
Hai
Lời tác giả:
Một Lam xinh đẹp hai ngàn năm qua chưa từng xuống núi.
Tất cả đều là đường, vô cùng ngọt, kiến nghị đọc sau khi ăn xong.
Năm, Lam Hi Thần hẹn hò.
Lại lần nữa gặp lại, nhóm người yêu nhau luôn hận một ngày không thể có 48 giờ dính ở bên nhau.
Kim Quang Dao cùng Lam Hi Thần cũng không ngoại lệ, còn may, vì kế hoạch lữ hành tốt nghiệp, Kim Quang Dao xin công ty một kì nghỉ ngắn, tuy rằng hoạt động leo núi đạp thanh thất bại, lại vừa lúc cho hắn cùng Lam Hi Thần một thời gian ở chung.
Kim Quang Dao mua cho Lam Hi Thần một cái di động cùng loại với mình. Xen vào, khuôn mặt Lam Hi Thần thật sự quá mức trêu hoa ghẹo nguyệt, Kim Quang Dao lòng dạ hẹp hòi, cho hắn thêm cái ốp "bản nhân có chủ"
Sự thật chứng minh qua hai ngàn năm, đệ nhất công tử thế gia đầu óc vẫn rất linh hoạt, Kim Quang Dao dạy một hồi Lam Hi Thần đã biết dùng. Kim Quang Dao chỉ cho hắn download WeChat, hơn nữa chỉ thêm mình là bạn, bởi vì ứng dụng mạng xã hội khác sẽ dễ dàng độc hại trang giấy trắng như Lam Hi Thần.
Lam Hi Thần cảm thấy cái tiện nhất của di động chính là có thể xem thời gian. Kim Quang Dao dạy hắn xem lịch ngày, hơn nữa giải thích một chút về chế độ 24h, Lam Hi Thần cảm thấy sử dụng di động cũng không phải rất khó, trừ bỏ ngay từ lúc đầu suýt chút nữa bẻ gãy điện thoại, còn không đánh chữ bên ngoài.
Bất quá này cũng không quan hệ, hiện tại phương pháp đưa giọng nói vào rất phát triển.
Kim Quang Dao lưu số di động của hắn vào máy Lam Hi Thần, đánh hai chữ "A Dao". Lam Hi Thần sau lại chính mình lặng lẽ đổi thành "yêu nhất A Dao".
Hai người một buổi sáng ở nhà học cách dùng di động, chủ yếu lúc học không thể hiểu được, hai người lại hôn nhau nồng nhiệt, cho nên hiệu suất học tập cực kém.
Học một buổi sáng, Kim Quang Dao quyết định buổi chiều tiếp tục mang Lam Hi Thần ra ngoài đi dạo. Phòng ngừa mỹ mạo kinh người của hắn gây tai nạn xe cộ, Kim Quang Dao cho hắn mang theo cái khẩu trang.
Tiểu tình lữ đương nhiên muốn đi công viên giải trí.
Lam Hi Thần sống một mình quá lâu, về sau đi vào thế giới hiện đại, hiển nhiên có một chút chứng sợ xã giao, đối mặt biển người tấp nập trong công viên giải trí, Lam Hi Thần có một tia hơi hơi không khoẻ.
Kim Quang Dao mua cho hắn một ly socola nóng, mặt trên còn pha kẹo bông gòn hình Chuột Mickey, Lam Hi Thần thật cẩn thận uống một ngụm, cảm thấy hương vị cũng không tệ lắm, trong ngọt mang theo một tia chua xót, uống xong về sau, có chút thẹn thùng bảo Kim Quang Dao lại mua cho hắn một ly.
Bọn họ ngồi trên dòng nước xiết, ngồi tàu lượn siêu tốc, còn ngồi ngựa gỗ xoay tròn. Lam Hi Thần cảm thấy, cưỡi ngựa thật vẫn thoải mái hơn.
Đương nhiên cưỡi lên thoải mái nhất vẫn là A Dao, nhưng lời này hắn không dám nói. (A Dao chiều hư nhị ca rồi thấy chưa =.=)
Bọn họ ở đỉnh đu quay khổng lồ hôn môi, bởi vì Kim Quang Dao nói cho hắn, nếu cùng người yêu ngồi đu quay khổng lồ không ở trên đỉnh hôn môi, nhất định sẽ chia tay, cho nên Lam Hi Thần bóp điểm hôn môi người yêu bé nhỏ của hắn.
Lam Hi Thần thông qua trò chơi sáo hoàn (xin lỗi mọi người, tôi cũng chả hiểu đây là trò gì), giúp Kim Quang Dao thắng rất nhiều thú bông lớn. Nhìn Kim Quang Dao hưng phấn ôm chặt mấy con thú bông cao ngang người, Lam Hi Thần thấy thập phần có cảm giác thành tựu.
Sau, những con thú bông đó đều được bày ở đầu giường, cùng bọn họ chia sẻ chiếc giường nguyên bản chẳng to lớn gì kia.
Sáu, Lam Hi Thần tìm việc.
Có một số việc qua mấy ngàn năm cũng sẽ không thay đổi, tỷ như Lam Hi Thần vẫn giặt rách hết quần áo, vì thế Kim Quang Dao khẽ cắn môi, tiêu hao quá mức thẻ tín dụng mua cái máy giặt tự động siêu cao cấp, đem máy giặt bán tự động hắn dùng đã nhiều năm thay mới.
Lam Hi Thần không có chứng minh thư, nên không thể đi làm, đến cả MacDonald tuyển người cũng yêu cầu xem chứng minh thư của ngươi. Kim Quang Dao đành phải ôm tâm thái thử xem xem đi tìm Lam Vong Cơ đời này. Lam Hi Thần trên ý nghĩa nào đó cũng coi như là lão tổ tông của hắn.
Lam gia đời này cũng là dòng dõi thư hương trăm năm, chỉ là đã sớm không tu tiên. Lam Vong Cơ là đại sư đàn cổ nổi danh đương đại, hơn nữa như cũ cùng Ngụy Vô Tiện dây dưa không rõ, bởi vì Ngụy Vô Tiện đời này đi làm người đại diện âm nhạc, hơn nữa còn là biểu đệ của tẩu tử hắn, Giang Yếm Ly.
Kim Quang Dao có đôi khi nghĩ, này đại khái chính là duyên phận khắc vào vận mệnh.
Lam Vong Cơ cùng Lam Hi Thần tiến hành cuộc gặp gỡ thế kỷ, Kim Quang Dao cùng Ngụy Vô Tiện cũng không biết bọn họ hàn huyên cái gì, ngược lại là Ngụy Vô Tiện đối với chuyện xưa kiếp trước của hắn cùng Lam Vong Cơ thấy vô cùng hứng thú, đem Kim Quang Dao kéo đến một bên hàn huyên cả buổi. Sau khi nghe xong đoạn chuyện cũ ngàn năm trước kia, vô hạn thổn thức một phen, sau đó thật sâu cảm khái hắn cùng Lam Vong Cơ quả nhiên là trời sinh một đôi!
Sau đó vấn đề thân phận của Lam Hi Thần liền nhẹ nhàng như vậy được giải quyết. Lúc lấy được chứng minh thư mới tinh, Kim Quang Dao đối với Lam Hi Thần so rất lâu, nhịn không được thở dài nói: "Nhị ca, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp chứng minh thư đẹp như vậy".
"Tuy nhiên vẫn là người thật đẹp hơn."
Lam Hi Thần mặt đỏ hồng, bởi vì thời điểm hắn chụp ảnh, cảm thấy cameras có điểm dọa người, cư nhiên còn sẽ loang loáng, cho nên biểu tình có một chút mất tự nhiên, tuy rằng điểm mất tự nhiên này cũng không che dấu nổi mỹ mạo của hắn.
"Nhị ca cảm thấy, vẫn là A Dao đẹp hơn."
Hai người nị nị oai oai (*) vài ngày, thuận tiện làm thẻ ngân hàng, mua ít nhu yếu phẩm sinh hoạt. Rốt cuộc tới ngày Kim Quang Dao muốn đi làm tiếp. Kim Quang Dao ngàn dặn dò vạn dặn dò bảo Lam Hi Thần không được một mình ra cửa chạy loạn, hơn nữa dạy hắn sử dụng linh hoạt phần mềm đặt cơm hộp.
Lúc Kim Quang Dao dùng di động mình làm mẫu cho Lam Hi Thần, Lam Hi Thần không cẩn thận ngó tới lịch sử thẻ tín dụng của Kim Quang Dao, sau đó yên lặng nghĩ thầm, hắn không thể cứ dùng tiền của A Dao. (Thoải mái đi anh ơi! A Dao tình nguyện bao nuôi nhị ca mà =)))))))) )
Sau khi Kim Quang Dao ra ngoài, Lam Hi Thần cũng trộm ra ngoài, tuy rằng hắn cũng không biết chính mình có thể làm cái gì, bằng không đi tìm Vong Cơ giới thiệu cho hắn một công việc là được. Đang ở trên đường lang thang không có mục tiêu mà đi, chợt thấy một căn phòng lớn tráng lệ huy hoàng, bên ngoài còn dán một cái thông báo tuyển dụng, Lam Hi Thần xem chữ giản thể chỉ có thể nhận biết thất thất bát bát, thế nhưng hắn xem cũng hiểu trên thông báo tuyển dụng viết hai điều.
① Tướng mạo đoan chính.
Lam Hi Thần cảm thấy tướng mạo mình rất đoan chính.
② Giỏi ăn nói.
Lam Hi Thần nghĩ thầm, mình có thể tính nửa cái giỏi ăn nói đi......
Lúc Lam Hi Thần còn ở cửa do dự, một cô gái mặc đồ công sở vội vàng đi lướt qua hắn, trên nhãn trước ngực viết "La Thanh Dương", đi qua đi lúc sau, lại lập tức đi vòng trở về, không xác định hỏi: "Xin chào, tới nhận lời mời?"
Lam Hi Thần thấp thỏm gật gật đầu.
La Thanh Dương ánh mắt sáng lên, nhiệt tình lôi kéo Lam Hi Thần vào cửa, chỉ hỏi tên của hắn cùng đăng ký chứng minh thư, sau đó lại là một hồi thao tác Lam Hi Thần xem không hiểu, bảo hắn thay đổi một bộ trang phục công sở cùng La Thanh Dương không sai biệt lắm, sau đó hắn liền không thể hiểu được nhập chức.
Thế gia công tử đệ nhất Lam Hi Thần, quang vinh trở thành một người buôn bán bất động sản.
La Thanh Dương hưng phấn nói: "Ngươi chỉ cần đứng ở đại sảnh mỉm cười là được!"
Lam Hi Thần tận lực làm hết phận sự như La Thanh Dương nói, mỉm cười cùng mỗi người chào hỏi, gặp phải người khác hỏi chuyện, không trả lời được liền tiếp tục mỉm cười, sau đó tìm đồng sự tới giúp hắn trả lời là được.
Cùng ngày, doanh thu toàn bộ nhà đem bán cao kỷ lục, vô số nữ khách chen chúc sứt đầu mẻ trán muốn cùng Lam Hi Thần ký hợp đồng, thậm chí cho vay đều không làm, bởi vì khoản mục hợp đồng càng phức tạp, thời gian cùng Lam Hi Thần ở chung càng dài.
La Thanh Dương một bên đóng dấu hợp đồng, một bên chửi thầm những người này rõ ràng là rất có tiền, bình thường còn luôn muốn cho vay.
Thuận tiện ở trong lòng khen một chút chính mình tuệ nhãn như đuốc, cư nhiên đưa tới Lam Hi Thần cái bảo bối như vậy.
Thời điểm tan tầm, di động Kim Quang Dao bỗng nhiên nhận được hai tin thôi tống khác nhau đến từ Tri hồ cùng Weibo.
(*) nị nị oai oai: thường mang nghĩa làm gì đó nhiều đến phát chán. Ở đây mang nghĩa làm những việc thân mật ngọt ngào mà những cặp yêu nhau thường làm.
Thôi tống: Cái này tui không biết giải thích sao, nhưng đại khái là khi dùng weibo, tui hay nhận được mấy tin nhắn dẫn link về những vấn đề mà tui quan tâm do chính weibo gửi. Chắc mấy tin nhắn kiểu đó gọi là "thôi tống". Chẳng biết đúng không? Bạn nào hiểu rõ hơn thì giải thích cho mọi người nha.
Tri hồ là một trang web hỏi đáp, được nhiều người từ nhiều ngành nghề sử dụng. Người sử dụng chia sẻ tri thức, kinh nghiệm cùng giải đáp các thắc mắc cho nhau, cung cấp vô cùng nhiều tri thức bổ ích.
【 Vấn đề ngài chú ý: "Người đẹp nhất ngươi từng gặp ở trong đời sống hiện thực trông thế nào" có trả lời mới, mau xem một chút. 】
【 Vị tiểu ca bán nhà này, thỉnh ngươi lập tức xuất đạo! 】
Kim Quang Dao nhún nhún vai, xem nhẹ hai tin thôi tống này, theo thói quen mở ra Douyin lướt một hồi, lướt chưa được mấy cái, hắn liền thấy nhị ca thân yêu của hắn, ăn mặc tây trang công sở soái khí, ở đại sảnh kinh doanh nhà nào đó giống như linh vật mỉm cười, phía dưới đã có hơn một trăm vạn like.
Kim Quang Dao:????
Kim Quang Dao click mở bình luận, hắn liền càng tức giận.
"A a a a a a a a a a tiểu ca hãy đến và chà đạp em đi, trực diện chà đạp em đi!!"
"Nam hài tử, ta có thể!!!"
"Tiểu ca ca cười, liền tên con của chúng ta đều nghĩ kỹ rồi."
"Các ngươi đều tránh ra, ta điều động nội bộ, hắn là chồng ta!"
"Trong vòng ba phút ta muốn có thông tin của hắn!!!"
Đương nhiên cũng có một ít bình luận lý trí hơn, tỷ như: "Nam hài tử đáng yêu như vậy, nhất định có bạn trai đi."
Kim Quang Dao rời khỏi Douyin, gọi điện thoại cho Lam Hi Thần, sau đó lúc hắn bắt xe đến chỗ kinh doanh nhà, liền nhìn đến Lam Hi Thần mỉm cười chống đỡ một đám nữ hộ khách đưa hoa cho hắn.
Kim Quang Dao đôi tay hoàn cánh tay, cắn răng hô một câu nhị ca.
Lam Hi Thần đột nhiên vừa nhấc đầu, nguyên bản tươi cười có chút công thức hoá bỗng nhiên trở nên chân thành sáng lạn, chung quanh các nữ sinh lại phát ra một tiếng thét kinh hãi. Lam Hi Thần cúi đầu đối với các nàng nói xin lỗi, bạn trai ta tới đón ta.
Sau đó đi đến trước mặt Kim Quang Dao, ở trước mắt bao người, ôn nhu ở trán hắn rơi xuống một nụ hôn nhẹ nhàng, còn có chút ủy khuất nói: "A Dao, đi làm mệt mỏi quá, ngươi bình thường vất vả."
Kim Quang Dao bỗng nhiên không tức giận nữa, nhưng quay đầu lại, vẫn là lệnh Lam Hi Thần không được tiếp tục làm kinh doanh bất động sản. Nhị ca hắn, làm sao có thể mỗi ngày bị nhiều nữ nhân như lang tựa hổ vây quanh như vậy.
Thế nhưng qua một đoạn thời gian, Kim Quang Dao thấy La Thanh Dương chuyển đến thẻ ngân hàng của Lam Hi Thần trích phần trăm hoa hồng, vẫn là cảm giác một tuyệt bút tiền từ bầu trời rơi xuống.
Dù sao tiền của Lam Hi Thần, cũng chính là tiền của hắn.
Gom tiền nô Tiểu Dao ôm cái tin nhắn hoa hồng kia ở trên giường vui vẻ đã lâu, Lam Hi Thần bỗng nhiên cảm thấy, hay là mình nên đi ra ngoài đi làm kiếm tiền mới được.
-TBC-
-------------------------------------
Lam xinh đẹp không hổ danh là Lam xinh đẹp, chường cái mặt ra là tiền ồ ạt vào túi rồi :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro