😶
Chương 3: Giằng co với kẻ thù, bị đạo sĩ "tinh lọc" trước mặt kẻ thù, dâm tiện phun nước tiểu.
Edit: Cá Heo
Vì vậy, quỷ hồn xinh đẹp nọ không biết từ khi nào đã trở thành tính nô* của người đạo sĩ kia, cậu như bị dính phải bùa chú, dù làm cách nào cũng không chạy thoát được.
Ban ngày thì ngốc trong nhà nam nhân, ban đêm thì bị hắn chịch như điên như khùng, trong bụng không lúc nào không chứa đựng tinh dịch nóng bỏng.
(*Tính nô: nô lệ tình dục.)
Nhờ vậy, thời gian cậu duy trì thật thể cũng càng ngày càng dài, đôi khi còn có thể hiện hình lúc ban ngày. Nhưng Từ Kỳ vẫn không cam lòng, cậu muốn tìm người kia báo thù, cậu rất muốn hỏi hắn một câu, vì sao lại vứt bỏ cậu, thậm chí còn tra tấn, giết hại cậu.
Từ Kỳ đau khổ cầu xin Ngũ Triệu Phong, quỳ trên mặt đất cầu hắn, chổng mông cầu hắn, nhưng nam nhân vẫn một mực không chấp nhận. Cuối cùng, cậu khóc thút thít và đáp ứng sẽ sinh con cho hắn, hắn mới chịu đồng ý giúp cậu báo thù.
Một ngày nọ, vào tháng thứ tám sau khi chết đi, Ngũ Triệu Phong đưa cho cậu một chiếc hộp hình tròn, bên ngoài được bọc một lớp bùa chú màu vàng. Tuy là Từ Kỳ không hiểu lắm, nhưng cậu biết nam nhân sẽ không làm hại chính mình, liền ngoan ngoãn chui vào bên trong.
Nam nhân mang cậu đi đến nơi đó, mạnh mẽ xuyên qua kết giới ngăn chặn, cuối cùng cũng tới được trước cửa nhà của người kia.
Nam nhân vươn tay, gõ gõ cửa, tim Từ Kỳ đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
Những cảm xúc oán hận, thống khổ, không cam lòng, và cả tình yêu cầu mà không được liên tục tra tấn cậu, làm cậu trở thành một con oan quỷ lang thang khắp chốn.
Khi cánh cửa mở ra, một người con gái xinh đẹp xuất hiện, mỉm cười nhìn nam nhân mới tới, "Xin chào."
Sắc mặt Ngũ Triệu Phong hơi trầm xuống. Chính là nữ nhân này đã làm Từ Kỳ không cách nào luân hồi được ?
Ngay khoảnh khắc đó, oán khí toả ra như muốn phá tan trói buộc của chiếc hộp, Ngũ Triệu Phong liều mạng ngăn chặn, mới cản được không cho Từ Kỳ chui ra ngoài. Trước cửa nhà của người này có dán năm đồng tiền, vừa nhìn là biết có cao nhân chỉ điểm, chuyên môn đối phó tiểu quỷ.
Ngũ Triệu Phong cười cười, nói: "Xin chào, tôi là bạn của Từ Kỳ. Hôm nay tôi đến là để thăm hỏi..."
Lời vừa nói ra, cô gái kia sợ tới mức muốn đóng cửa, nhưng lại bị Ngũ Triệu Phong đá văng ra. Nam nhân xông vào trong, liền nhìn thấy khắp nhà đều dán đầy bùa chú, có nhiều bùa đuổi quỷ thì không nói, vậy mà lại còn có cả bùa sinh con, thậm chí là bùa cầu duyên của nữ tử.
Nhìn dáng vẻ của nữ nhân này, có lẽ là có bệnh tật nên đi cúng bái khắp nơi.
"Xem ra, lương tâm của cô cũng bất an ?"
Ngũ quan xinh đẹp của cô gái vặn vẹo nhìn nam nhân, "Mày biết Từ Kỳ ? Ha ha... Tao chỉ hận không thể băm cái thằng đê tiện kia thành trăm nghìn mảnh!!!"
Ngũ Triệu Phong cười, cười đến tàn khốc lạnh băng, "Cô có thể tự mình nói với cậu ấy."
Nói xong, hắn gỡ lớp bùa trên chiếc hộp ra, ngay lập tức, một ánh sáng tối tăm màu đỏ bay ra ngoài. Ánh sáng chậm rãi hiện hình, một thanh niên xinh đẹp với vẻ mặt u oán, phẫn hận nhìn chằm chằm cô gái, trên gương mặt y đã chảy đầy huyết lệ.
Cô gái sợ tới mức toàn thân cứng ngắc, sắc mặt xanh mét, trắng bệch, thoạt nhìn như ngay một giây sau sẽ ngất xỉu ngay lập tức.
"Mày— Mày... Là mày...."
Từ Kỳ chảy huyết lệ, nói: "Phải, là ta. Tại sao ngươi lại giết ta ?.... Tại sao chứ...."
Cô gái lảo đảo chạy về phía một căn phòng, Từ Kỳ nhìn thấy vậy, bi thương cười to.
Móng tay cậu càng lúc càng trở nên sắc nhọn, như là những lưỡi dao sắc bén, hơn phân nửa sợi tóc hỗn độn phiêu tán trong không khí, vẻ mặt vốn dĩ thẹn thùng nay bởi vì phẫn nộ mà dữ tợn vặn vẹo.
Lúc này, Từ Kỳ dường như đã hoàn toàn trở thành lệ quỷ, cả người toả ra lệ khí lớn đến đáng sợ.
Ngũ Triệu Phong thật sự không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra như thế này, hắn nhăn chặt mày kiếm, đột nhiên dán một tấm bùa lên lưng Từ Kỳ.
Từ Kỳ bị bỏng mà thét to, lập tức xoay người, cặp mắt hạnh đỏ đậm tràn ngập cừu hận, "Ngươi dám đả thương ta!" Cậu giơ tay, móng vuốt sắc nhọn cắt ngang một đường qua ngực nam nhân.
Ngũ Triệu Phong rên khẽ một tiếng, tiến lên ôm chầm lấy Từ Kỳ, kéo cả người cậu vào trong lòng mình.
Tuy rằng lúc này Từ Kỳ dường như đã không còn nhận ra ai, nhưng nam nhân vẫn không muốn bỏ cuộc. Hắn biết, giết một con quỷ rất dễ dàng, nhưng để thuần hóa một lệ quỷ thì còn khó hơn lên trời.
Ngũ Triệu Phong hung hăng cắn chóp lưỡi của mình, lấy máu bôi lên tấm bùa, định dán lên người Từ Kỳ. Nhưng độ nhạy cảm của lệ quỷ lại cao đến không ngờ, cậu xoay người cào hắn một cái, vết thương bị cào lập tức biến thành màu đen, rõ ràng là có thi độc!
Sắc mặt Ngũ Triệu Phong ngưng trọng, hắn cảm thấy chính mình thật sự rất ngu xuẩn, tự nhiên lại dẫn cậu đến chỗ này!
Nhưng hiện tại, dù hối hận gì thì cũng đã muộn rồi, hắn phun một búng máu lên trên người Từ Kỳ. Lệ quỷ lập tức thét chói tai trốn tránh, Ngũ Triệu Phong nhanh tay dán huyết phù ở sau lưng cậu.
Trong nháy mắt, hai loại lực cường đại va chạm vào nhau, Từ Kỳ lập tức mềm oạt ngã ngồi trên mặt đất, mái tóc dài che khuất nửa khuôn mặt, móng vuốt sắc nhọn chậm rãi thu hồi, chỉ còn lại thân hình mảnh khảnh run nhè nhẹ.
Ngũ Triệu Phong không hề sợ hãi mà bế cậu lên, cúi đầu hôn lấy cánh môi của cậu.
Hương vị chua xót ập đến, rõ ràng là còn rất nhiều oán khí tích tụ trong cơ thể. Ngũ Triệu Phong càng luồn lưỡi có máu của mình vào sâu trong miệng cậu, rất nhanh đã khiến Từ Kỳ bình tĩnh trở lại.
Cậu mím môi khóc, khi chạm đến vết máu trên ngực nam nhân, liền run rẩy ngẩng đầu, cặp mắt hạnh rưng rưng đã hoàn toàn khôi phục ý thức, cảm xúc hối hận trải rộng toàn thân.
"Hức.... Xin lỗi.... Ta thật sự xin lỗi ngươi...." Tiếp đến cậu cầm lấy cánh tay của nam nhân, nơi đó đã có một vết cào sâu hoắm đen tuyền.
"Oa oa oa.... Ta xin lỗi.... Ta không khống chế được bản thân mình......"
Ngũ Triệu Phong rõ ràng cũng rất tức giận, hắn nham hiểm nhìn cậu, hung hăng cắn xé cánh môi non mềm, trong miệng mắng: nhóc mèo hoang hư hỏng!
Từ Kỳ khóc đến hoa lê đái vũ, nức nở chạm khẽ lên miệng vết thương của Ngũ Triệu Phong. Lúc này, cậu vậy mà đã quên đi báo thù, trong mắt chỉ còn mỗi thương thế của nam nhân.
Ngũ Triệu Phong dính phải thi độc, vốn dĩ là không cách nào cứu được, nhưng Từ Kỳ lại bỗng nhiên cúi đầu mút miệng vết thương của hắn, đầu lưỡi mềm mại liếm mút máu thịt, hút hết cả máu lẫn thi độc đen tuyền. Thân hình trần trụi của nam nhân vẫn không nhúc nhích, chỉ là cơ bắp sau lưng bởi vì đau đớn mà hơi căng lại.
Từ Kỳ mút xong thi độc, rồi khẽ vuốt ve cơ ngực nam nhân, mắt hạnh xinh đẹp tràn ngập hối hận, "Huhu... Ngươi khá hơn chút nào chưa ?...."
Nam nhân híp mắt nhìn cậu, nói: "Tức giận đến mức dương vật của lão tử cũng thấy đau!"
Từ Kỳ đỏ bừng mặt, cũng không có cãi lại, tiếp tục mút miệng vết thương trên cánh tay nam nhân. Vết thương nơi đó còn nặng hơn trên ngực, cậu mút mát một hồi lâu, không những hết thi độc, mà máu trên vết thương cũng ngừng chảy.
Ngũ Triệu Phong không ngờ nước bọt của Từ Kỳ có thể giải độc được, hắn cười cười rồi nựng nựng cằm cậu.
Từ Kỳ nước mắt lưng tròng, hé miệng nói: "Ưmm ~ Vết thương đã khỏi rồi nha...."
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, cô gái vốn dĩ trốn ở trong phòng bỗng chạy vọt ra ngoài, trên tay cầm một thann kiếm gỗ. Ả vừa hoảng sợ vừa oán hận nhìn Từ Kỳ, nghẹn ngào nói: "Từ Kỳ! Dù cho mày có biến thành quỷ, tao cũng không sợ! Hơn nữa tao còn có thể giết mày thêm một lần nữa!!"
Gương mặt cô gái bệnh hoạn dữ tợn, thét chói tai nhào tới.
Ngũ Triệu Phong đột nhiên đẩy Từ Kỳ ra, một tay chặn mũi kiếm, lạnh lùng nói: "Tôi thấy cô mới là một con quỷ!"
Ả điên khùng mắng to: "Ha ha ha, lại có thêm một kẻ xuất đầu giúp mày! Từ Kỳ, mày quả là một thằng đê tiện! Dù có chết vẫn mãi đê tiện! Mày quyến rũ ông chủ của tao, quyến rũ cả bạn trai cũ của tao! Tao đúng là xui tám kiếp mới quen biết mày! Mày chính là cái loại hồ ly tinh! Sự tồn tại của mày chính là để tra tấn tao! Dù mày có chết cũng không hết tội!!!"
Từ Kỳ vừa hận vừa đau đớn nhìn cô gái, hai mắt lại chảy ra huyết lệ, "Ngươi... Ngươi đã giết ta rồi... Vẫn còn hận ta đến vậy sao... Rốt cuộc là ta đã làm cái gì...? Ta đã làm sai cái gì!"
Ngũ Triệu Phong ôm lấy Từ Kỳ đang mất khống chế, niệm thanh tâm chú vào tai cậu, Từ Kỳ chậm rãi khôi phục bình tĩnh, "Ta không phải là hồ ly tinh, ta không có quyến rũ ai hết... Lúc còn sống, ta chỉ thích mỗi mình ngươi thôi mà...."
Từ Kỳ cảm giác tay nam nhân bỗng siết chặt lại.
"Ha ha, vậy nhìn đi, lúc này mày đang làm cái gì ? Mày đã chết rồi nhưng vẫn không quên quyến rũ đàn ông! Từ lúc tao với mày yêu nhau, đàn ông thích tao đều bị mày hấp dẫn hết! Rõ ràng tao mới là trung tâm! Rõ ràng tao mới là vạn nhân mê! Tất cả là tại mày, đường đường là một thằng đàn ông, lại đi quyến rũ hết người này đến người khác bên cạnh tao!!"
"Không có.... Ta không có làm vậy!"
"Không có? Ha, nực cười, hôm tổ chức tiệc tối cuối năm, nhân viên nữ bọn tao đều chờ được ông chủ mời khiêu vũ, nhưng cuối cùng hắn lại chọn mày!! Hơn nữa bạn trai cũ của tao, hắn vậy mà lại cảm thấy mày thanh thuần đáng yêu, còn nói tao không xứng với mày!!!"
Từ Kỳ ngây ngẩn cả người, cậu chưa từng nghĩ rằng mọi chuyện sẽ như vậy!
"Mày sinh ra là để hại tao! Mày không phải đàn ông, mày là đồ gay! Mày là một thằng gay hạ tiện vô sỉ!!" Cô gái bất chấp chửi ầm lên.
Biểu tình Ngũ Triệu Phong ngưng trọng, hắn biết Từ Kỳ vốn là lệ quỷ, chẳng qua lệ khí đã bị dương tinh của hắn áp chế bớt mà thôi. Nhưng hiện tại nữ nhân này lại kích thích cậu ta như vậy....
Quả nhiên Từ Kỳ đã hoàn toàn hỏng mất, khóc rống quỳ rạp xuống đất. Cậu không biết bạn gái sẽ hận mình như vậy, hận sâu hận đậm, thậm chí hận đến mức làm cho mình không bao giờ siêu thoát được.
Khi còn sống, cậu đã làm mọi chuyện vì cô gái này, không màng đến tôn nghiêm mà cầu xin ông chủ cho cô một cơ hội, còn bị bạn trai cũ của cô vô sỉ làm tiền.
Nhưng lúc này bạn gái lại cho rằng cậu là đồ đê tiện, thậm chí còn tàn nhẫn giết cậu, cảm thấy cậu chết vẫn chưa hết tội, và không có một chút nào áy náy với cái chết của cậu......
Oán khí trong cơ thể càng lúc càng nhiều, kèm theo oán hận xúc tác, Từ Kỳ lại biến thành lệ quỷ một lần nữa. Lần này thậm chí còn đáng sợ hơn đợt trước rất nhiều, cả người cậu chậm rãi bay lên, quần áo đã nhuộm thành một màu máu đỏ tươi dữ tợn!
Cô gái cuối cùng cũng im bặt, bị một luồng lệ khí khổng lồ ập đến, sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu.
Ngũ Triệu Phong biết lúc này mà dùng máu trên lưỡi thì cũng vô dụng, xem ra chỉ có thể sử dụng biện pháp còn lại — dùng tinh dịch đuổi oán khí trong người Từ Kỳ đi.
Mà loại biện pháp sắc dục hạ lưu này, bắt buột phải-làm-trước-mặt-người-khác.
Nhưng hiện tại thời gian không cho phép do dự nữa, Ngũ Triệu Phong dùng bùa chú tạm thời cố định Từ Kỳ lại, kéo quần cậu xuống, lộ ra hạ thân không mặc quần lót.
Cô gái tuy rằng sợ tới mức không dám động đậy, nhưng không ngờ là mình sẽ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này.
Cái bướm của Từ Kỳ vừa hồng lại vừa sưng không chịu được, bởi vì oán khí, nên bên cạnh thịt môi đều bị một luồng khí đen cổ quái quay xung quanh. Ngay khi vừa phơi bày trước không khí, hoa huyệt khẽ hé ra, đám khí đen cũng hỗn độn tứ tán bớt đi, nhưng rất nhanh lại tụ tập bên cạnh bướm nộn một lần nữa.
Ngũ Triệu Phong cởi quần, lộ ra căn hùng vật của mình. Cây dương vật hệt như một cây *Kim Cô Bổng hàng thật giá thật, thô đen to bự, gân xanh cuồn cuộn, còn phát ra ánh sáng màu vàng nhạt.
(*Kim Cô Bổng: Gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không.)
Hắn banh đùi Từ Kỳ ra, dùng tư thế xi tiểu ôm lấy cậu. Từ Kỳ giãy giụa càng mạnh mẽ hơn nữa, hàm răng tản ra hắc khí liên tục gầm gừ, như hận không thể xé xác nam nhân thành từng mảnh.
Ngũ Triệu Phong không hề do dự, cự vật nhắm ngay bướm nhỏ. Đám khí đen kia dường như cảm giác được ý đồ của hắn, liền tích tụ càng thêm nhiều, cảm giác áp bách gây cản trở cũng càng ngày càng mạnh. Nam nhân nghiến chặt răng, dương vật thô to như Kim Cô Bổng đâm xuyên qua đám mây đen, hung hăng thọc vào lỗ bướm.
Bím nộn đỏ hồng lập tức dâm tiện mở ra, tường thịt bên trong theo phản xạ mà phân bố chất nhầy. Dù cho Từ Kỳ đã biến thành lệ quỷ, nhưng cơ thân cậu vẫn có phản ứng với dương vật bự của nam nhân.
Quy đầu to béo kéo căng cái bướm, tàn nhẫn địt sâu vào trong, Từ Kỳ bị nóng đến "a a a" kêu thảm thiết. Lệ khí trên người bị côn thịt dương cương đập đến bay tán loạn, rặng mây đen ngăn chặn ở miệng bướm cũng dần dần tan biến.
Từ Kỳ bắt đầu giãy giụa càng thêm kịch liệt, hai chân vung vẩy loạn xạ, nhưng chỗ giao hợp thì vẫn luôn gắn liền với dương vật. Ngũ Triệu Phong nắm chặt eo cậu, không cho cậu chạy thoát khỏi sự trói buộc của mình.
Từ Kỳ ngao ngao thét chói tai, chồm người qua muốn giết chết cô gái. Dương vật bự lập tức chọc mạnh lên, làm đến mức lệ quỷ vặn vẹo quay đầu lại. Nam nhân thừa thắng xông lên, càng thêm điên cuồng nắc háng, địt bay cái bướm!
Cây cự vật to bự không ngừng thọc vào nơi sâu nhất. Từ Kỳ bị trướng đến ngửa đầu thét chói tai, khuôn mặt đầy lệ khí thanh tỉnh trong nháy mắt, nhưng rất nhanh lại trở nên vặn vẹo tà nanh như cũ.
Tuy rằng trên mặt thì trông rất hung ác, nhưng bướm của cậu lại mềm mại vô cùng, tường thịt vừa ướt vừa khít, gắt gao mút mát đại điểu nam nhân. Sâu bên trong tử cung cũng bị dương vật địt mạnh, nhanh chóng co rút lại, rồi lại dâm tiện hé mở, như đang cầu xin hắn cắm vào nó!
Ngũ Triệu Phong bị kẹp sướng muốn điên, đồng thời lại muốn hung hăng chinh phục cậu, chơi cậu đến bay sạch lệ khí mới thôi!
Tần suất nam nhân thọc vào rút ra nhanh kinh khủng, làm trò chim chuột trước mặt bạn gái cũ của Từ Kỳ, không màng gì cả, cũng không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ đơn giản thô bạo mà nện, nện đến mức thịt mềm trên cặp mông mập không ngừng rung lắc.
Một phát, hai phát, một trăm phát, hai trăm phát, sau khi nện đến n phát, côn thịt bự càng thêm dễ dàng tàn sát vách thịt bên trong!
Hai hòn trứng chym nặng trĩu hung bạo đập cái bướm mập nộn, phát ra tiếng "bép bép bép" nặng nề hữu lực!
Oan quỷ đáng thương khóc thét chói tai, dương vật nóng bỏng như bàn ủi liên tục chọc vào bướm nhỏ lạnh băng, làm tường thịt bị bỏng đến run rẩy, tê dại, như là khối băng rớt lên miếng ván sắt được hun nóng, chỉ thiếu điều là không có hơi nước thoát ra!
Từ Kỳ bị nóng đến gò má ửng đỏ, toàn thân run rẩy, không ngừng thở gấp, hệt như một con dê bị nướng chín.
"Ngũ ~~ Không ~~ Đừng mà Ngũ ~~~"
Thanh âm vốn lạnh lẽo sắc nhọn nay đã biến thành nhu mì nức nở, cậu thoải mái đến muốn khóc, lại vì kích thích mà thét chói tai. Tuy nam nhân điên cuồng phịch cậu đã được mấy tháng, nhưng lúc này lại bị chiếm hữu trước mặt bạn gái cũ, cậu thật sự cảm thấy xấu hổ muốn điên rồi.
Nhưng tên đã trên dây không thể không bắn, nam nhân không những không chịu, mà còn thô giọng nói cậu cần phải được hùng tinh của hắn tinh lọc, nếu không thì hôm nay đừng mong ra khỏi phòng tử.
Từ Kỳ xấu hổ khóc lắc đầu, không dám đối mặt với bạn gái cũ bị trói trước mắt, cặp mông phì nộn của cậu không ngừng bị nam nhân hạ lưu nắn bóp.
Phía dưới thì điên cuồng nắc háng dập cái mông, phía trên thì nâng tay tát "bốp bốp bốp" nó, trông hệt như một cục bột bị người ta tùy ý xoa nắn bóp!
Nửa người dưới của cậu cũng sắp căng đến hỏng, đại điểu thô dài nóng bỏng địt thẳng hoa tâm, cổ tử cung non mềm bị chọc mở vô số lần. Từng chút, từng một chút va chạm bên trong, như là lực sĩ công thành đoạt đất, bám riết không tha.
Cuối cùng, quy đầu to bự cũng phá tan được lớp phòng ngự, thừa thắng đụ mạnh vào sâu bên trong tử cung!
Từ Kỳ phát cuồng thét chói tai, thân thể trắng nõn bị cắm đến không ngừng co rút, vặn vẹo, run rẩy, cậu ngửa cổ như chết đi sống lại. Quy đầu béo vừa mới rút ra khỏi tử cung, ngay lập tức chọc mạnh vào, thậm chí còn hung bạo hơn lần trước!
Khônggg ~~~!! Không muốn ~~~!"
Cảm giác xấu hổ làm Từ Kỳ càng thêm khít, càng thêm đĩ hơn nữa, thịt non phân bố dịch nhầy bị khuấy thành nước sốt, tinh dịch lạnh leo tồn trong tử cung cũng bị làm đến chảy ra ngoài.
Cơ thể Từ Kỳ không nhịn được mà rùng mình một cái, quả thực sắp bị nện đến ngất đi. Nhưng Ngũ Triệu Phong vẫn hung bạo địt đều đều, hơn nữa càng địt càng mạnh mẽ, càng địt càng sâu, địt đến mức cả người Từ Kỳ mềm nhũn.
Đột nhiên, đầu gối cậu bỗng khuỵ xuống, "bang" một tiếng quỳ oặt lên mặt đất.
Nam nhân càng thêm phát cuồng nắc háng, lúc này còn gì là mục đích đuổi quỷ ban đầu, cơ bản chỉ muốn chịch chết nhóc hư hỏng này.
Xương hông rắn chắc hung hăng dập "bạch bạch bạch" mông mập, thân hình cường tráng của Ngũ Triệu Phong hoàn toàn bao trọn Từ Kỳ, chỉ còn thấy được hai bắp đùi cậu bất lực banh ra, tùy ý côn thịt bự của nam nhân dập bay như máy đóng cọc.
Một loạt công kích liên tục kéo dài, mỗi một lần rút ra đều sẽ mang theo một luồng nước dâm, cặp mông mập vểnh dính đầy chất dịch nhớp nháp, trông hệt như đã bị đổ lên một lớp tinh dầu.
Thân hình phủ kín mồ hôi không ngừng vặn vẹo như rắn nước, bất lực thừa nhận từng đợt thọc vào rút ra mạnh đến mức sắp hồn phi phách tán.
Hai người đang nện nhau phịch phịch, Từ Kỳ bỗng chuyển từ khóc thút thít thành thét chói tai, cơ thể cậu chấn động mãnh liệt, một lượng lớn nước dâm ồ ạt phun ra từ giao hợp chỗ, bắn thẳng lên mặt đất như là suối phun.
Ngũ Triệu Phong biết cậu đã lên đỉnh, lúc trước chỉ có mỗi tử cung ra nước, không ngờ lần này lại nứng đến như vậy!
Nam nhân đột nhiên lật Từ Kỳ lại, hung bạo hôn ngấu nghiến bờ môi cậu.
Lần này, Từ Kỳ không còn ngượng ngùng nữa, cậu chủ động cuốn lấy vòng eo nam nhân như là một con bạch tuộc dính người, trông dáng vẻ đĩ vô cùng, đồng thời cũng làm cho ả bạn gái cũ há hốc mồm.
Thân thể mềm mại hoàn toàn bị nam nhân ôm trọn, hai người kịch liệt triền miên giao cấu như là dã thú!
Từ Kỳ dâm tiện rên rỉ, duỗi đầu lưỡi mút mát nước miếng của Ngũ Triệu Phong, nam nhân cũng không nể tình mà địt "bép bép bép" cái bướm, như một cái máy đóng cọc hoạt động ở tần suất cao, hoàn toàn không ngừng lại được.
Lực đạo phối hợp với cơ bắp hoàn mỹ, làm mạnh đến mức phía dưới văng nước tung toé, phía trên cũng vang lên tiếng rên rỉ chói tai. Dưới tần suất thọc vào rút ra cực nhanh, hai đùi Từ Kỳ không ngừng tách ra rồi khép lại, cặp chân đáng yêu càng thêm run rẩy co giật.
Nãy giờ, Ngũ Triệu Phong vẫn luôn hôn môi cậu, lấp kín tiếng khóc nức nở và thét chói tai của cậu, dưới háng vẫn tiếp tục mãnh liệt thọc sâu vào bên trong tử cung.
Từ Kỳ bị đụ đến hai mắt trợn trắng, hai cánh tay ngọc gắt gao cuốn lấy cần cổ nam nhân, móng tay bấu chặt tấm lưng rắn chắc của hắn. Ngũ Triệu Phong cảm nhận được đau đớn, liền càng thêm địt bay quỷ nhỏ dâm đãng, địt cậu tới mức ngửa cao cái cổ trắng nõn, toàn thân run rẩy như thú cái.
Cuối cùng, sau mấy phát đóng cọc mãnh liệt liên tiếp, Từ Kỳ lại lên đỉnh một lần nữa, thậm chí còn làm thêm một cú cao trào kế tiếp, tiểu cao trào tiếp nối đại cao trào.
Từ Kỳ chưa bao giờ cảm thấy sung sướng như vậy, chơi trò chịch nhau trước mặt bạn gái cũ đã từng giết mình, lẳng lơ dâm tiện mà hùa theo nam nhân, cả người lập tức cảm thấy kích thích hơn gấp mấy lần so với lúc còn sống.
"A ~~~ Ta ~~ Ta muốn chết ~~~"
Từ Kỳ khóc thút thít, sau khi cao trào xong, lại bị nam nhân lấp kín miệng cường hôn tiếp, lúc này đạo sĩ lỗ mãng đã không còn ý định đuổi lệ khí như lúc đầu nữa. Nếu hắn muốn Từ Kỳ khôi phục bình thường, chỉ cần bắn vào trong là được, không nhất thiết phải lăn lộn chịch cậu như dã thú lên cơn động dục như vậy.
Từ Kỳ sung sướng ôm chặt Ngũ Triệu Phong, gương mặt phiếm hồng ướt đẫm mồ hôi hệt như người còn sống, cậu không biết hai người đã làm bao lâu rồi, cậu chỉ nhớ là mình vẫn luôn cao trào không ngừng nghỉ. Cuối cùng cậu còn phun ra nước tiểu, làm ướt cả người nam nhân.
Ngũ Triệu Phong ngửi thấy mùi nước tiểu dâm đãng, càng thêm thô bạo đụ cậu, đụ đến mức Từ Kỳ bắn hết lần này đến lần khác, bướm nhỏ và tính khí đồng thời phun nước tiểu, tiểu sạch sẽ không còn gì sót lại trong bàng quang.
Đến khi trời tối, âm khí tăng lên, Ngũ Triệu Phong cuối cùng cũng dừng lại. Hắn đã bắn tinh ba lần rồi, lúc rút dương vật ra, từng dòng chất dịch trắng đục ồ ạt phun ra từ lỗ nhỏ. Bím nhỏ của Từ Kỳ đã bị chơi đến mập phì, lỗ bướm đỏ tươi không khép lại được, bên trong ngoại trừ thịt non đang run rẩy thì chính là nùng tinh đặc sệt.
Từ Kỳ vô thức run lẩy bẩy như là một con thú cái bị chơi hỏng, một lúc sau, Ngũ Triệu Phong mớm cho cậu một ít nước bùa, Từ Kỳ mới rên rỉ mở mắt lại.
Lúc này, Từ Kỳ đã biến thành một nam quỷ cực kỳ diễm lệ, da thịt trắng nõn mê người phơi bày dưới ánh sáng, cái bím đầy đặn sưng múp, từng vệt tinh dịch nhớp nháp chảy dọc xuống bắp đùi thon dài.
Từ Kỳ ngượng ngùng run rẩy, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn ả bạn gái cũ đã sớm mặt xám như tro tàn, nói: "Sau này ta sẽ không đến tìm ngươi, cũng sẽ không đến giết ngươi nữa. Bởi vì, ta bận phải sinh con cho người đàn ông này rồi."
Từ Kỳ nói với giọng điệu nghiêm trang, cây ngay không sợ chết đứng, Ngũ Triệu Phong đứng bên cạnh xấu hổ đến đỡ trán.
Cô ả hung hăng trừng Từ Kỳ, tuy lại là sợ cậu sẽ biến thành lệ quỷ đi giết mình, nhưng vẫn không cam lòng mà muốn nhục mạ cậu. Cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ hội tụ thành ba chữ: "Đồ đê tiện!"
Từ Kỳ dường như đã thật sự thay đổi, cậu kiều mị cười cười, vươn tay câu lấy cần cổ nam nhân, nói: "Phải, ta chính là đồ đê tiện, nhưng là đồ đê tiện của ông xã dương vật bự thôi nha~"
Vừa dứt lời, liền ngốc ngốc nhào vào lòng nam nhân, cái bím còn chứa tinh dịch lại nuốt dương vật một lần nữa. Cậu tiếp tục chim chuột trước mặt bạn gái cũ, dâm tiện xoay lắc vặn vẹo cái mông, trình diễn live show nam nam ân ái.
Nhìn hai người nện nhau suốt hai giờ liền, bạn gái cũ thật sự sắp hỏng mất não, cô có nằm mơ cũng không ngờ rằng bạn trai cũ đã chết của mình sẽ ân ái với một người đàn ông, thậm chí là lẳng lơ rên rỉ trước mặt mình như vậy.
Trong miệng y không ngừng kêu ca ca dương vật bự, ông xã dương vật bự, còn cầu xin nam nhân mau bắn tinh dịch vào trong, và đòi hoài thai cả quỷ bảo bảo.
Cuối cùng, ngay lúc bạn gái cũ sắp phát điên lên, nam nhân ôm quỷ nhỏ của mình vào lòng, bước ra cửa rời đi. Nhưng khi vừa ra khỏi nhà, Từ Kỳ liền che lại mặt, đợi đến lúc lên trên xe rồi, cậu lập tức cuộn tròn thành một đoàn, lã chã rơi nước mắt.
Ngũ Triệu Phong biết cậu khóc vì chuyện gì, người trong căn nhà kia, dù tốt hay xấu thì cũng từng là bạn gái cũ, người có vô tâm đến mấy cũng biết khó chịu. Huống chi, Từ Kỳ là một người ôn nhu như vậy.
Nam nhân hôn nhẹ cậu, nghĩ thầm: Chờ đến khi em hết khó chịu rồi, sau này đừng bao giờ rơi nước mắt nữa vì cô ta nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro