Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☘️

Chương 3: Chú rể bị cưỡng hiếp, bị chịt đến cao trào ngay trước mặt thôn dân~
Tập tục trong thôn của bọn họ là đám cưới phải quẩy đến bay nhà, banh nóc thì mới vui.

Ngũ Triệu Phong ghé sát vào cơ thể thơm ngát mát lạnh của Từ Kỳ, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cậu. Loại hình ảnh da thịt tiếp xúc như thế này, đã tạo nên một khung cảnh vừa ái muội lại vừa tình sắc.

Cơ bắp rắn chắc của Ngũ Triệu Phong ép chặt lồng ngực non mềm của chú rể, cơ ngực đè lên núm vú sưng hồng. Từ Kỳ cảm giác như mình đang bị một bức tường nóng bỏng đè lấy, cậu thở hổn ha hổn hển như sắp tắt hơi.

"Không... Ư... Đừng......"

Hạ thể cũng đang ma sát với cây cự điểu như dã thú kia. Cơ thể Từ Kỳ có một bí mật, cậu không dám nói với bất kỳ ai, nếu lúc này mà lại bị cọ như vậy nữa thì chắc chắn sẽ bị lộ!

"Xin... Xin anh......" Nước mắt Từ Kỳ rơi lã chã.

Ngũ Triệu Phong một bên chà xát, một bên cúi đầu liếm liếm mặt cậu.

"Hôm nay lão tử phải chịch được cậu!"

Thanh âm tà mị khàn khàn trầm thấp vang lên, Từ Kỳ cả kinh trừng lớn đôi mắt. Ngay sau đó, vị trị bí ẩn nhất dưới háng liền bị một vật cứng chọc lấy.

"A......" Từ Kỳ khẩn trương nhắm mắt lại.

Đừng...... Không được cọ chỗ đó...... Hức...... Sẽ bị phát hiện mất......

Ngũ Triệu Phong đỉnh hông cà cà vài cái, nhưng không ngờ đang làm thì bỗng chọc trúng một chỗ ướt nước dầm dề. Hắn lấy ngón tay sờ lên, vậy mà lại sờ được hai mép thịt bướm mà chỉ nữ giới mới có!

"Không...... Không được......" Bí mật bị phát hiện khiến Từ Kỳ sợ tới mức hồn phi phách tán, cậu khóc lóc nắm chặt cánh tay nam nhân.

Ngũ Triệu Phong quả thật không ngờ Từ Kỳ là người song tính, ban đầu hắn chỉ định chơi lỗ đít thôi, ai ngờ cậu lại còn có cả cái bướm của đàn bà.

Thú tính trong người hắn lập tức phấn chấn bừng bừng, hắn đè nặng thân thể tiếp tục động háng, thậm chí còn dùng quy đầu to béo của mình cà cà thịt bướm từng chút từng chút một.

Từ Kỳ bị chọc đến vừa thẹn lại vừa sợ, cậu rưng rưng lắc đầu. Nhưng vô dụng, quy đầu mập kia vẫn tiếp tục công tác cọ cọ của mình, cọ tới mức cái bướm vãi ra nước, phát ra thanh âm "nhóp nhép" mà vẫn cứ cọ.

Chú rể dâm đãng đã bắt đầu lên cơn động dục.

"A.... Đừng làm nữa.... Xin anh.... Không được......"

Chú rể đáng thương không ngừng khóc lóc cầu xin, nhưng mỗi một giọt nước mắt rơi xuống của cậu đều bị Ngũ Triệu Phong dùng đầu lưỡi liếm hết sạch sẽ.

Ngay lúc này, nam nhân đột nhiên ngồi thẳng lưng, đẩy háng làm cự vật địt vào lỗ bướm non nớt!

"A ~!" Từ Kỳ thét lớn một tiếng, nam nhân bỗng cúi người hôn cậu, mạnh mẽ lấp kín thanh âm vừa phát ra.

Ngũ Triệu Phong thừa lúc Từ Kỳ chưa kịp phản ứng, liền nâng eo cậu lên, nắc háng mạnh một cái, cả phần còn lại của cây cự vật dữ tợn đều thọc hết vào bướm nhỏ của chú rể!

Lúc này, bên ngoài chiếc giường lại yên tĩnh cực kỳ, tất cả mọi người đều im lặng nhìn một màn xuân sắc bên trong.

Họ mập mờ thấy được chú rể đang bất lực nằm trên giường, cặp đùi thon dài bị nâng lên, còn một nam tử cao lớn cường tráng thì đang ép người xuống, lồng ngực to lớn ngực đè lên chú rể. Phần đầu chú rể không ngừng lắc lư, dường như vì bị cưỡng hôn nên liên tục giãy giụa.

Lão Từ đứng bên ngoài cay tới mức muốn chảy máu mắt, nhưng lại không dám lên tiếng.

Trong thôn bọn họ có một điều lệ, khi đang hành phòng thì tuyệt đối không ai được phép ngăn cản, nếu không sẽ bị quả báo nặng nề.

Dần dần, tiếng nước trong phòng càng ngày càng vang dội, hệt như tiếng dẫm đạp lên vũng bùn dính nhớp, làm người ta cảm thấy vô cùng sắc tình.

Những người xung quanh bắt đầu nghẹn họng nhìn trân trối, nghĩ thầm: Không phải là tên đại ca côn đồ này thật sự chơi chú rể đấy chứ...?

Lúc này, một màn kinh tâm động phách bỗng xảy ra, Ngũ Triệu Phong rút cây đại điểu ra khỏi cơ thể Từ Kỳ, sau đó chậm rãi bế chú rể lên, làm cậu vô lực ngồi trên người mình.

Hắn cầm căn dương vật dưới háng nhắm ngay mông bự tròn xoe của Từ Kỳ, rồi ép mạnh người cậu xuống! Một tiếng khóc kêu thê thảm lập tức phát ra, nhưng lại bị Ngũ Triệu Phong lấp kín một lần nữa.

Thôn dân bên ngoài chỉ nghe thấy một tiếng "phụt" vang lên, ngay sau đó là tiếng khóc rên ưm ưm a a. Nhưng tiếng khóc dần dần bị tiếng nước "nhóp nhép nhóp nhép" lấn át đi, thanh âm va chạm "bạch bạch bạch" càng ngày càng vang vọng, trông hệt như đang có một đôi vợ chồng mới cưới đang làm tình bên trong.

Thân thể chú rể bị nâng cao lên, sau đó lại rơi thật mạnh xuống, lần này đến lần khác nghênh đón sự va chạm của nam nhân. Ngũ Triệu Phong ra sức nắc háng, giã "bép bép bép" cái mông thịt của cậu.

Chú rể đáng thương liên tục run rẩy, những tiếng khóc lóc xin tha bị chặn trong miệng, chỉ có thể bất lực mở to hai mắt đẫm lệ mà lắc đầu.

Cái bướm đỏ bừng của Từ Kỳ đã là bị lừa điểu nam nhân kéo căng vô cùng, hai người giao hợp chặt chẽ không có một khe hở. Nước dâm nhớp nháp không ngừng vẩy ra từ nơi giao hợp. Cặp mông vểnh của cậu không ngừng bị dập "bạch bạch bạch", chỉ biết bất lực rung lắc theo tiết tấu.

Tay trái Ngũ Triệu Phong ôm eo Từ Kỳ, tay phải nâng mông cậu, bắt đầu nhanh bạo nắc háng địt từ dưới lên, mông mập trắng nõn của chú rể điên cuồng sóng sánh.

Dần dần, thanh âm khóc lóc trở nên đứt quãng, Ngũ Triệu Phong buông môi cậu ra, liền nghe thấy tiếng khóc khó có thể ức chế của Từ Kỳ phát ra.

"A.... A.... Không.... Ha...." Trên giường không ngừng truyền ra từng đợt thanh âm thở dốc dâm đãng, quanh quẩn trong căn phòng tối đen, làm người ta vừa nghe liền nổi lửa trong người.

Chú rể đáng thương tựa hồ đã quên chính mình đang ở trước mặt mọi người, thân hình mềm dẻo của cậu không nhịn được mà ngửa ra sau, tạo thành hình chữ S gợi cảm. Cặp đùi tuyết trắng tách ra quấn qua eo nam nhân, bất lực lắc lư theo chuyển động trên dưới.

Cây dương vật thô bự không ngừng giã phầm phập vào cái bướm của Từ Kỳ, bạo đến mức làm văng nước tứ tung, màn lụa xung quanh cũng bị bắn dính vài giọt.

Bốn mươi phút qua đi, hô hấp của Từ Kỳ dần dần dồn dập, mọi người nhìn đến mặt đỏ tai hồng, lão Từ thì muốn chảy cả huyết lệ.

Khi Ngũ Triệu Phong cảm giác sắp sửa muốn bắn, hắn liền nắc háng đụ mạnh hơn nữa, tần suất nhanh khủng khiếp, tiếng rên rỉ mà Từ Kỳ cố đè nén liền bộc phát ra bên ngoài.

Không...!! Hỏng, hỏng mất..... Nhẹ một chút...... Sắp hỏng rồi...... A! Ha...... Lỗ nhỏ sắp hỏng rồi...... A..... A... Không.... Sâu quá..... A ~~ a a ~~ a a a a a ~~!!!"

Một một tiếng kêu rên thê thảm phát ra, cái háng của Ngũ Triệu Phong liền địt vào thật sâu, rồi rút mạnh ra, ngay sau đó lại địt một phát lút cán!

Thân thể mềm mại của Từ Kỳ bị đụ đến run rẩy như điên, miệng nhỏ không ngừng thét chói tai, thịt non bên trong liên tục co giật ép chặt. Sau mấy phát nện hung bạo liên tiếp nhau, Từ Kỳ bỗng khuỵ xuống xuống, cả người mềm nhũn như bông.

Ngũ Triệu Phong đặt cậu nằm xuống giường, tiếp tục nắc eo giã phầm phập. Địt cho đã đời, ngay phát cuối cùng, hắn cắm quy đầu to béo vào tử cung cậu, bắn ra dòng tinh dịch nóng bỏng đầu tiên, chính thức vấy bẩn cơ thể thuần khiết của chú rể.

Ngũ Triệu Phong bắn thật sự rất mạnh, mỗi một phát đều rót thẳng vô tử cung, nóng đến mức khiến Từ Kỳ lung tung khóc kêu, "A...Không được....Nóng quá....A...a a a......"

Ngũ Triệu Phong nghe tiếng rên của cậu, lại tàn nhẫn thọc thêm vài cái, vừa thọc vừa điên cuồng bắn tinh. Một vài phút sau đó, Ngũ Triệu Phong mới dừng lại hành động của mình.

Đám người đứng bên ngoài thấy nam nhân cúi người hôn miệng chú rể, hôn đến mức cậu ưm a kêu rên, sau đó thì chậm rãi rút dương vật khỏi cơ thể Từ Kỳ, phát ra một tiếng "ba" không lớn cũng không nhỏ.

Ngũ Triệu Phong banh đùi chú rể ra, nhìn cái bướm sưng đỏ đang ngậm chất dịch màu trắng đục, trông giống như một cái bánh quy có kem ở giữa. Theo hô hấp phập phồng của cậu, chất dịch đó chậm rãi chảy ra khỏi lỗ bướm đỏ hồng.

Ngũ Triệu Phong nhìn đến phát nghiện, hắn cúi người hôn hôn bướm nhỏ của Từ Kỳ. Cậu xấu hổ nức nở một tiếng, cơ thân vẫn còn trong tình trạng run rẩy, dường như chưa thoát khỏi cơn khoái cảm phê pha vừa rồi.

Ngay lúc Ngũ Triệu Phong đang vui sướng, bên ngoài đã loạn thành một đoàn, cô dâu thì che mặt bỏ đi, thân thích của lão Từ thì tới tấp mắng Ngũ Triệu Phong là một thằng súc sinh!

Bởi vì mọi người ai cũng nhìn thấy chú rể đã bị vũ nhục.

Đầu năm nay, ai cũng đã thấy qua cảnh cô dâu bị khi dễ, phù dâu bị khi dễ, nhưng chưa bao giờ thấy qua loại tình hình này, thậm chí là tên tiểu tử này còn cưỡng hiếp cả chú rể.

Lão Từ ngồi xổm trên mặt đất khóc rống, gào lớn như bị điên rồi. Bác gái thấy mình đã chọc trúng chuyện lớn, liền xám xịt bỏ chạy.

Mà đám thân thích hùng hùng hổ hổ một hồi, lại nhìn thấy mấy anh em hung thần sát khí, bên hông cầm đao côn của Ngũ Triệu Phong, liền không dám lên tiếng nữa.

Dần dần, đám người chen chúc trong tân phòng đã tản đi, căn phòng lại trở về vẻ tĩnh lặng vốn có.

Cuối cùng, trong căn phòng tân hôn được trang hoàn lộng lẫy, chỉ còn lại duy nhất một vị chú rể đang hôn mê với tấm chăn mỏng vắt ngang qua người.

****

Ngày hôm sau, chuyện con trai Từ gia bị đại ca côn đồ phá thân trong đêm động phòng đã truyền khắp toàn bộ thôn Long Mã, thậm chí ngay cả thôn lân cận cũng biết hết.

Mà Từ Kỳ khi tỉnh lại, liền phát hiện mọi thứ đều đã bị đảo lộn. Cậu ngồi dậy với đôi mắt sưng húp, thân thể trắng nõn tràn đầy dấu hôn, phần đùi bên trong còn chảy ra chất dịch màu trắng đục.

Từ Kỳ khoác đại một bộ áo ngủ mỏng, gian nan đi từng bước ra bên ngoài.

Cậu thấy cha mình đỏ mắt ngồi xổm trên mặt đất, khi thấy cậu đi ra, đôi môi khô khốc của ông bỗng nở một nụ cười quái dị.

"Này con trai, vợ con bỏ đi rồi, con chỉ có thể gả cho Ngũ Triệu Phong thôi. Thôn của chúng ta có tập tục như vậy đấy, ai phá thân của con thì con phải gả cho người đó, nếu không sẽ bị ông trời trừng phạt...."

Từ Kỳ nhìn người cha của mình, tựa như đang nhìn một người xa lạ.

Tính tình cậu vốn yếu đuối, luôn nhẫn nhục chịu đựng. Nhưng lần này thật sự quá khó khăn, cậu khóc nói: "Cha, con là đàn ông.... Hơn nữa, làm sao con lại có thể gả cho tội phạm đã cưỡng hiếp mình...? Con mệt lắm, con muốn trở về thành phố tiếp tục làm thầy giáo..."

Lão Từ lại nói: "Con phải đi qua hỏi ý kiến của Ngũ Triệu Phong, nếu hắn cho phép thì con mới có thể ra khỏi thôn."

Từ Kỳ thật sự như sắp phát điên, cậu vừa khóc vừa gào lên, "Cha, người điên rồi sao!!!"

Lão Từ thật đúng là điên rồi, lão túm lấy con trai đang suy yếu của mình, kéo cậu đến đầu thôn tìm Ngũ Triệu Phong.

Hiện tại bọn họ đã bị toàn thôn chê cười, ai ai cũng chỉ chỉ trỏ trỏ, đặc biệt là ánh mắt nhìn Từ Kỳ, tựa như đang nhìn một thằng điếm rẻ rách.

Khi hai người vào sân, liền nhìn thấy một đám nam nhân cao lớn thô kệch đang hút thuốc, uống rượu và đánh bài. Ngũ Triệu Phong ngồi ở trong cùng, nói chuyện phiếm với vài người. Lúc nhìn thấy hai người tới, đôi mắt đen nhánh của hắn liền nheo lại.

Những tên xung quanh thì ai u kêu lên, còn chọc ghẹo nói chú rể chưa đã thèm nên lại tới tìm đàn ông chơi tiếp.

Từ Kỳ đau đớn phát run cả người, Ngũ Triệu Phong nâng tay kêu đám người im lặng, sau đó lười biếng bước tới.

Từ Kỳ nhớ đến đêm ác mộng tối hôm trước, sắc mặt lập tức tái nhợt dọa người.

Lão Từ lắp bắp nói: "Ngũ tử à, cậu.... cậu đã chạm vào Kỳ nhi.... nên từ giờ Kỳ nhi của nhà tôi sẽ là người của cậu...." Vừa dứt lời, toàn bộ trong sân liền vang lên một trận tiếng cười ác ý.

"Ha ha Từ lão đầu, ông không phải là điên rồi chứ! Bộ không biết con mình có chym sao ?"

Ngũ Triệu Phong ngược lại rất bình thường, không mảy may tức giận. Hắn nhìn Từ Kỳ, thấy hai mắt đẫm lệ khuất nhục của cậu, liền kề sát người vào, đè thấp giọng nói: "Đúng thật là có chym, nhưng không những là có chym, mà phía dưới lại còn có thêm một cái bướm......"

Từ Kỳ bỗng dưng trừng lớn đôi mắt, Ngũ Triệu Phong cười lạnh nhìn cậu, "Lão tử bắn một lần, không biết là có một phát trúng đích không đây..."

Tính tình Từ Kỳ nhu nhược, đâu chịu nổi loại khuất nhục này, nước mắt cậu không nhịn được mà ứa ra. Nhưng cậu biết mình không thể khóc, cậu là một người đàn ông, tuy đã biết vậy nhưng vẫn không thể ngăn được cơn tuyệt vọng tràn sâu trong thâm tâm.

"Không......"

Ngũ Triệu Phong ngồi dậy, nói với lão Từ, "Ông muốn tôi cưới con trai của ông ?"

Lão Từ đã sớm như người bị ma nhập, lão cười ha ha gật đầu, "Đúng... Đúng, đây không phải là quy củ sao... Tôi không dám cãi lời, hơn nữa vợ của nó cũng đã bỏ đi rồi."

Ngũ Triệu Phong ác ý cười cười, "Tôi không ý kiến gì, nếu ông đưa cho tôi đủ của hồi môn, tôi sẽ miễn cưỡng thu nhận con trai ông."

Nói xong, bên cạnh lại vang lên một trận cười, "Ha ha ha, con trai bị chơi mà còn đi cho tiền người ta, lão Từ ông quả nhiên là địa chủ!"

Lão Từ gật gật đầu như cho là đúng.

Ngũ Triệu Phong một tay ôm lấy Từ Kỳ, mặc cho thanh niên đáng thương này giãy giụa trong ngực mình, ác ý nói: "Yên tâm, chờ lão tử chơi chán thì sẽ thả cậu tự do."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: