❄️
Chương 1: Trai-có-vợ gặp tình địch lưu manh, cuối cùng bị người ta đè ra xoạc ~
!!!Cảnh báo: phần này công KHÔNG KHIẾT nha :V lọt hố xong hong chịu nổi rồi than đi =))))))))
***
"A~~ To quá! Chơi chết em đi! Em là con đĩ! Là con đĩ dâm tiện nhất~~ Mau nện chết em~~ A!" Vợ của Từ Kỳ dâm tiện quỳ trên mặt đất, bị một người đàn ông cao lớn cường tráng ấn xuống sàn mà đóng cọc!
Đôi mắt Từ Kỳ lóng lánh nước mắt, hai tay gắt gao bịt lỗ tai, toàn thân đều phát run.
Cậu không muốn nghe, càng không muốn thấy...... Người vợ cậu thương yêu bị một tên đàn ông khác làm bẩn, hơn nữa cô ấy còn đang chìm đắm trong cơn đê mê đó, thậm chí phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng.
Từ trước đến nay cô chưa bao giờ làm như vậy với cậu. Khi đối mặt với Từ Kỳ, cô luôn biểu hiện như một nàng công chúa kiêu hãnh lạnh lùng, nhưng khi đối mặt với tình nhân của mình, cô lại dâm tiện giống như một con chó cái.
Từ Kỳ gần như muốn khóc ra máu.
Không...... Xin em, đừng nói nữa.....
Tiếng rên rỉ trong căn phòng ngủ nửa khép càng ngày càng dữ dội, năng lực của người đàn ông rất mạnh mẽ, nện cô gái suốt một giờ cũng chưa dừng lại, mà cô gái cũng rên đến cuồng loạn, trông có vẻ là đã lên đỉnh tới mấy lần.
Khi cô gái dâm tiện cầu xin nam nhân bắn ở trong, Từ Kỳ vỡ oà chạy vọt vào.
"Không....! Tiểu Tuyết...... Xin em! Đừng như vậy......" Từ Kỳ khóc lóc quỳ trên mặt đất, nhìn ánh mắt chán ghét của cô gái và ánh mắt trào phúng của nam nhân kia.
Nam nhân rút dương vật ra, cầm đại điểu ướt dầm dề nói: "Hắn chính là ông xã của cô ?"
"Đúng vậy ~" Tiểu Tuyết chưa đã thèm mà liếm liếm đầu lưỡi, tức giận nói với Từ Kỳ, "Anh còn muốn sao nữa! Chính anh là đồ liệt dương vô năng, còn đi đủ chỗ xin người ta ngủ với vợ mình. Giờ vất vả lắm tôi mới tìm được trai ngon, anh lại không cho hắn bắn tinh là sao ? Rốt cuộc anh có ý gì, anh muốn sao đây hả!"
Từ Kỳ khóc đến nước mắt đầy mặt, "Từ bỏ...... Anh từ bỏ...... Tiểu Tuyết.... Anh chỉ muốn ở bên cạnh em thôi.... Anh không cần con nữa.... Anh không cần nữa đâu......"
"Hừ, không phải hôm qua anh nói là mẹ già ở quê sắp chết, nên muốn được thấy cháu trai sao! Hôm nay anh lại nói là từ bỏ hả ? Chúng ta đều tìm được người thích hợp, giờ anh nói không cần, chậm rồi!" Nói xong, cô gái lại uốn éo mông đòi dương vật.
Ngược lại với cô gái, nam nhân kia thì lại rất có hứng thú mà nhìn Từ Kỳ, hắn không ngờ chồng của Tiểu Tuyết lại bắt mắt như vậy, khuôn mặt trái xoan, lông mi đen dài, mắt hạnh tròn tròn lóng lánh nước mắt. Bộ dáng trông vô cùng thanh tú, còn mang theo một chút nét nữ tính, khó trách cô ta lại ngứa mắt như vậy, loại yếu đuối này không chừng chym còn chưa dài bằng một chiếc đũa.
Tiểu Tuyết vốn dĩ lớn lên đã kiều diễm và tràn đầy mị lực, nhưng chồng của cô ta tựa hồ cũng không kém chút nào, eo nhỏ da trắng, gương mặt ướt đẫm nước mắt cũng toát ra vài phần mị thái lê hoa đái vũ.
"Hức... Tiểu tuyết... Anh sẽ từ bỏ chuyện đứa bé.... Em đừng ngủ với người đàn ông khác.... Anh xin em...." Từ Kỳ cũng không biết xấu hổ, cậu quỳ gối cầu xin trước mặt vợ mình, không hề có tôn nghiêm mà khóc nức nở.
Nam nhân lại coi thường Từ Kỳ thêm vài phần, trông dáng vẻ lớn lên vốn đã mỏng manh, giờ tính tình cũng yếu đuối, chẳng trách vợ cậu ta không kiêng nể gì mà đi ngoại tình.
Tiểu tuyết càng chán ghét Từ Kỳ đến cực điểm, cô không thèm phản ứng gì với chồng mình, mà quay đầu làm nũng với nam nhân, "Anh đẹp trai ~~ hôm nay thật sự là mất hết hứng rồi, hay chúng ta hẹn nhau hôm khác nha ~~"
Nam nhân sờ sờ đại điểu, lười biếng nói: "Tùy cô, dù sao lão tử cũng có rất nhiều thời gian, được một người đẹp ngực to mông căng như cô xin thao, Ngũ Triệu Phong tôi đây cầu mà không được."
"Hì hì hì ~ đồ hư hỏng, được rồi, giờ em muốn cùng chồng em nói chuyện chút, ngày khác chúng ta lại gặp nha ~~" Tiểu Tuyết ưỡn ưỡn bộ ngực bự, thò lại gần Ngũ Triệu Phong rồi đá lông nheo một cái.
Từ Kỳ nhìn vợ mình ve vãn đánh yêu với người đàn ông khác, cậu gần như chết lặng, trong lòng đau đớn vô cùng. Từ Kỳ nức nở nửa ngày, mới nhỏ giọng nói: "Tiểu... Tiểu Tuyết... Anh không cần con nữa đâu... Em với anh hảo hảo nói chuyện đi.... Em đừng tìm người khác nữa.... Hức...."
Tiểu Tuyết chán ghét cười lạnh, "Được thôi, trừ khi anh chữa khỏi được cái bệnh liệt dương đáng chết kia đi! Nếu không thể thỏa mãn tôi, tôi sẽ tìm người khác!"
Từ Kỳ vừa nghe xong, nước mắt lại ứa ra.
Nam nhân nhìn gương mặt xấu hổ ướt nước mắt của Từ Kỳ, trái tim của hắn đột nhiên đập lệch một nhịp. Trong kí ức của hắn, hắn chưa bao giờ thấy ai khóc một cách vừa dâm vừa tiện như vậy.
Người này vừa khóc lên, eo nhỏ đã vô thức vặn vẹo, cặp mông thịt run rẩy chu ra, gương mặt đỏ bừng lã chã nước mắt, nhìn chuẩn vừa đĩ mà vừa ngây thơ, làm người ta hận không thể lột sạch quần cậu ta, banh cặp mông mập ra, sau đó chịch, đụ, nện cậu ta trước mắt vợ của mình!
Nghĩ như vậy, dương vật nam nhân lập tức dựng cứng lên.
Nhưng dù đĩ hay không thì là cũng là chồng của người ta, nam nhân chỉ đành nhìn bờ mông mập không kém phụ nữ kia cho đã, âm thầm xoa bóp vài phát trong tưởng tượng, sau đó hắn mới xoay người rời đi.
*****
Một tuần sau.
Cô gái tên Tiểu Tuyết lại chạy tới tìm hắn, nữ nhân say xỉn này vẫn tiếp tục oán giận người chồng vô năng của mình như mọi hôm. Cô ta nói cái gì mà chỉ biết vùi đầu làm việc, không hiểu tình thú, còn đặc biệt mắc bệnh liệt dương. Lúc trước chính mình mắt bị mù mới nhìn trúng cái đồ ẻo lả như vậy!
Ngũ Triệu Phong nhấp một ngụm rượu, ánh mắt cười cợt khinh bỉ, nghĩ thầm: còn cô thì tốt đẹp hơn ai, cũng chỉ là một con điếm quỳ gối dưới chân đàn ông mà thôi.
Lúc này, Tiểu Tuyết lại nói tiếp, "Biết vậy trước khi kết hôn thì đã đi kiểm tra rồi, nếu không em cũng sẽ không gả cho thằng bê đê chết tiệt đó!"
"Bê đê ?"
"Đúng vậy!"
Ánh mắt Tiểu Tuyết lộ ra chán ghét rõ ràng, "Em đã thấy cái phần dưới dơ bẩn kia của hắn rồi, dương vật phía trước thì ngắn bỏ mẹ ra, đã vậy ở dưới còn có thêm cái bộ phận sinh dục của con gái! Đêm tân hôn em bị hắn doạ xém xỉu, thằng bê đê chết tiệt này còn khóc lóc quỳ gối trước mặt em, hắn nói hắn yêu em, hứa sẽ bồi thường cho em. Kết quả thì sao! Mẹ nó làm tình với hắn quả thực là ác mộng suốt đời mà!"
Ngũ Triệu Phong ngây người trong chốc lát, hắn thật sự không ngờ rằng cậu ta lại là người song tính, thảo nào nhìn cả người mang theo nét nữ tính và dâm đãng như vậy.
Ánh mắt hắn hơi tối lại, khoé miệng câu lên một nụ cười khó hiểu, "Vậy, hôm nay tôi sẽ giới thiệu cho cô một soái ca, chỗ đó vừa ý cô, cũng biết tình thú, thế nào ? Có muốn không ?"
Tiểu Tuyết mị nhãn như tơ mà nhìn hắn, nũng nịu nói: "Em chỉ muốn anh thôi à ~~"
Nam nhân cười cười, búng tay một cái, người mặc đồ đen nãy giờ đứng bên cạnh lập tức bước lên phía trước, mỉm cười đỡ lấy Tiểu Tuyết.
Tiểu Tuyết vừa thấy trai đẹp ôm mình, hai mắt liền biến thành trái tim, chỉ trong chốc lát đã ngoan ngoãn nằm trong lồng ngực người ta.
Sau khi dẹp xong đồ thừa, Ngũ Triệu Phong ngồi uống rượu ở quầy bar, trong đầu đều là hình ảnh Từ Kỳ khóc thút thít, eo nhỏ vặn vẹo, mông bự run rẩy chu ra.
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên có âm thanh huyên náo, từ xa đã nghe thấy tiếng gọi "Tiểu Tuyết! Tiểu Tuyết" vang vọng lại.
Nam nhân vừa nghe động tĩnh, khóe miệng liền câu lên một nụ cười nguy hiểm, hắn còn chưa thả mồi, mà con cá đã vào lưới rồi!
Từ Kỳ với vẻ mặt kinh hoàng xông vào. Cậu vừa thấy nam nhân, trên mặt lộ ra một chút xấu hổ, nhưng rất nhanh đã gấp giọng hỏi, "Vợ tôi đâu rồi.... Tiểu Tuyết ở đâu.... Tôi thấy cô ấy đã vào đây mà...."
Ngũ Triệu Phong nói dối, "Cô ta đi rồi, vừa mới đi."
Từ Kỳ nghe vậy, liền vội vàng muốn đuổi theo.
Nam nhân một phen túm chặt cậu lại, thấp giọng nói: "Nhưng mà trước khi đi, cô ta đã nói cho tôi một bí mật." Gương mặt anh tuấn nháy mắt trở nên bí hiểm.
Nhưng Từ Kỳ đơn thuần đáng thương này lại không nhận ra chút nào, cậu mở to đôi mắt tròn tròn ướt át nhìn hắn, vẻ mặt mờ mịt ngây ngốc.
Ngũ Triệu Phong cũng không nói nhiều, hắn túm chặt cổ tay cậu sau đó ôm lấy từ phía sau.
Từ Kỳ bị cơ thể ấm nóng to lớn thân ôm lấy, cậu kinh sợ quay đầu lại nhìn hắn.
Ngũ Triệu Phong ghé sát vào lỗ tai cậu, "Nghe vợ cậu nói, phần dưới của cậu.... có một cái bướm đàn bà ?"
Cơ thể mểm mại trong lòng lập tức cứng đờ, nam nhân ngửi thấy mùi thơm từ cần cổ cậu, hắn dâm dê liếm một ngụm, "Đã có bướm còn khó xử vợ cậu làm gì, dùng chính bướm của mình thụ thai đi!"
Từ Kỳ xấu hổ đến đỏ mắt, giọng nói mang theo âm khóc, "Không.... Không được.... Tôi là đàn ông......"
"Đàn ông ?" Ngũ Triệu Phong phát ra tiếng cười nhạo báng, "Đàn ông mà có cái đó ? Nếu không hai ta chơi trò tìm điểm khác nhau đi ?" Nói xong, hắn bê Từ Kỳ lên một chiếc ghế sô pha.
"A...!! Không...... Anh buông tôi ra.... Cứu mạng...... Anh làm gì vậy...!"
"Làm gì sao ? Không phải cậu muốn mượn giống à ? Không phải mẹ của cậu sắp chết hử ? Chẹp chẹp, lão tử tích đức làm việc thiện, dương vật tích cóp không ít tinh trùng, vừa lúc bắn hết cho cậu, cho bướm nhỏ của cậu thụ tinh!"
"Khônggg......!!" Từ Kỳ sợ tới mức hồn phi phách tán, cậu thê thảm thét chói tai, giãy giụa kịch liệt. Nhưng cơ thể của cậu quá yếu, cơ bản là không cách nào chống lại nổi nam nhân cường tráng xuất thân lưu manh này.
Từ Kỳ khóc lóc đấm đá Ngũ Triệu Phong, lại bị hắn thô lỗ chặn ngang rồi bế lên.
"Cứu mạng...! Đừng...! Tôi không mướn anh làm vậy...! Không...... A a a!!" Một tiếng khóc kêu bất lực vang lên, quần của Từ Kỳ bị xé thành hai mảnh, lộ ra cặp giò trắng nõn bóng loáng.
Ngũ Triệu Phong biến thái nhéo nhéo mắt cá chân cậu, sau đó há mồm cạp một phát lên phần thịt non trên đùi. Từ Kỳ nhạy cảm ứ lên một tiếng, liều mạng giãy giụa, nhưng vẫn bị bàn tay to như gọng sắt của nam nhân kìm chặt lại.
"Đừng nhúc nhích! Nếu không lão tử sẽ trực tiếp chịch cậu!"
"Huhu.... Đừng.... Tôi không phải đồng tính luyến ái.... Xin anh.... Tha tôi đi.... Tôi không muốn...." Từ Kỳ khóc đến chết đi sống lại, gương mặt trắng nõn đỏ bừng.
Ngũ Triệu Phong nhìn bộ dáng Từ Kỳ lúc này, đúng là càng xem càng thích, càng xem càng sướng.
Hắn thích mấy loại tình thú này, cái kiểu đã nghiện còn ngại, ngoài miệng nói không cần, nhưng mông lại vặn va vặn vẹo, quần lót che khuất cái bím thít chặt ra hình dạng hai mép thịt mập. Loại này phải chịch cho đĩ lên mới đã! Mới có cảm giác chinh phục!
"Mẹ nó! Bướm đã hiện rõ vậy rồi, còn nói không muốn ?" Ngũ Triệu Phong tàn nhẫn cạp thêm vài phát lên thịt non trên đùi, sau đó hắn đột nhiên bẻ đùi cậu ra, trực tiếp đặt hai cặp giò lên trên sô pha.
"Tha cho tôi đi.... Tôi cho anh tiền.... Cầu xin anh.... Thả tôi.... Tôi sẽ cho anh tiền mà...."
"Đưa tiền ?" Ngũ Triệu Phong vui vẻ đùa giỡn, "Đúng là lão tử thiếu tiền thật, nhưng cũng phải là sau khi chịch thì mới nhận được, nếu không thì sao có thứ gọi là phí chịch dạo!"
"Không cần.... Tôi không muốn....!"
"Không muốn cái gì ? Dương vật của lão tử đủ thô, cũng đủ căng khít cậu, kích cỡ là một thước, cũng đủ dài, có khả năng chọc vào tử cung. Bắn tinh thì càng khỏi phải chê, số lượng tinh trùng tuyệt đối nhiều, bắn xong đảm bảo mang thai!"
Từ Kỳ nghe những ô ngôn uế ngữ của Ngũ Triệu Phong, não cậu quả thực sắp cháy hỏng mất. Cậu khóc đến chết đi sống lại, la hét đến khàn cả cổ họng, hai tay không ngừng đẩy nam nhân, giãy giụa thoát khỏi kiềm chế, nhưng vẫn không thể thoát khỏi hắn, Ngũ Triệu Phong dùng hạ thể sưng to nóng bỏng của mình cạ cạ quần lót Từ Kỳ.
"A.... Không...."
Ngũ Triệu Phong làm như không thấy gương mặt nức nở của Từ Kỳ, đũng quần gồ lên hình côn thịt không ngừng chọc vào quần lót, làm nó càng lúc càng dính sát vào bím nhỏ. Dần dần, một vệt nước ươn ướt bắt đầu thấm ra quần lót trắng tinh.
"Ồ, ướt rồi này."
Từ Kỳ xấu hổ lắc đầu, "Kh.... Không phải.... Không phải...."
"Không phải ?" Ngón tay thô to mân mê vùng ẩm ướt trên quần lót, Từ Kỳ mẫn cảm rên lên, "A...... Chỗ đó......"
"Chỗ này ?" Ngũ Triệu Phong nổi ý xấu, vung tay tát "bép" một phát lên cái bướm, Từ Kỳ a ~ một tiếng ưỡn căng người, vệt nước trên quần lót lại lan rộng ra.
"Đĩ dâm! Tôi thấy cậu là đang không chờ được mà muốn dương vật!"
Từ Kỳ ngây thơ đáng thương nào có bị như vậy bao giờ, cậu khóc nức nở nói không không. Nhưng nam nhân ngay trước mặt vẫn không mảy may quan tâm, hắn nhanh chóng cởi thắt lưng quần, trực tiếp móc cây đại điểu to bự kinh người ra!
Từ Kỳ sợ tới mức quên cả nhắm mắt, miệng khẽ há hốc, cơ thể không thể khống chế mà phát run.
Cái này mà là dương vật sao, rõ ràng là lừa điểu mà......
Cự vật to bự nửa cương cứng rũ ở giữa háng, hai hòn dái béo mập nặng trĩu, gân xanh dữ tợn che kín cán cây thô to, trông như những con rồng bay quanh cột đá, uy phong lẫm liệt, khủng bố đến mức làm cho người ta sợ hãi.
Ngũ Triệu Phong cũng không nói nhiều, hắn nắm lấy hai bên quần lót của Từ Kỳ, một phát xé "toẹtttt", lập tức lộ ra bé bướm ngây ngô nhỏ xinh.
Bé bướm có màu hồng phấn của xử nữ, hai mép thịt mập mập, phía trên có một quả cầu nho nhỏ sưng đỏ, trông hệt như quả anh đào, ở giữa hai mảnh thịt hơi hơi mở rộng là một cái lỗ đỏ hồng nhỏ xíu.
Nam nhân đờ người ra như đang bị mê hoặc, không ngờ là phần dưới của kẻ bất lực này lại xinh đẹp như vậy...
Sau khi hoàn hồn lại, Ngũ Triệu Phong nhanh chóng cầm đại điểu cương cứng nhắm ngay khe bướm ướt dầm dề, cạ qua cạ lại vài cái, rồi thô giọng hỏi, "Muốn hay không ?"
Từ Kỳ khóc lóc lắc đầu, Ngũ Triệu Phong lại tát "bép" một phát lên cái bướm, "Rốt cuộc muốn hay không!"
Từ Kỳ a~ một tiếng, hai chân cậu run rẩy, mắt hạnh ngấn lệ quang, xấu hổ và sợ hãi đến cực điểm, "Huhuhu.... Tôi.... Tôi không biết...."
Nam nhân để quy đầu to béo chọc mở lỗ bướm ướt át, móc móc ngoáy ngoáy qua lại vài cái, khiến cho tiếng nước "lép nhép lép nhép" vụn vặt vang lên, khe nhỏ co rút kẹp lấy quy đầu, mấp máy như muốn nuốt luôn đầu khấc vào trong.
Mặt mũi Từ Kỳ trong nháy mắt trở nên đỏ lựng.
Ngũ Triệu Phong vừa lòng phì cười một tiếng, hắn nhắm ngay lúc Từ Kỳ mất tập trung, đột nhiên động háng thật mạnh, dương vật một phát chọc thẳng vào bên trong!
"Aaaaaa!"
Từ Kỳ phát ra một tiếng thét thê thảm mà chói tai, ngón tay bất lực nắm chặt lấy sô pha, gương mặt vặn vẹo vì cơn đau đớn kinh khủng đột ngột ập đến. Dương vật to bự của nam nhân thọc vào một cách không lưu tình, như muốn xé rách cơ thể cậu ra làm hai.
"A a...... Đau quá...... Không...... Sẽ rách mất...... Đừng mà......"
"Mẹ nó! Chặt quá... Đừng sợ, đau một chút là sẽ thoải mái ngay thôi." Ngũ Triệu Phong vuốt ve má Từ Kỳ, thấp giọng an ủi cậu, nhưng phần dưới lại không chút thương hương tiếc ngọc mà dọng thật mạnh.
Cây côn thịt dùng sức thọc vào rút ra, bướm nhỏ non nớt chưa từng bị dị vật xâm phạm qua, lúc này đã hoàn toàn bị căng thành tấm thịt mỏng, không ngừng bị dương vật thô tráng lồi lõm cọ xát, đau đớn đến mức khiến Từ Kỳ thét chói tai giãy giụa.
Ngũ Triệu Phong thô bạo giam cầm Từ Kỳ. Sau khi thong thả thọc vào rút ra 30-40 mấy phát, hắn bỗng hạ eo xuống, rồi nắc hắng dọng mạnh một phát, một tiếng "phụt" thật to vang lên, nguyên một cây cự điểu hoàn toàn lút cán vào trong cái bướm!
Đầu bùi bự như trứng ngỗng toàn bộ xâm nhập vào một chỗ mà chưa bao giờ có người chạm tới, cả người Từ Kỳ lập tức run lên, hai mắt nổ đom đóm, tứ chi không ngừng run lẩy bẩy, gương mặt ướt đẫm tnước mắt kịch liệt vặn vẹo, "A.... Không! Đau quá...!!"
Chọc đến tử cung rồi ?" Ngũ Triệu Phong hạ lưu xoay eo nghiền nghiền vài cái, rồi lại hung hăng đụ một phát, làm cho Từ Kỳ lung tung thét chói tai.
Nhưng may mắn là cơ thể Từ Kỳ có độ mẫn cảm cao, bướm nhỏ đã sớm rỉ ra chất dãi, nhờ vào tác dụng của bôi trơn, nếu không bé bướm của cậu chắc chắn sẽ bị cây thịt heo khủng bố này cọ xát đến đổ máu.
Theo từng đợt cày cuốc mãnh liệt như pít-tông của nam nhân, Từ Kỳ không ngừng thét chói tai, "A.... A a...... Không muốn.... Đau quá......"
Bàn tay to của Ngũ Triệu Phong nắm mắt cá chân cậu, dùng tư thế chặt cá mà lỗ mãng giã "phầm phập phầm phập", phần háng nhanh chóng dập "bạch bạch bạch" bé bướm chưa từng bị bóc tem một cách không chút lưu tình.
Tường thịt non mềm của Từ Kỳ bị đại điểu nam nhân va chạm, thọc vào rút ra, dần dần cũng trở nên càng ngày càng ướt hơn, làm cho động tác ra vào cũng trở nên dễ dàng hơn. Nước nhầy dính nhớp bị cọ xát kịch liệt đến biến thành bọt biển màu trắng, lung tung nhầy nhụa bao xung quanh lỗ bướm.
Từ Kỳ nhịn không được mà rên rỉ, "A.... Không.... To quá... Nhẹ một chút... A ưm...."
Hai chân banh ra chống trên sô pha run lẩy bẩy, vòng eo tinh tế dâm đãng xoay lắc, gương mặt Từ Kỳ ửng đỏ, mắt hạnh mơ màng mang theo nước mắt, thanh âm phát ra càng lúc càng ngọt lịm.
Ngũ Triệu Phong nhìn Từ Kỳ lần đầu bị bóc tem mà đã đĩ tới như vậy, càng thêm mạnh mẽ dọng háng địt cậu, giã "phập phập" cho cậu lắc lư như một quả cầu, đồng thời cũng thấp giọng mà kích thích, vũ nhục cậu!
"Đồ điếm thiếu đàn ông! Bướm còn dâm còn ướt hơn đàn bà! Quả nhiên là chó cái thèm chịch!"
Từ Kỳ đã bao giờ nghe qua những lời dâm uế như vậy, cậu lập tức xấu hổ đến muốn xỉu, ngoài miệng nói: "Không phải ~~ Không có ~~", nhưng cái bím lại càng kẹp càng chặt, cũng càng ngày càng ướt, trông như đang có phản ứng với lời nói thô tục kia.
Ngũ Triệu Phong thích thú phản ứng của cậu, hắn nắm chặt eo Từ Kỳ, rút dương vật ra hơn phân nửa, sau đó địt "chạch" một phát làm cho đầu bùi cực mập chọc mở tử cung. Từ Kỳ a~ một tiếng, kịch liệt giãy giụa, nhưng vẫn bị dương vật bự địt vào tử cung!
Cậu cuồng loạn thét chói tai, đột nhiên toàn thân cậu căng chặt lại, mông nhếch về phía trước, cả người ưỡn lên tạo thành một độ cong, đầu ngửa ra phía sau, ngón chân trắng nõn kịch liệt cuộn tròn lại, cái bướm đã bị dương vật bự đụ đến phun nước!
Một lượng chất dịch nhầy nhụa phun lên đầu bùi to như trứng ngỗng, phê đến mức khiến dương vật càng thêm thô bự hơn nữa, làm cái bướm bị căng trướng cực đại, đồng thời cũng kích thích Từ Kỳ run rẩy tiếp tục lên đỉnh.
Ngũ Triệu Phong vẫn tiếp tục nắc háng, lần này hắn dùng rất nhiều sức lực, mỗi lần đụ vào đều có thể nghe thấy được tiếng vang dữ dội!
Nước bướm của Từ Kỳ càng ngày càng nhiều, rỉ xuống ướt một mảng lớn trên sô pha, theo hành động cày cuốc của Ngũ Triệu Phong mà không ngừng phát ra âm thanh "nhóp nhép nhóp nhép", cơ bụng nam nhân dập "chách chách chách" vào cặp mông mập phì của cậu.
Hai âm thanh sắc tình cùng vang lên trong quán bar tối tăm.
Cứ như vậy, cậu trai đáng thương bị tình nhân của vợ mình bóc tem một cách vô tình! Cổ tử cung mẫn cảm bị quy đầu bự thọc xuyên vô số lần, thịt non bên trong cũng bị ma xát đên sưng múp!
Dù cho trong lòng Từ Kỳ đau khổ không muốn đến mấy, nhưng cơ thể cậu vẫn sản sinh phản ứng, gương mặt nhiễm một màu hồng phấn, thân thể tuyết trắng mềm mại không ngừng run rẩy, cái bướm chảy nước như bơ bị nóng chảy, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng.
Thân hình cường tráng màu cổ đồng của Ngũ Triệu Phong gắt gao che chắn Từ Kỳ, từ bên trái nhìn qua, cũng chỉ có thể thấy một bóng dáng to lớn hữu lực đang cày cuốc, nơi giao hợp của hai người dính đầy bọt mép. Cây điểu thật bự mãnh liệt đưa đẩy lung tung ở trong cơ thể Từ Kỳ, mỗi một phát đều thọc đến tử cung, khi rút ra thì mang theo thịt non đỏ hồng.
Bé bướm ngây thơ giờ đã thành cái bao chuyên dụng của dương vật, ngoan ngoãn mà bị nó xỏ xuyên qua.
Lúc này, Từ Kỳ đã lộ ra một nét phong tao mị thái chưa từng có của mình, cậu như là một quả vải đỏ hồng mê người, cái mà vợ của cậu không bao giờ có thể làm được, chỉ có người đàn ông thô lỗ cường tráng này mới có thể chân chính khai phá cậu, lột đi vỏ xác ngoài, thẳng tiến vào phần thịt mềm mại bên trong, thưởng thức chất lỏng ngọt ngào của loại trái cây ấy.
Nam nhân to lớn cùng cậu trai mảnh khảnh ôm nhau khắng khít, như băng gặp hoả, nước sữa hòa nhau, dương vật và bướm nhỏ cũng theo đó mà lên được đỉnh núi.
Từ Kỳ rên lớn đạt cao trào, gương mặt ửng hồng tràn đầy nước mắt.
"A ~~~ Không cần ~~~ Chọc trúng rồi ~~~ A ưm a ~~ Lại chọc trúng rồi ~~~" Từng sợi tóc đen dính lên cái trán ướt đẫm mồ hôi, càng thêm phơi bày mị thái của cậu.
Máu trong người Ngũ Triệu Phong sôi sùng sục, hắn hung ác địt "bép bép bép" Từ Kỳ, eo gấu nắc càng lúc càng nhanh, dương vật bự càng đụ càng sâu!
Dần dần, ngay cả rên Từ Kỳ cũng theo không kịp tiết tấu, ngón tay mảnh khảnh của cậu nắm chặt sô pha, thân mình kịch liệt ngửa ra sau, cái bướm bị dọng đến rung rung lắc lắc, hai hòn dái cấp tốc giã chành chạch, cự vật thô đen ra vào nhanh đến tạo ra dư ảnh!
"A a a ~~! Không ~~!! Quá nhanh ~~ A ~~~! Hỏng ~~! Sắp hỏng rồi ~!! Không ~~ không muốn ~!! Sẽ hỏng mất ~~!!" Thân thể mềm mại của Từ Kỳ không ngừng run rẩy, cậu lắc đầu thét chói tai, cặp giò trắng nõn cũng chuyển động lung tung.
Ngũ Triệu Phong điên cuồng nện như mưa rền gió dữ, Từ Kỳ kêu thảm bao nhiêu, hắn càng nện sâu bấy nhiêu! Tử cung yếu ớt hoàn toàn bị chọc mở, bất lực kẹp lấy cự điểu. Nước dâm trong cơ thể cấp tốc rỉ ra, dường như đang phối hợp với hành động của nam nhân!
Từ Kỳ bị chịch đến vặn vẹo cả mặt, cơ thể không khống chế được run rẩy loạn xạ.
Đúng lúc này, Ngũ Triệu Phong bỗng gầm nhẹ một tiếng, cự vật dưới háng cũng sưng to căng lên, hắn đột nhiên ôm Từ Kỳ vào trong lòng, dương vật phía dưới dọng vô cái bướm nhanh như bay, trực tiếp chịch cậu đến rời khỏi sô pha, cặp giò trắng nõn đặt trên vai hắn, bày ra một kiểu tư thế bị giam cầm trong ngực.
Từ Kỳ thê thảm thét chói tai, đùi và cánh tay ôm chặt lấy Ngũ Triệu Phong, cơ thể dâm tiện gấp lại.
Mà nam nhân đang cày cuốc bỗng dừng lại, rồi nhanh chóng địt thật sâu một cái, ngay sau đó, một lượng tinh dịch bắn "phụt" vào tử cung nhanh như súng bắn! Bắn đến mức Từ Kỳ lên đỉnh một lần nữa, nước trong tử cung và tinh dịch hoà quyện vào nhau, sản sinh ra một loại phản ứng cao trào mãnh liệt!
Ngũ Triệu Phong và Từ Kỳ ôm nhau cảm nhận cơn khoái cảm đê mê, hắn một bên bắn tinh, một bên thô bạo hôn cậu. Từ Kỳ ưm~a rên rỉ, hai mắt trợn trắng dã, yếu ớt giãy giụa.
Chờ đến khi bắn đầy tử cung xong, nam nhân đột nhiên rút ra, một tiếng "ba" như bật nắp bình rượu vang lên, đại điểu ướt nhẹp mang theo một chút sữa trắng, nhưng phần lớn tinh dịch vẫn còn tồn lại trong tử cung của cậu.
Từ Kỳ bị nóng đến mức liên tục thăng hoa, thân thể mềm mại run rẩy không ngừng, qua hồi lâu sau cậu mới gục đầu xuống, nằm xụi lơ như một con búp bê bị chơi hư.
Nam nhân bị bướm của Từ Kỳ mê hoặc hoàn toàn, hắn nhìn lỗ nhỏ đang chảy tinh dịch, thích thú duỗi ngón tay thô to banh hai mép thịt ra, thọc vào bên trong cái lỗ, móc khuấy "nhóp nhép nhóp nhép", chơi cái bím sưng đỏ đến nhếch nhác rối loạn.
Ngũ Triệu Phong nghe thấy tiếng nức nở nhỏ vụn của cậu, thô giọng nói: "Yên tâm, chắc chắc sẽ làm cậu mang thai, nếu không được thì lão tử sẽ bắn thêm vài phát nữa, đảm bảo có thể làm bụng cậu bự lên!"
Từ Kỳ xấu hổ lắc đầu, khóc nói: "Tôi là đàn ông... Tôi không muốn mang thai...."
Nhưng ngay sau đó cậu lại bị đại điểu lưu manh đè chịch một lần nữa, cơ thể mảnh khảnh gần như muốn lún sâu vào sô pha, cặp đùi tuyết trắng quấn lấy eo đực của nam nhân, một tiếng sau lại bị hắn bắn tinh tới giật tưng tưng.
Ngũ Triệu Phong quyết tâm chính là muốn bắn đầy Từ Kỳ, bắn hết một lần lại thêm một lần, bắn xong tiếp tục đụ, đụ đã rồi bắn, bắn cho Từ Kỳ hồn phi phách tán.
Cuối cùng cậu không chịu nổi, mất ý thức ngã trên mặt đất, phần bụng phồng lên một khối, bên trong tất cả đều là tinh dịch của nam nhân. Lỗ bướm sưng đỏ mở rộng, một dòng chất lỏng đặc sệt trắng đục không ngừng chảy ra, một lát sau, trên sàn nhà đã tích tụ một mảng tinh dịch lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro