Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6.

Kim Doyoung ngồi trong phòng dương cầm, ánh mắt mơ hồ vô định, trên mặt giống như viết bốn chữ to đùng, có tật giật mình. Kỳ thật anh chưa hoàn toàn chuẩn bị đầy đủ tinh thần để đối mặt với Jung Jaehyun, nhưng nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ lần này không thể không cùng người nọ ở chung.

Jung Jaehyun miễn cưỡng tiến vào phòng dương cầm. Kim Doyoung trông thấy hắn, có chút câu nệ vỗ vỗ phần ghế bên cạnh, nhỏ giọng nói, "Ngồi đi."

Jung Jaehyun không lên tiếng, chỉ đơn giản an tọa kế bên Kim Doyoung. Kim Doyoung lúc này bật người dậy khỏi ghế như bị điện giật, anh vội vàng chạy ra cửa kéo rèm, sau khi chắc chắn rằng rèm đã được kéo kín mới an tâm ngồi xuống.

"Học trưởng sợ bị người khác nhìn thấy đến vậy sao?"

Trong giọng nói Jung Jaehyun mang theo vài phần bất mãn, "Mấy ngày nay anh trốn tránh em, cố ý không theo em gặp mặt em đều nhịn. Hiện tại nơi này chỉ có hai người chúng ta, có cái gì không thể nói?"

"... Chúng ta không nói chuyện này, trước tiên xem qua vài bản nhạc đi."

Jung Jaehyun bày ra biểu tình cực kì lãnh đạm hướng đến Kim Doyoung, hắn đối với mấy bản nhạc chỉ nhìn lướt qua, hoàn toàn không có hứng thú. Kim Doyoung rốt cuộc đem hắn gọi tới đây chính là vì loại chuyện nhàm chán này.

"Bản 'Tạp Môn' thế nào?"

"Không thích."

"Vậy còn bản này?"

"Không muốn."

"... Em thích bài gì, liền đàn bài đó."

"Em cũng không thích."

Jung Jaehyun rõ ràng là đang cố tình gây sự, Kim Doyoung có chút tức giận, nói em có thể hay không chịu khó phối hợp một chút.

"Dù sao em ở trong mắt anh cũng chỉ là cố tình gây sự, cùng lắm thì em trực tiếp tìm học tỷ từ chối."

Jung Jaehyun vừa định đứng dậy rời đi, Kim Doyoung nhanh tay một phen kéo hắn lại.

"Buông tay."

"Em rốt cuộc sinh khí cái gì, chúng ta ngay cả nói chuyện bình thường cũng không thể sao?"

"Là ai nói sang chuyện khác trước? Học trưởng, anh chưa từng lo lắng đến cảm thụ của em. Nếu không bởi vì phải quay video, anh căn bản cũng sẽ không chủ động tìm em. Cùng anh ở chung một chỗ như thế nào lại mệt mỏi đến vậy, em thật sự cần phải suy nghĩ kỹ càng về tương lai của chúng ta rồi."

Lời này tựa như bắn thẳng vào trái tim của Kim Doyoung một phát súng, những tính toán theo lý trí của anh cùng xúc động hiện tại của Jung Jaehyun không phải đang bổ trợ cho nhau. Thay vào đó, nó trở thành một sự khác biệt lớn không thể vượt qua giữa hai người, đẩy họ ngày càng xa nhau hơn theo hướng đối nghịch.

Kim Doyoung thất thần trở lại ký túc xá, mở ra nhóm chat thật lâu rồi chưa có chú ý đến của hội fangirl, bên trong đang truyền nhau một số hình ảnh của Jung Jaehyun dạo gần đây. Ảnh chụp Jung Jaehyun mặc đồng phục, đối diện là nữ sinh, bầu không khí thập phần ngọt ngào.

[Lần đầu tiên trường mình tuyển tân sinh viên để chụp poster tuyên truyền đó, quả nhiên nhan sắc không hề tầm thường]

[Học tỷ bên cạnh trông hảo hạnh phúc a, tôi cũng muốn được Hyunhyun trao ánh nhìn ôn nhu đó híc]

[Trong mộng cái gì cũng đều có, vậy mà Hyunhyun lại không có đối tượng sao]

[Không phải trước đó đã có bạn trai xấu tính kia ư kkk]

[Không tính đi, chính chủ đều ra mặt bác bỏ tin đồn, hơn nữa bọn họ rõ ràng là một trời một vực haha]

Kim Doyoung không nhìn thêm được nữa, đánh một cú điện thoại cho Ten.

"Đang ở đâu?"

"Hả? Tao ra siêu thị mua chút đồ, mày muốn mua cái gì không?"

"Chờ đó, tao qua đấy với mày."

Một tiếng sau, hai người đến quán bar Jung Jaehyun từng ghé qua không lâu trước đây.

"Mày bị cái quỷ gì vậy, uống ít thôi, không phải dạ dày không tốt sao."

Ten nhìn thấy Kim Doyoung liên tục uống cạn mấy chén rượu, một bộ thấy chết không sờn, giọng y run lên vì khẩn trương quá mức. Trước đây số lần Kim Doyoung tìm y uống rượu chỉ đếm trên đầu ngón tay, lần này uống nhiều đến độ có thể sánh bằng cả một năm.

"Mẹ nó ... Cùng nam học đệ dây dưa chính là tự lấy đá đập chân mình." Nói xong Kim Doyoung lại ngửa đầu uống thêm một ly, "Tao thật sự là não tàn rồi mới chịu đáp ứng cậu ta."

"Ách ... Bọn mày chỉ cách nhau một tuổi thôi."

"Cậu ta so với học sinh trung học còn muốn ngây thơ hơn, làm việc không lo lắng hậu quả, nếu sự tình không theo đúng ý, cậu ta liền nổi giận ... Tìm cậu ta quay video, cậu ta dám nhân cơ hội xả giận lên tao ... Bảo tao không nghĩ đến cảm thụ của cậu ta, tao còn chưa từng nói vậy bao giờ ..."

Kim Doyoung càng nói càng ủy khuất, ghé vào trên bàn nhỏ giọng khóc nức nở, Ten vỗ vỗ anh tỏ vẻ an ủi.

"Bằng không chúng ta trở về đi, ngủ một giấc rồi nói sau."

"Không ... Tao không về ... Tao bảo mày, tao hiện tại sẽ gọi điện chia tay cậu ta, tao chịu không nổi nữa rồi, cậu ta với cái nhóm fangirl kia, giờ chỉ còn là quá khứ của ông đây."

"Đại ca bình tĩnh, đừng làm chuyện ngu ngốc! Vạn nhất ngày mai mày thấy hối hận thì định thế nào."

"Hối hận cái mông ... Cậu ta không thèm để ý tao thì tao lo nghĩ cái gì, chờ, tao bây giờ liền gọi cho cậu ta."

Kim Doyoung say khướt cầm lấy di động, mở ra danh bạ tìm đến cái tên quen thuộc. Giờ phút này Ten thật sự là chân tay luống cuống, không để yên cho Kim Doyoung tìm Jung Jaehyun, chính mình có thể bị đánh. Còn nếu dám mắt nhắm mắt mở để mọi việc tùy ý anh, ngày mai khi anh tỉnh táo lại khẳng định sẽ mắng y thật to vì cái gì không ra tay ngăn cản.

Không đợi Ten kịp đưa ra quyết định, Kim Doyoung đã nhấn vào số người nọ trên màn hình, đầu bên kia truyền đến một tiếng "Ừ" không chút cảm xúc.

"Jung Jaehyun, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Xong rồi, tận thế tới rồi. Ten dùng ánh mắt lo sợ nhìn chằm chằm Kim Doyoung.

"Cậu nghe cho kỹ đây, tôi với cậu phải chia... chia ... Ôi chao, mẹ nó Jung Jaehyun, ông đây quan tâm cậu biết bao nhiêu, cậu không, hức, không chút cảm giác sao?"

Hả? Ten sửng sốt, nội dung kịch bản hình như đi lệch hướng rồi a.

"Cậu cho rằng tôi nhất định sẽ không thương tâm không khổ sở sao? Cậu có biết tôi mỗi ngày đều ghen tị bởi vì có rất nhiều nữ sinh vây quanh cậu không? Cậu bảo tôi chưa từng lo lắng đến cảm thụ của cậu, cậu chỉ là bạn tôi ư? Vì cái gì tất cả sự tình tôi đều phải theo cậu, tôi cũng muốn được cậu dỗ dành, tôi cũng muốn tìm được cảm giác an toàn từ cậu!"

Kim Doyoung càng nói càng lớn tiếng, thậm chí còn có thể lấn át được cả âm nhạc ồn ào của quán bar. Ten nghĩ muốn cướp lấy di động cùng Jung Jaehyun giải thích sự tình, lại bị Kim Doyoung quậy phá đánh vào tay y.

"Jung Jaehyun, tôi nói cho cậu biết, cậu chính là mối tình đầu của tôi, nụ hôn đầu tôi cũng đem cho cậu, nếu cậu dám vứt bỏ tôi, cậu chính là thằng đàn ông tồi tệ nhất thế giới! Quá tồi! Cậu trêu chọc tôi trước ... Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi ...!"

"Trời ơi, mày đừng nổi điên được không? Mau về thôi."

Lúc này Ten rốt cuộc tóm được điện thoại, y thử alô một tiếng, bên kia không phản hồi.

"Jung Jaehyun? Cậu có đang nghe không?"

"..."

"Này này?"

"Các anh đang ở đâu?"

Rạng sáng mười hai giờ, tại một khách sạn gần quán bar, nam nhân cao lớn đỡ nam nhân say đến bất tỉnh nhân sự bước vào sảnh.

"Một phòng đơn ... Không không, một phòng lớn đi."

Nữ tiếp tân trong lòng ngầm hiểu, thần tình tươi cười đem thẻ phòng đưa cho nam nhân.

Không thể nghi ngờ, nam nhân thanh tỉnh kia là Jung Jaehyun, nam nhân say mèm kia là Kim Doyoung.

Quẹt thẻ rồi bước vào phòng, hai người đồng thời ngồi phịch xuống giường. Jung Jaehyun cầm lấy di động, nhìn đến tin nhắn Ten vừa mới gửi cho hắn.

[Tìm được chỗ ngủ không?]

[Bọn em vào trong phòng rồi]

[Được được, cậu đừng quá gây sức ép với nó, tôi ngủ trước đây]

Gây sức ép ... Này từ dùng cũng thực ẩn ý đi. Jung Jaehyun nhìn đến Kim Doyoung ngã trên giường hai má đỏ bừng, hiện tại thực sự rất muốn đem anh gây sức ép đến phát khóc.

"Học trưởng ngoan, đem quần áo cởi ra."

Jung Jaehyun giúp Kim Doyoung cởi bỏ quần áo, lại giúp anh đem quần bò lột ra. Cứ như vậy, dáng người hoàn mỹ của Kim Doyoung toàn bộ lộ ra trước mắt, hắn thậm chí còn không an phận tại eo nhỏ xoa nắn, xúc cảm tuyệt hảo.

"Ưm ... Đừng sờ loạn ..."

Kim Doyoung phát ra một câu nỉ non, Jung Jaehyun nghe được liền rút khỏi phần eo mê người kia, ngược lại đưa tay vuốt ve hai má anh.

"Anh cũng thật là, bình thường chưa bao giờ nói thích em để ý em, này là muốn làm lớn một lần có phải không."

Thân thể quyến rũ trước mắt đối với Jung Jaehyun mà nói rất có sức hấp dẫn, nhưng bởi vì đối tượng là Kim Doyoung, hắn dù luyến tiếc cũng căn bản không có khả năng xuống tay. Cuối cùng Jung Jaehyun nằm xuống bên cạnh Kim Doyoung, nhìn chăm chú nam nhân nắm mắt an an ổn ổn ngủ, đáng yêu hệt như thỏ con, trong lòng hắn từng bừng nở hoa.

Ting ting.

Là từ di dộng Kim Doyoung vang lên, Jung Jaehyun với tay cầm lấy, do dự một lát khi điện thoại yêu cầu mật khẩu.

"Là sinh nhật anh ấy?"

0201, không đúng.

Sẽ không phải sinh nhật của mình đi ... Jung Jaehyun ôm một tia khẩn trương cùng chờ mong, nhấn 0214.

"Chết tiệt, thật đúng là, anh quá đáng yêu rồi."

Jung Jaehyun tùy tay nhấn vào ứng dụng kakaotalk, phát hiện trừ bỏ cùng chính mình và Ten nói chuyện phiếm, so sánh với những đoạn hội thoại còn lại, anh cơ hồ cũng không có chủ động nhắn tin với người khác.

"Đây là cái gì ...? Hậu cung ... của Jaejae?!"

Jung Jaehyun có điểm không tin vào mắt mình, liếc nhìn Kim Doyoung một cái, sau đó bật cười thành tiếng. Kim Doyoung ở trước mặt hắn bày ra bộ dạng học trưởng nghiêm túc, không nghĩ tới cư nhiên còn có thể cùng một nhóm fangirl chia sẻ cập nhật động thái của hắn, chính là đáng yêu đến không thể hình dung nổi.

Jung Jaehyun thả di động về chỗ cũ, tại cái trán trơn nhẵn mềm mịn của Kim Doyoung hạ xuống một chiếc hôn, sau đó đem anh kéo đến ôm trong lồng ngực, cảm nhận hô hấp chân thực cùng nhiệt độ cơ thể ấm áp của người nọ.

Tiếng thở nhẹ nhàng của nam nhân là liều thuốc tốt nhất cho giấc ngủ, chỉ chốc lát sau Jung Jaehyun cũng tiến vào mộng đẹp, đây hẳn là đêm hắn ngủ ngon nhất trong những ngày gần đây.

"Chúng ta không giỏi ăn nói, không giống với người khác dễ dàng bày tỏ quan tâm cùng lo lắng, cũng không thường xuyên có hành động thân mật. Nhưng em biết rằng, anh ở đây, yêu em, và em cũng vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro