Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Mặt bàn lành lạnh, Yêu Hồ hai tay ôm đầu gối co rúm ngồi ở trên, gò má vừa bị một tràng thô bạo kia làm cho nghẹn đỏ lên, nghe xong câu nói của Đại Thiên Cẩu cơ hồ như muốn khóc, hắn mở miệng, trong thanh âm cũng có chút khàn: “Ngài... Đã như vậy rồi, còn muốn tiểu sinh làm cái gì nữa?”
Đại Thiên Cẩu cũng chẳng thoải mái gì, hạ thân của hắn một lần nữa đã cứng rắn cương lên, nhưng hắn vẫn là không muốn dọa sợ Yêu Hồ.
Vươn tay tới vân vê đỉnh đầu mềm mại của Yêu Hồ, ngón tay Đại Thiên Cẩu chỉ cho Yêu Hồ thấy cái ống đựng bút cách đó không xa, sau đó cúi người xuống gần bên tai y, nhẹ nhàng nói: “Tới lấy cái bút đó lại đây, không cho em dùng tay, cũng không được dùng miệng”.

Không được dùng tay, cũng không được dùng miệng, vậy chỉ có thể là... Yêu Hồ đột nhiên bừng tỉnh, tại sao lại bắt y làm loại chuyện này cơ chứ!
“Tôi không làm! Tôi không muốn!” Y thân thủ hất tay của Đại Thiên Cẩu ra, nhấc chân lên đá vào ngực của hắn, phản kháng quyết liệt, lại bị Đại Thiên Cẩu nghiêng người một cái né được. Ngay sau đó, hai chân y đều bị người kia bắt lấy, dùng đại lực mà ấn lên trên bàn. Đại Thiên Cẩu ngay cả một tia kiên nhẫn cuối cùng cũng biến mất gần như không còn, hắn nhìn chằm chằm vào mắt Yêu Hồ, từ đôi mắt màu hổ phách đầy cầu khẩn kia có thể thấy được cái bóng như dã thú của chính mình phản chiếu ở đó, trầm giọng nói: “Mang nó tới cho tôi, bằng không ngay lúc này tôi sẽ ‘làm’ em, ‘làm’ đến khi em ngất đi mới thôi”.
Yêu Hồ bị ngữ khí này làm cho không cự tuyệt nổi, cơ thể theo nội dung câu nói mà kinh hãi run rẩy, y gục đầu xuống, không muốn cùng Đại Thiên Cẩu đối mặt, sụt sịt cái mũi, khóe miệng méo xệch, khuất nhục mà bò đến bên cạnh cái ống đựng bút mảnh khảnh kia.
Y nâng đầu lên nhìn Đại Thiên Cẩu, đối phương cũng không có bộ dạng nào là muốn y dừng lại, trong đôi mắt âm u lóe lên chút ánh sáng, dùng ánh mắt như sư tử rình mồi mà quan sát y, khiến Yêu Hồ cảm thấy mình như sắp chết cháy trong ánh nhìn đó tới nơi rồi.

Bên trong ống bút trống không, chỉ cắm duy nhất một cái bút máy màu đen, thân bút làm bằng kim loại, có hình bầu dục. Yêu Hồ khó xử mà nhìn cây bút máy này, mấy giây sau y đột nhiên ngẩng đầu, lấy hết can đảm để hỏi Đại Thiên Cẩu: “Bút máy của ngài có thể hay không... Ở bên trong ta... Mở ra...”
Thanh âm của Yêu Hồ càng lúc càng nhỏ, nhất là hai chữ “bên trong” kia là gần như không thể nghe thấy, Đại Thiên Cẩu ngẩn cả người, lúc sau mới có thể phản ứng lại mà cười ha hả, hắn thật không nghĩ tới Yêu Hồ lại lo lắng loại chuyện này. Suy nghĩ của tiểu hài tử a..., luôn luôn thú vị ngoài sức tưởng tượng của người khác.
Bộ dáng vui vẻ của hắn lại càng làm cho Yêu Hồ thêm nhục nhã, mặt y đỏ ửng, trần trụi ngồi xổm ở trên bàn, muốn đem cây bút máy bỏ vào nơi mà y chưa từng nghĩ sẽ sử dụng nó để làm như vậy, mà kẻ đầu sỏ vẫn đang chế nhạo y.
“Yên tâm. Cái bút máy này phải vặn mới mở được, tôi mỗi lần sử dụng xong đều đem nó vặn chặt lại,” Đại Thiên Cẩu rất vui vẻ nói với Yêu Hồ “Cho nên không cần lo lắng, cứ đem nó ăn vào đi”..

Một tia hi vọng cuối cùng của Yêu Hồ cũng bị dập tắt, y khẩn cầu nhìn Đại Thiên Cẩu, nhưng tính khí của người kia vẫn hướng y nhếch cao lên.
Câu trả lời im lặng này khiến Yêu Hồ cắn răng, đem mông dịch lên phía trên ống đựng bút, thử ngồi xuống một chút, đầu bút lạnh buốt đâm vào nơi đáy chậu mềm mại của y, chọc cho y không không chế được mà phát ra một tiếng kinh hô ngắn ngủi.
Đại Thiên Cẩu cảm nhận được tính khí của mình lại trướng đại thêm một chút.

Yêu Hồ lúc này chỉ có thể duỗi tay giúp hông của mình tìm đúng vị trí, phía sau của y chặt chẽ vô cùng, sữa bò lưu lại từ cây kem bị hòa tan kia đã sớm khô lại, cho dù là tìm đúng vị trí cũng không cách nào tiến vào được.
Y bất lực ngẩng đầu lên nhìn Đại Thiên Cẩu, mà bộ dáng như lang như hổ của đối phương chỉ có thể khiến tay y đã run lại càng thêm run, Yêu Hồ lấy tay tách khe mông của mình ra, hai ngón tay mảnh khảnh nới rộng hậu huyệt ra, chậm rãi đem cây bút máy kia đi vào bên trong.
Thân thể theo thân bút lạnh buốt mà trầm xuống, dưới tác dụng của trọng lực từ từ tiến vào trong cơ thể, rất nhanh có thể thấy cây bút dần rời khỏi ống đựng. Yêu Hồ khó chịu vặn vẹo cơ thể, thít chặt lại cơ vòng hậu huyệt, nâng mông dịch sang bên cạnh, bút máy nặng trịch cứ như vậy mà bị mang ra ngoài.

Đại Thiên Cẩu ngừng thở, vừa nhìn cái bút máy màu đen lớn bằng ngón tay cái cắm ở trong cơ thể Yêu Hồ, vừa nhìn nam hài trần trụi ngồi xổm ở trên bàn đem cái bút kia ăn vào, chỉ cảm thấy chính mình cũng bị kích thích giống Yêu Hồ, máu trong người đều muốn sôi lên.
Sau đó, Yêu Hồ cảm thấy không sai biệt lắm, mang bút máy cắm ở hậu huyệt hướng về phía Đại Thiên Cẩu bò tới, phần hông theo tứ chi tự nhiên lay động, thoạt nhìn lại như đang vặn vẹo vòng eo, tính khí màu hồng nhạt của y rủ xuống bên hông, mà nơi khuất tầm mắt kia, còn cắm một cái bút máy.
Cái tràng cảnh bức cho huyết mạch phải sôi trào như này khiến Đại Thiên Cẩu nhìn muốn đỏ mắt, hắn không chờ Yêu Hồ bò tới mà vội vã cầm tay y kéo qua.
Không có sự chống đỡ của hai tay, Yêu Hồ lập tức nằm sấp ở trên bàn, còn chưa kịp phản ứng thân thể đã bị lật lại, chính diện đối mặt với Đại Thiên Cẩu, bút máy ở hậu huyệt rất nhanh bị rút ra rồi một lần nữa đâm vào.

“A...!”
Yêu Hồ kinh hoảng kêu lên, đuôi bút đã biến mất trước cửa hậu huyệt, sâu quá, đau quá, y vặn vẹo cơ thể muốn ép cái bút máy ra ngoài, nhưng cũng chỉ khiến nó đâm càng thêm sâu.
“Tiên sinh...” Yêu Hồ cầu khẩn nhìn về phía Đại Thiên Cẩu “Quá sâu rồi, thật là khó chịu...”
Đại Thiên Cẩu đem hai chân của Yêu Hồ tách ra, tay cầm chặt lấy hai bên mắt cá chân y mà đẩy lên cao, hai chân mở ra thành hình chữ M lớn. Ngón tay hắn luồn vào trong hậu huyệt Yêu Hồ, lập tức bị tràng nhục gắt gao bao vây, Đại Thiên Cẩu không khỏi tưởng tượng khoảnh khắc mình chân chính tiến vào bên trong cơ thể này, sẽ có bao nhiêu mĩ diệu.

Đại Thiên Cẩu nắm cán bút máy ở trong hậu huyệt của Yêu Hồ nhẹ nhàng xoay tròn đút vào, nghe được tiếng Yêu Hồ nằm ngửa theo động tác của hắn mà hít thở, âm thanh bị nghẹn lại giữa cổ họng non mềm kia.
Tràng đạo rất nhanh chóng tiết ra tràng dịch, bút máy rút ra đâm vào vô cùng thông thuận tự nhiên. Bên trong tràng đạo độ ấm cao, bút máy khi lấy ra cũng có chút nóng.
Yêu Hồ đã hoàn toàn thích ứng với độ thô này, cộng thêm tay của Đại Thiên Cẩu đã gần như mở rộng được ba ngón, mà tại thời điểm bút máy lướt qua, y cảm thấy chính mình run rẩy tới mức nắm chặt cánh tay của Đại Thiên Cẩu.

Đem bút máy rút ra một ít, Đại Thiên Cẩu tính toán góc độ lần nữa cắm vào, tại một điểm nhẹ nhàng trạc lộng tìm kiếm. Rất nhanh, khi chọc tới một điển nào đó, cơ thể Yêu Hồ đột nhiên trở nên căng thẳng, Đại Thiên Cẩu liền dùng chút lực, khéo léo đưa đẩy đầu bút một lần nữa chạm tới điểm kia đảo lộng,  ai ngờ được người bên dưới ngón chân duỗi căng, nương theo tiếng rên rỉ trực tiếp bắn ra.
Dương vật của Yêu Hồ không cương lên, chỉ mềm nhũn rủ ở nơi đó, tinh dịch chảy xuôi ra bên ngoài, thân thể cứng ngắc như cũ của y khẽ run rẩy, ánh mắt tan rã, môi đỏ khẽ nhếch.
Đại Thiên Cẩu có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên của Yêu Hồ, lần đầu tiên lại có thể khiến tuyến tiền liệt đạt tới cao trào (có lẽ ở đây tác giả ý là không cương lên vẫn bắn ra tinh dịch được), thực sự là hiếm thấy.

Hắn nửa tán thưởng nửa trêu ghẹo cúi đầu xuống bên tai Yêu Hồ, liếm mút dái tai xinh xắn của y, vừa nói vừa liếm làm cho người kia run rẩy càng thêm lợi hại: “Bảo bối, lần đầu tiên bị cắm vào ở phía sau mà bắn ra, em thật giỏi nha.”
Nghe được âm thanh bên tai, ý thức của Yêu Hồ rốt cuộc cũng trở về chút ít, khuôn mặt ửng hồng của y mơ hồ nhìn Đại Thiên Cẩu, tựa như không rõ chuyện gì vừa xảy ra. Đại Thiên Cẩu nhìn bộ dạng thiếu nợ của Yêu Hồ, đem bút máy dính đày tràng dịch ném sang một bên, vươn tay tới hạ thân của Yêu Hồ, lấy chất lỏng kia bôi lên trên tính khí của chính mình, sau đó cầm chặt đùi của Yêu Hồ tách ra hai bên, ý muốn tiến vào.
Yêu Hồ bị đầu dương vật nóng bỏng chạm vào miệng huyệt, giật mình một cái liền nhận ra Đại Thiên Cẩu muốn làm gì. Y cúi đầu nhìn tính khí có kích thước vừa kinh người lại vừa dữ tợn của Đại Thiên Cẩu, thân thể bủn rủn không biết từ chỗ nào sinh ra sức lực, theo bản năng mà giãy ra khỏi tay của Đại Thiên Cẩu, trở mình dùng cả hai tay hai chân bò lên phía trước.
Đại Thiên Cẩu lau đi tinh dịch trơn nhầy trên tay, trong một khắc không để ý lại khiến cho Yêu Hồ thoát được, lông mày của hắn trầm xuống, đôi mắt trở nên tối tăm, hai tay vươn ra bắt lấy mắt cá chân của Yêu Hồ dùng sức kéo về.
Yêu Hồ bị kéo ngã gục trên mặt bàn bóng loáng, bị đại lực từ sau lưng kéo trở về, y hoảng sợ quay đầu lại, vừa vặn thấy được tính khí đỏ tím thô to kia dùng tư thế không thể chống đỡ mà tiến vào cơ thể của mình.

“A.......!!!!”
Khuôn mặt trắng bệch của Yêu Hồ bị vo thành một nắm, những lời thống khổ cũng không cách nào nói ra được, chỉ có thể theo bản năng phát ra tiếng kêu đứt quãng.
Đại Thiên Cẩu tiến vào một cách chậm chạp, nhưng lại kiên quyết trực quán đến cùng, nhìn thứ mà tiểu huyệt đỏ tươi kia nuốt vào lúc này không phải là ngón tay mà là tính khí vừa to vừa thô của chính mình, thị giác bị trùng kích cộng thêm cảm giác bị tràng nhục vội vã gắt gao siết lấy, thực sự là thoải mái muốn chết. Nhưng Yêu Hồ kẹp thực sự quá chặt, hắn cũng không dễ chịu, mồ hôi theo mép tóc chảy xuống, dọc theo đường cong kiên nghị của khuôn mặt, chảy qua cơ hàm săn chắc của hắn, cuối cùng theo cằm mà nhỏ xuống.
Bàn tay lớn của hắn xoa nắn mông thịt non mềm của Yêu Hồ, từ trong kẽ răng nặn ra chút âm thanh: “Thả lỏng một chút!”
Yêu Hồ chỉ cảm thấy thân thể giống như bị xé rách ra từ bên trong, y hít một ngụm khí lớn, khóc lóc cầu xin Đại Thiên Cẩu: “Đau đau đau..., ngài mau rút nó ra... mau rút ra a...”
Đại Thiên Cẩu cắn răng, kiềm chế dục vọng cùng ham muốn điên cuồng ra vào bên trong cơ thể kia, liên tục xoa nắn eo mông Yêu Hồ, cố gắng để cho y thả lỏng một chút.

Bởi vì lúc trước có làm qua bước dạo dầu, lại có tinh dịch cùng tràng dịch bôi trơn, Đại Thiên Cẩu tiến vào cũng không quá khó khăn, chẳng qua là kích thước của hắn thật sự quá lớn, Yêu Hồ mất một lúc lâu mới thích ứng được cảm giác tính khí của Đại Thiên Cẩu đang ở bên trong của mình.
Cảm thấy Yêu Hồ đã buông lỏng chút ít, Đại Thiên Cẩu cũng không thể nhịn nổi nữa, vịn lấy eo của y, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Yêu Hồ lại phát ra tiếng hô đau, nhưng làn này Đại Thiên Cẩu không chờ y thích ứng, mà là vừa chuyển động, vừa an ủi y: “Một lúc sau liền hết đau”.

Yêu Hồ cắn môi dưới quỳ ở trên mặt bàn, thừa nhận sự va chạm từ Đại Thiên Cẩu, hai đầu gối của y trở nên trắng bệch, hai chân mảnh khảnh run rẩy, cơ hồ như sắp không chống đỡ được cơ thể của y nữa.
Một lát sau, tràng đạo đã thích ứng được với kích thước của Đại Thiên Cẩu bắt đầu tiết ra tràng dịch, Đại Thiên Cẩu mỗi lần đâm vào càng trở nên thông thuận, mà Yêu Hồ cũng không còn cảm giác đau như ban đầu, thay vào đó lại là cảm giác tê tê dại dại lan ra toàn thân.
Đại Thiên Cẩu không biết vô tình hay cố ý mà cọ qua điểm mẫn cảm của Yêu Hồ, nhưng lại không trực tiếp đè lên nó. Yêu Hồ từng chút một bị khiêu khích, thời gian dần trôi qua, tính khí vốn vẫn rủ xuống giữa hai chân cũng bắt đầu ngẩng lên.

Tính khí hồng nhạt xinh đẹp thẳng tắp chọc lên trên bụng của Yêu Hồ, theo từng nhịp ra vào của Đại Thiên Cẩu, quy đầu dần dần tiết ra dịch nhờn trong suốt. Yêu Hồ dùng khuỷu tay chống đỡ, duỗi ra tay còn lại hướng về phía hạ thân của mình muốn tự thư giải, lại bị Đại Thiên Cẩu nắm lấy cố định ở sau lưng.
Y khó nhịn mà biện cầu: “Đại, Đại Thiên Cẩu tiên sinh... Ngài mau chạm... Mau chạm vào nó... A....!!!”

Không nghĩ tới Đại Thiên Cẩu sẽ rút ra, giây tiếp theo khi hắn xâm nhập liền trực tiếp đâm vào điểm mẫn cảm của y. Yêu Hồ bị chơi đùa đến toàn thân tê dại, eo mềm như một vũng nước.
Đại Thiên Cẩu kéo vòng eo mềm nhũn của Yêu Hồ xuống, phối hợp với chuyển động của mình mà lựa ý hùa theo, mỗi lần liền chuẩn xác đâm vào điểm kia, khiến cho Yêu Hồ không ngừng khóc lóc cầu xin tha thứ, tiếng van xin khàn khàn yếu ớt như cũ bị nghẹn lại ở cuống họng: tiên sinh, dừng lại, quá đủ rồi.

Tính khí của Yêu Hồ trong tình trạng này không cứng rắn được quá lâu, Đại Thiên Cẩu vừa lấy tay chạm vào liền phóng thích ra bên ngoài. Trước đó đã bắn ra hai lần, sau lượt này tinh dịch xuất ra đã vô cùng mỏng manh, Yêu Hồ run rẩy đắm chìm trong cao triều, nhưng mà dư vị còn chưa có đi qua, y cảm nhận được eo của mình lại một lần nữa bị nhấc lên, sau đó cái người phía sau lưng tựa như không biết mệt mỏi tiếp tục tiến tới, nhắm thẳng vào điểm mẫn cảm của y.
Yêu Hồ dùng chút sức lực còn lại đong đưa thân thể, nỗ lực giãy giụa ra khỏi sự trói buộc của Đại Thiên Cẩu, thế nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ, theo từng đợt cắm vào rút ra, khoái cảm như sóng triều vô biên vọt tới, bao phủ toàn bộ thần trí của Yêu Hồ. Y có cảm giác như mình là một chiếc thuyền lá nho nhỏ chìm nổi trong một bể dục vọng, sống ra sao hay chết thế nào, đều nằm trong tay của Đại Thiên Cẩu.
Hải triều càng lúc càng cao, Yêu Hồ lần nữa đạt đến đỉnh điểm, nhưng mà đã không còn thứ gì có thể bắn ra, thân thể không có cảm giác bị khống chế phần nào hồi phục lại cho y chút ít thần trí, liền hiểu ra được chính mình muốn làm gì, Yêu Hồ hoảng sợ giằng co: “Không, không được... Tôi... Mau dừng lại! A.......!!!”

Theo động tác không những không chậm lại mà càng lúc càng nhanh của Đại Thiên Cẩu, một luồng chất lỏng màu vàng nhạt từ trong tính khí nửa cương cứng của Yêu Hồ phun ra, tưới lên trên mặt bàn. Cùng lúc đó, Đại Thiên Cẩu cũng gầm nhẹ một tiếng, một lần nữa đâm sâu hết sức có thể, đem phân thân chôn sâu trong cơ thể Yêu Hồ mà phóng thích.
Bên trong bị tinh dịch nóng hổi xâm thực, phía trước thừa nhận cảm giác kích thích trước đây chưa từng có, bị lăn qua lộn lại, giằng co cả đêm, trước mắt Yêu Hồ cuối cùng cũng tối sầm lại, thân thể mềm nhũn gục xuống.
Y đến cuối cùng vẫn bị “làm” tới hôn mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro