
Chương 12
Tên gốc: 记云梦大师兄揣崽的那些日子
Tác giả: 敲sang
Weibo: @敲sangsangsang
Lofter: @敲sang
Start reading~
34
Kim Tử Hiên khuôn mặt nghiêm nghị, bị Kim phu nhân kéo đi, bất đắc dĩ đứng trước Liên Hoa Ổ.
Bởi vì hai lần đánh nhau ẩu đả cũng có phần của hắn, ngày thường an phận như thế nào cũng không làm ăn được gì, sau khi bị Kim Quang Thiện xách về Kim Lân Đài, tiếp tục bị Kim phu nhân tận tâm chỉ bảo dạy dỗ một đêm, cuối cùng, Kim phu nhân phất tay, nói "Ngày mai con đi theo ta đến Liên Hoa Ổ, tự mình nhận lỗi, để xem có chừa hay không."
Kim Tử Hiên mặt đen thui, miệng vểnh lên "Không đi!"
Kim phu nhân nghẹn họng, đi tới kéo lấy lỗ tai hắn "Không đi cũng phải đi cho ta! Đứa nhỏ A Ly người ta tốt bao nhiêu a, có phần con ở đây chửi bới?! Một đứa nít ranh to xác, cả ngày vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tính toán chi li, còn phải để nương thay con đi giải quyết, không ngại mất mặt sao?"
Kim Tử Hiên da mặt nóng lên, chết lý vẫn cố cãi cùn, tuyệt không nhận sai, cứng cổ nói "Con không muốn cùng Giang Yếm Ly thành thân!"
Kim phu nhân nói "Không muốn?! Tương lai con mới biết hối hận! Bái thiếp đã gửi đi rồi, bất kể con có nguyện ý không, ngày mai cũng phải đi với ta đến Liên Hoa Ổ nhận lỗi!"
Bởi vậy, Kim phu nhân dù thuận lợi đem đứa con trai này xách tới Vân Mộng, nhưng lại không chịu nổi bản tính bướng bỉnh của đứa nhỏ này, đứng trước cửa nhà người ta sắc mặt cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Kim phu nhân dặn dò "Tử Diên đi ra ngoài săn đêm, không ở trong Liên Hoa Ổ, bây giờ chỉ có Giang Tông chủ cùng hai vị công tử đánh nhau với con ở nhà, có thể không có ai nghênh đón con, nếu con cứ tiếp tục trưng ra cái bản mặt thối này, người ta giáo huấn con cũng sẽ không thiếu phần."
Nghe vậy, mặt Kim Tử Hiên càng đen hơn, Kim phu nhân và Ngu phu nhân chính là khuê trung mật hữu, không chỉ tùy tiện chủ trương vì hắn cùng Giang Yếm Ly định ra hôn ước, còn thường mang theo hắn đến Liên Hoa Ổ đi lung tung, nói cho hoa văn là vì giúp hai đứa bé bồi dưỡng tình cảm.
Tình cảm như này... Rõ ràng cũng không hiệu quả, không những không có hiệu quả, ngược lại khiến hắn càng thêm chán ghét vụ hôn nhân này, lại được khuyến mãi thêm dịch vụ "Chiếu cố" của cái hai tên cầm đầu đám đệ tử Liên Hoa Ổ - Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng, thật tình không biết hắn mỗi lần đến đây đều là ôm quyết tâm quyết tử... Bắt đầu bước vào cổng chính tiến đã liên quan đến chuyện phải kinh lịch một phen khó khăn trắc trở...
... Cổng chính?!
Kim Tử Hiên đột nhiên phát giác ra hôm nay cùng thường ngày tựa hồ có chút khác biệt...
Hôm nay người đi ra đón khách chỉ có Giang Phong Miên cùng Giang Trừng, cũng không có Ngụy Vô Tiện và đám tiểu con mẹ nó tử rắm thối kia.
Kim Tử Hiên sợ cái đám kia dồn nén phóng đại chiêu, hai chân căng cứng, trung bình tấn cũng đã chuẩn bị xong, hai quyền nắm chặt, nâng lên trước ngực, nửa ngày rồi nhưng không thấy có động tĩnh gì.
Kim phu nhân cũng hiếu kì, cùng Giang Phong Miên khách sáo vài câu, hỏi "Xin hỏi Đại đệ tử của quý phủ..."
Giang Trừng đang theo dõi sát sao Kim Tử Hiên, nghe thấy lời ấy, hừ lạnh một tiếng, mắt trắng ngước lên trời "Náo loạn ròng rã suốt một đêm, có thể dậy được mới là lạ!"
Kim phu nhân "..."
Kim Tử Hiên "..."
Hóa ra là... Còn chưa dậy sao...
35
Mọi người đều biết, Ngụy Vô Tiện làm việc và nghỉ ngơi cực kỳ không có quy luật, một con người ham ngủ... Có thể biết trước thời điểm Kim phu nhân mang theo Kim Tử Hiên đến bái phỏng, vô luận đêm qua có chuyện gì chưa xử lý, hắn và các sư đệ đều có thể sớm nghỉ ngơi, rồi sớm rời giường, nhanh chóng xếp thành một hàng ngẩng đầu ưỡn ngực, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chờ đợi một trận chiến với Kim Tử Hiên, nhưng... Ngoại trừ đêm qua.
Giang Trừng buồn bực cầm đầu, đã chuẩn bị chuyện tích lũy nghị lực để tăng nhuệ khí của gia hỏa kia, Giang Phong Miên cũng mới rời đi, bây giờ chỉ còn lại bọn hắn, Ngụy Vô Tiện xung phong nhận việc, tiến hành một màn diễn thuyết sục sôi hăm hở, khiến đám sự phẫn nộ của đám tiểu sư đệ thức tỉnh triệt để.
Nghe nói Kim Tử Hiên sắp đến, các đệ tử Liên Hoa Ổ tự nhiên tức giận không chịu nổi, thêm màn diễn thuyết của Đại sư huynh, bầu không khí bỗng tăng vọt, nhao nhao tuyên bố phải cho hắn đẹp mặt một trận, nhưng... Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt lại không nháy mắt mà nhìn chằm chằm Lam Vong Cơ bên kia.
Kim Tử Hiên phải phòng, Lam Vong Cơ nơi này cũng tuyệt đối không thể buông lỏng.
Ngụy Vô Tiện mắt thấy lực chú ý của đám tiểu sư đệ sắp sửa chuyển dời, đang chờ khoảnh khắc ngàn vàng kéo Lam Vong Cơ về phòng ngủ, tiện thể lĩnh giáo một chút mùi vị ở Tàng Thư Các ngày đó nữa... E hèm khụ khụ! Ai mà biết cái đám tiểu sư đệ này cũng không đơn giản, hắn vẫn chưa ở chỗ này chiếm được tiện nghi, lại bị một đống sư đệ đi theo cùng nhau chạy vào phòng ngủ.
Ngụy Vô Tiện "..."
Lam Vong Cơ "..."
Đám tiểu sư đệ "..."
Ngụy Vô Tiện ".....Ra ngoài!"
Các sư đệ gật đầu nói "Được, Lam Nhị công tử theo bọn đệ ra ngoài."
Ngụy Vô Tiện lại lần nữa chuyển sang lừa đảo lấy lý do sáng nay ra "Ra ngoài, ta và Lam Trạm có chuyện rất trọng yếu cần nói."
Tam sư đệ nói "Chuyện săn đêm không cần nôn nóng, ngày mai cũng có thể bàn bạc."
Lục sư đệ cũng dậm chân "Không sai! Huống hồ Đại sư huynh còn đang có thai... Có một thời gian không thể đi ra ngoài săn đêm."
Tứ sư đệ cường điệu "Tháng mười... Chí ít phải tháng mười."
Ngụy Vô Tiện đau đầu "....Phải nói thế nào các ngươi mới có thể tin ta thật không thể thụ thai?!"
Các sư đệ nghiêm mặt nói "Đại sư huynh, vạn sự đều có khả năng."
Ngụy Vô Tiện có chút ngứa tay, vẫn còn hơi có thể chịu, đang muốn thi triển thủ đoạn cường ngạnh đem mấy tên sư đệ này đuổi ra cửa phòng, Ngũ sư đệ lại nghênh ngang bước đi thong thả vào bên trong phòng, tìm một góc ngồi xuống, bất động.
Ngụy Vô Tiện hỏi "Đây là làm gì vậy?!"
Ngũ sư đệ sắc mặt tự nhiên "Tối nay đệ trực."
Ngụy Vô Tiện "..."
Lam Vong Cơ "..."
Ngụy Vô Tiện vén tay áo lên "Tới đi, đêm nay ngươi không tử thì là ta con mẹ nó vong!"
Các sư đệ ngồi bệt dưới đất, cũng mặt dày như hắn thường ngày nói "Đại sư huynh đánh nhẹ một chút, coi chừng bảo bảo trong bụng."
Thế là Ngụy Vô Tiện cùng các sư đệ biện luận một đêm, hôm sau rốt cuộc không thể "Nghênh đón" Kim Tử Hiên...
36
Kim Tử Hiên ở Liên Hoa Ổ buổi sáng hơi an nhàn một chút, đang ngồi đàng hoàng ngây ngẩn cạnh Kim phu nhân, làm bộ làm tịch như không nhìn thấy mấy lần ánh mắt ám hiệu của bà, con mẹ nó dính chặt ở trên ghế, sắc mặt như thường, bốn bề yên tĩnh, tóm lại... Chết sống gì cũng không đi tìm Giang Yếm Ly.
Giang Trừng bên cạnh ngược lại là hung thần ác sát, trừng đến mức có một chút khí thế, nhưng Ngụy Vô Tiện và đám tiểu sư đệ không ở đây, cuối cùng là một mình gây chuyện thì không ổn, ngay lúc Kim Tử Hiên coi là hôm nay sẽ có thể an bình trải qua như này, bên ngoài Thử Kiếm đường, từ xa lại gần, một trận "bịch" "bịch" tiếng bước chân truyền đến.
Sắc mặt Kim Tử Hiên trong nháy mắt biến đổi, thân thể ngồi cũng không an ổn, hướng ra phía ngoài nhìn lại, chỉ thấy ba thân ảnh nhỏ phía trước, nhảy lên nhanh chóng, hai thân ảnh lớn hơn chút ở phía sau, chầm chậm đi vào, có một cái nho nhỏ kẹp ở giữa hai người, nhìn tựa như... Một nhà ba người. Bọn họ lần lượt từng người bước vào, lần lượt từng người trừng hắn, lần lượt từng người hếch mặt với hắn.. Trừ vị áo trắng cuối cùng kia...
Chưa thu hồi ánh mắt, Kim Tử Hiên trong lòng kinh ngạc, hướng vị áo trắng kia nhìn lại, đã thấy người mà mình vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới...
Một miệng nước trà của Kim Tử Hiên suýt nữa phun ra ngoài, kinh ngạc nói "Lam Vong Cơ?! Ngươi vì sao ở đây?!" Hắn nhớ rõ ràng ban đầu ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, khi hắn và Ngụy Vô Tiện huyên náo, mỗi lần đều khiến Lam Nhị công tử tức đến bùng nổ, sao chỉ qua một tháng không gặp, quan hệ bọn họ đã tốt đến mức kết bạn đồng hành rồi?
Ngụy Vô Tiện sáng nay tỉnh lại liền cảm thấy đầu váng mắt hoa, trong dạ dày càng dâng lên từng trận khó chịu, trong lòng nghĩ mình khả năng hôm qua ăn chưa no, đói nữa, lại thêm hắn một màn "Lão già cùng các sư đệ đấu trí đấu dũng hơn nửa đêm", thân thể có chút ăn không tiêu, mới có thể như thế, tâm đang phiền, còn nữa xưa nay hắn cũng không khoẻ khi nhìn thấy Kim Tử Hiên, bởi vậy nghe thế liền quay đầu sang nói "Ngươi quản được sao?!"
Kim Tử Hiên bị sặc đến nước miếng, hắn tính cách kiêu ngạo, xưa nay cũng chưa từng có ai dám nói với hắn như thế, rạp xiếc đám Giang Trừng và tiểu sư đệ của hắn bày ra hắn còn có thể nhẫn nại, nhưng gặp phải Ngụy Vô Tiện này thì không thể nhịn nổi, trên mặt lộ đầy vẻ kỳ lạ.
Nội tâm các sư đệ thay Đại sư huynh hôm nay đánh thắng trận đầu reo hò, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt của Đại sư huynh cũng không dễ coi chút nào, giống như là... Buồn nôn?
Lục sư đệ liền chen ở giữa hai người, lẩm bẩm nói "Kim Khổng Tước... Quả thật có thể khiến người ta buồn nôn như vậy sao?"
Ngụy Vô Tiện và những người khác "..."
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro