Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

【ba】

Đến công ty Ngô Thế Huân bắt đầu nghe thư ký báo cáo sơ bộ tình hình hôm trước để chuẩn bị cho buổi họp công ty hôm nay.

Thư ký đi đến phòng họp trước, bản thân ngồi lại văn phòng xem xét văn kiện, trong đầu lại vô tình nhớ đến cái má lúm lúc cười rộ lên cùng hai mắt rủ xuống cong cong của vị giáo viên nhà trẻ.

Lập tức sự chú ý của Ngô Thế Huân lệch khỏi quỹ đạo, nhớ tới lúc sáng Ngô Hạo Minh trên xe nói thích thầy Nghệ Hưng, trong lòng Ngô Thế Huân cũng muốn nói, ba cũng thích thầy Nghệ Hưng.

Không, không phải thầy Nghệ Hưng.

Là anh Nghệ Hưng hoặc gọi là Nghệ Hưng.

Ngô Thế Huân cũng muốn ở trước mặt anh gọi Nghệ Hưng.

Từ lúc nào đối với người kia ngày càng để tâm hắn cũng không nhớ. Hiện tại mỗi ngày trời còn chưa sáng đã rời giường chuẩn bị bữa sáng cho Ngô Hạo Minh, buổi tối công việc chưa hoàn thành đã vội thu xếp đi đón đứa nhỏ, ngoại trừ muốn có nhiều thời gian ở bên con, nguyên do chính là muốn gặp Trương Nghệ Hưng.

Chỉ biết bản thân thích cái dáng vẻ kinh hách lúc bị mình gọi "Thầy Nghệ Hưng" thích nhìn anh tươi cười mỗi sáng đón Ngô Hạo Minh từng bước tiến đến bên cạnh, giữa nhà trẻ ồn ào náo nhiệt lại kiên nhẫn tiếp chuyện với từng vị phụ huynh, ánh mắt nhu hòa như dung nạp cả vũ trụ, mỗi lần đối diện với người kia Ngô Thế Huân cảm thấy bản thân giống như thiếu niên đứng trước mối tình đầu, chờ mong mỗi câu đối thoại, mỗi lần tươi cười của đối phương . . .

Giây phút này Ngô Thế Huân cũng không biết trên mặt mình có bao nhiêu vui vẻ, làm cho thư ký vốn có chuyện quên nói định quay lại thông báo một tiếng bị dọa cho đứng bất động, biểu tình không dám tin nhìn Ngô Thế Huân.

Vẫn là bình thường được rèn luyện tốt, cô nhanh chóng lấy lại biểu cảm chuyên nghiệp gõ cửa thông báo cho người bên trong có người đến.

Dùng tốc độ nhanh nhất trình bày công việc, chờ được cái gật đầu từ Ngô Thế Huân liền tức tốc rời khỏi phòng.

Cô gấp gáp muốn buôn dưa cho mọi người biết giám đốc của họ cười đầy ý xuân.

Mãi đến khi xe dừng lại Trương nghệ Hưng mới tiếp nhận được chuyện mình cùng Ngô Thế Huân còn có Ngô Hạo Minh cùng đi ăn tối. .

Nhìn qua bên cạnh là gương mặt trẻ con vẫn treo biểu tình "Con còn tức giận" của Ngô Hạo Minh cùng với vẻ mặt bất đắc dĩ của Ngô Thế Huân, bản thân không thể từ chối thỉnh cầu này.

"Hạo Minh bây giờ con muốn ăn gì?" Trương Nghệ Hưng xích lại gần đứa nhỏ nhẹ giọng, dập tắt chiến tranh lạnh giữa hai cha con do Ngô Hạo Minh đơn phương khởi xướng.

Ngồi ở ghế lái Ngô Thế Huân thẳng lưng bất động thanh sắc, xe đang dừng đèn đỏ nên hắn toàn lực chú tâm vào câu chuyện phía sau lưng.

Ngô Hạo Minh bỉu môi cau mày, hướng về phía Ngô Thế Huân liếc liếc mắt một cái, lại nhìn Trương Nghệ Hưng. "Con muốn ăn sushi!"

Lúc nghe được hai chữ sushi Ngô Thế Huân nhíu nhíu mày, lại cười khổ một chút, chuyện mình không thích ăn sushi mọi người đều biết.

"Được! Chúng ta đi ăn sushi đi!" Trương Nghệ Hưng vui vẻ tiếp lời.

Được rồi. . . cũng không phải mọi người đều biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro