm xuống đi, giao cho ta.”

       Lại lần nữa bị đặt lên giường, Lam Ân lúc này mới ở trong lúc mơ mơ màng màng ý thức được một sự kiện.

       Đời trước Lam Vong Cơ tu vi cùng thể lực vẫn luôn thực lực đè ép mình, đời này rõ ràng số tuổi kém nhiều, như thế nào mình vẫn là rơi xuống hạ phong?

       “Hô…… Tiểu Chiêm…… Lam Trạm! Ngươi thủ hạ lưu tình chút a…… Ưm……”

       Này thật sự là, quá không được.

       Hai người làm bậy làm bạ cả buổi, vừa kết thúc, Lam Ân lập tức liền thoát lực, hôn mê mất.
Lam Chiêm ôm hắn cũng nằm một hồi lâu, mới đứng dậy đi chuẩn bị nước ấm, tiếp theo đem Lam Ân cả người hỗn độn bế lên, cùng bước vào thùng tắm.

       Thùng tắm cũng không lớn, hai người ngâm ở trong thùng cần dựa rất gần, Lam Ân còn đang hôn mê, Lam Chiêm liền thay hắn lau thân thể, quang minh chính đại xuống tay.

       Thân thể bị chiếm tiện nghi một hồi lâu, Lam Ân lúc này mới giật giật mí mắt, mở to mắt.

       Hơi nước xông đến Lam Ân trên má nổi lên đỏ ửng, thấy hắn mơ mơ màng màng mà xoa xoa đôi mắt, Lam Chiêm trong lòng một trận thỏa mãn, tay lại theo bản năng mà sờ soạng vào giữa hai chân Lam Ân.

       “…… Tiểu Chiêm Nhi ngươi sờ chỗ nào a?”

       Cái này Lam Ân hoàn toàn thanh tỉnh, bất đắc dĩ trong thùng tắm không gian quá nhỏ, thật sự là tránh cũng không thể tránh.

       Lam Chiêm nhìn Lam Ân trên mặt đỏ ửng càng ngày càng rõ ràng, nhưng nếu hắn không có nói rõ ngăn cản, dứt khoát liền cầm khí quan yếu ớt kia, liền ở trong nước nhẹ nhàng mà bắt đầu vuốt ve.

       Chỉ chốc lát sau, Lam Ân liền nhắm lại hai tròng mắt, trong miệng thấp thấp mà thở dốc.

       Hắn động tình, Lam Chiêm cũng có cảm giác, lập tức liền đem người từ trong nước vớt lên, lại đặt lên trên giường.

       Lam Ân khuỷu tay chống ở trên giường, Lam Chiêm liền ở giữa hai chân hắn quỳ xuống, cầm dương vật của hắn đưa vào trong miệng phun ra nuốt vào. Khoang miệng ướt át so với nước tắm rửa lúc nãy còn ấm hơn, lòng bàn tay của Lam Chiêm còn muốn nóng hơn, Lam Ân trong miệng than nhẹ không ngừng, chỉ chốc lát sau lại bắn ra một chút tinh dịch, toàn bộ phóng thích ở trong miệng Lam Ân

       “Hô……”

       Sau khi phóng thích lần này Lam Ân thực sự có loại ảo giác mình muốn mọc cánh thành tiên, tập trung nhìn vào Lam Chiêm, trong tầm mắt cực nóng kia dục hỏa chưa lui, trên thân thể trần trụi dương căn đứng thẳng, xem đến Lam Ân gian nan mà nuốt nuốt nước miếng, rất là lo lắng cho eo của mình có thể liền ở đêm nay báo hỏng hay không.

       “Lam Trạm…… Ngươi……”

       “Đừng nói chuyện.”

       Lam Chiêm lại đè ép lên, lại đem hai chân hắn khép lại giơ lên cao, đồ vật lửa nóng kia gác qua giữa bắp đùi của hắn, ở trong đó chậm rãi cọ xát.

       Lam Ân ngơ ngác mà nhìn lưỡi dao thịt màu đỏ sậm kia của Lam Chiêm ở giữa kẽ chân của mình như ẩn như hiện, nguyên cây dương cụ cọ xát không chỉ là đùi của hắn, ngay cả nơi riêng tư của hắn cũng bị đồ vật nóng bỏng này cọ xát, hơn nữa Lam Chiêm không chút khách khí mà vuốt ve mông của hắn, làm cho Lam Ân có loại ảo giác mình đang bị hung hăng xâm phạm, cả người càng là nổi lên một cảm giác hơi cảm thấy thẹn.

       Qua một đoạn thời gian, đồ vật kia của Lam Chiêm mới chống đùi của hắn phóng thích.

       “Khụ…… Ta nói, ngươi a…… Vừa mới tắm rửa, là tắm sạch buồn bực hả?”

        45

       Lại lần nữa sửa sang lại tốt dấu vết trên người, thay quần áo sạch sẽ, Lam Ân toàn thân mềm như bông mà không có chút sức lực nào, dứt khoát lại mê đầu ngủ.

       Lam Chiêm bị mạnh mẽ kéo lên giường làm gối ôm, tự mình nhưng ngược lại không có buồn ngủ, thấy Lam Ân ngủ say, y liền nắm lấy tay đối phương, vận linh lực lại ở trong gân mạch của Lam Ân du tẩu chải vuốt một hồi.

       Đời trước đoạn thời gian hai người còn chưa xác nhận quan hệ, hai người liền thường thường dựa gần cùng giường mà ngủ, nửa đêm Ngụy Vô Tiện luôn là không chịu an phận, tay chân quấn lên tới quấy nhiễu giấc ngủ của y là thái độ bình thường, cử chỉ càng quá phận ái muội cũng là ba ngày hai đầu liền tới một chuyến.

       Sau khi bên nhau, hai người thường là làm chuyện đó mới ngủ, Ngụy Vô Tiện tuy rằng không có sức lực gây sự, nhưng tay chân vẫn thích đặt lên trên người y, càng thích cả người treo trên người y, tóm lại không có tứ chi tiếp xúc là không chịu đi vào giấc ngủ.

       Đời này Lam Ân có thể là độc lai độc vãng hai mươi năm, lại cố kỵ y lúc trước vẫn là trẻ con, cho tới nay tư thế ngủ đều thực an phận, vẫn là y dựa vào trên người đối phương trước.

       Suy nghĩ đến điều này, Lam Chiêm nhịn không được đôi tay vòng lấy, làm cho mặt Lam Ân dựa đến càng gần, cơ hồ chôn đến hõm vai của một.

       Cuộc đời này có được quân tại bên người, thật đã không còn sở cầu.

        Ngày kế Lam Ân dậy sớm, cùng Lam Chiêm hai người đều sửa soạn đến chỉnh chỉnh tề tề, chào từ biệt gia chủ cùng mấy trưởng bối sau đó mới lên đường.

       Khi nhìn thấy gia trưởng của Lam Chiêm, Lam Ân nhịn không được một trận khẩn trương, chẳng qua Lam Chiêm thực tự nhiên mà đón nhận đi ứng đối, Lam Ân chẳng qua liền chắp tay hành lễ, ứng phó một chút lời khách sáo “Tiểu khuyển phiền toái ngươi” linh tinh.

       Rời đi Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lam Ân lập tức thay đổi bộ quần áo sạch sẽ kia, dù sao lộ trình đều là Lam Chiêm an bài, hắn liền không cần động não, Lam Chiêm chạy đi đâu hắn liền đi theo.

       Ngày thứ nhất hai người ở Thải Y Trấn hơn nửa ngày, mang theo hai vò Thiên Tử Tiếu lên đường, ban đêm ở tạm trong khách điếm phiên vân phúc vũ.

       Ngày thứ hai đi qua một nơi hoang dã xa xôi, giải quyết lũ lụt nhỏ nhỏ, ban đêm giống nhau ở khách điếm điên loan đảo phượng.

       Ngày thứ ba đáp thuyền nhỏ chơi thuyền du hồ, Lam Ân cuối cùng cảm thấy bên kia không thích hợp.

       “Lan Lăng bên kia không quan trọng sao? Như thế nào ngươi không vội mà lên đường?”

       Hỏi chuyện về hỏi chuyện, kỳ thật hắn loáng thoáng trong lòng hiểu rõ, chỉ là nhìn vẻ mặt đoan chính nghiêm trang giống như kiếp trước của Lam Chiêm, nhịn không được liền nghĩ ra lời trêu chọc.

       “Đã không có Âm Hổ Phù, huynh trưởng tọa trấn, tất nhiên là chuyện không ngại.”

       “Chúng ta đây ra tới một chuyến này, cũng không phải muốn giúp Trạch Vu Quân?”

       Lấy quan hệ tốt đẹp của Cô Tô Lam thị song bích, để Lam Liệt giúp Lam Chiêm chế tạo một cái lý do, để y có thể rời đi Cô Tô tự do hành tẩu vân du thiên hạ, thật sự là không nói chơi.

       “Thăm viếng đại giang nam bắc, tiêu dao tự tại, giống như đời trước.”

       “Mắt vô gia huấn, lừa gạt tôn trưởng, Lam Trạm ngươi được a, càng ngày càng tệ, muốn rời nhà trốn đi cũng không nói thật với ta trước?”

       “…… Không nghĩ lại đợi.”

       “Được rồi, ta cũng không nghĩ lại đợi.”

       Nếu biết chuyện Lan Lăng cũng không khẩn cấp, Lam Ân liền thả lỏng lại, cả người lại dựa đến trên người Lam Chiêm, cũng không giúp đỡ chèo thuyền.

       “Nếu chuyện Lan Lăng cũng không nguy hiểm, ta muốn đi Tiền Đường nhìn xem sư tỷ.”

       “Lúc trước Hung Linh Cốc tình huống quá phức tạp, huynh trưởng khi đó liền an bài Kim tiểu thư ở tạm tại Tiền Đường, Giang cô nương đã thu nàng làm nghĩa nữ.”

       “Như vậy nha…… Thật sự là quá tốt.”

       “Thời gian trước Giang Vãn Ngâm đã tới Cô Tô, khi đó ngươi hôn mê bất tỉnh, hắn chỉ đề ra một sự kiện liền cáo từ.”

       “Chuyện gì a? Để ta tìm kiếm đối tượng cho hắn hả?”

       “Không, Giang cô nương khả năng muốn tái giá, bảo ngươi tỉnh mau chút đến Tiền Đường tham gia hôn lễ.”

       “A? Sư tỷ muốn tái giá?”

       “Ừ, đối tượng là Kim Tử Hiên.”

       “Ngoạ tào đây là duyên phận như thế nào vậy?”

       “Hắn chuyển thế cũng là người trong Huyền môn, nói là trước đó vài ngày gặp gỡ một chút phiền toái, ở Tiền Đường tạm cư dưỡng thương, liền quen biết Giang cô nương.”

       “Sách, chỉ mong sư tỷ thật có thể cùng hắn bạch đầu giai lão đi. Nếu có không trung thực, xem ta giống nhau một kiếm kết quả hắn. Lại nói Giang Trừng nhìn thấy ngươi cùng ta ở chung một chỗ? Hắn có bãi sắc mặt cho ngươi xem hay không a? Ta nhớ rõ trên thư giống chưa nói qua chuyện ta tìm được ngươi."

       “……”

       “Ha, xem ra là rất khó chịu. Phải đi khuyên bảo khuyên bảo hắn, ta đều đi theo ngươi cả đời, còn tính toán đi theo ngươi hai đời ba đời đâu, hắn như thế nào liền không có thể thói quen a?”

       Thuyền nhỏ đi đến giữa hồ, Lam Ân tùy tay hướng bên cạnh thuyền vớt nước hồ, đột nhiên tâm tình một trận sáng sủa.

       “Cho nên ta kế tiếp nên làm sao chơi? Đi Tiền Đường đi dạo, rồi mới tìm một cây đàn tốt cho ngươi……”

       “Ngươi cũng đúc thanh kiếm.”

       “…… Nhớ rõ ngươi đã nói, muốn cùng ta cầm kiếm giống nhau như đúc?”

       “Ừ.”

       “Thật sự sẽ không quá rêu rao sao? Lam gia nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm như vậy. Chúng ta điệu thấp một chút, tua giống nhau thì tốt rồi được không?”

       “……”

       “Đừng ủy khuất như vậy a, ta tự tay thắt cho ngươi một cái được chưa? Năm đó khi xuống núi kiếm ăn học được, sư phó dạy tua nói tay nghề của ta tốt, thắt ra tới kiếm tuệ rất đẹp nha. Nhưng thật ra tên của kiếm ta thật đúng là không có khái niệm, ngươi nghĩ một cái cho ta như thế nào? Nghĩ cái dễ nghe một chút, thận trọng một chút, có thể xứng với Trường Tình của ngươi, cũng sẽ không quá rõ ràng…… Ngươi làm gì? Đừng gãi lòng bàn tay của ta……”

       Lam Ân nhìn Lam Chiêm bắt lấy một tay của hắn, ngón tay thon dài vẽ vào lòng bàn tay của hắn hai chữ.

       “Cùng cái gì…… Thủ…… Khụ, ngươi căn bản đã sớm nghĩ kỹ rồi đúng không? Thời điểm ta hôn mê ngươi liền tràn đầy đầu óc nghĩ loại chuyện này? Rốt cuộc có ngoan ngoãn tu luyện hay không a……”

       “Có.”
 
       “Được được được, ta tin ngươi…… A! Lam Trạm Lam Trạm, ngươi xem chỗ đó, có con chim quá kỳ quái ai. Ha ha ha, thật sự rất quái, tiếng kêu cũng rất quái a……”

       "Ừ, rất quái.”

       Lam Chiêm theo đầu ngón tay của Lam Ân nhìn lại, nhưng mà rất nhanh tầm mắt lại thu trở về, dừng lại giữa mặt mày thần thái phi dương của Lam Ân.

       “Tới tới tới ta thổi sáo bắt chước thanh âm của nó cho ngươi nghe, ha ha ha ha ha ha.”

       Phong cảnh tươi đẹp, một chiếc thuyền con cùng với tiếng sáo ung dung lặng lẽ biến mất vào sông núi như tranh.

       ── Tung tái thế bất vong trường tình, hạnh dữ quân thử sinh đồng thủ. Bất tín bất thành nhất thế nhất song ngẫu, bất tín bất đắc tương thủ đáo bạch đầu.

       (Cùng sống lại không quên tình dài, may mắn cùng người một đời nắm tay. Không tin không thành một đời giai ngẫu, không tin không thể nắm tay đến bạc đầu.)

       _____ Toàn Văn Hoàn _____

Lời cuối truyện của editor:

Cuối cùng thì sao bao thăng trầm Lam Trạm và Ngụy Anh ở kiếp này lại được ở bên nhau, kiếp này hai người tuy không thể công khai đường hoàng như kiếp trước nhưng lại được cùng nhau tự do ngao du khắp đại giang nam bắc ngắm hết sông núi trên thế gian, làm một đôi thần tiên quyến lữ phiêu bạc hạnh phúc.

Áng văn này có lẽ khá bình đạm không cao trào khúc chiết nhưng cũng có rất nhiều những cái hay. Những nuối tiếc ở đời trước của cặp đôi Vong Tiện được bù đắp lại ở đời này, hủy diệt được Âm Hổ Phù, Lam Hi Thần cởi bỏ được khúc mắc trong lòng, Nhiếp tông chủ cùng Kim Quang Dao cũng được giải thoát, sư tỷ cũng có được hạnh phúc của mình, toàn viên giai đại vui mừng, người đọc cũng mát lòng mát dạ.

Thật ra truyện này cũng không dài nhưng lúc edit mình vì bận rộn mà kéo dài khá lâu mới đi được đến chữ hoàn này, mình rất xin lỗi các bạn, cũng cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã theo dõi ủng hộ truyện này từ ngày bắt đầu cho đến bây giờ, hẹn gặp lại các bạn ở truyện tiếp theo nha! 😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro