Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

"Tiêu Âm tỷ, cùng ra ngoài ăn cơm đi." Tôn Nhuế từ ngoài cửa cẩn thận bước vào, nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm một thân ngồi yên bất động trên giường.

"Tôn Nhuế, em tới đây."

"Làm sao đấy?"

"Hôm qua chị uống say, làm sao về đây được vậy?" Khổng Tiếu Ngâm mơ hồ cảm thấy đêm qua là có ai cõng nàng về, nhưng nàng say quá, hoàn toàn không mở mắt nổi, cả người đều không tỉnh táo.

Tôn Nhuế sững sốt một hồi, "Em cõng chị về đó, thì làm sao?"

"Không có gì, chỉ hỏi một chút thôi."

Nhìn bóng lưng Khổng Tiếu Ngâm hướng về phía phòng vệ sinh đi rửa mặt, Tôn Nhuế cúi đầu khe khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Tiền thật sự là muốn buông bỏ Tiêu Âm tỷ, nhưng sao lại bắt mình chơi cái trò lừa gạt này với chị ấy chứ?

"Đi thôi." Khổng Tiếu Ngâm rất nhanh cũng đã sửa soạn xong xuôi, vừa bước ra cũng thấy Từ Thần Thần đứng ngay trước cửa, ba người cùng nhau đi xuống lầu.

Đại C với Tôn Nhuế đều đi chung với mình, vậy ai ở cùng với Tiền Bội Đình?

Mặc dù trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng nàng cũng không có nói ra, dù sao thì Tiền Bội Đình mới là người nói mấy câu quá đáng đó với nàng.

Vừa xuống tới trung tâm liền ở ngay cửa bắt gặp Tiền Bội Đình vừa trở về, trong tay cầm thêm một bọc đồ.

"Aii Tiểu Tiền, cậu mua đồ về rồi à. Mua gì đấy?" Tôn Nhuế tiến tới bắt chuyện với Tiền Bội Đình. Còn về phần Khổng Tiếu Ngâm, không thể làm gì khác ngoài lấy điện thoại ra lướt weibo, nàng không biết mình bây giờ nên như thế nào đối mặt với Tiền Bội Đình.

"Ừ, mua về rồi. Mọi người bây giờ ra ngoài ăn cơm à?" Ánh nhìn thuận tiện liếc sang Khổng Tiếu Ngâm.

Không thèm để ý mình? Ngay cả bạn cũng không thể làm nữa sao . .

Tiền Bội Đình sau khi nói được vài câu với Tôn Nhuế liền đi lên lầu, vào phòng liền thay đồ thể thao, đi thẳng về phía phòng tập luyện vũ đạo.

Cô có một thói quen, mà cái thói quen này cũng chỉ có một mình Khổng Tiếu Ngâm biết. Chính là mỗi khi tâm trạng không tốt, đều sẽ không ngừng tập nhảy, mà cái thói quen này lại là từ lần Tổng Tuyển đầu tiên mới xuất hiện. Luôn có mấy kẻ nói rằng Tiền Bội Đình mỗi lần nhảy đều như vẩy nước, không có nghiêm túc, một trận đó liền khiến cho nhiệt huyết của cô tuột xuống nặng nề. Mỗi ngày đều sẽ ở nơi này chăm chỉ tập nhảy, nhất định sẽ là luyện đến mức mệt mỏi không ổn, còn có khi ngã gục xuống nền.

Khi đó Khổng Tiếu Ngâm luôn là người ở bên cạnh cô, sau mỗi lần cô nhảy mệt lã người sẽ đấm bóp cho cô một chút. Sẽ vào những lúc Tiền Bội Đình không vui mà cố gắng chọc cô cười. Thời điểm cô quyết định nghỉ phép dài hạn, nàng mỗi ngày đều gọi điện tới, luôn miệng nói rằng nàng chỉ muốn cô ở lại với nàng.

Tối hôm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy, Tiền Bội Đình chính là cả một đêm không ngủ. Thân thể vốn là không tốt, sau khi ra ngoài ngoại vụ lại còn thêm một đêm thức trắng. Mặc đù rõ rằng bản thân rất mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi, nhưng vẫn là không tự chủ liền chạy tới phòng tập. Nhảy tới nhảy lui cho xong tiết mục công diễn, cho đến tận lúc đám người của Khổng Tiếu Ngâm ăn trưa quay về. Đi ngang qua phòng tập, cả ba đều không hẹn mà dừng bước, Tôn Nhuế và Từ Thần Thần cười cười hướng về phía Tiền Bội Đình nói rằng bình thường sao lại không thấy chăm chỉ như vậy.

Cô chẳng qua là cười một tiếng, nhưng cũng không có dừng lại, cứ tiếp tục nhảy. Khổng Tiếu Ngâm ngơ ngác nhìn bóng lưng kia, giống như quay lại thời điểm Tổng Tuyển Lần Thứ I vậy. Khi ấy, nàng mỗi ngày đều ở bên cạnh cùng Tiền Bội Đình tập nhảy, nhìn lấy dáng vẻ cố gắng của người kia, chính là đem lại cho nàng cái cảm giác đau lòng vô hình đó.

Tựa hồ như lý trí mách bảo, Khổng Tiếu Ngâm cũng bước vào phòng tập, cùng người kia bắt đầu nhảy. Hai người cũng không nói gì, chẳng qua là lặng lẽ luyện tập, một lần lại một lần, luyện đến quần áo đều ướt đẫm, mồ hôi cũng theo từng lọn tóc từng giọt từng giọt rơi xuống.

Phịch! Thân thể của Tiền Bội Đình đã mệt mỏi quá giới hạn của nó, trước mắt liền tối sầm, trực tiếp ngã xuống đất bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro