
Chương 9
Thang máy “đinh” một tiếng, đã tới tầng 18.
Đại Thiên Cẩu ôm lấy eo của Yêu Hồ, quẹt thẻ tiến vào trong phòng, thu hồi lại dáng vẻ vội vã khó nhịn lúc nãy. Hắn cởi áo khoác, kéo lỏng cà vạt, thả lỏng người ngồi trên ghế sô pha, nhìn Yêu Hồ đang khó xử đứng ở trước cửa ra vào: “Tự mình cởi ra đi.”
Lại là cái bộ dạng chính thường bất quá kia, nếu như có thể, Yêu Hồ thật sự muốn mở đầu Đại Thiên Cẩu, xem rốt cuộc bên trong đó có cái gì mà có thể khiến hắn nói ra mấy câu hạ lưu vô cùng tự nhiên như vậy.
Một mặt huyết khí phương cương của thiếu niên cuối cùng cũng bộc lộ ra, Yêu Hồ cứng họng, đáp trả Đại Thiên Cẩu: “Sau đó muốn tôi tự mình tới sao?”
Đại Thiên Cẩu không nghĩ Yêu Hồ sẽ chủ động khiêu khích như vậy, hai mắt hẹp dài của hắn hơi nheo lại, tràn đầy hứng thú liếc nhìn tiểu nam hài đã không còn bộ dáng khúm núm của lúc trước đứng ở trước cửa.
“Có thể a..., nếu em đã muốn như vậy, thì hôm nay chính em tới đi.”
Quân tử giúp ái nhân hoàn thành nguyện vọng, huống chi Đại Thiên Cẩu cầu còn không được.
Yêu Hồ trợn mắt há hốc mồm, y đã đánh giá quá thấp trình độ đanh đá chua ngoa của Đại Thiên Cẩu, cho rằng một câu của mình có thể khiến cho Đại Thiên Cẩu có chút xấu hổ, không ngờ được Đại Thiên Cẩu còn thâm cay hơn cả gừng.
Nhưng mà những lời y muốn nói ra lúc này tựa như bát nước đổ đi, y nhìn Đại Thiên Cẩu đứng dậy rót ra một chén rượu vang, sau đó quay lại ngả người lên ghế sô pha, hai tay gác lên thành ghế, dĩ nhiên là một bộ dáng không quản bất cứ thứ gì.
Trên mặt Yêu Hồ tràn ngập quẫn bách, y suy nghĩ một chút, nếu như hiện tại y chạy trốn mà nói thì sẽ nắm bao nhiêu phần thắng, lại phát hiện ra lần này vẫn là nên ngoan ngoãn nghe theo hắn, kế tiếp... có khi sẽ dễ chịu hơn chút ít.
Yêu Hồ cắn răng, vứt cặp sách trong tay lên mặt đất, sau đó dưới ánh nhìn nóng bỏng của Đại Thiên Cẩu lần cởi khuy áo khoác, tiếp theo là áo sơ mi.
Quá chậm, Đại Thiên Cẩu nhìn những ngón tay mảnh khảnh kia chậm rãi vặn uốn khai mở từng cái khuy một, loại cảm giác chờ đợi lễ vật tự mình mở ra vừa mỹ diệu lại vừa dày vò.
Áo sơ mi màu trắng rơi xuống dưới đất, lồng ngực mảnh mai trắng nõn của thiếu niên lộ ra, thời điểm phần thân phía trên bại lộ trong không khí, Yêu Hồ không khỏi thoáng co rúm lại, tự nghiệm như vậy cũng không phải là lần đầu tiên, vào buổi tối hôm đó khi y bị đưa đến trước cánh cửa kia, và tại căn phòng làm việc cực lớn đó, y cũng là cái dạng như lúc này, tuân mệnh Đại Thiên Cẩu đem chính mình lột sạch sẽ.
Nghĩ đến buổi tối kia, đôi mắt của y ánh lên vẻ bi thương, nhưng y biết rõ đêm nay sẽ không có khả năng dừng lại tại đây, một tay che lấy da thịt phía trên của mình, cam nhận số phận cởi bỏ khóa quần.
Quần đồng phục thoát ra, chồng chất lên nhau ở mắt cá chân. Đại Thiên Cẩu nhìn Yêu Hồ lần lượt nhấc hai chân thon dài cân xứng lên, hoàn toàn cởi hết đống quần áo trên người ra, hướng về phía mình đi tới.
Hai tay của thiếu niên khẩn trương mà nắm chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ngũ quan tinh xảo, biểu tình trên mặt nghiêm túc như muốn tới hiến tế.
Đến đây đi, chú cừu non của tôi, tôi ở ngay chỗ này, chờ đợi em tự mình đi đến. Ngoan lắm.
Đại Thiên Cẩu tựa lưng trên ghế sô pha, chậm rãi uống rượu, cho đến khi thiếu niên chỉ còn mặc duy nhất một cái boxer màu xanh đậm đi tới, chân tay luống cuống đứng ở bên cạnh hắn.
Hắn đặt chén rượu xuống, hai tay thanh thản khoác lên hai bên, khóe miệng hơi nhếch lên thành một nụ cười: “Tiếp tục đi, vẫn còn một món nữa mà.”
Yêu Hồ ngượng tới mức cả mặt đỏ bừng, y biết mình còn đang mặc quần lót, nhưng nếu bảo y tự mình cởi sạch sẽ rồi dang rộng hai chân ngồi lên trên người Đại Thiên Cẩu, không bằng bảo y trực tiếp từ trên cửa sổ nhảy xuống.
Mắt thấy Đại Thiên Cẩu sắp dùng hết kiên nhẫn, Yêu Hồ dứt khoát không đếm xỉa đến suy nghĩ kia nữa, hai chân tách ra, ngồi lên trên người Đại Thiên Cẩu. Vừa mới ngồi lên, y liền cảm nhận được vật giữa hạ thân của Đại Thiên Cẩu gồ lên, cách ba tầng vải vóc, vẫn mang theo nhiệt độ mơ hồ như cũ ở giữa hai chân của y.
Yêu Hồ không khỏi hô nhỏ một tiếng, sau đó lại cực thẹn im lặng.
Đại Thiên Cẩu nhìn Yêu Hồ mặt mũi tràn đầy vẻ không tự nguyện rồi lại tới bộ dạng chủ động ngồi lên trên người hắn, chỉ hận không thể lập tức đem y đặt ở dưới thân, làm cho y khóc lóc cầu xin tha thứ.
“Hôn tôi.” Đại Thiên Cẩu thanh âm khàn khàn, còn tưởng rằng nửa tháng nay Yêu Hồ học được thứ bản lĩnh gì khó lường lắm, hóa ra chỉ là nhất thời nổi nóng sinh can đảm, vẫn là cần hắn từng bước một dạy dỗ.
Yêu Hồ do dự một chút, chứng kiến trong đôi mắt kia bao phủ một lớp sương mù dày đặc, bèn duỗi tay nâng mặt Đại Thiên Cẩu lên, cúi đầu hôn xuống.
Môi mỏng mềm mại, mang theo một tia mùi rượu, khi hai phiến môi kia mở ra, mùi rượu lại càng thêm nồng đậm.
Quyền chủ động khi hai cánh môi chạm nhau trong nháy mắt đã bị Đại Thiên Cẩu nắm giữ, hắn khóa chặt lấy vòng eo mảnh mai của Yêu Hồ, cường thế ở trong miệng y công thành lược địa, Yêu Hồ bị động nhận lấy nụ hôn triền miên này, hai mắt y từ từ khép lại, chóp mũi của y cùng với chóp mũi của Đại Thiên Cẩu cọ vào nhau, hơi thở của hai người giao hòa.
Yêu Hồ bị Đại Thiên Cẩu chạm vào, toàn thân như mềm nhũn ra, bàn tay to lớn mang theo vết chai mỏng kia khi thì ở trên phần da thịt mẫn cảm hai bên eo của y du tẩu vuốt ve, mà giờ lại đang ở trên ngực y xoa bóp nhào nặn.
Yêu Hồ cong lưng ưm một tiếng, đầu ngón tay của Đại Thiên Cẩu chuẩn xác tìm được hạt đậu nhỏ trên ngực y, dùng đầu tay nhẹ nhàng xoa lấy, rất nhanh hai bên nhũ châu liền nhiệt tình mà đứng thẳng lên, nhưng đôi tay kia vẫn như cũ không chịu buông tha cho y, ngược lại còn mang theo lực độ mà véo lên.
“A...” Trong đau đớn xen lẫn một tia khoái cảm, Yêu Hồ nhịn không nổi, ở trong lòng Đại Thiên Cẩu hừ khẽ như mèo, bờ mông vô thức cọ cọ vào hạ bộ của Đại Thiên Cẩu.
Đại Thiên Cẩu hít sâu, nâng chân của Yêu Hồ lên đem mảnh vải đáng thương kia cởi ra, tiểu nam hài của hắn cuối cùng vẫn là toàn thân trần trụi ngồi trong lòng hắn, hai chân mở rộng ra, giữa hai chân còn có một vật nhỏ trắng nõn nửa cứng ngắc dựng lên ở nơi đó.
Hắn cầm lên lọ dầu bôi trơn để ở một bên, đổ ra trên tay một lượng lớn, sau đó hướng về phía sau của Yêu Hồ tìm kiếm.
Mông bị chất lỏng lạnh băng chạm vào, Yêu Hồ phát ra một tiếng kinh hô ngắn ngủi, nâng lên bờ mông, vừa vặn để động tác của Đại Thiên Cẩu càng thêm dễ dàng.
Miệng huyệt mềm nhuyễn như xốp, ngón tay thứ nhất của Đại Thiên Cẩu dễ dàng tiến vào bên trong hậu huyệt của Yêu Hồ, nhưng Yêu Hồ lại không thoải mái mà vặn vẹo uốn éo vòng eo nhỏ, đợi đến thời điểm ba ngón tay đều đã ở bên trong, y rốt cuộc khó chịu đem bờ mông nhấc lên, ý muốn thoát ra: “Đau quá... Tiên sinh...”
“Ngoan nào.” Đại Thiên Cẩu ôn nhu an ủi Yêu Hồ, động tác trên tay có chút dứt khoát, lại bỏ thêm một ngón tay nữa vào.
Ngón tay của Đại Thiên Cẩu ở trên trong y không ngừng nhấn nhá, cuối cùng cũng có thể vô ngại ra vào, Yêu Hồ sớm bị cắm tới ý loạn tình mê, hậu huyệt rỉ ra chất lỏng làm ướt hạ bộ quần táy của Đại Thiên Cẩu, đem hình dáng của cự vật to lớn ở nơi đó lộ ra càng rõ ràng.
Đại Thiên Cẩu rút ngón tay ra, bàn tay mang theo nhiệt độ nóng rực xoa nắn một bên eo của Yêu Hồ, dụ dỗ y: “Tới, đem vật của tôi bỏ vào đi.”
Yêu Hồ nghe xong thiếu chút nữa là muốn khóc lên, tay y lung tung mà cởi bỏ cây lưng cùng khóa quần của Đại Thiên Cẩu, quần lót vừa mới bị kéo xuống một khắc kia, tính khí mạnh mẽ dựng thẳng liền hiên ngang vọt ra, Yêu Hồ cắn môi dưới, cầm lấy tính khí của Đại Thiên Cẩu, chống đỡ cơ thể, sau đó chậm rãi ngồi xuống.
Cho dù lúc trước đã được khuếch trương rất tốt, thế nhưng tính khí của Đại Thiên Cẩu đối với hậu huyệt không quen dùng để giao hợp chính là lớn vô cùng, Yêu Hồ ngồi xuống một nửa liền bị kẹt lại ở đó, hốc mắt của y ửng đỏ nhìn Đại Thiên Cẩu, bên trong đôi mắt như nai con kia tràn ngập khẩn cầu: “Quá sâu rồi, Đại Thiên Cẩu tiên sinh...”
Nhưng mà Đại Thiên Cẩu không chút nào mềm lòng, hắn nhìn Yêu Hồ nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn, khó khăn dùng phía sau ngậm lấy tính khí của hắn, cố nén lại nỗi thống khổ do bị kẹt lại ở đó, dục vọng không che lấp trong đôi mắt hắn càng lộ ra rõ ràng hơn: “Đem nó ăn hết đi.”
Yêu Hồ chỉ có thể cố gắng thả lỏng, chậm rãi hạ thân thể tiếp tục ngồi xuống. Đợi đến lúc rốt cuộc cũng ngồi xuống hết, y thở hổn hển, cái tư thế này so với trước kia lại càng tiến vào sâu hơn, khiến cho y có ảo giác như chính mình sắp bị xuyên thủng tới nơi rồi, hậu huyệt bị lấp đầy, bị giãn ra tới cực hạn, y ngay cả hô hấp cũng không dám dùng sức.
“Chính là như vậy... Good boy...” Nhìn tính khí vừa thô vừa to của mình bị Yêu Hồ từ từ nuốt xuống, ánh mắt của Đại Thiên Cẩu nóng rực như lửa, hắn khàn giọng cất tiếng nói ân cần thiện dụ: “Động một chút, chính mình động một chút...”
Yêu Hồ nhíu chặt lông mày, y rướn cái cổ dài nhỏ lên, hai chân quỳ ở hai bên của Đại Thiên Cẩu, chống đỡ cơ thể, chậm rãi nhấc lên một ít rồi lại ngồi xuống, qua được vài cái, mắt y đã mang theo thủy quang lã chã, chực khóc: “Đại Thiên Cẩu tiên sinh... Lớn quá... Thật khó chịu...”
Hẳn là một bộ dạng còn chưa thực sự bắt đầu đã bị chơi hỏng mất. Đại Thiên Cẩu rất kiên nhẫn, hắn thuận tay xoa ấn nơi hai người kết hợp, giảm bớt cảm giác căng đầy ở đằng sau của Yêu Hồ, ngay cả cơ vòng cũng đã bị giãn ra thành một lớp hơi mỏng.
Ngón tay của hắn đảo xung quanh thành cơ vòng, liền sinh ra chút ý tưởng đặc biệt.
Theo động tác hướng về phía sau thăm dò từ đầu ngón tay của Đại Thiên Cẩu, Yêu Hồ lập tức liền đoán được hắn muốn làm gì, y khó tin nhìn Đại Thiên Cẩu, trong mắt tràn đầy hoảng sợ: “Không được, Đại Thiên Cẩu tiên sinh, không được!”
Nhưng mà y đâu thể nào cản được Đại Thiên Cẩu, Đại Thiên Cẩu một tay đem thân thể đang muốn chạy trốn của Yêu Hồ ấn xuống, tay kia lần tìm kẽ hở lách vào bên trong.
“Sẽ hỏng mất, tiên sinh, van cầu ngài...” Yêu Hồ trốn không thoát, đau khổ cầu khẩn.
“Không sao đâu,” Đại Thiên Cẩu hôn lên hai má của y, “Phía sau của em vẫn có thể ăn vào mà.”
Đại Thiên Cẩu chen thêm một ngón tay vào, Yêu Hồ thống khổ ghé vào vai hắn, trong giọng nói nghe ra tiếng nức nở: “Muốn hư mất, tiên sinh, van xin ngài...”
Ngón tay ở phía sau thể hiện thái độ kiên quyết của chủ nhân, phớt lờ đi lời khẩn cầu của Yêu Hồ, Đại Thiên Cẩu đem ngón tay chậm rãi đẩy mạnh vào, trong tràng đạo nóng rực đâm lên phía trước, không gian chật chội, ngón tay của hắn cọ vào tính khí của mình, nhưng cùng với cảm giác dùng tay chạm vào ở bên ngoài là hoàn toàn khác nhau, tựa như tay của người khác vậy.
“Đau quá... Mau rút ra...” Yêu Hồ sụt sùi khóc, cảm giác như mình sắp bị nứt ra rồi.
Đại Thiên Cẩu cuối cùng cũng nghiêm chỉnh đút toàn bộ ngón tay vào, hắn ôn nhu cúi xuống dùng cằm cọ cọ lên đỉnh đầu mềm mại của Yêu Hồ, “Xem này, đây không phải là đã đem toàn bộ ăn vào rồi ư... Tiểu gia hỏa thật là lợi hại...”
Ngón tay thon dài của hắn lục lọi ở bên trong cơ thể Yêu Hồ, vừa vặn lại ma sát vào tính khí của mình, hắn thoải mái tới mức hít sâu một hơi: “Giỏi quá.”
Nhưng mà Yêu Hồ lại là mong hắn rút ra a, y thậm chí còn chủ động tiến tới hôn Đại Thiên Cẩu, mang theo nước mắt ướt mặn, hôn lên mắt và môi của hắn, y theo động tác của Đại Thiên Cẩu mà lung tung lắc đầu, mái tóc trắng bị mồ hôi thấm ướt dán vào gương mặt: “Tiên sinh... Không nên... A...”
Tiếng kêu đau đột nhiên mềm nhũn ra, biến thành tiếng rên rỉ, Đại Thiên Cẩu tìm được điểm hơi cứng ở trên tràng bích của Yêu Hồ, nhẹ nhàng ấn lên nó: “Ân? Không nên cái gì?”
“A... Thật khó chịu...” Yêu Hồ dường như chịu không nổi mà giãy giụa vòng eo, hậu huyệt sít sao hút lấy tính khí cùng ngón tay của Đại Thiên Cẩu.
Trong mắt Đại Thiên Cẩu lóe lên ý xấu mà đảo quanh chỗ kia, thỉnh thoảng khẽ ma sát một cái, nhìn cái bộ dạng sốt ruột nhưng dám không mở miệng của Yêu Hồ, hỏi y: “Muốn sao?”
Bên trong cơ thể Yêu Hồ bị ngón tay làm loạn khiến cho toàn thân run lên, eo chân mềm nhũn như một vũng nước, tính khí của y lúc trước bởi vì đau đớn mà uể oải, giờ phút này cũng đã lấy lại tinh thần, thẳng tắp xinh đẹp dựng lên tại nơi đó, đâm lên trên bụng của Đại Thiên Cẩu.
Y đong đưa vòng eo, tính khí ma sát bên trên áo sơ mi của Đại Thiên Cẩu, ý muốn giảm bớt cảm giác nôn nóng bên trong cơ thể, nhưng khoái cảm truyền tới từ hậu huyệt huyệt khiến cho y thực tủy tri vị(*), chỉ một điểm nhận được khoái cảm căn bản không thỏa mãn được y.
(*) Thực tủy tri vị (食髓知味): ăn tủy xương mới biết nó ngon, đại khái có thể hiểu là đã làm một điều gì đó mang lại kết quả tốt đẹp thì muốn làm lại một lần nữa.
Yêu Hồ khó nhịn mà ôm lấy bờ vai của Đại Thiên Cẩu, ghé vào tai hắn khẽ nói: “Động một chút, tiên sinh... Di chuyển một chút đi a...”
Đại Thiên Cẩu có chủ tâm đùa giỡn y, hắn đem ngón tay rút ra, giả bộ như không nghe thấy, bình tĩnh tiếp tục hỏi: “Em nói gì cơ? Em muốn tôi làm gì nào?”
Yêu Hồ vừa thẹn vừa xấu hổ, hai má đỏ ửng lên như say rượu, nhưng hai mắt lại là sáng trong lóng lánh. Y nỗ lực chống đỡ cơ thể làm động tác lên xuống, nuốt vào nhả ra tính khí của Đại Thiên Cẩu, trong lúc ra vào lại ma sát vào điểm nào đó bên trên tràng bích, y liền ngửa đầu phát ra tiếng rên rỉ ngọt lịm.
Nhưng mà tư thế cưỡi này thật sự quá mệt mỏi, qua vài cái Yêu Hồ liền mệt mỏi nằm trên người Đại Thiên Cẩu, dậy không nổi, trong huyệt của y vẫn còn gắt gao hút chặt lấy tính khí nóng hổi của Đại Thiên Cẩu, trong miệng không ngăn được mà thở dốc.
Đại Thiên Cẩu bị y khiêu khích sắp không kìm được nữa, nhưng vẫn hỏi: “Bảo bối, em muốn tôi làm gì?”
Đầu của Yêu Hồ gối lên hai tay của mình trong lòng hắn, giống như muốn đem mình vùi hẳn xuống, thanh âm rầu rĩ mang theo tiếng khóc nức nở: “Thao tôi... Đại Thiên Cẩu tiên sinh, thao tôi...”
Đại Thiên Cẩu cảm giác như máu trong cơ cơ thể cuộn lên, loại cảm giác phục tùng này so với việc Yêu Hồ trực tiếp nằm ở trên giường mở lớn hai chân tự nguyện đều kích thích hơn nhiều, hai tay của hắn vịn eo Yêu Hồ đem y nâng lên, sau đó lại hung hăng ấn xuống: “Vậy hôm nay liền thao em tới mức không nói ra lời đi.”
“A......” Yêu Hồ có cảm giác như chính mình bị tính khí của Đại Thiên Cẩu đỉnh vào nơi sâu nhất trong cơ thể, côn thịt cứng rắn nóng hổi tựa muốn chọc xuyên qua người y, cơ thể trống rỗng nhận được sự an ủi, khoái cảm xông vào lại khiến cho y cau mày hét lớn.
Đại Thiên Cẩu đỡ lấy Yêu Hồ, bằng không y sẽ gục xuống, hắn nhìn nam hài nhún trên thân của mình, trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầy dục vọng mê người, hắn hết lần này tới lần khác nâng hông đỉnh vào trong cơ thể của Yêu Hồ, tràng đạo ướt át giống như một khuôn miệng nhỏ nhắn nóng ấm, gắt gao mút lấy tính khí của hắn, bị hắn từng chút phá hỏng, lần kế tiếp bị cắm vào vẫn khẩn trất như lúc ban đầu.
Yêu Hồ là trực tiếp bị cắm vào mà bắn ra, tính khí của y run rẩy, từng cỗ một mà bắn ra tinh dịch, dính lên trên áo sơ mi của Đại Thiên Cẩu, thậm chí còn có chút văng lên cằm của chính mình, Đại Thiên Cẩu ngồi dậy, sắc tình liếm đi chất lỏng của Yêu Hồ, cuối cùng lại liếm liếm môi của mình, bộ dáng chưa thỏa mãn nhìn Yêu Hồ xấu hổ và tức giận không thôi.
Miệng y không ngăn được những tiếng rên rỉ vụn nhỏ thoát ra, Đại Thiên Cẩu cũng không có buông tha cho y, bàn tay lớn cầm chặt lấy tính khí của Yêu Hồ cao thấp triệt động, Yêu Hồ bị tiền hậu giáp kích, cao trào vừa qua đi khiến thân thể mẫn cảm không chịu nổi, bất kỳ một động tác nào của Đại Thiên Cẩu cũng khiến khoái cảm trên các giác quan nhân lên gấp bội, y kêu khóc lắc đầu: “Đừng làm nữa tiên sinh, mau dừng lại, quá đủ rồi...”
Đại Thiên Cẩu tiến tới cắn lên xương quai xanh tinh tế xinh đẹp của y, lưu lại một vết hồng ngân, hắn dùng lực đem eo Yêu Hồ ấn xuống, mỗi một lần đều đâm tới điểm mẫn cảm của Yêu Hồ.
Yêu Hồ rất khó chịu, khoái cảm tràn đầy trong cơ thể muốn thoát ra, nhưng y vừa mới qua cao trào, căn bản không còn tinh dịch để bắn ra, tính khí mềm nhũn co co giật giật, y như đoán được cái gì, hoảng sợ vạn phần, ra sức giãy giụa thân thể mềm nhũn muốn tẩu thoát, nhưng mà Đại Thiên Cẩu căn bản là dừng không được.
Các loại cảm giác trong đầu nổ tung như pháo hoa, tiếng thét chói tai của Yêu Hồ vang lên, hậu huyệt trong lúc cao triều thít chặt lại, đôi chân dài nhỏ thẳng tắp của y căng cứng, từng đầu ngón chân đều cuộn vào, trên đỉnh tính khí chảy ra chất lỏng tí tách.
Tinh dịch của Đại Thiên Cẩu từng cỗ từng cỗ một mà bắn vào trong cơ thể y, mà ở phía trước, tính khí của y đã chảy ra một mảng nước tiểu thấm ướt quần áo của Đại Thiên Cẩu.
Y bị cắm tới mất khống chế, bắn nước tiểu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro